Dấu
Son Hồng Bụi Đỏ
viết
tặng Bichthuy Ly
Phạm
thiên Thư đã nặng tình cô Ngọ
Để
ngày ngay xao xuyến tuổi đôi mươi
BíchThủy
Ly chan chứa dạ hồi hồi
Tôi
xin viết bản tình ca muôn thuở
Kể dạo
ấy trên con đường nho nhỏ
Tan
trường về cánh bướm mộng trời xanh
Đôi
chim non dấu mỏ hót trên cành
Màu
hoa tím hương bay chờ nguyệt bạch
Nối
chân bước dưới vòm tre ngọc thạch
Vai
em nghiêng ôm cặp sách học trò
Tấm
lưng thon say giấc mộng điệp hồ
Anh
ngây ngất gót dày khua thầm lặng
Rối
cuối đoạn thướt tha màu duyên dáng
Ngắt
chùm hoa hổn hiển muốn em yêu
Ngọ mỉm
cười trong vắt giọt sương chiều
Anh
rưng rưng như mây trời nghẹn lối
Vương
bờ tóc suối reo chưa kịp nói
Lòng
ngập ngừng vào lớp học hôm sau
Em thẹn
thùng anh ngường ngượng cúi đầu
Nghe
tim đập rộn ràng đang cộng hưởng
Đường
mưa nhỏ mùa hoa thơm xao động
Phượng
vĩ rơi ta lại phải xa nhau
Nắm
bay tay lưu luyến đóa mộng đầu
Chân
in dấu bỗng phai màu cát trắng
Vầng
trăng khuyết bao mùa mưa lại nắng
Mười
năm qua trở lại nẻo thôn quê
Có ngờ
đâu phong cảnh bỗng ùa về
Bởi
bóng Ngọ ngân vang miền dĩ vãng
Cơn
gió lốc chất chồng sao cay đắng
Nước
non thành cuộc dâu bể ly tao
Gặp lại
em thổn thức giọng nghẹn ngào
Trong
khóe mắt chứa chan tình thương nhớ
Màu
áo trắng thiêng liêng thành hoài cổ
Mảnh
hồn trinh anh vẫn giữ trong lòng
Nước
Hương Giang mãi mãi chảy chung dòng
Chùa
Thiên Mụ Nam Xương tình thiếu phụ
Anh lại
ngắt chùm hoa màu tím huế
Tìm
ngõ xưa quanh quẩn trúc trong làng
Gót
hương sen nghe em bước nhẹ nhàng
Ai lấy
mất dấu son hồng bụi đỏ!
cảm
tác thơ Phạm thiên Thư: Ngày Xưa Hoàng Thị
21.7.2013
Lu Hà
Đóa
Hương Trà Hoa Nữ
Anh rất
thích khói hương trà hoa nữ
Ngào
ngạt thơm chan chứa cả lòng anh
Đôi
vành khuyên ríu rít hót trên cành
Miền
sơn cước nôn nao tình bất diệt
Em
chưa hứa rằng sẽ yêu tha thiết
Cõi
trần gian đầy cảnh ngộ bi ai
Ai biết
trước đời còn lắm chông gai
Cơn
giông tố phũ phàng mang cay đắng
Khi nắng
sớm sương mai còn bảng lảng
Dưới
giàn hoa thiên lý em mộng mơ
Cho hồn
anh ngây ngất cánh điệp hồ
Con
bướm trắng tóc xanh gờn gợn sóng
Anh
say đắm khi trái tim rung động
Hôn
má em ươn ướt nhụy phớt hồng
Bò
lên trên chiếm ngự đảo tiên bồng
Đào
chín mọng say men mùi thiếu phụ
Tình
yêu đó vụng về trong thương nhớ
Dâng
hiến nhau dào dạt sóng hoan ca
Hoàng
hôn xuống là một dải ngân hà
Em chẳng
hứa thành thiên thu vĩnh cửu
Cuộc
dâu biển giang đầu em ngồi đó
Biết
bao giờ đôi lứa sẻ gặp nhau
Vang
bờ sông khản giọng tiếng thư cưu
Để
thiên hạ khát khao tình miền hy vọng.
18.7.2013
Lu Hà
Khuyên
Em
tặng A V
Khổ lắm
gần đây cứ thấy ho
Ho đi
ho laị lẫn vào mơ
Ho
nhiều mơ lắm thành ra bệnh
Cái bệnh
qua sông lỡ chuyến đò
Cáo ốm
dật dờ mới đến phiên
Lập
xuân thời tiết cũng ưu phiền
Si
tình năm mới là buồn đấy
Nàng ở
phương xa có cảm phiền
Khổ
quá giờ nay tuổi khứ hồi
Và
nàng cũng thế ngoại năm mươi
Vẫn
chàng vẫn thiếp nghe mà trối
Đẻ lũ
cháu con nó phải cười
Ai vặn
đồng hồ giữa khoảng không
Thời
gian vũ trụ cõi mênh mông
Nợ
tình sao muốn dàn trang trải
Cho
thấu lòng nhau cõi đoạn trường
Lương
tâm cắn rứt mộng u hoài
Vì thế
mà ra chuyện thế này
Truyện
nọ truyện kia trồng tréo cả
Lâm
ly tình tiết xói lòng ai
Bù trừ
thêm bớt luật âm dương
Tính
cả ngũ hành vận thủy phong
Mấy
chục tuổi đầu đà có mấy
Bỏ đi
ba chục vẫn còn hương
Ta chẳng
ước gì lại bến sông
Đò
trăng mây gió bến hư không
Tâm
linh soi sáng cao vời vợi
Thơ
đã làm ra trải cõi lòng
Giỏi
lắm vài ba chục nữa thôi
Thời
gian vùn vụt cánh chim trời
Xuôi
thuyền bát nhã trên cùng chuyến
Ô hay
người ấy đã gặp rồi…!
đầu
năm 2008 Lu Hà
Người
Hát Rong
hoạ
laị thơ Nguyễn thanh Vân
Người
hát rong đầm đià nước mắt
Giọt
bi thương lã chã đau lòng
Đời
binh phế bát cơm manh áo
Lê tấm
thân thưà thãi đếm đong
Anh sững
lại bùi ngùi kể lể
Cảnh
hoang tàn chiến điạ Kontum
Rừng
âm u xác thù nghiêng ngả
Chiến
thắng cho lòng heo hút quân
Khi đếm
lại thây thù rã rượi
Bỗng
từ đâu tiếng thét vang to
Anh nằm
xuống đẫm thân toàn máu
Trời
tối sầm rừng thẳm gió u
Hắn
ngồi đó tử thần ma dại
Néo tận
cò cho đến hết hơi
Kẻ bắn
lén toàn thân rúm ró
Găm
thương đau suối lệ tuôn rơi
Anh
là kẻ thiệt thòi hơn cả
Mối hận
này cào cấu nhẫn tâm
Người
chiến sĩ chưa tròn tuổi lính
Mới đầu
quân đã mất hai chân
Kể từ
đó lê thân hè phố
Oán hận
sôi lòng lũ bất luân
Quân
bắc cộng ào ào thác lũ
Ngày
ba mươi phượng vĩ u sầu
Trời
tháng tư bắt đầu ảm đạm
Chân
đâu còn xót mối thương đau
Má cuả
anh một đời quá buạ
Giưã
dòng ngươì chạy loạn thương con
Tìm
đâu thấy trái tim già lẫn
Ngã gục
bên đường ai khóc thương?...
Kể từ
đó những lần côi cút
Không
vợ không nhà lấn chiếm ai ?
Bằng
đôi tay kéo thân lê lết
Thế kỷ
âm thầm kiếp vị lai….
Người
hát rong cho đời khắp ngả
Tám
năm tù bụng đói dơ xương
Gặp lại
nhau thày trò vẫn nhớ
Kiếp
phong trần tím ruột bầm than
Anh vẫn
giữ hoa lòng chiến sĩ
Tiếng
quân ca hương nhụy tàn lâu
Còn
thưa gửi dưới trên quân kỷ
Nước mắt
trên gò má ngạt ngào
Thôi
tạm biệt chia ly mỗi ngả
Nuôi
trong lòng món nợ hùng binh
Đời
chiến bại oan hồn thấu tỏ
Biết
bao giờ trở lại oai hình?
Sau
mười năm hội ngộ ai ngờ
Kẻ ra
đi hải ngoại tìm quê
Người
anh hùng rét run thân lạnh
Vĩnh
biệt cuộc đời giưã lúc khuya
Bạn hữu
xa gần thiêu xác cho
Cầu
cho anh Phật độ dòng sâu
Tâm
linh nước chảy theo sông biển
Hãy
trở về đi với nhịp cầu
Cùng
đoàn kết xót thương nòi giống
Bóng
xa vời xiết nỗi oai linh
Ngươì
lính cộng hoà không trở lại
Khóc
thương anh số phận phù sinh.
6.6.2009 Lu Hà
Nhắn Gửi Cho Ai
Nghe
nói em thề không lấy chồng
Chuyện
này đồn thổi có hay chăng
Sao
đưa tin đến cho anh nhỉ ?
Tình
đã xa rồi như bóng trăng
Mấy
năm ăn ở với người ta
Cứ tưởng
trọn đời kiếp lấy nhau
Bỗng
dưng cha mẹ không đồng ý
Người
ấy đi rồi em khổ đau
Đã mấy
thu rồi vắng gót chân
Bao
nhiêu nước mắt giọt dư tràn
Tháng
ngày mong mỏi còn chi nữa
Anh
đã sợ rồi hết chứa chan
Tình
đã khô rồi duyên đã héo
Còn
gì mà để tặng cho nhau
Yêu
chi một đoá hoa tàn rữa
Anh sẽ
qua sông đợi bến đò….
Tình
anh say đắm là như thế
Trí
dũng song toàn có kém ai
Cứ tưởng
ta đây là đắt giá
Nên
em biến nó cuộc bi hài
Cười
nữa đi em chúng bạn bầy
Bao
nhiêu tình tứ để hương say
Anh
ôm tuỉ nhục đeo sầu hận
Sớm tối
đi về với gió mây….
Rồi lại
so đo mà tính đếm
Tiểu
nhân quân tử cách phương trời
Đến
khi em hiểu thì anh đã
Như
cánh chim bằng chốn biển khơi
Quốc
sắc thiên hương chẳng thiếu người
Nam
nhi đâu dễ chịu lẻ loi
Tình
anh em nỡ coi khinh rẻ
Rồi lại
say mê chuyện đã rồi…
Nhầm
lẫn một ly đi vạn dặm
Người
xưa căn dặn có sai đâu
Tình
ai ấu trĩ ra mù quáng
Khi tỉnh
mộng ra lại hững hờ….
Khuyên
rằng : Em hãy quên anh đi
Đường
của riêng ai người ấy đi
Còn
đâu duyên dáng mà khêu gợi
Trong
trái tim anh có một người
Anh
yêu người ấy biết bao nhiêu
Họ chẳng
như em cũng chẳng kiêu
Một
thoáng nhìn qua là đã hiểu
Yểu
điệu đoan trang một dáng Kiều
Anh
viết bài thơ chẳng ngợi ca
Mối
tình lầm lẫn của ngày xưa
Tại
sao anh trót yêu em nhỉ?
Mấy
chục năm rồi vẫn xót xa…!
22
tháng 8 năm 2008 Lu Hà
Thơ Mới
Tâm Tình Chùm 136
Nhớ Bạn
Cùng Tiểu Đội
tặng Trần Đức
Mày với
tao cùng chung tiểu đội
Ba
năm trời sống chết bên nhau
Rừng
Trường sơn suốt ngày u ám
Mưa nắng
hai muà sốt tái da
Vì cực
khổ nên tao quyết chí
Phò
me hay lục kin khẩu niêu...
Cứ lai
dai cũng thành ra sự
Tà
hán Việt nam đang đói meo....
Tiếng
ai hò sóng lá mênh mông
Lộng
hồn chiến sĩ lúc xa hương
Có phải
tiếng cô Lào đấy nhỉ
Để lại
lòng ai bao vấn vương?...
Khi
tiễn tao đi một dạm đường
Đường
mây khấp khểnh gió đưa hương
Phong
lan ghi lại dòng lưu niệm
Ai có
ngờ đâu nét cuối cùng
Lần
theo điạ chỉ tao về thăm
Gia
đình cha mẹ ở Gia Lâm
Kể từ
ngày đó tao đi hẳn
Như
cánh chim bay chẳng lỗi lầm...
Nghe
trái bom bi giết bạn tôi
Chàng
trai Hà Nội mới đôi mươi
Khi
tôi đã ở ngoài miền Bắc
Tiếng
sét ngang tai rụng rã rời...
Một
nén hương lòng nhớ tới ai
Ngậm
ngùi thi sĩ nhớ xa xôi
Đôi
dòng ngắn ngủi đầy thương mến
Thương
xót cho ai chiụ thiệt thòi...
2008 Lu Hà
Nhớ Bạn
Thời Thơ Ấu
tặng Phan Quỳnh
Bạn của
nhau từ thời ấu thơ
Sông
thao ngụp lặn nước ven bờ
Da
cháy thui, mồ hôi nhễ nhại
Con
đê làng gió lộng diều cao
Tôi
thương anh hiếu học trong làng
Nuôi trí cha ông chẳng vẹn lòng
Chỉ hận
nỗi, thành phần địa chủ
Đời
long đong chiếc bách trôi dòng…
Tôi vẫn
nhớ anh người bạn xưa
Bao
mơ ước tuổi trẻ bao la
Đời
chiến sĩ tro tàn khắp ngả
Biết
tìm đâu nấm mộ u sầu?...
Cảm
ơn anh một thời niên thiếu
Cái kẹo
cắn đôi với bạn hiền
Hồn
tươi trẻ bao niềm tâm sự
Học
cùng nhau quyết trí vươn lên
Tôi
đã nhớ về thăm xóm làng
Cha
nhìn tôi nước mắt lưng tròng
Mẹ
thì kể cái thời xưa ấy
Cuả một
thời niên thiếu tuổi vàng
Đi bộ
đội anh cũng đến chào
Trong
khi tôi cũng vắng xa nhà
Đâu
có biết là lời vĩnh biệt
Anh
ra đi mãi mãi không về...
Cha kể
rằng khi hết cấp ba
Điểm
cao chế độ lại quan liêu
Bảo rằng
gác bút đi ra trận
Tiến
bộ sao lon mộng đón chờ…
Mẹ kể
xin anh hãy ở nhà
Con
trai duy nhất giữ bàn thờ
Nhưng
anh kiên quyết đòi ra trận
Chuyện
đã qua rồi biết nói sao?...
Tổ Quốc
ghi công vắt vẻo treo
Ngậm
ngùi một nén khói hương mờ
Nhìn
lên tấm ảnh rơi dòng lệ
Vĩnh
biệt Quỳnh ơi hẹn kiếp sau
Tôi
nguyện làm thơ kể chuyện đời
Bao
nhiêu đau khổ nỗi chia ly
Cùng
nhau chia sẻ sầu cay đắng
Vững
gót cho ra cái giống người.
2008 Lu Hà
Tình
Mộng Thiên Thu
tặng
nữ ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang
Tình
mộng thiên thu gửi lại đời
Của
người em gái mến thương ơi!
Kiếp
này chẳng được như mong đợi
Nhớ hẹn
mùa sau dưới gốc sồi
Em
hát tôi nghe dáng ngọc ngà
Ôm
đàn mà tưởng suối hoan ca
Ngân
nga lạc mộng hồn tiên cảnh
Từ Thức
sầu vương nỗi nhớ nhà
Nước suối
trong veo khỏa mát chân
Gót
sen đưa đẩy sóng lăn tăn
Trầm
ngư lạc bến nào đây nhỉ
Có phải
Trữ La hỡi thế trần
Thiên
Nga vỗ cánh Vũ Hoài Trang
Chín
đĩa ngân vang nhớ bóng chàng
Giai
nhân tứ hải nào ai nhỉ
Chén
ngọc quỳnh tương khúc nhạc vàng
Chan
chứa tình ai hồn mộng ước
Mây hồng
phảng phất gió trăng ngàn
Bâng
khuâng nhắn gửi miền quê ấy
Hoa
bướm em yêu áo trắng ngần
26.9.2013
Lu Hà
Sầu
Vương Bến Mộng
tặng
Ngọc Ha Trần
Đêm
trăng sáng mộng tình thăm thẳm
Vẫn nhịp cầu
người đã đến đây
Vi vu
hương vị gây mùi nhớ
Hạt
móc rơi phượng vĩ đắng cay
Từ buổi
ấy chia ly mỗi ngả
Bước
phong trần xứ xở tha phương
Chân
trời góc bể ai còn mất
Lá rụng
thu sầu héo hắt vương
Em trở
lại tìm nơi ghế đá
Dấu
chân xưa bụi cỏ phai mờ
Ngàn
sao lấp lánh thâm cung lạnh
Thổn
thức Hằng Nga lệ ứa trào
Trăng
đùa rỡn mảnh đời mưa gió
Bến
ngự lâm thành nội xót thương
Bao
năm xa cách hồn hoa tím
Tiếng
quạ kêu sương nửa dặm trường
Đóa hồng
kia bạc màu hương thắm
Tóc
liễu buông rũ rượi cố hương
Duyên
tơ lỡ hẹn tình non nước
Còn
trách chi muôn ngả bụi hồng
Hương
Giang sóng nước mênh mang
Nức nở
bi ai phận lỡ làng
Thuyền
tình em lái về đâu nhỉ
Ai
khóc thương ai hận bến vàng !
cảm
tác khi đọc bài: Huế Đêm Trăng
11.7.2013
Lu Hà
Thả
Diều Lứa Đôi
tặng
Vanessa Le
Cánh diều
duyên nợ thả trên mây
Đôi lứa
thề nhau kiếp phận này
Ngộ
nhỡ đường tơ cao chất ngất
Chả
may diều đứt trái tim bay
Đắm
đuối nhìn nhau thầm nguyện ước
Mong
sao diều vẫn ở lòng ta
Dẻo
dai chung thủy tình son sắt
Hẹn
biển thề non bóng nguyệt ngà
Bão tố
bao phen nào xé nổi
Trái
tim đỏ thắm mãi chung tình
Đôi mắt
huyền nhung mang mộng đẹp
Xin đừng
vụt tắt ánh bình minh
Nếu
có ngày mai đường trắc trở
Lối rừng
vạn dặm dấu quan san
Gập
ghềnh cách trở qua sông núi
Chia
cắt tình ta hận thế trần
Sáo
diều réo rắt đọng trong tim
Mưa
gió tràng giang đôi cánh chim
Núi
cao biển cả nào ngăn được
Dù ở
nơi đâu cũng đến tìm
2.7.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét