Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

LUẬN BÀN VỀ BÀI TỰ BẠCH CỦA TRỊNH CÔNG SƠN: " NỖI LÒNG CỦA TÊN TUYỆT VỌNG "



 
   




Theo tôi từ khi sinh ra loài người đến nay có đủ các thứ triết thuyết tôn giáo ra đời. Niềm tin tôn giáo sách vở giáo lý tôi không dám bàn đến mà chỉ muốn bàn về các triết thuyết do con người tự nghĩ ra mà thôi, hay những lời tự bạch cuả ai đó khiến tôi chú ý.  Đối với tôi chẳng có triết thuyết nào tuyệt đối đúng đắn hoàn hảo cả. Từ Platon, Khổng Tử, Nische, Các Mác v. v...Nếu ta cứ khăng khăng sùng bái chịu ảnh hưởng nặng một vị nào đó mà đâm ra mê loạn gây ra cho xã hội những hậu quả khó lường. Nếu bọn người đó tự lập ra một đảng, rồi lợi dụng các tư tưởng xã hội để mị dân lưà đảo thì thật tai hại kinh khủng vô cùng.


Những tư tưởng cuả các triết gia chỉ đúng phần nào trong hoàn cảnh, bối cảnh mà vị đó đang sống phát biểu hay viết ra thành lời, một trăm năm sau thì lại sai bét nhè rồi.
Hãy nghe Lỗ Túc hỏi Chu Du: Tôi rất ngạc nhiên trong nhà đô đốc chẳng có cuốn sách nào cả? Chu Công Cẩn mỉm cười: Sách nào tôi cũng đọc, nhưng đọc xong lại đốt đi. Lúc đó Gia Cát Lượng ngồi đó cũng phụ hoạ theo: Tôi cũng vậy, từ thời còn ở lều tranh tôi chỉ có một quyển lịch duy nhất để biết được thời gian, thời đại mà tôi đang sống. Như vậy các bậc cao nhân xưa nay đọc sách để biết mà áp dụng ứng xử với đời trong từng trường hợp chứ không phải là những con mọt sách, nhai sách, ăn sách, mù quáng dốt nát thêm đi. Ví dụ: Những người cộng sản mù quáng tin vào thuyết đấu tranh giai cấp nhảm nhí cuả ông  Các Mác. Các sinh viên học sinh miền Nam như tụi Trịnh Công Sơn, Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Mẫm v. v... Họ đã chịu ảnh hưởng các dòng tư tưởng triết học hiện sinh, siêu thực, duy vật biện chứng nhảm nhí mà lầm đường lạc lối theo ông Hồ Chí Minh làm tay sai cho Nga Xô và Tàu Cộng.

Bây giờ tôi muốn cùng với các bạn bàn luận về bài viết cuả Trịnh Công Sơn để mổ sẻ từng tế bào thần kinh não trạng bệnh hoạn cuả anh chàng này.

Nói đến Trịnh Công Sơn nhiều người đã biết là một tên mật vụ chỉ điểm hai ba mang: Cộng sản bắc Việt, Hoa Kỳ và miền Nam cộng hoà. Nhưng y chỉ toàn tâm toàn ý phục vụ cho cộng sản bắc Việt. Nghề phụ là y chuyên viết nhạc phản chiến để lung lạc ý chí chiến đấu cuả anh em binh sĩ quân đội cộng hoà. Những bản nhạc tình tang đám ma đó tôi nghi có thể y ăn cắp nhạc cổ điển  cuả Pháp và y điền lời Việt vào? Vì tôi nghe nó du dương trầm bổng lâm ly nhưng tối nghiã vô cùng.

Hãy nghe Trịnh nói gì?

Trích:"Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang. Có người giấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: “Cái ta đáng ghét”. Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người."

Nghe nói Y là nhạc sĩ? Nhạc sĩ là để viết ra những bản nhạc, bài hát rộng mở cho tâm hồm mình xúc cảm về cuộc đời nhân tình thế thái. Nhưng qua đọc những dòng này thì y là một kẻ mất tự do, hay há miệng mắc quai mà đến nỗi chỉ thầm thì không dám mở miệng, suốt cả cuộc đời không dám bày tỏ. Thế ra những bài hát y làm ra chỉ là những khẩu hiệu tuyên truyền la hét đầy nộ khí và khi về nhà vắt tay lên trán, y lại thở than coi như là những bí ẩn cuả con người? Bí ẩn gì? Lá trái lá phải, xanh vỏ đỏ lòng, phản trắc, ném đá dấu tay, chỉ điểm mật vụ sát hại người vô tội?

Ác Mộng Ban Ngày
cảm tác nhạc cu Trịnh: Chưa Mòn Giấc Mơ

Bước đi loạng choạng mãi hoài
Con đường thánh khỉ đười ươi lạc loài
Công Sơn nhập bọn tôi đòi
Mác Lê tà giáo rã rời giang sơn

Cam tâm bộ hạ luồn trôn
Bùn lầy chi quản thân lươn lấm đầu
Hỏi ai là kẻ giặc thù?
Tháng năm khói lưả âm u rợn rùng

Vòng tay bóp nát quê hương
Buá liềm cờ đỏ thê lương não nùng
Nghìn năm mưa gió bão bùng
Hoàng Sa dâng hiến trập trùng biển đông

Máu tươi phun khắp cánh đồng
Dồn dân cướp đất máu hồng chảy xuôi
Nghiã trang đập phá tả tơi
Ba Tàu đón rước chơi bời thoả thuê

Nắng mưa dầu dãi ê chề
Oan khiên thảm khốc não nề thiên thu
Mà sao cu Trịnh vẫn mơ
Chưa mòn dép lốp mịt mờ tương lai.

21.4.2012 Lu Hà


Trích:"Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi nhiều khi sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người."

Đúng rồi nghề mật vụ công an là thanh kiếm lá chắn cuả đảng. Nhưng khốn nỗi y chỉ là con chim nhỏ véo von hót theo chỉ thị cấp trên. Y muốn có tương lai, muốn nổi tiếng muốn có những tham vọng chính trị to lớn nhưng than ôi làm thân con vẹt thì sao mà khá lên được? Trong trái tim y chỉ có chém giết, mưa hồng mưa máu trên đầu đồng bào miền Nam thì làm sao mà có hoa thơm quả ngọt được kia chứ?


Ậm Ờ
cảm tác nhạc cu Trịnh: Ngẫu Nhiên

Ậm ờ dấm dớ quanh co
Như anh cu Trịnh mịt mù vẩn vơ
Đầu tiên ai chết bao giờ
Sau cùng cũng vậy dật dờ tà ma

Tự mình ta biết riêng ta
Rỉ tai mã tấu là đà nhành mai
Tiếng chim thánh thót tương lai
Ngẫu nhiên rớt xuống tuyền đài mà thôi

Thong dong tìm chỗ nghỉ ngơi
Diu nhau bao kẻ thanh thơi nơi này
Vinh quang cho đảng cáo cầy
Công Sơn khắc đá miệng đời nhục thay

Khóc thuê hát mướn thương vay
Bán thân cho đảng mặt dày là ai
Cong đuôi nhắng nhít mãi hoài
Thổi kèn dũi đất cùng loài bọ hung

28.4.2012 Lu Hà


Trích: "Tôi lại biết thêm rằng, dù là người chiến thắng hay chiến bại, suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi. Hạnh phúc đã ngủ yên trong những ngăn kéo của quên lãng.
Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự khổ đau và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh."

Trong các cuộc chiến tranh thì dù chính nghiã hay phi nghiã rốt cục người dân là thiệt thòi nhất. Tốt nhất là không nên có chiến tranh? Nhưng cả cuộc đời y cứ thậm thụt với những nhà sư đảng viên cộng sản hét hò phản đối sự giúp đỡ quý báu cuả quân đội Hoa Kỳ nhằm bảo vệ nền độc lập cuả hai nền đệ nhất đệ nhị cộng hoà. Vu khống người ta là xâm lược rồi lếu láo đổ chế độ ông Diệm, ông Thiệu là độc tài quân phiệt, để rồi lại rơi vào cạm bẫy cộng sản, những tên độc tài điên dại gấp vạn lần nền cộng hoà miền Nam. Khi y bị thất sủng, đâm ra hôn mê trước cả giấc ngủ. Nghiã là chưa  đi ngủ y đã hôn mê cuồng dại rồi? Tự y mua lấy tội lỗi chứ ai mang bất hạnh cho y? Chẳng qua là cái tính nết bản chất di truyền cuả người cha truyền cho y? Nghe nói cha y cũng là mật vụ phòng nhì cuả Pháp?


Bán Linh Hồn Cho Quỷ
tặng một fun Trịnh Công Sơn

Đừng nghe họ Trịnh nhổ thơ
Sặc mùi mắm tép mịt mờ em ơi!
Thương bao cô gái trẻ đời
Làm sao thấu hiểu lòng người hiểm sâu...

Điên cuồng bè lũ yêu ma
Buôn dân bán nước sơn hà hiểm nguy
Kià bầy cộng sản cáo cầy
Điệp viên tình báo mặt dày việt gian

Ác ôn tráo trở dã man
Cùng tên thiếu tướng chó săn canh chuà
Trí Quang trọc lốc đỏ đầu
Công Sơn rên rỉ bài ca vô loài...

Gịọt mưa tầm tã ngoài trời
Mắt em đẫm lệ than ôi! cuộc đời...
Ru em giấc ngủ u hoài
Nghìn năm tăm tối lạc loài đười ươi...

Muà đông nhăn nhở em cười
Bước chân nằng nặng giống nòi lầm than
Giàu sang phú quý vô vàn
Đảng viên dã thú nồng nàn mến yêu

Em còn tha thiết sớm chiều
Gào lên tiếng hát tiêu điều nặc nô
Ba Tàu đại hán Mao Hồ
Việt Nam lầm lạc gà mù Công Sơn.

15.2.2012 Lu Hà


Trích: "Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời. Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai, nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường."

Nghe có vẻ triết lý nhưng là một đoạn văn lộn xộn, không mạch lạc cuả một tâm hồn dở điên dở khùng. Giọng văn nhí nhố tôi không muốn bàn luận gì thêm. Chỉ có bài thơ:

Bốn Muà Vớ Vẩn
cảm tác nhạc cu Trịnh: Bốn Muà Thay Lá

Bốn muà như gió như mây
Nghe anh cu Trịnh ngất ngây say mềm
Dòng sông nối tiếp êm đềm
Bàn tay gầy guộc bên thềm biển khơi

Đêm chờ ánh sáng chơi vơi
Cơn mưa đợi nắng xa xôi nẻo nào
Mặt trời lấp ló trên cao
Gần xa châu chấu cào cào Trịnh ơi

Con thuyền lộng gió ra khơi
Cơn say hoang tưởng là nơi cánh buồm
Sương thu nhuốm tóc thằng bờm
Bốn muà thay lá rạ rơm cho đời

Ngôn từ lộn xộn rối bời
Thiên thu con cóc bật cười nở hoa
Bầu trời xanh ngắt  bao la
Âm u điạ phủ bạc đầu tà ma.

18.4.2012 Lu Hà


Trích:"Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung của nhân loạị. Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy trắng tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.
Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm."

Chắc lúc này là sau ngày thống nhất đất nước, cộng sản nó không thèm đếm xiả gì nưã. Tưởng nó thưởng cho một một chức quan ở cục văn hoá, cục tuyên huấn, hay thứ trưởng văn hoá gì đó ;nhưng nó lại nghi ngờ có cộng tác với CIA và nó ném vào sọt rác, tuy nó phong cho hàm thiếu tá tình báo, rồi nó cũng cho đi học cải tạo vài tháng đây? Nên mới chán đời phát biểu linh tinh như vậy?

Bưng Bô Trọn Đời
cảm tác nhạc cu Trịnh: Biển Sáng

Sóng ru lời hát ra khơi
Ra đi buông lưới ngang trời biển ca
Thênh thang mây trắng la đà
Niềm vui đẫm máu bốn muà tả tơi

Bất ngờ một sáng ban mai
Nổi cơn giông bão trần ai não nùng
Hải âu đôi cánh thê lương
Sóng xô bọt biển bi thương tóc người

Lặng yên biển cả xa xôi
Biết bao trai tráng cuộc đời tiêu vong
Thôi thì hiến trọn biển đông
Ba Tàu đánh giúp má hồng nôn nao

Cam tâm chịu kiếp việt nô
Miền Nam chan chưá bác Hồ ta ơi!
Bài ca bán nước vô loài
Thằng Sơn nhạc sĩ đười ươi mỉm cười

19.4.2012 Lu Hà

Trích "Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống, để làm người, chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi nguồn từ khước tước hiệu đó.
Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua. Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại."

Anh cu Trịnh chắc đã tỉnh mộng rồi. Thành ra mọi cố gắng luồn trôn cẩu tăc viết nhạc nhí nhố rên rỉ đám ma để rã đám hàng ngũ quân đội cộng hoà cho cờ đỏ buá liềm dép râu nón cối sớm tràn ngập mà cứ tưởng mình là chuá lắm, là vĩ nhân là anh hùng là thiên tài âm nhạc quốc tế gì đó v. v... Cuối cùng lòi ra chẳng có cái quái gì hết muốn làm người bình thường, muốn được yên thân cũng không được nưã rồi. Vì bàn tay trót nhúng chàm và có nợ máu với dân tộc bây giờ đứng giưã hai ngả đường: Vinh quang và băng hoại? Than ôi, dù có hơi tỉnh ngộ một chút thì cũng muộn rồi.


Cạn Hồn Dân Tộc
cảm tác nhạc cu Trịnh: Có Một Dòng Sông Đã Qua Đời

Mười năm chờ đợi bên bờ
Đường xanh hoa muối rì rào liêu xiêu
Mặt người dạ thú quái chiêu
Vo ve ruồi nhặng bóng chiều hồn ma

Bàn chân theo nẻo đạo tà
Qua đèo hiu hắt trắng đầu tóc râu
Mặt người tăm tối bơ phờ
Buá liềm cờ đỏ mịt mờ biển khơi

Lao nhao quỷ đỏ than ôi
Trợn trừng đôi mắt rợn cười miả mai
Dép râu nón cối miệt mài
Côn trùng rên rỉ tương lai lụi tàn

Tâm hồn dân tộc chết dần
Lạc Hồng giòng máu nghèo nàn xác xơ
Công Sơn mộng ước ma Hồ
Non sông tổ quốc cơ đồ đảo điên

Công danh sự nghiệp lợi quyền
Gò lưng vẽ nhạc bon chen cưạ kèn
Mưu mô tham vọng bạc tiền
Tò te kèn thổi vốn quen chui luồn .

25.4.2012 Lu Hà


Trích:"Nhân loại, mỗi ngày, đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém, chết chóc, thù hận, nô lệ, vong thân…
Những đấng tối cao, có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.
Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.
Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng"

Trịnh Công Sơn

Tuyệt vọng là phải, vì con đường phản dân hại nước cam tâm làm mật vụ chỉ điểm, u mê tăm tối, gò lưng viết khoảng 130 bản nhạc đám ma nhưng thiên hạ lại thổi phồnng tuyên truyền là 500 bài hay 1000 bài toàn là chuyện đánh bóng hư danh hão. Làm quái gì có chân lý mà chỉ có lương tâm con người là chân lý mà thôi.

Mọi triết thuyết, tôn giáo chỉ có tính chất ước lệ. Tôn giáo lành mạnh dạy con người ta sống đàng hoàn tử tế ngăn cản bạo lực độc tài quyền hành thì bền lâu. Còn nhắm mắt tôn thờ một thứ triết lý vớ vẩn nào đó mà mù quáng sát hại dân lành thì hãy ném nó vào sọt rác đi cho rảnh.

Ông Trịnh đã tuyệt vọng còn yêu thương cuộc đời khó tin lắm, một sự lưà lọc cuối cùng. Sự thực ông đang tìm những viên thuốc ngủ, những viên thuộc an thần mà thôi. Tốt nhất đừng viết lách bậy bạ bi quan bất lực hèn kém nhu nhược mãi như vậy nưã.

 Ăn Chơi Cho Đã Em Ơi
cảm tác nhạc cu Trịnh: Còn Có Bao Ngày

Che ngang bóng tối anh nằm
Đêm nghe tiếng gọi trăm năm cung đàn
Bầu trời như hú như than
Như không như có vạn lần em ơi!

Buồn tênh cho những cuộc đời
Thôi thì ta cứ ăn chơi thật nhiều
Ngày mai mặc nó tiêu điều
Chia đôi ngọn nến em tôi nghẹn ngào

Hăng say dưới ngọn cờ đào
Con đường khỉ tỏ dạt dào tương lai
Bể dâu từng đợt thiên tài
Nhạc đàn tối nghiã trần ai mịt mờ

Trôi theo phố hội dật dờ
U mê tăm tối bác Hồ đảng ta
Con đường tranh đấu bao la
Quyết tâm theo đuổi mới là Công Sơn

Anh là cẩu tặc luồn trôn
Bám theo bà Kiệt tâm hồn ngất ngây
Thanh niên nô nức đắm say
Khắc bia đẽo mặt vơi đầy nỉ non

28.4.2012 Lu Hà


Sau khi đọc xong bài viết cuả ông Trịnh tôi có cảm tác luôn thành bài lục bát. Muốn được chia sẻ với các bạn. Nỗi lòng tên tuyệt vọng, chính ông Trịnh tự kinh miệt  phỉ nhổ mình, coi mình như một tên thưà thãi đáng ghét trong cõi đời này. 

Lầm Đường Bán Rẻ Linh Hồn

Ngậm hờn tuyệt vọng chao ôi
U mê tăm tối cuộc đời dở dang
Tưởng rằng bước tới tiên đàng
Con đường cách mạng phũ phàng chiều thu

Tháng năm dầu dãi mái đầu
Côn trùng rên rỉ bốn muà héo hon
Chạy theo cộng sản lon ton
Cùng bầy ngạ quỷ cô hồn vong nô

Đờn ca nhạc hoạ mơ hồ
Đòi răng trả tóc dật dờ yêu ma
Buá liềm cờ đỏ nhạt nhoà
Mưa hồng tầm tã khổ đau tận cùng

Triều đình bí sử thâm cung
Trọng Sang Hùng Dũng hãi hùng giang sơn
Xú danh tên tuổi vẫn còn
Việt gian bán nước luồn trôn ba Tàu

Một trăm ba mấy bài ca
Sinh viên trí thức vịt gà hò reo
Khánh Ly tiếng hát trôi vèo
Trí Quang cạo trọc lá lèo điêu ngoa

Thiên tài cóc nhái ba hoa
Chí Phèo thị Nở chan hoà vòng tay
Hân hoan ôm chặt cáo cầy
Dở đìên dở dại mặt dày Công Sơn.

Thầm thì biển cả sóng cồn
Hiện sinh hiện thực nguồn cơn tỏ bầy
Mác Lê chủ thuyết đoạ đầy
Ngo ngoe triết học ngất ngây tâm thần

Tư duy biện chứng nghèo nàn
Giáo điều thảm hoạ trần gian máu trào
Ngất ngư theo đảng Hồ Mao
Giang san chìm đắm dư đồ tiêu tan.

Chú thích: cảm tác tức thời qua bài luận Cuả trịnh Công Sơn:"Nỗi Lòng Tên Tuyệt Vọng"
 6.7.2012 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét