Duy Tâm Và Duy Vật
Mọi suy nghĩ cuả con người
ta sinh ra từ bộ óc. Điều này ai cũng biết bộ óc là trung ương thần kinh điều
khiển mọi hoạt động và kiểm soát mọi phản xạ lý trí, suy tư, tình cảm v.v...của
con người. Nhiều tôn giáo khảng định con người ta có linh hồn. Linh hồn lại gồm
có nguyên thần chủ và phụ thần chủ. Nguyên thần chủ tồn tại trong thể xác mỗi
người, phụ thần chủ lại liên đới tới một thể xác khác tồn tại ở một trường
không gian khác hay hành tinh khác. Các phụ thần chủ này đảm đương về các hoạt
động nghệ thuật như âm nhạc, văn, thơ v. v... Một người làm thơ xuất thần là
lúc cảm hứng dâng cao thì linh hồn sẽ lâng lâng trong không gian. Có tôn giáo
cho rằng người ta có 3 hồn và 7 viá, riêng đàn bà có 9 viá. Linh hồn thường trú
ngụ tại đâu? Người thì bảo nó ở trong đầu, người cho rằng ở tim, người thì cho
rằng ở bụng. Cho nên mới có câu bụng ta suy ra như vậy hay từ cái tâm tức là
tim mà ra. Khoa học ngày nay vẫn chưa thể giải thích được mối quan hệ phức tạp
giưã thể xác và linh hồn, giưã ý thức và vật chất. Người ta vẫn không thể trả lời
được câu hỏi tình yêu là gì? Những định nghiã chung chung vẫn chưa thoả mãn được
trí tưởng tò mò ham muốn hiểu biết cuả chúng ta. Tình yêu chỉ hy vọng được do
các nhà thơ giải mã dần dần.
Người ta làm thơ viết văn phải
có tâm hồn thì ai cũng biết. Người ta có thể dùng sự thông minh cuả một người
có bộ óc hoàn hảo hay có một trình độ học vấn cao mà thiếu tâm hồn, vậy có thể
làm thơ hay viết văn được hay không? Cái sự thông minh cuả các vị đó chỉ đủ để
cho các vị đó làm một luận án cho một ngành nghề nào đó. Ví dụ như giáo sư Ngô
Bảo Châu là người đã đạt được một văn bằng cao trong ngành toán nhưng liệu ông
có tâm hồn cuả một văn nghệ sĩ không thì không ai có thể trả lời được câu hỏi
này . Câu hỏi đặt ra giưã tinh thần và vật chất cái nào có trước, cái nào có
sau? Cái nào quyết định cái nào? Cái nào gây ảnh hưởng cho cái nào?
Như bạn nói người cộng sản
duy vật đến cùng. Điều đó có thể đúng, nhưng có điều chính họ cũng không hiểu tại
sao họ cứ phải duy vật trong khi đó họ lại tin vào một điều duy tâm huyền thoại
gần như không tưởng về các giá trị vật chất: Chủ nghiã cộng sản là một xã hội
phi nhà nước, phi giai cấp, phi tiền tệ, phi gia đình lấy lối sống bầy đàn
nguyên thủy làm tiêu chuẩn nhưng lại ở trên một bình diện cao. Cái chữ nhưng mà
cuả ông Mác nói ra thối không ngửi được nhưng người cộng vẫn tin ở anh chàng đại
Chí Phèo này .... Theo họ mọi thành viên trong xã hội đó đều hoá tiên cả, ai cũng
thông minh, đạo đức, nhân hậu như nhau, tiền cuả thì nhiều vô kể, làm theo năng
lực hưởng theo nhu cầu. Nghiã là có thể giả ốm, lười biếng nhưng cũng có thể muốn
gì đưọc nấy....
Nguời cộng sản đã lao vào
vòng đâm chém chém nhau người ta gọi là đấu tranh giai cấp, tiêu diệt giai cấp
điạ chủ tư sản, bị họ gán cho tội bóc lột để ai cũng đưọc hoá tiên cả như vậy
có phải là duy tâm thần bí không?
Tôi muốn bàn với các bạn
không phải những chuyện duy tâm thần bí, viễn tưởng, không tưởng cuả người cộng
sản. Họ chính là những ma tà, quái đản cực kỳ duy tâm cực đoan chứ duy vật cái
quái gì? Bởi vì người ta đã nhầm lẩn tư tưởng bệnh hoạn cuả Mác có chút liên tưởng
với thuyết tiến hoá đấu tranh giưã các loài trong sinh vật học cuả ông Darwin
mà bảo những người cộng sản là duy vật? Theo tôi họ là những tên Satan, Sađít
duy tâm cực đoan.
Điều tôi muốn nói muốn bàn
là duy tâm biện chứng. Trong tư duy triết học tiến sĩ thần học ông Hegels đã
tìm ra ba quy luật cơ bản. Quy luật thống nhất và đấu tranh cuả các mặt đối lập,
quy luật lượng đổi thì chất đổi và quy luật phủ định cuả phủ định. Hegels đã khảng
định là có thượng đế, có Thiên Chuá toàn năng. Hegels đã dùng phép biện chứng
duy tâm cuả ba quy luật triết học mà ông đã biện luận diễn giải, dẫn dắt loài
người dùng trí não trí tưởng tượng cuả mình tin là có thiên chuá. Hiểu và gần với
Thiên Chuá bằng linh hồn, tâm hồn, tri thức cuả mình Thiên chuá là ai? Thực ra
Hegels chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng ông tin là có thực nhờ phép biện chứng duy
tâm cuả ông trong 3 quy luật triết học
Nhưng Các Mác là một gã lưu
manh đểu giả đã ăn cắp phép biện chứng duy tậm cuả Hegels, đạo văn nguyên si cả
ba quy luật cơ bản cuả Hegels thành cuả mình, cũng dùng phép biện chứng để dài
dòng dẫn giải cho những người cộng sản không phải đi tìm Thiên Chuá mà đi tìm cụ
tổ khỉ độc. Đối với Mác thì cụ tổ khỉ độc là Thiên Chuá là ông tổ cuả loài người.
Như bạn cũng không thể tin
là có câu chuyện bà Âu Cơ kết duyên với ông Lạc Long Quân đẻ ra cái bọc có trăm
trứng nở trăm con là huyền thoại không có thực là đúng. Nhưng người cộng sản lại
tin là có thực bởi vì họ là những thằng điên, thằng khùng. Như ông Triết lùn bảo
trên thế giới này chuyện đó hiếm lắm. Như vậy những cái gọi là duy vật cộng sản
ông ta theo đuổi suốt đời là cái trò hề cuả một tên khùng, một ngã bịp bợm nhố
nhăng?
Bản thân tôi biết là huyền
thoại nhưng về mặt tâm linh tình cảm tôi vẫn thích nhắc đến câu chuyện huyền
thoại đó. Vì nó khuyên bảo mọi người dân Việt chúng ta nên sống có tình nghiã
hơn vì đều là đồng bào với nhau cả. Trăm họ chúng ta sinh ra từ một bọc và chữ
đồng bào có ý nghiã là như vậy. Chuyện duy tâm không tưởng này có lợi chứ không
duy tâm không tưởng như kiểu Mác hay những ngưòi cộng sản tin vào một thế giới
vật chất sống như thần tiên trên thiên đàng và bước đường muốn làm tiên cả thì
phải đâm chém nhau giết nhau đi càng nhiều càng tốt như kiểu thằng cha Tố Heo
gì đó đã viết ra thành thơ.
Khổ Hạnh Và Tự Đày Đoạ Vì Mù
Quáng
Ở trên đời không gì khổ hạnh
và tự đày đoạ bằng đọc văn thơ, sách baó do cánh bồi bút cộng sản viết. Mặc dù
bên dưới tác giả ký tên với những danh xưng rất oai như giáo sư, tiến sĩ, thạc
sĩ, bác sĩ, trưởng ban, phó ban tuyên huấn v.v.... Một 100 người viết thì cả
100 bài nội dung tư tưởng chủ đạo đều giống hệt nhau. Viết khác đi là bị lên án
là không giữ vững lập trường, phi đảng tính, phi giai cấp, phản động, tự diễn
biến hoà bình v.v.... Lập trường quan điểm cái con khỉ gió gì, kiên định cái
gì? Chẳng qua là một cách chống chế tự bào chưã, bảo vệ cho cái bệnh ngu lâu,
ngu dai, ngu đến chết cuả người cộng sản mà thôi.
Thật vậy, họ giống như những
con chó săn cùng một màu lông di truyền bá đạo vô thần cuả ông Pavlov trong
phòng thí nghiệm. Nghiã là họ đều đồng thanh suả oang oang như theo những phản
xạ có điều kiện, đã được dày công luyện tập hàng chục năm. Mấy thập kỷ qua họ cứ
cứ nhai đi nhai lại những luận điệu cũ rích đã lên men hôi thối cuả mấy lão già
lẩm cẩm điên khùng như Các Mác, Ăng Ghen, Lê Nin, Mao Trạch Đông v.v...
Đầu sỏ chính là gã Các Mác (
Karl Marx ) mà người cộng sản tôn thờ là đỉnh cao cuả trí tuệ loài người.
Khổ lắm, hắn chỉ là một tên
tiến sĩ rởm khố rách áo ôm, chuyên ăn cắp đạo văn cuả người khác mà thôi.Tôi và
các bạn rà xét lại xem lão thày gàn này có trí tuệ gì gọi là ghê gớm?
Thứ nhất là triết học, gã bệ
nguyên si trước tác cuả Hegels là tiến sĩ thần học. Phép biện chứng duy tâm cuả
Hegels như trên tôi đã nói là phương pháp luận nhằm dẫn dắt loài người trên bước
đường tiếp cận, đi tìm đến Thượng Đế hay Thiên Chuá toàn năng. Thượng Đế, hay
Thiên Chuá toàn năng thì chả có ai từng tận mắt trông thấy, hay chụp ảnh được
các ngài cả. Mà loài người chỉ biết được qua kinh thánh ( cựu ước, hoặc tân ước).
Kinh thánh hay biện chứng Hegels là cái cầu nối để loài người tin là có Thiên
Chuá. Mác đúng là một thằng đểu, một gã lưu manh đã biến 3 quy luật cơ bản cuả
Hegels thành cuả mình và gắn cho cái tên: Biện chứng duy vật trên bưóc đường đi
ngược chiều lịch sử, không phải đi tìm Thiên Chuá mà để tìm ra cụ khỉ độc. Theo
Mác là cụ tổ cuả loài người.
Thứ hai về chính trị kinh tế
học. Mác đã từng tranh cãi hoài với Adam Smith hay Taylor là những chuyên gia
kinh tế học tư bản chủ nghiã. Ngay từ thế kỷ 19 mác đã đuối lý và lép vế. Cái gọi
là quy luật giá trị thặng dư cuả Mác thì có là cái quái gì đâu. Đến đưá trẻ con
cũng thưà hiểu là mẹ nó bảo nhổ tóc sâu cho mẹ mỗi ngày 1 tiếng được năm hào.
Thằng con mỗi ngày chỉ nhổ dôi ra 10 phút cũng chỉ có 5 hào. Một tháng 30 ngày
dôi ra là 300 phút tính ra được 5 tiếng là 25 hào chỉ rồi. Nếu nghe theo Mác
xui thì đưá con sẽ cầm dao đâm chết tươi mẹ nó. Vì mẹ nó đã bóc lột cuả nó một
tháng là 25 hào chỉ. Cái trò hề lập luận vớ vẩn 25 hào chỉ này Mác gọi là giá
trị thặng dư. Cái trò thất đức này cuả Mác thử có đáng chấp nhận không?
Bây giờ văn minh tiến bộ,
các nước tư bản phuơng Tây sản xuất công nghệ đã khác xa rồi cái thời máy móc,
công cụ đơn giản cuả thế kỷ 19 mà bọn cộng sản vẫn nhai nhải tôn thờ Mác. Vả lại
văn Mác là thứ văn cà chớn, ba láp. Cả một trang nhai đi nhai lại vẫn một từ
nhưng dùng nhiều nghiã khác nhau. Thôi ta hãy ném cái lão râu xồm dở hơi này
vào sọt rác.
Cái tôi đang muốn bàn với
các bạn là bài viết cuả người buôn gió. Anh phàn nàn về báo chí cộng sản, nghèo
nàn, thiếu tư duy, thiếu sáng tạo, chuyên cắt xén , vu cáo, chụp mũ, tuỳ tiện
v.v... Đúng vậy cánh bồi bút ăn lương còm này, thỉnh thoảng may ra có tí tiền
thưởng nhuận bút đủ mua một bát cháo lòng, hay một bát tiết canh thịt chó húng
lìu thì làm sao mà khá lên được. Họ viết văn làm báo dưới sự chỉ đạo cuả mấy
tay đầu gộc, vô học chuyên hút váng thưà cuả lý luận Mác. Mác đã tối tăm như vậy,
mà họ lại tôn thờ lên làm bậc thày thì chả trách Việt Nam 80 năm qua cứ lẹt đẹt
mãi. Cho đến vài trăm năm thì cũng vẫn thế thôi, lươn vẫn hoàn lươn, ốc vẫn
hoàn ốc .
Biết đến bao giờ mới ngẩy mặt
mà khá lên được đây? Sự ngu dốt cuả họ trong hoàn cảnh này chỉ có lợi cho nhóm
chóp bu, vì họ nắm quyền bá đạo. Tài nguyên, lợi lộc họ xơi hết thì làm gì mà
chả giàu nứt đố đổ vách.Cái khổ là 85 triệu ngưòi Việt thôi và bọn bồi bút tuy
nhiên cuộc sống có thể nhỉnh thêm tí đường mỡ béo bở hơn dân nghèo. Nhưng cũng
chẳng đáng là bao cho cái nền văn minh thế giới ngày nay.
Bài viết cuả bạn hay nhiều
người như Bác Bùi Tín, Người buôn gió, Điếu Cày, Hà Sĩ Phu v.v... nói rất đúng.
Theo tôi ở đời không gì khổ sở khốn nạn, đày đoạ bằng đọc báo chí cuả cánh bồi
bút cộng sản. Thật uống phí cho công sức cuả hàng vạn đảng viên cộng sản ăn dầm
nằm dề, hy sinh vô lý cho cái chủ nghiã quái thai này. Họ bị lưà dối thảm hại
mà cha con họ từng thế hệ hàng vạn hàng triệu người là những con dã tràng xe
cát biển đông.
Họ đã làm gì cho gia đình họ,
vợ chồng, cái được hạnh phúc hay nai lưng ra xây lầu hạnh phúc cho nhóm thiểu số
lãnh đạo vô học, ngu tối, tham ăn và rất tàn ác. Cuối cùng hàng nghìn, hàng vạn
những tiến sĩ triết học Mác lại trở thành là những giáo sĩ cho một tà giáo. Dù
cho danh xưng có là tiến sĩ, nhưng thực chất là vô học, bao năm dùi mài trở
thành vô ích mà thôi.
Công an là chỗ dưạ chính cuả
độc tài để đàn áp những ai cản trở cho cái niêu cơm vàng cuả nhóm thiểu số chóp
bu. Ai đã vào cái ngành này để làm công an cộng sản chắc hẳn đã xác định rõ phải
bán hồn cho quỷ, hoặc không hiểu gì về cái chế độ mà họ cam tâm làm tay sai phục
vụ. Lúc đầu có thể hiền lành lưong thiện, sau được học những mánh lới thủ đoạn,
được nhồi sọ và rưả não sẽ tàn bạo như ma quỷ lúc nào không hay. Họ kiếm ăn quá
dễ ràng, phạt tiền lung tung, đòi ăn hối lộ không bị phê phán mà còn được trao
tặng huân huy chương và còn được đề bạt. Vì các cấp trên cuả họ là những trùm
Mafia, những trung tá, thượng tá, đại tá, tướng lãnh, những ma vương giết người
không chớp mắt. Với cái khẩu hiệu thất đức trong ngành:" Bắt nhầm còn hơn
bỏ rơi". Bọn mật vụ công sản Đông Âu thường có câu tương tự" Wir
vernichten alles. Was du liebst". Chúng tao sẽ tiêu diệt tất cả những gì
mà mày yêu thương. Cộng sản còn đồng nghiã với tráo trở, lật lọng và thất đức.
Cuộc đời này là vô thường mọi
chuyện sẽ không tránh khỏi luật nhân quả. Gieo nhân nào gặt quả ấy. Cho nên các
bác đảng viên cộng sản già, hay những cựu chiến binh cũng đừng hối tiếc làm gì
cái công sức theo đảng trước kia mà than thở, chèo néo làm cản trở thêm tương
lai cho con cháu và nòi giống. Hãy dũng cảm buông sả công cũ, nợ cũ mà đấu
tranh cho tương lai cuả con cháu mình và toàn dân tộc . Nếu giải thể được chế độ
cộng sản là may mắn hạnh phúc cho dân tộc. Có bài thơ cuả Anh Thanh Hoàng và cuả
tôi chuyển thể để nói lên cộng sản đã đầu độc giáo dục quân đội, công an cuả họ
như thế nào? Có chăng là những công cụ rẻ tiền, những Robot biết nói và hành sử
bằng những phản sạ . Trí tuệ hoàn toàn phụ thuộc vào đảng, không có quyền và được
suy nghĩ theo tâm hồn và trí tuệ tài năng cá nhân riêng.
Nhớ Lại....
Mến tặng thi sĩ Lu Hà
Trời hỡi ! Sao ta cứ gặp mầy
Hàng năm xui xẻo đến ngày nầy
“Tháng tư đen” thưở xa xưa ấy
Lũ khỉ vào Nam cả một bầy
!!!
“Bảy lăm “ năm đó miền Nam
tôi :
Bọn khỉ rừng về qúa thúi hôi
Khỉ nón tai bèo,khỉ nón cối
Khỉ gầy ghẻ lở trọc bình vôi
!
Nhìn lọc cà phê khỉ thẫn thờ
Lạ lùng khỉ chẳng thấy bao
giờ
“ Cái nồi nó lại ngồi trên cốc
“
Thầm nghĩ trong lòng.Khỉ ước
mơ
Ghi số từng ngày có một ô :
Hình vuông bé tí ở đồng hồ
Khỉ reo : ”cửa sổ không người
lái”
Khoái chí nhày mừng miệng
nhí nhô
Ôi chao ! Quái đản khỉ tà ma
Bảng sửa “ Honda “ ở trước
nhà
Hí hửng tranh nhau cùng bước
tới :
Bán tôi cốc sữa hiệu “ hông
đa “ !!!
Bô cầu đang chảy nước lăn
tăn
Khỉ đổ vào đầy gạo nấu ăn
Giật nước gạo liền chui xuống
lỗ
Tức mình văng tục: “giặc
chơi khăm” !!!
Miền Nam gặp vận đúng là xui
Mất trắng vào tay khỉ hủi
cùi
Vừa dốt,vừa ngu nhất thế kỷ
Mắt còn đủ cặp lại mù đui
!!!
THANH HOÀNG
(Cali., vào Hạ 2010)
Thảm Kịch Miền Nam
Chuyển thể thơ Thanh Hoàng:
" Nhớ"
Lũ chúng nó vịt vờ biện chứng
Theo Mác Lê ảo tưởng tàn suy
Đạo văn chủ thuyết tôi đòi
U mê tăm tối một bầy việt
gian
Loài khỉ đỏ vào Nam quấy rối
Năm bảy lăm tê tái than ôi
Tai bèo nón cối chuột dơi
Ba lô con cóc bình vôi trọc
đầu
Cứ lúc nhúc bơ phờ hốc hác
Lọc cà phê ngơ ngác ngẩn ngơ
Lạ lùng chẳng thấy bao giờ
Cái nồi rỏ xuống giọt mồ hôi
đen
Đồng hồ ngoại có viền cưả sổ
Bé ti ti nhảy số trêu đuà
Hò reo huyền ảo không ngờ
Rừng xanh núi đỏ bao giờ khá
lên ?
Từng đàn khỉ thân tàn ma dại
Dép cao xu bước tới kêu to
Sưả xe bảng hiệu trước nhà
Bán cho cốc sưã ngọt ngào
hông đa
Hố xí máy nhạt nhoà róc rách
Nước đổ đầy lách cách nấu ăn
Tham lam hấp tấp ngu đần
Tức mình chửi tục ngụy quân ngụy quyền
Bởi nghiệp chướng miền Nam
xúi quẩy
Mất trắng tay lũ quỷ hủi cùi
Đấu tranh giai cấp đua đòi
Viễn đông hòn ngọc vỡ rồi
còn đâu...
19.4.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét