Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

THƠ TÌNH CHÙM 191 VÀ 192



Thơ Tình Chùm 191 

 


Lá Thư Tuyệt Vọng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Bài Thơ Tình Dang Dở

Nơi viễn xứ thơ tình em viết
Chiều vào xuân thắm thiết hồn xưa
Gió đông lạnh lẽo u sầu
Ngỡ ngàng tơ tưởng chân cầu lá bay...

Đêm trở giấc vơi đầy non nỉ
Thời gian trôi tê tái làm sao
Lẻ loi ôm gối mộng chờ
Bướm say mật ngọt nhụy đào lâng lâng...


Chợt tỉnh giấc bàng hoàng ngơ ngác
Giọt mưa rơi tan nát lòng em
Chập chờn hư ảo nỗi niềm
Toàn thân run rẩy màn đêm u buồn

Thơ em viết trong cơn tuyệt vọng
Đời tha hương biển động sóng cồn
Lang thang giọt lệ trào tuôn
Nhìn conh chim nhạn mỏi mòn bay xa...

Hồn cố quận chân cầu bến đợi
Chuyến đò xưa chấp chới sang ngang
Tình ta duyên đã lỡ làng
Đá vàng một thuở dở dang u hoài

Anh có biết thơ này dang dở
Khắc trong tim đày đoạ lòng em
Xung quanh vắng vẻ êm đềm
Côn trùng rên rỉ màn đêm mịt mù...

16.1.2012 Lu Hà



Thi Đường Mênh Mông Quá
tặng nữ sĩ Thi Nguyên

Ngó mắt trông ra thấy chúng vui
Thi nguyên cũng góp ý đôi lời
Thân này ví đổi làm trai được
Bảng nhãn thám hoa lấy thử coi

Cũng thơ cũng phú cũng như ai
Dám hỏi cô nàng đã mấy mươi?
Tuổi trẻ hăng say vào cưả Khổng
Sân Trình mấy kẻ được như Thi?

Thắt lưng giải yếm vội sang sông
Biển nước Na Uy phận tuyết bông
Lý Mạc Sầu xưa đâu dám sánh
Đồ non gai góc đoá hồng nhung

Sen vàng xuân nở đằm hương nhụy
Ong bướm dập dìu đoá mộng mơ
Kià ai thơ thẩn bên bờ vắng
Có phải Lu Hà bí tứ thơ?

Luật đường thi sĩ mênh mông quá
Bể học vô cùng hỏi Nguyễn Du
Con cháu chắp tay xin vái cụ
Độc thanh du ký gió vi vu...

16.1.2012 Lu Hà



Bức Thư Xuân Dang Dở
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Bài Thơ Tình Dang Dở

Hôm nay em viết bài thơ
Mây vần trăng khuyết ai ngờ được đâu
Ở nơi viễn xứ giưã muà
Gió đông lạnh buốt cỏ rầu héo hon...

Xuân về nức nở thêm buồn
Quờ tay gối mộng nguồn cơn tủi sầu
Trong mơ anh hẹn bên cầu
Hương say mật ngọt đẫm câu chân tình...

Bàng hoàng chợt tỉnh thương mình
Vỡ tan từng mảnh ảo hình hư vô
Toàn thân run rẩy mơ hồ
Màn đêm mực nhuộm mịt mờ sương rơi...

Hồn đau cách biệt xa xôi
Quê người ảm đạm tả tơi độc hành
Mỏi mòn đôi mắt nhớ anh
Chân không đứng vững trời xanh u hoài...

Em bơi ngược lại dòng đời
Chân mây góc biển lạc nơi cuối trời
Lẽ nào anh lại buông xuôi
Để em ngụp lặn chơi vơi vì tình

Bài thơ em viết cho anh
Nưả đời vương vấn đầu xanh uá tàn
Xôn xao thiên hạ mừng xuân
Mà sao em vẫn thở than canh dài....?

16.1.2012  Lu Hà




 Xa Em Trời Đất Buồn
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Mai Tôi Xa Em

Mai này tôi có xa em
Trời không đổ nắng mưa thềm hồn say
Tinh cầu giá lạnh lắm thay
Gió buồn thơ thẩn mây bay chập chờn

Thuyền trôi theo sóng dập dờn
Biển thầm réo gọi hoàng hôn buông sầu
Thủy triều con nước xôn xao
Nằm ngoan cát trắng bên bờ trăng lên

Hải âu thăm thẳm hồn nhiên
Lá vàng héo uá thuyền quyên đợm màu
Chim non nhảy nhót bốn muà
Trái tim băng giá mái đầu quạnh hiu

Hồn thơ chết lạnh buồn thiu
Mây đen tăm tối những chiều gió mưa
Không gian tràn ngập u sầu
Cuộc đời giông bão bể dâu dặm trường

Nỡ nào ngăn cách trùng dương
Canh khuya vắng vẻ phòng không não nùng
Dế giun đàn hạc côn trùng
Tái tê cây cỏ còn vương bến nào...!!!

15.1.2012 Lu Hà



Thu Nghèo Quá

Thấy Thu nghèo quá anh thương
Mặc quần rách gối thê lương thế này
Thi nhân bao nỗi đắng cay
Nỗi đau thế sự vơi đầy thế nhân
Bạn bè kẻ tốt người gian
Gạ tình moi bạc vô luân phũ phàng
Mẹ con dồn bước đường cùng
Đói ăn thiếu mặc canh trường thở than
Mất tiêu cả mấy chục ngàn
Tính theo tiền Mỹ khó khăn chất chồng
Ngân hàng lời lãi bất công
Nai lưng em trả má hồng phôi phai
Khổ đau trong cõi trần ai
Nào thơ nào nhạc canh dài mưa rơi
Gớm cho một lũ đười ươi
Lưu manh trộm cắp hại người hiền lương
Vịt vờ văn sĩ cố hương
Lại còn hải ngoại dở ông dở thằng
Mong Thu sáng suốt mọi đằng
Đấu tranh đòi lại công bằng cho em

Chú thích: Quần bò rách gối là cái kiểu dáng hiện đại model hiện nay.
Nhưng trường hợp cuả Thu tôi lại thấy một nỗi cảm thương xót xa

16.1.2012 Lu Hà





Thơ Tình Chùm 192


Xuân Nữ Sĩ
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Mai chào cúc nở chuá xuân
Tưng bừng ẻo lả nghinh tân má đào
Cười đuà mấy ả ngây thơ
Nũng na nũng nịu con chưa lấy chồng
Ý chờ lá thắm cành dương
Anh hào cát sĩ ngưạ hồng đón em
Trăng lên khúc nhạc êm đềm
Rèm buông trướng rủ mềm mềm làn da
Rì rào sóng biển luân ca
Kià cô nữ sĩ la đà hoàng hôn
Đắm say chờ một nụ hôn
Nàng xuân tha thiết tâm hồn văn chương
Gịong hùng tráng khí bốn phương
Nghìn năm đất tổ quê hương dạt dào
Mây hôm nàng cũng nghẹn ngào
Giận hờn vô cớ ý vào lời ra
Đường thi niêm luật bên Tàu
Đất trời lồng lộng nhạt nhoà biển sâu
Tương phùng khe khắt gì đâu
Vần thơ chắp cánh giang đầu đại dương...
Đại bàng giọt lệ bi thương
Trầm luân khổ ải dở dang lỡ làng
Muà đông gió chướng phũ phàng
Tiếng xuân thánh thót nhạc vàng vi vu...

17.1.2012 Lu Hà




Má Đào Tàn Phai?
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Rồi Sẽ Về Đâu?

Bốn mươi năm đã qua rồi
Lòng tôi thổn thức bồi hồi đau thương
Ngậm ngùi biếng trải lược gương
Tình là bể khổ trái vương bến sầu...

Hồn tôi lênh láng tương tư
Sinh ra nào biết giang đầu bến yêu
Trong nôi nguýt liếc mẹ chiều
Lớn lên chỉ thấy tiêu điều hoàng hôn...

Biết rằng tôi sẽ khổ luôn
Gió mưa tầm tã trào tuôn canh dài
Đúng rồi căn số trần ai
Lụy vòng gia giáo chương đài thi ca

Đường tình như đám sương mù
Chiều hoang nghiã điạ âm u dật dờ
Đầu thai rồi lại ra sao?
Nhân nào quả ấy má đào tàn phai...?

17.1.2012 Lu Hà



Cưả Chuà Chân Kinh
hoạ chuyển thơ Mai Hoài Thu: Rồi Sẽ Về Đâu?

Em chìm đắm bốn mươi năm lẻ
Bởi yêu nhiều bao nỗi đau thương
Hận đời biếng trải lược gương
U buồn cay đắng trái vương bến tình...

Tim khờ dại trời xanh thăm thẳm
Thuở thiếu thời đằm thắm đã yêu
Trong nôi thoang thoảng hương Kiều
Ba thương má nựng sớm chiều thướt tha...

Em lớn dậy ngây thơ mộng tưởng
Trời tím mây bảng lảng hoàng hôn
Ngờ đâu lệ chảy trào tuôn
Khổ đau cùng tận nguồn cơn tủi sầu...

Bởi tiền kiếp ba đào bạc bẽo
Phận hồng nhan lẽo đẽo theo sau
Ái ân nghiã điạ chôn sâu
Giai không tứ đại cưả chuà chân kinh...

17.1.2012 Lu Hà




Đò Ngang Lỡ Chuyến
cảm tác từ thơ Hoa Mai: Tặng Quả Tim vàng

Xin tim hãy nói lên tha thiết
Cho lòng ta nhẹ bớt đau thương
Xuân về hoa bướm tơ vương
Người yêu biền biệt mười phương đợi chờ...

Hoa đã nở duyên hờ đợi mãi
Muà đông qua tê tái cõi lòng
Thuyền tình bươn bả xuôi dòng
Mưa sầu tầm tã chất chồng trái non

Chuà Thiên Mụ vẫn còn trơ đó
Tiếng ngân vang phổ độ trần ai
Mà ai thở vắn than dài
Làm sao qua được sông hai bến đò...?

Bên tê hỉ hẹn hò ngóng đợi
Bến ni kia mòn mỏi ngồi chờ
Cánh cò chở mãi vần thơ
Phương trời viễn mộng trong mơ gặp chàng

Còn nuối tiếc tim vàng vỡ rạn
Muốn hiến dâng trọn vẹn cho nhau
Mà sao trời nỡ cơ cầu
Đò ngang lỡ chuyến mái đầu héo hon

Xuân lại đến cành son nhạt phấn
Gió mây vờn khổ tận cam lai
Thương người con gái bến chài
Sủi tăm bọt nước cá mồi chê ăn...

Ngày cằn cỗi lưả tàn tro nguội
Gió mưa hoài tê tái lòng ai
Hỏi cành liễu ở Chương Đài
Vẫn còn tươi thắm hương nhài tùng dương....?

Chú thích: cành liễu ở Chương Đài là theo điển tích nàng Liễu ở Chương Đài  3 năm đợi người yêu.
Chương Đài gần Trường an bên Tàu.
Tùng dương, chỉ người quân tử đáng yêu.

17.1.2012  Lu Hà




Làng Họ Mai
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Bức Hoạ Làng Quê

Làng Thu đấy hai muà mưa nắng
Bờ Hiếu Giang nước chảy lững lờ
Điệu hò mái đẩy đò đưa
Thuyền đừng xa bến quên bờ người ơi!

Nỗi cay đắng bao đời gánh chịu
Vẫn nhọc nhằn oằn cả đôi vai
Đường mòn rơm trải cát dài
Khói lam ngăn ngắt chương đài hồn thơ...

Mây lả lướt chiều thu bảng lảng
Bóng hai Kiều duyên dáng thướt tha
Họ Mai trồng một hàng cau
Hương thơm ngào ngạt vườn trầu xanh xanh...

Diều thấp thoáng gió cành chim hót
Bầy trẻ thơ thánh thót đồng quê
Trai làng dặm nẻo sơn khê
Đi xa thì nhớ trở về với em...

Lời non nỉ êm đềm còn đọng
Trong trái tim vang vọng Hoài Thu
Quê hương yêu dấu mượt mà
Ở nơi viễn xứ âu sầu nhớ thương...

Nơi đất khách sầu vương chôn kín
Cánh nhạn bay bóng lặn mông lung
Tâm tư sao xuyến bâng khuâng
Chân trời viễn vọng trập trùng biển khơi...

Hồn tan nát xa xôi biền biệt
Nặng lòng son say khướt nước non
Mây giăng mờ mịt nguồn cơn
Tháng năm đằng đẵng nỗi buồn cố hương...

Chú thích: Mai Hoài Thu có người em gái là cô Mai Thúy Kiều

17.1.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét