Hiếm hoi mới có những người
viết bài lên tiếng như anh Thái Hữu Tình. Tôi rất khâm phục và ủng hộ anh. Dù bất
kỳ ở bình diện nào thì sự xuất hiện cuả ba kẻ đốn mạt ăn mặc giả làm hai bà
Trưng và ông Thi Sách vào miếu hội Mã Viện để hát hò nhảy muá, dâng lễ, quỳ mọp
cúng bái trước tượng thờ Mã Viện là một sự khiêu khích sỉ nhục dân tộc và tổ
tiên cuả người Việt Nam.
Họ có thể là phái đoàn văn
công cuả đảng cộng sản Việt Nam cử sang để nâng bi Mã Viện và đàn anh Trung Cộng,
hoặc vở kịch do Trung Cộng bày đặt ra, hoặc do số dân thiểu số gốc Việt, nay là
người mang quốc tịch Trung Cộng và họ chỉ còn thờ phụng tổ quốc Trung Hoa cuả họ.
Họ ăn mặc giả danh hai bà Trưng và ông Thi Sách chứng tỏ họ đã tự điếm nhục căn
cước xa xưa cuả mình. Tự phát hay do xúi dục từ hai phiá cộng sản Trung- Việt đều
không thể tha thứ được trước lương tri nhân phẩm cuả loài người văn minh, có
lòng tự trọng về nhân cách và dân tộc.
Người Việt Nam hay nói đến
lòng tự hào dân tộc, to mồm nhất vẫn là ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản. Đóng
vai hai bà Trưng, và ông Thi sách vào miếu để cầu nguyện chúc phúc cho linh hồn
phục ba tướng quân là kẻ giết dân mình là tội nhân thiên cổ cuả dân tộc thì chỉ
có bọn dở điên dở khùng mới làm chuyện đó. Bọn người dã thú, tiền sử, ăn hang ở
lỗ, không có gì để gọi là có lý trí liêm sỉ mới làm việc đó. Việc tày trời động
đình như vậy, nhưng phiá hai nhà nước Trung Việt vẫn lờ đi coi như là chuyện văn
hoá văn nghệ, nhí nhố cho vui. Không có một sự xin lỗi công khai giải thích nào
với toàn thể nhân dân hai nước?
Bây giờ có kẻ đổ lỗi cho sắc
dân, thiểu số gì đó biết nói tiếng Việt ở Trung Cộng, tự làm trò hèn mọn đồi bại
như vậy là để đỡ đòn, chiụ gánh tôi cho hai đảng cầm quyền hay sao? Xét về mặt
công pháp quốc tế người ta phải bắt giam ngay lập tức ba diễn viên đó và toàn bộ
nhân sự cũng như kèn trống trang phục v.v…cuả cả đoàn văn nghệ. Đây rõ ràng là
một sự khiêu khích đánh vào lòng tự trọng và nhân cách cuả cả một dân tộc. Can
tội chống lương tri, nhân phẩm cuả cả một dân tộc và loài người.
Người Việt Nam ngây ngô quê
kệch dại dột dốt nát rất thích nghe những lời phỉnh phờ họ anh hùng lắm mà. Có
bà mẹ chỉ có 7 đưá con cũng cống hết cho đảng, để vào Nam bắn giết đồng bào cuả
mình và được 7 cái bằng tổ quốc ghi công treo cao ngất ngưởng trên tường dưới bức
ảnh ông Hồ Chí Minh. Ai đến cũng khoe, tự hào hỉ hả lắm là con mình tất cả đã
hy sinh vì tự do, độc lập cuả tổ quốc, vì cơm no áo ấm cuả mọi người...
Trong cải cách ruộng đất có
những người bị mang ra sử bắn theo lệnh Hồ Chí Minh, nhưng đến chết vẫn chưa biết
mặt thật kẻ đã ra lệnh bắn mình là ai? Họ còn hô to: "Hồ Chí Minh muôn
năm"
Ngày nay cái gọi là đảng gì
đó cuả một tập đoàn người khoảng ba triệu nhân mạng mà hơn 66 năm qua họ đã rảnh
rang chiêu nạp được để đề đầu cưỡi cổ 88 triệu người Việt nam. Có lẽ hơn 50 phần
trăm các gia đình nhà nào cũng có con hay cháu là đảng viên chăng? 60 phần
trăm? Hay là 70 phần trăm? Hay còn nhiều hơn nưã? Thật tinh vi sảo quyệt vô
cùng 3 triệu đảng viện đó chỉ là những bung xung, những con giòi sâu đỏ không
có thực quyền. Nhưng vì họ bị cưỡng ép, phải sinh hoạt liên miên thường xuyên,
phần hồn cuả họ đã bị chi bộ, đảng ủy khống chế kiểm soát mất rồi và về nhà 3
triệu đảng viên này lại kiểm soát chính gia đình họ hàng cuả họ một cách ngu xuẩn
vô ý thức? Đó là lý do vì sao mà ngưòi Việt Nam lại bạc nhược như vậy trước sự
khiêu kích, bạo hành cuả Trung Cộng mà họ vẫn nhũn như con chi chi chi?
Ngoài biển cướp đảo trọn quần
đảo Hoàng Sa và 8 đảo nhỏ thuộc Trường Sa, bắn giết ngư dân lại ngang ngược đòi
tiền chuộc. Trong đất liền, lấn chiếm biên giới, bô xít cao nguyên, chiếm đoạt
rừng qua hình thức mua bán với chính quyền điạ phương ; nhưng người Việt Nam vẫn
nhẫn nại chiụ đựng. Người Việt Nam có lẽ đã biến đổi thành giống người khác rồi
chăng? Giống ngưòi mang dòng máu Hồ Chí Minh? Mà Hồ Chí Minh là ai? Chưa chắc
đã phải là Nguyễn Tất Thành hay nguyễn Sinh Cuông gì đó. Có thể là Thành bị giết
bị ám sát thủ tiêu từ lâu rồi mà thay vào đó một người Đài bắc hay Hoa lục gì
đó, có họ hàng xa, họ hàng gần với người Việt thiểu số đang sinh sống tại Tàu?
Như cái đám ăn mặc giả bà Trưng và ông Thi Sách làm trò hề phúng điếu Mã Viện
chẳng hạn?
Còn nếu có đúng là Nguyễn tất
Thành thật, nhưng Thành này là Thành vô học, chỉ số I Q rất thấp, chả có tư tưởng
hay tài năng trình độ quái gì hết. Ông ta chỉ là một tay đại bịp làm tay sai
cho đế quốc cộng sản Nga – Tàu. Ông ta lắm thủ đoạn mỹ dân, lưà đảo. Cái tài đi
dép cao xu để đóng vai giản dị cũng giống như ý tưởng nấu nồi cháo khoai tây cuả
Hitler để mua lòng dân trước ngày phát động chiến tranh. Cả một thời gian dài
dân Đức không biết Quốc Trưởng kính yêu cuả họ là một tên Sadit, thờ cúng Satan
như các Mác, có thói quen thích hưởng thụ sự đau đớn trên xác thịt đàn bà.
Người dân Đức hồi đó vẫn tin
Hitler vì thương dân lúc nào cũng nghĩ đến quốc sự nên y không lấy vợ. Chỉ đến
trước khi chết thấy đời mình đốn mạt nhục quá, y mới ép bà Eva Braun kết hôn với
y và sử dụng ngay mấy tên sĩ quan SS làm chứng, làm phù rể. Kết hôn xong vài tiếng
lập tức bắn chết tượi ngay vợ mình, rồi tự đổ xăng thiêu xác mình. Đó là màn kịch
cuối cùng cuả một con chó ghẻ. Tâm lý chung ta thường thấy ở bọn chùm Phát xít
và cộng sản rất thích ưa chuộc hình thức thủ tục rườm rà để đánh bóng cho cuộc
đời hèn mọn bần tiện cuả chúng., cả khi chết rồi cũng không muốn đem chôn, đòi
xây lăng hay uớp xác.
Tôi rất hoan nghênh bài viết
cuả anh Thái Hữu Tình với câu nói cuả anh: „ Kẻ đốn mạt đời nào chẳng có“
Tôi viết bài này, rành rọt
như vậy. Nhưng có thể vẫn có những con chó điên lăn sả vào suả, phê phán cộng sản
cũng vu luôn tôi là cộng sản. Cộng Sản hình như là danh từ đáng ghét cuả những
kẻ tự mang mình dòng máu cộng sản. Họ chửi cộng sản thậm tệ, rất chua ngoa, chống
cộng rất điên cuồng trừ Hồ Chí Minh thì đừng động đến sợi lông . Đưá nào động
đén bác Hồ cuả tao, tao sẽ xé xác mày ra. bác Hồ vẫn còn hy vọng là cái phao,
cái cần câu cơm cho tập đoàn chóp bu thiểu số nắm quyền lực. Riêng bọn cam Tàu
thì chúng lại mắng chửi cộng sản Việt Nam và cả Hồ Chí Minh rất thậm tệ. Đơn cử
bọn đốn mạt cụ thể sau đây:
Thi Mét Nặc Danh
Laị thằng Thi Mét nặc danh
Cha ky chú kiết u minh tồi
tàn
Chửi người thi sĩ ngu đần
Hồn thơ như lớp sóng thần
tràn qua
Cuốn bao rác rưởi ma tà
Chôn loài quỷ đỏ ta bà dối
gian
Trải bao thập kỷ lăng loàn
Vô luân mất dạy bạo tàn bất
lương
Mác Lê tăm tối chỉ đường
Trở về núi đỏ rừng hoang thuở
nào
Âm u gió thét mưa gào
Chim kêu vượn hú sóng trào
biển khơi
Ngàn năm văn hiến đâu rồi
Xót xa cho lũ đười ươi học
đòi
Mười năm còm cõi trò cười
Trăm năm sự nhiệp trồng người
u mê
Nặc danh ném đá chán chê
Tiểu nhân vô sỉ dầm dề nước
non
Đỉnh cao mơ mộng cháu con
Cầu mong trí tuệ lớn khôn
hơn người
Bần nông bao lớp đổi đời
Bon chen tư bản gà nòi đỏ
chôn
Hận thù Thi Mét lên cơn
Mong ông Tố Hữu cô hồn no nê
Lan Viên Xuân Diệu lề mề
Thảm thơ dân tộc tràn trề
láng lai…?
27.1.2010 Lu Hà
Có những tên bí quá không biết
bới ra một chữ gì,một sơ hở gì trong văn phạm và cách viết lách cuả tôi. Hắn vặn
vẹo về chữ hai chữ " giang hồ" trong văn thơ.
Tôi buộc lòng phải trả lời
chung không chỉ cho hắn và còn hàng nghìn kẻ cũng tăm tối như hắn, nạn nhân
theo kiểu trồng người cuả ông Hồ Chí Mít: Không biết thì dưạ cột mà nghe, chỉ
thích cá mè một lưá ,u mê tăm tối mãi sao? Chỉ muốn thằng nào cũng trần truị vô
sản cả trong văn học nghệ thuật. Cả bài thơ tóm được hai chữ " Giang Hồ"
rồi suả gâu gâu lên để chửi người ta. Lăn sả vào như con chó điên . Chuyến này
đổi tên nặc danh khác là thư sinh việt nam. Thư sinh cái quái gì ăn nói hồ đồ,
ghen tỵ tiểu nhân, lấy bụng tiểu nhân đo bụng quân tử, ba que, xỏ lá như vậy
.Chỉ thích bưng bô nịnh bợ cho các thi sĩ cóc cộng sản thôi. Thâm Tâm là thi sĩ
chính danh, Nguyển bính, Hàn Mạc Tử các anh ấy đều nhận mình là kẻ giang hồ cả.
Giang hồ thi sĩ trong văn học khác với các giang hồ ma cô ba láp hiểu chưa. Rõ
đồ ngu mà vẫn không biết cái ngu cuả mình, mày tao chi tớ, thằng này thằng nọ
gì ở đây. chỉ làm trò cười cho thiên hạ thôi, biết không?
Nó Lại Chửi Tôi
gửi thư sinh vn
Nó thoá mạ chửi tôi tăm tối
Càng lòi thêm nhân cách tiểu
nhân
Việt Nam cộng sản vô luân
Cháu con một lũ nối truyền
cha ông
Lũ chúng nó một bầy dốt đặc
Dưới mái trường theo bước
đàn anh
Hoài Thanh Tố hữu nổi danh
Lan Viên Xuân Diệu Chí Minh
một thời
Là thi sĩ muôn đời yêu dấu
Rất vinh quang hai chữ giang
hồ
Đời anh từng trải bôn ba
Phải đâu trộm cướp sơn hà
lưu manh
Cũng lắm kẻ u minh đần độn
Đánh lộn sòng vớ vẩn văn
chương
Chẻ tư sợi tóc điên khùng
Vơ đuã cả nắm mịt mùng thê
lương
Trải gió bụi bi thương thời
cuộc
Hạng lưu manh điã thoã giang
hồ
Đầu trâu mặt ngưạ xông pha
Chém thuê giết mướn ta bà khổ
đau
Cũng dân chủ hiểu theo lắm
nghiã
Chữ tự do chèo néo ma cô
Gạt lường bánh vẽ mưu mô
Trâu bò giun dế mút muà âm u
Nó chửi tôi mày tao chí tớ
Chẳng hiểu gì thơ phú văn
chương
Khác chi mèo mả gà đồng
Theo đòi thi sự điên cuồng
mãi sao?
Nhận thư sinh nhi nha nhi nhố
Chạy pin tim rưả não thay hồn
Vẫy đuôi ngoe nguẩy chó con
Gâu gâu đòi suả liếm chôn
tôi đòi…
12.3.2010 Lu Hà
Mập Mờ Lận Trắng Con Đen
Trót hay chót âm thanh tiếng
Việt
Vẫn đôi khi tớ viết còn sai
Sống xa tổ quốc lâu rồi
Săn văn bắt bẻ hẹp hòi làm
chi?
Trong vạn chữ thiên thư vạn
quyển
Người phàm trần quán xuyến hết
sao?
Khen ai trí tuệ văn hào
Nâng bi cuả cụ già Hồ năm
xưa...
Đường kách mệnh hay là cách
mạng ?
Cụ cố lầm loạng choạng say
xưa
Cầm nhầm mượn tạm văn thơ
Tiếng là thi sĩ mặt trơ trán
dày
Cái tổng thể u mê chẳng thấy
Vẫn rập rình tăm tối xưa nay
Cắt câu vặn chữ tôi đòi
Cha ông cháu chắt một loài
chó săn
Suả gâu gâu cằn nhằn lẩm bẩm
Viết không ra ăn nói chẳng
nên
Cưạ kèn bắt bí đua chen
Tiểu nhân quân tử trắng đen
dễ lầm
Giưã đám đông tìm lông bới vết
Để thoả lòng khao khát hại
nhau
Ra điều thông thạo tiếng ta
Âm từ ngữ vựng ta bà đảo
điên
Đồ xỏ lá ba que lấp liếm
Lưỡi cú diều điều tiếng thị
phi
Củ hành củ tỏi những ai
Trồng cây chuyên chính học
đòi ngu dân
Nếu có giỏi viết văn chính
luận
Tỏ sức mình trí luận cao
siêu
Góp công xoá đám mây mờ
Xé tan đen tối cơ đồ nước
non
Đâu phải lúc rình văn kiếm
chuyện
Giả đi xia ngớ ngẩn kiếm ăn
Trót chen chót chét trọt
chèn
Trót đi trót lại vào mồm ai
đây ?
17.3.2010 Lu Hà
Kiểu Này Nguy To
gửi Trần Thanh
Dương Thu Hương là người chống
cộng
Điều đáng mừng rất đáng hoan
nghênh
Lại thêm có bạn Trần Thanh
Công an quốc nội vinh danh vịt
giời
Giá không có tuyệt vời chói
lọi
Đỉnh núi cao doi dói tôi đòi
Nhấn chìm tổ quốc giống nòi
Tinh thần chống cộng kiểu
này xin thua
Ai có đọc đỉnh cao vời vợi
Một món quà hải ngoại ta ơi!
Hối kiều ngoại tệ mồ hôi
Nưả dân nưả chủ bồi hồi quê
hương
Những chiến sĩ theo gương
dân chủ
Chắc hẳn gì thấm thiá Thu
Hương?
Bớt thù thêm bạn chung lưng
Mong rằng tỉnh táo tránh
vòng trầm luân
Con tắc kè biến thiên vạn đại
Sắc đổi màu lưà dối làm chi
Mập mù chữ nghiã xa xôi
Bơm vào não trạng hình hài
chí minh
Tôn vẻ đẹp xưng danh chống cộng
Đường dấn thân phấn rụng má
hồng
Cong queo nước chảy xuôi
dòng
Đôi bờ giun dế đòng đòng ngược
xuôi
Sao không thể thế thời tiết
tháo
Giưã ban ngày chèo néo văn
chương
Tinh thần ca tụng phô trương
Đỉnh cao như núi cản đường tự
do…
Văn với bút quanh co trần thế
Phải thực lòng tâm dạ thẳng
ngay
Động cơ thúc giục mê say
Nưả dơi nưả chuột kiểu này
nguy to…!
18.3.2010 Lu Hà
Trần Thanh Vỗ Ngực Tự Hào
Hắn đích thực là người Trung
Quốc
Nên bút danh mới gọi Lu Hà
Lu Hà có nghiã lu mờ
Chí phèo có nghiã chí pheo một
vần
Bỗng có kẻ khùng điên la lối
Căm thù nhau cả với bút danh
Hâm hâm chỉ có Trần Thanh
Gâu gâu sủi bọt trời xanh tủi
sầu
Tự vỗ ngực ta đâu ngu tối
Mái trường làng thông thái lớp
hai
Thần đồng phát tiết than ôi
Đỉnh cao trí tuệ theo đòi đảng
ta
Dưới chế độ nhà tù kìm kẹp
Đồng bào ta dân trí rất cao
Truyền thông báo chí dồi dào
Công ơn đảng bác ngẹn ngào
ngàn năm
Lũ hèn nhát vong thân chạy
trốn
Vượt trùng dương biển thảm
xa xôi
Sao ma ngu quá đi thôi
Xác thân trôi nổi phơi thây
giưã dòng
Đám Việt Kiều tha hương hành
khất
Như Lu Hà đáng ghét ai
thương
Trần Thanh mới đáng nêu
gương
Trung thành cách mạng quê
hương giống nòi
Nguyện theo đảng miệt mài sống
chết
Đỉnh vinh quang chói lọi
vàng son
Công an đảng trị thương dân
Gia đình hạnh phúc muôn vàn
nhớ ơn
Ta nhắn nhủ lưu vong ngoại
quốc
Về Việt Nam nhớ nước thương
nhà
Nhớ mang cho lắm tiền vào
Ngoại tệ dư giả đồng bào hả
hê.
19.3.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét