Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

ĐÔI DÒNG VỀ Ý NGHĨA CỦA CUỘC ĐẤU TRANH DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN








Đấu tranh dân chủ thực ra là một cuộc đấu tranh vì lương tâm và lẽ phải. Nó là nghĩa vụ trách nhiệm của toàn dân đối với cuộc sống cuả hàng triệu con người. Cái nhà nước mà hiện nay 88 triệu đồng bào Việt Nam đang sống  là một nhà nước kỳ cục, lố bịch, lạ lùng, xa lạ với nền văn minh thế giới. Nếu so với cả hoàn cầu thì nó chỉ là một nhúm nhỏ cuả mấy nước cộng sản cực kỳ phản động nhất cuả loài người còn xót lại. Hoa Kỳ là một quốc gia dân chủ mênh mông là trụ cột cuả an ninh hoà bình thế giới.
Bên cạnh Hoa Kỳ ngày nay lại xuất thêm liên hiệp Âu Châu gồm nhiều quốc gia Tây Âu liên minh lại và họ đã trở thành một đại liên bang Âu Châu như Hoa Kỳ. Thật là một điều tưởng như không tưởng , thần thoại nhưng nó đã trở thành sự thật. Từ nay Châu Âu sẽ dứt điểm cái chuyện tranh chấp biên giới, các nước trong liên hiệp sẽ chung sống hoà bình tự nguyện tự giác với nhau, không ai ép buộc ai, không ai cưỡng chế  ai. Cái danh từ đế quốc tư bản phương Tây sẽ vĩnh vìễn xoá bỏ, ai còn gọi nưã  có lẽ kẻ đó đầu óc không còn được bình thường.



Thật đáng tiếc Đế quốc xã hội hiện nay vẫn còn, mặc dù Nga Xô đã sụp đổ.Trung tâm đế quốc xã hội hiện nay lại là Tàu Cộng. Tàu cộng là mối đe doạ an ninh thưòng trực cuả các nước đông nam Châu Á. Nhưng Việt Nam thì ngưọc lại  thì vẫn coi Tàu Cộng là đồng chí anh em, là bạn bè thâm giao.



Chắc hẳn nhà nước cộng sản vì quyền lợi vất chất mà họ đã lú lấp mất trí hoàn toàn trước hiểm hoạ xâm lăng nô dịch hoá cuả Tàu.

Bọn lính tráng ma cô, anh chị xã hội đen, bồi bút, văn nô, công an thì lại yêu mến cái nhà nước độc tài Mafia này da diết. Có thể trái tim thú vật, và vầng trán cạn hẹp họ cảm thấy nhà nước ba lăng nhăng nhí nhố này lại phù hợp với họ. Họ không cần phải suy tư trăn trở nhiều, họ luôn có việc làm và có đồng lương bảo đảm.



Bởi vì cộng sản đã ra công dạy dỗ giáo dục để bìén họ trở thành thú tính. Con người có ông tổ là cụ Khỉ Độc.Tại làm sao  bọn lính tráng ma cô , công an tỏ ra rất thích thú với quyền hành. Chúng tỏ ra rất hãnh diện với những cái tên như Phan Đăng Lưu, Hoả Lò, Ngầm Đá, Chuồng Cọp, K 3, k4, Cục 5, cục 6 v.v...



Đe doạ, khủng bố, cưỡng bức, hiếp dâm hình như trong bộ não cuả họ đã trở thành niềm vui, hạnh phúc và khát vọng là niềm mơ ưóc cuả tuổi trẻ.

Thật đáng buồn và đau xót khi tôi phải viết như vậy.Nhưng đó là một sự thật phũ phàng không thể chối cãi được. Cái này theo tôi nó là nghiệp chướng cuả dân tộc Việt Nam.

 Qua đọc báo tổ quốc thấy nhiều người viết ra những lời tử tế có nghiã khí, trí tuệ cuả một con người bình thường. Nhưng vẫn có những người viết ra những lời ba lăng nhăng, nhi´ nhố, đe doạ, hằn học ti tiện đểu cáng dưới nấc thang giá trị cuả một con người. Có thể so sánh trí tuệ lương tâm, tâm hồn tương đương với cầm thú. Tôi nghe người ta gọi tóm tắt là " CAM" có nghiã là công an mạng. Chao ôi, họ là công an ư?

Công an cuả nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hoà, độc lập tự do hạnh phúc.

Đọc những dòng chữ trên sao mà miả mai, chua chát vô cùng.



Cũng là công an sao mà công an cuả những nước dân chủ phương Tây  đáng yêu, đáng quý, đáng trân trọng vô cùng. Họ là những ngưòi bạn cuả dân.

Tôi chưa bao giờ thấy họ đánh dân, quát nạt. Phố xá rất ít công an, thỉnh thoảng hiếm hoi mới có một  xe công an chạy qua. Sao mà Việt Nam hủcuả chúng ta lắm công an vậy? Công an và tội phạm cái biên giới này lẫn lộn vô cùng.

Dân chủ là nghiã vụ quyền lợi trách nhiệm cuả mỗi con người đã được sinh ra. Thật đáng thương và bất hạnh cho những linh hồn lạc đường đầu thai nhầm ở Việt Nam, Trung Hoa và Bắc Triều Tiên. Dân chủ không thể nằm chờ há miệng chờ sung mà có được. Không thễ chờ người khác đấu tranh mang lại cho mình. Ích kỷ, hèn nhát , cơ hội đã trở thành tính nết rất khó sưả đổi. Chỉ chờ kiếp sau may ra mới thay đổi tâm tính?



Theo tôi là cả một thế hệ bị đầu độc nên mới sản sinh ra những quái thai đủ hình dạng từ loại sách vở trên học đường đến loại đá cá lăn dưa dưới chân cầu ông Lãnh. Tôi chỉ nhắc lại vài khuân mặt điển hình mà tôi nhớ được bằng những bài thơ.



Thị Mẹt Haỏ Lơ

gửi Đỗ Thị Ngọc Bích



Mặt ai lồn lột thế kia

Hẳn cô Ngọc Bích thuở nào năm xưa....

Cha ky chú kiết sa đà

Không rõ nguồn gốc ta bà đầu thai

Tổ tiên mờ mịt xa xôi

Trung Hoa Đài Bắc vịt giời chốn nao

Hỏi ai cắt rốn chôn nhau

Văn chương chữ nghiã hồ đồ thế sao

Cái bằng tiến sĩ ai cho

Hay tờ giấy lộn ném vào cầu tiêu

Thở ra nồng nặc mùi tàu

Húng lìu thịt chó thây ma họ Hồ

Nhí nha nhí nhố pha trò

Tanh hôi cống rãnh con bò cái dơ

Thôi về tắm rưả cho mau

Cạo lông rưả bẹn nước hoa phun vào

Rắm rong hôi nách chè tàu

Thuốc lào một nắm Mao Hồ nưả cân

Tiểu ly tính toán ra tiền

Rừng vàng biển bạc bán dần quê hương

Viết văn viết báo khoe tuồng

Đua chen mèo mả gà đồng thối thây

Bưng bô bợ đỡ quan thày

Hậu trường hí hú nụ cười hở hang

Quay cuồng tốc váy lên chương

Ôm nhau nhảy muá hát vang reo mừng

Trung hoa  nước mẹ yêu thương

Hảo lơ con đã lưà thằng Việt Nam.



23.4.2010 Lu Hà







Chó Con Học Suả

   gửi Việt Dũng



Tao mới chỉ là mười tám thôi

Tên là Việt Dũng giống tôi đòi

Cha ông tao vốn trong chuồng chó

Chủ nghiã Mác Lê đã thấm rồi



Tao thấy văn mày vô đạo đức

Phê bình cộng sản mãi hoài hoài

Hồ Mao Duẩn Giáp bao trìu mến

Sống chết vì dân sông núi ơi !



Tao chính gọi là Việt Dũng đây

Coi khinh những đưá viết như mày

Công khai sự thật làm chi chứ

Đảng đã lo xa hết cả rồi



Tao nhớ bác Hồ yêu cụ Giáp

Là hai vị thánh cuả lòng tao

Mẹ cha tao vẫn hằng cung kính

Sung túc gia đình tao ấm no



Tao sẽ nguyện thề vì đảng ta

Tương lai mộng tưởng  cứ bao la

Du côn du đảng tha hồ cướp

Trí tuệ đỉnh cao ôi thiết tha



Cha chú cuả tao quen đấu tố

Mà sao mày vẫn cứ trơ ra

Trâu bò chưa nếm mùi chuyên chính

Đầu óc cuả mày cứ tự do



Tao quyết không thèm đọc thơ mày

Văn chương cóc nhái cứ ca hoài

Theo chân Mỹ quốc loài sâu bọ

Tao suả ra đây thật sướng đời



Dù mày có viết trăm bài báo

Tao cứ dửng dưng cứ hững hờ

Tao ghét thơ mày v ăn Bùi Tín

Tao thương bác Hồ kính ông Mao



22.4.2010  Lu Hà







Người Đời Hiếm Hoi

    gửi Thuận Phẩm



Nhí nha nhí nhố vịt giời

Thương ông Thuận Phẩm nưả người nưả ma

Tối tăm mù mịt kêu gào

Bác  Hồ yêu nước dạt dào non sông

Tướng Giáp vật vã ăn sương

Vào tù ra tội quê hương giống nòi ?

Chống quân xâm lược vô loài

Toàn dân thờ phụng hai ngài thánh gian

Một lòng vì nước vì dân

Mình trần thân trụi cơ hàn đắng cay

Sâm nhung bổ thận hiếm hoi

Vịt gà lên xuống ai hay say tuồng

Tuyên truyền nhồi nhét đến cùng

Hô vang khẩu hiệu thiên đường dựng xây

Thêm ông Thuận Phẩm người đời

Rắm rong hôi nách trò cuời thế gian

Hung hăng chửi bới lăng loàn

Lên cơn não trạng chó săn điên khùng

Già Hồ ở dưới âm cung

Nhắn nhe chú Giáp tìm đường tháo thân

Bao nhiêu mánh lới dương trần

Làm sao thoát khỏi cô hồn thê lương

Công khai tuyên bố rõ ràng

Chủ trương nô dịch Bắc triều đảng ta.



22.4.2010 Lu Hà





Mau Mau Tỉnh Dậy

 gửi cam Phạm Hoài Thu



Phạm hoài tội lỗi mãi thu

Ngẩn ngơ con sáo vật vờ hôm qua

Hót hoài cộng sản ma Hồ

Tô son chế độ nắng tà hoàng hôn

Giang sơn gấm vóc điêu tàn

Vào tròng nô lệ bán buôn cho Tàu

Miền Nam thể chế cộng hoà

Đi vào lịch sử la đà trời xanh

Bao nhiêu oan trái bất bình

Bán rừng nhượng biển sinh linh đói nghèo

Tướng quân tuổi đã về già

Thiên tài quân sự mập mờ gió đông

Thương chi cụ cố gian hùng

Hoài Thu họ Phạm dở dang u hoài

Cong môi muá mỏ gà nòi

Đấu tranh giai cấp thiệt thòi đời thu

Cục te cục tác nhảy hoài

Dạng chân iả toẹt ra loài việt gian

Giáp Hồ lưà dối thế nhân

Hư thân mất nết bất luân tồi tàn

Văn chương bồi bút tuyên truyền

Tanh hôi nào quản thân lươn lấm đầu

Nàng cam phận bạc hoài thu

Mau mau tỉnh dậy qua bờ u mê



21.4.2010 Lu Hà







    Cô Hồn Bơ Vơ

gửi Phạm Đình Loan



Kià ai như Phạm Đình Loan

Ngẩn ngơ  trăm ngả dương trần ngổn ngang

Bơ vơ Thuận Phẩm lỡ làng

Cùng nghề vu cáo khuyển nhung tôi đòi

Điều tra lý lịch ba đời

Chửi ông Bùi Tín dưa giòi thối tha

Đấu tranh  giai cấp đảng ta

Uổng công tu học thuộc làu chủ trương

Lần mò truy sát Bùi Hưng

Vượt qua biên giới Hồng Kông ngả nào?

Củ hành củ tỏi xáo xào

Văn Hoan Nhất Hạnh Lu Hà Cảnh Thông

Làu bàu tâm điạ chó hoang

Đình Loan thơ thẩn giưã đường mù sương

Quê hương nghèo đói thê lương

Bán rừng cướp đất biển đông hãi hùng

Muôn dân thảm thiết khốn cùng

Truy phong tướng Giáp lẫy lừng tướng quân

Võ Nguyên đâu dễ ươn hèn

Đặt vòng phá trứng vững bền giang sơn

Ấm no hạnh phúc muôn dân

Bình quân cả nước hai con mỗi nhà

Duẩn Thanh Hồ Giáp la đa

Năm thê bảy thiếp đưá nào dám kêu

Đình Loan thơ thẩn chiều ta

Việt Nam cộng sản cuối muà đi đâu?

Quyết tâm quyết chí đồng bào

Tự do dân chủ máu đào đỏ tươi

Đình Loan cục tác gáy hoài

Tuyên truyền á thánh gà nòi còn mơ...



22.4.2010 Lu Hà







        Hỏi Ông

Thư Nguyễn Thuận Phẩm gửi Bùi Tín



Hỏi ông Bùi Tín xa xôi

Tôi là Thuận Phẩm gà nòi việt gian

Mấy lời những nước cùng non

Mịt mù tăm tối tinh thần đảo điên

Cha ông là Bùi Bằng Đoàn

Một nhà yêu nước bạn thân già Hồ

Cớ sao ông lại hồ đồ

Bỏ dân bỏ nước la đà trời Âu ?

Lập trường kiên định để đâu

Nước nhà dễ dãi nhà tù với ông...

Dù sao ông cũng có công

Sao không hưởng thụ mặn nồng bao la ?

Cao Kỳ tướng lãnh tài cao

Tìm về tổ quốc nghẹn ngào thiết tha

Sao ông không học người ta?

Thảm thương tiên tổ âm u suối vàng

Cha ông hẳn cũng đau lòng

Đưá con giác ngộ mộng vàng năm xưa

Tôi tuy đầu chạch mình cua

Thông minh trí tuệ  đảng ta thuộc làu

Quyết tâm theo bước ba Tàu

Con đường hai bác Mao Hồ vạch ra

Tối tăm thận phận con bò

Nhưng tôi đẵ có Mác Lê chỉ đường

Cẩm nang học thuyết thiên đàng

Mênh mông trời biển quê hương vật vờ

Tiền vàng phe cánh o dù

Phẩm đây kiên quyết tôn thờ đảng ta.



22.4.2010 Lu Hà





Trúng Quả Đậm



Kià anh chàng Phẩm phun thơ

Nghe như chó suả bên bờ bụi tre

Cô Mơ ngưá quá đái tè

Chàng Phẩm hí hửng xun xoe lại gần

Cô Mơ dẩu đít tụt quần

Phóng ra một bãi dịu hiền xanh lơ

Chàng Phẩm nhóp nhép liếm vô

Cô Mơ nũng niụ rõ hư thằng này

Cuả bà đâu dễ cho mày

Cũng là vàng chín vàng mười biết không

Chàng Phẩm trố mắt ngỡ ngàng

Cuả trời công điạ mà nàng vẫn ky

Phẩm này đâu phải hẹp hòi

Cho tôi một bãi mười khi no

Lúc này tôi đã đói meo

Cong đuôi Phẩm nịnh cô Mơ bùi ngùi

Cô Mơ nhắm mắt nín hơi

Phẩm rên ư ử mừng vui cuả trời



22.4.2010 Lu Hà





Chó Săn Cắn Càn

gửi Nguyễn Thượng Phẩm



Lắng nghe Thuận Phẩm suả thơ

Than ôi, chó dại hồ đồ mãi sao?

Thơ như giọt nước lao xao

Giọt vào trong bếp giọt ra ngoài vườn

Dầm dề ướt cả đũng quần

Đấu tranh giai cấp bần thần lưong tâm

Sôi gan sủi mật tím bầm

Căm thù sắt máu môi thâm nanh vàng

Nhe răng chó dái hét vang

Giết đi giết nưã cánh đồng tươi xanh

Theo loài quỷ đỏ u minh

Ác nhân chó sói tranh dành miếng ăn

Văn thơ ba láp lạc vần

Ngất nga ngất ngưởng cu đen lạc loài

Bon chen nghìẹp chướng đua đòi

Trường Chinh Tố Hữu sặc mùi nước son

Đánh hơi Thuận Phẩm mon men

Vào làng thi sĩ chó  săn cắn càng



22.4.2010 Lu Hà





Trong số các cam mới xuất hiện gần đây như Người Hà Lội, Jenny Nguyễn  v. v... Riêng tên Khách đã nhận cuả tôi khoảng chừng hơn 10 bài thơ đểu. Nhưng hiện nay Y hay mạo danh tên tôi ông Hồ Dâm Dật, Chung Mốc, Dân Đen ra để chửi bậy. Riêng Tên Phẩm suốt từ năm 2011 đến nay ít thấy xuất hiện. Gọi là ôn cố tri tân bên cạnh phải thường trực đấu tranh với tên cam mới tôi vẫn không quên Nguyễn Thượng Phẩm.



Nguyển Thuận Phẩm tỏ ra điên khùng hung hãn về những bài viết cuả nhà văn, nhà báo có tâm thức Bùi Tín. Hắn Nguyễn Thuận Phẩm cũng tỏ ra hằn học qua những bài tâm bút phân tích cuả ông Lu Hà về những sai lầm cơ bản trong  trong triết học và kinh tế  học cuả Mác. Lu Hà đã  thẳng thừng kết luận Mác là người Mác bệnh tâm thần phân lập về những hoang tưởng mà ông cố tình tạo ra. Nguyễn Thượng Phẩm cảm thấy những bài viết cuả cuả các ông Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v... vô tình như những giọt nước sôi, hay như những gáo nước lạnh dội lên cái thây ma hôi thối đang bốc mùi cuả Các Mác, Lê Nin, Stalin, Hitler, Mao Trạch Động, Hồ Chí Minh, Kim Nhật Thành, Pol Pot v.v... Xin lỗi cả Hitler, tôi Lu Hà cũng đưa vào danh sách họ hàng con cô con cậu với những người cộng sản. Hitler tuy không phải là cộng sản nhưng Hitler lại lấy những luận điểm đấu tranh giai cấp cơ bản cuả Mác để xây dựng học thuyết  phát xít . Ta hãy đọc qua cái lý lẽ chày cối cối cuả Nguyễn Thuận Phẩm nhằm bênh vực những tên đồ tề khát máu mà Phẩm gọi là tiền nhân đã chết rồi không nên phê bình, phê phán làm gì ? Ừ thì đã chết rồi, nhưng tư tưởng, phản động cuả họ vẫn sống dậy trong lòng đảng cộng sản Việt Nam, họ vẫn coi tư tuởng Mác Lê Nin, Stallin, Mao Trạch Đông là trước tác là con đường phải đi cuả dân tộc ta, là kim chỉ nam trong mọi hành động như lời ông Trương Tấn Sang đã tuyên bố.



" Tôi không tố cáo đảng nào cả, cộng sản, dân chủ, cộng hoà ". Phẩm khảng định không tố cáo ai cả, không viết bài tố cáo dân chủ, cộng hoà v.v...thì mong các người đừng tố cáo cộng sản, có thế mới công bằng. Lý lẽ cuả Phẩm như đưá trẻ con lên ba, tao không iả đùn bên sân cuả mày thì mày cũng đừng iả đùn sang vườn nhà tao. Mấy đảng hư danh kia chỉ trên giấy tờ, hoặc tin đồn ở các quán nước viả hè thì làm ra cái trò trống gì. Cái muốn nói là đưá đang cầm quyền buôn dân, bán nước, gây ra bao thảm hoạ đau thương tang tóc cho dân tộc



" Tôi chỉ tố cáo những kẻ xấu trong đảng". Hỏi lại Thuận Phẩm đã tố cáo ai là kẻ xấu trong đảng? Lai nhai chỉ ra công chửi bới thoá mạ Bùi Tín. Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v...Những người này có ở trong đảng cộng sản đâu? Ừ thì có bác Bùi Tín cũng từng là đảng viên nhưng bị khai trừ từ lâu rồi.



" Đúng như ông Nguyễn Cảnh Thông nói, đảng cộng sản cũng có người chân chính ". Người chân chính là những ai? Ý Phẩm muốn khoe tướng Trần Độ đã chết từ đời tám hoánh nào rồi, nhưng nghe nói ông Độ có còn là đảng viên đâu, bị khai trừ rồi kia mà?Hay Phẩm muốn nói con trâu già còn da bọc xương Võ Nguyên Giáp  đang được đảng xây dựng thành lãnh tụ phong trào dân chủ, vì có ý kiến phản đối cao nguyên bô xít. Tương lai Giáp sẽ là á thánh sau Hồ Chí Minh? Còn ông Nguyễn Cảnh Thông nưã là ai? Thì cùng là cánh hẩu lăng xăng trên mạng với Phẩm. Ngưòi cùng sinh hoạt chi bộ với Phẩm hay chính Phẩm là Thông. Cũng như Trần Dân Tiên là Hồ Chí Minh.



" Tôi đồng tình với quan điểm tình hình nước ta trất nhiều kẻ lợi dụng đảng, lợi dụng chức quyền tham nhũng vơ vét cuả dân cuả nước". Lối ăn nói cuả Phẩm rất luộm thuậm: đã quan điểm còn tình hình đi kèm theo. Như vậy Phẩm chỉ coi đó là quan điểm, tình hình phong phanh mà thôi. Mọi thứ chưa rõ ràng và phẩm đồng tình. Theo Phẩm còn phải điều tra nhiều hơn nưã mới khảng định được.Mọi thứ đã rõ như ban ngày, bán rừng, bán biển, tham ô, ăn cắp, trấn lột đất đai cuả dân, cuả giáo hội mà Phẩm vẫn coi chỉ là quan đìểm, tình hình vu vơ .



" Chống là chống những kẻ đó, chứ không chống cái danh từ đảng cộng sản." Theo Phẩm cái đảng cuả Phẩm là cái đảng hết lòng vì nưóc vì dân, là đầy tớ trung thành cuả dân. Phẩm chỉ chống những cái bóng tham nhũng, chứ không chống danh từ đảng cộng sản. Phẩm không thưà nhận tham nhũng là  bản chất cố hữu cuả đảng. Đảng tồn tại sống dai nhờ tham nhũng.



" Đảng nào muốn tồn tại thì những người trong đảng phải biết câu :To be or not to be. Lịch sử sẽ chứng minh điều này". Không biết Phẩm viết cho ai đây? Cái quan trọng là sinh mệnh cuả 90 triệu dân thì Phẩm kông thèm để ý. Phẩm viết cho mấy chàng mấy ả hộp đêm thuốc lắc hay sao mà to be or not to be? Thế nghiã là cái con mả mẹ gì? Tồn tại hay là chết? Ý phẩm nói đảng muốn sống thì phải chai mặt, ba láp, mị dân, trần quấy để tồn tại hay sao? Lý mới chẳng lẽ cuả gã Phẩm hôi này.



" Bọn Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật là một lũ sâu bọ, lấy tư cách gì mà kêu gọi đấu tranh. Đấu kiểu gì mà mục đích thì lại cái thây ma VNCH, đã thành xương khô từ lâu". Theo tôi: bác Bùi tín, ông Hồ dâm Dật và cả tôi nưã chưa bao giờ viết bài xưng tụng cho VNCH. Phẩm đúng là gã tâm thần phân liệt cũng do bệnh hoang tưởng mà viết bậy viết bạ  vậy thôi



" Đấu tranh gì mà người sống không đấu, lại đi đấu những ngưòi đã khuất, hoặc đã già cả". Phẩm đúng là gã hâm, tôi có phải là nhà đấu tranh chính trị đâu. Cái chuyện dân chủ tự do là những vấn đề thời sự, văn thơ, triết học cần luận bàn  trên diễn đàn dân chủ tự do . Tôi hứng thì viết bài bàn luận với bàn bè năm châu bốn biển cho vui, cũng đẻ nâng cao kiến thức và sự hiểu biết. Những ngưòi sống là những ai tôi đâu thèm để ý. Tôi chỉ biết những thằng cha như Các Mác, Lê Nin, Mao trạch Đông v.v... mà cả thời gian dài tôi đã đọc được trên sách vở báo chí

. Bây giờ là lúc thu hoạch những kiến thức cuả tôi mà viết ra đẻ trao đổi với bạn đọc. Phê phán những tư tưởng thủ đoạn độc hại cuả họ gây ra cho loài người cũng chỉ vì trái tim nhân bản thương người cuả tôi mà thôi. Ngăn chặn nọc độc lây lan là có ích cho xã hội sao lại không làm? Tất nhiên có người còn sống như ông Giáp chẳng hạn, mà có ngưòi viết bài về ông ta như bác Bùi tín" Giáp có phải đưọc Liên hợp quốc truy tặng là thiên tài quân sự hay chỉ tin đồn ở quán nưóc viả hè?" . Thì tôi sẽ viết bài phản hồi trình bày những ý kiến nhận thức cuả tôi, chứ tôi chống cụ Giáp để làm gì. Tôi nói thẳng nói thật và có nhiều y kiến khuyên nhủ cụ Giáp là từ sự cảm nhận chân thành kính trọng mà thôi.



" Càng viết chúng càng lộ rõ chân tướng một lũ chó dê mang nặng hận thù quá khứ". Lịch sử lại theo vết mòn cũ, giọng điệu này cuả Phẩm chỉ nhắc lại ,nhại theo như con vẹt cuả Tố Hữu, Hoài Thanh ngày xưa, đánh phá nhân văn giain phẩm, phỉ báng Trần Dần, Phan Khôi, Trương Tửi, Hữu Loan v.v... cuả cái gọi là chống kẻ thù giai cấp ôm chân tư bản đế quốc thực dân xa xôi.



" Những ngưòi yêu nước chân chính không lạ gì thủ đoạn bỉ ổi cuả bọn này". Ai  là những ngưòi yêu nước chân chính? Là cánh công an mật vụ, công an mạng chuyên nghề thả Hacker tin tặc như nguyễn Thuận Phẩm, Nguyễn Cảnh Thộng, Quốc Bình, Luckyboy v.v...?



" Bùi Tín viết bài đòi ngưòi khác xin lỗi mà trước khi viết không sờ sau gáy mình đã, Lu Hà Hồ Dâm Dật thì mồm thối, lôi quá khứ ra chửi đổng.".

Bác Bùi Tín yêu cầu cô Đỗ Ngọc Bích xin lỗi là đúng. Cũng là bậc cha chú  xứng đáng cuả cô Bích chứ không như Thuận Phẩm gà vịt viết bài vờ vĩnh phê phán cô Bích , còn truyện xin lỗi thì lờ đi. Lưu manh đẻu cáng như Phẩm thật quá đáng lắm rồi.



" Ngán thay cho những con dân Việt như vậy". con dân Việt đưọc những ngưòi như  Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật v.v... là cái phúc cho non sông đất nưóc đấy. Ngán thay là người loại  như Nguyẽn Thuận Phẩm, Nguyễn Cảnh Thông, Đỗ Ngọc Bích,Quốc Bình, Luckyboy v.v... mà thôi.



Sở dĩ tôi nhắc lại hiện tượng này Nguyễn Thuận Phẩm là vưà qua có nghe cuộc phỏng vấn cuả luật sự Nguyễn Tâm với ông Bùi Tín. Có một số người hình như còn rất oán trách với những quá khứ tội lỗi cuả ông Bùi Tín. Bác Liên Thành là một sĩ quan tình báo cuả chế độ miền Nam cộng hoà tỏ ra nghi kỵ tấm lòng đấu tranh cho dân chủ cuả ông Bùi Tín và có cụ già là sĩ quan quân đội cộng hoà ngày xưa đã viết thư oán trách kể tội ông Bùi Tín. Hình như ngày xưa ông đã từng cầm đầu một nhóm dân quân du kích gì đó giết hại bố ông ta là một điạ chủ. Theo tôi ông Bùi Tín có thể trong quá khứ có nợ máu với nhân dân nhưng hiện nay tôi thấy ông viết rất nhiều bài báo rất hay về vấn đề ruộng đất và vạch mặt cộng sản. Khả năng Bùi Tín là đặc công đỏ, hay Việt Cộng nằm vùng gì đó tôi thấy nó thế nào ấy?  Nhưng ông lại viết  toàn những bài báo rất có chất lượng về giá trị nhân văn, học thuật; nhất là ý nghiã cấp bách cho đấu tranh tự do dân chủ rất hay, ông đã vả cho bọn bút nô cộng sản rụng hết cả răng .



30.6.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét