Song Thất
Lục Bát Chùm 119
Cô Nàng
Đan Áo
Quyết không nhớ nưã cho sầu
khổ
Nàng đã qua sông lỡ chuyến
đò
Chiều nay con bướm bơ vơ
Hoa vườn héo uá lờ mờ hơi
sương...
Đã lâu lắm tơ lòng vương vấn
Cho đời tôi lận đận mãi
thôi
Rằng tôi yêu dấu một người
Nay đành ngậm miệng vẫn
hoài nhớ mong
Tên người ấy tôi không muốn
nói
Gọi làm chi nhức nhối tim
đau
Mấy lần dan díu bên nhau
Tình trao lá rụng qua cầu
gió bay
Bởi ván đóng thuyền say
theo lái
Để mặc tôi thui thủi giấc
mơ
Cô nàng đan áo len chờ...
Hương ba ngày đượm sen đào
chưa tan
Hương cứ đượm nồng nàn da
diết
Ở hồn tôi tha thiết mất rồi
Tôi yêu khổ lắm nàng ơi!
Chiều nay gió lạnh chơi
vơi bướm hồng
Dành tất cả muà đông đan
áo
Cho những ai tất cả người
quen
Còn tôi nàng lại lãng quên
Thành người xa lạ chẳng
tên tuổi gì?
Tôi thành kẻ lạc loài đơn
bạc
Oan bao la vô phước cũng
nhiều
Mà sao tôi chẳng thôi yêu
Vẫn con đường ấy sớm chiều
tôi qua...!
cảm tác thơ Nguyễn Bính:
Muà Đông Đan Áo
20.10.2012 Lu Hà
Hồn Bạt
Mây Trôi
cảm tác thơ Hoà Đàm: Mây
Đã Về Đâu?
Mây lang thang dòng đời thổn
thức
Để hồn người xao xác mãi
thôi
Gió chiều hiu hắt than ôi!
Tìm nhau ở cuối chân trời
nước mây
Mây về đâu đắng cay sầu tủi
Nắng nhạt nhoà hờn dỗi lá
bay
Canh thâu cốc lệ tràn đầy
Thương người viễn xứ dạn
dày tuyết sương
Mây bảng lảng vấn vương
hoài vọng
Cánh cò bay giấc mộng
thanh xuân
Lửng lơ kià đám tro tàn
Vành tang nấm mộ vạn ngàn
khổ đau...
Mây khao khát quê cha đất
tổ
Sáo diều ngân cổ độ trăng
soi
Ước gì đôi phút thảnh thơi
Bình an trở lại hoa đời
xanh tươi
Chiều hôm nay có người mộng
tưởng
Thơ rơi trên cát bỏng sầu
tư
Giọt buồn theo gió vi vu
Tan vào hư ảo mịt mù mây
xa...!
18.10.2012 Lu Hà
Huế Cuả
Tôi Ơi!
chuyển thể thơ Thanh
Hoàng: Huế Xưa
Chiều mưa đổ âu sầu hoài cổ
Lá thu bay gợi nhớ quê
hương
Xa nhà mấy chục năm trường
Huế ơi! Thương quá nỗi
lòng quặn đau
Buồn tủi hận khắc sâu tâm
khảm
Những ngày đầu ảm đạm
sương thu
Xứ người quện khói mây mù
Nhớ thôn Vĩ Dạ dãi dầu
nương dâu
Dưà xanh lá trầu cau tình
tự
Núi Ngự Bình mây phủ dòng
sông
Bình minh rực rỡ nắng hồng
Hương Giang thơ mộng vui
lòng khách xa
Càng nhớ chợ Đông Ba xao
xuyến
Tôn Nữ ơi! Lận đận tình
duyên
Xôn xao sóng nước Trường
Tiền
Mười hai nhịp nối ưu phiền
tương tư
Chuông Thiên Mụ tháp chuà
soi bóng
Dòng sông thương lồng lộng
tuyệt vời
Điệu hò mái đẩy lả lơi
Ru hồn thi sĩ biển khơi chập
chờn
Giờ tan học vương buồn Đồng
Khánh
Áo trắng em đôi cánh bồ
câu
Học trò Quốc Học bên cầu
Bài thơ dang dở chờ nhau u
hoài
Nhớ lăng tẩm một thời triều
Nguyễn
Lớp rong rêu mấy bận phong
ba
Gan cùng tuế nguyệt sa bà
Cờ vàng sọc đỏ cộng hoà miền
Nam
Bến Thưà Phủ Ngọ Môn Đại Nội
Cả một đời đắm đuối thương
yêu
Vân Lâu Thương Bạc mĩ miều
Nhà Đồ Thượng Tứ dáng kiều
Tịnh Tâm
Nhớ đêm toả trăng rằm ân
ái
Đôi tình nhân tuổi trẻ
giăng tơ
Huế ơi! Huế đẹp nên thơ
Lỡ làng O Huế đôi bờ đục
trong
Thương nhớ Huế nỗi lòng
đau đáu
Dòng sông Hương chan chưá
còn đầy
Trải bao uất ức đắng cay
Tình không thay đổi tháng
ngày đợi mong...!
17.10.2012 Lu Hà
Kỷ Niệm U
hoài
tặng Hoà Đàm
Em đợi mãi...muà thu chẳng
đến
Để sương về nhớ hẹn bên
sông
Nơi đây nóng lạnh bất thường
Muà thu biền biệt vấn
vương u hoài...
Đời thứ lữ chơi vơi tức tưởi
Khắp muôn nơi nhức nhối lắm
anh
Trong tim một khoảng trời
xanh
Muà thu đi vắng mong manh
gió luà...
Những đêm tối gió mưa tầm
tã
Rồi ban ngày nắng ráo
chang chang
Muà đông lạnh buốt bẽ bàng
Cali buồn lắm lá vàng héo
hon
Em nhớ lắm hoàng hôn đất mẹ
Muà thu về cúc nở phượng
rơi
Điệu hò mái đẩy xa xôi
Sông Hương núi Ngự lả lơi
bướm hồng
Đọc thơ ai mà lòng xao xuyến
Cảnh muà thu kỷ niệm năm
nào
Tuổi đời con gái ngây thơ
Áo dài tha thướt Trại Bồ
Tùng Linh
Nhớ cuốn sách tâm linh thần
bí
Một tình yêu đắm đuối thiết
tha
Mà nay xa cách quê nhà
Thu ơi! Mát rượi rặng dưà
lá xanh!
thơ theo tâm tưởng cuả Hoà
Đàm
20.10.2012 Lu Hà
Sao Đành
Bỏ Qua
cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Đêm Thu
Nghe thê thảm tiếng ru rờn
rợn
Từ nhà ai lẫn lộn gió thu
Gần xa nức nở âm u
Chìm vào bóng tối mịt mù
sương rơi!
Lá thu rụng tả tơi xơ xác
Tiếng rầm rì tan tác lòng
ai
Đưa nhau xuống tận tuyền
đài
Oan hồn dắt díu canh dài
đêm thâu...
Châu lệ nhỏ nhạt nhoà gối
lẻ
Thương kiếp đời buồn tẻ
than ôi!
Thuyền chao sóng nước chơi
vơi
Ngược xuôi tất bật chân trời
xa xôi...
Khối u uất nghẹn lời trong
gió
Tiếng ru càng ảo não triền
miên
Canh khuya trằn trọc ưu
phiền
Đoạn trường thiếu phụ mấy
phen dãi dầu
Chồng xa cách bao muà biền
biệt
Chốn lao tù thảm thiết rừng
xanh
Lào Cai Yên Bái chạy quanh
Nắm xương hài cốt sao đành
bỏ qua?
18.10.2012 Lu Hà
Sông Cuả
Tế Hanh Và Sông Cuả Tôi
tặng Hoà Đàm
Tôi sinh ở thượng du Bắc Bộ
Có con sông ngầu đỏ phù sa
Đôi khi lại rất hiền hoà
Nước xanh biêng biếc nhạt
nhoà hồn tôi
Bao kỷ niệm bồi hồi tuổi
trẻ
Bầy cá măng bơi lội trên
sông
Vẫy vùng ngụp lặn giưã
dòng
Nhuộm da đen bóng cánh đồng
yêu thương
Năm sáu tám nước sông cuồn
cuộn
Vỡ con đê khốn đốn vô cùng
Mênh mông biển nước hãi
hùng
Đêm trăng sóng vỗ não nùng
thê lương
Tôi xa nước mang lòng
vương vấn
Trôi theo dòng tỵ nạn bốn
phương
Tế Hanh nhớ con sông Hương
Còn tôi thì nhớ sông Hồng
khổ đau
Cây cũng khác mỗi nhà mỗi
cảnh
Người Việt Nam định mệnh
khác nhau
Kẻ thì mưa nắng dãi dầu
Người nơi góc bể mái đầu
sương rơi
Chúng tôi sống Hoa Kỳ Đức
Quốc
Những đưá con lạc bước
phong trần
Lạc Hồng máu đỏ lệ chan
Năm Châu bốn bể muôn vàn
thiết tha
Trời trở lạnh gió thu lận
đận
Đồng bào tôi khổ tận cam
lai
Băn khoăn trằn trọc canh
dài
Hồn ma bóng quỷ tuyền đài
thảm thương
Bởi cộng sản bất lương bá
đạo
Rước voi về dày mả tổ tiên
Tranh ăn từng nhóm lợi quyền
Môi trường sông nước triền
miên lụi tàn
Tiếng thống nhất hai miền
Nam Bắc
Triệu gia đinh tủi nhục bi
ai
Cú diều miệng lưỡi thị phi
Rỉ tai mã tấu thầm thì nhỏ
to
Vẫn đe doạ bỏ tù tống ngục
Với những ai trung thực thẳng
ngay
Quê hương bao nỗi đắng cay
Hờn căm uất hận đoạ đầy
mãi sao?
cảm tác khi đọc bài thơ cuả
Tế Hanh: Nhớ Con Sông Que Hương
21.10.2012 Lu Hà
Thu Tàn Mộ
Lạnh
Chiều mây tím sương thu ảo
não
Gió thông reo lảo đảo
hoàng hôn
Hoang vu ôi những mảnh hồn
Bông hồng ủ rũ nguồn cơn tủi
sầu
Dãy bia đá cỏ rầu sừng sững
Lá vàng rơi đằng đẵng mãi
sao
Tôi đi thăm những nấm mồ
Trần gian ghẻ lạnh hững hờ
nắng mưa
Những cô gái mới vưà đôi
tám
Tuổi xuân hương ảm đạm
thiên thu
Hồng nhan bạc mệnh cơ cầu
Âm dương đôi ngả bể dâu đoạn
trường
Dấu thương tích con đường
sỏi đá
Nghe trong lòng buồn bã
xót xa
Ngược xuôi trong cõi ta bà
Phù du bèo bọt chân cầu
mưa tuôn
Giời trở lạnh âm hồn lảng
vảng
Bóng đêm về áo trắng phất
phơ
Chập chờn trong gió sương
mờ
Nỉ non ai oán câu thơ
phong tình
Còn đâu nưã yến oanh thủ
thỉ
Đàn quạ đen buốt nhói tim
đau
Chim hồng chim thúy đi đâu
Kià ai lững thững mái đầu
bạc phơ!
cảm tác khi đọc 3 khổ thơ
cuả Xuân Diệu: Ngẩn Ngơ
16.10.2012 Lu Hà
Song Thất
Lục Bát Chùm 120
Bụi Hồng
Trần Ai
Anh vẫn chẳng về chơi thôn
Vĩ
Để nguôi lòng bao nỗi ưu
phiền
Hàng cau nắng mới dãi lên
Trúc xinh khuân mặt chữ đìền
xoay ngang...
Gió theo lối gió đường mây
ngõ
Dòng nước đìu hiu đoá cúc
tần
Xôn xao ong bướm tần ngần
Lắt lay hoa bắp nồng nàn
sông trăng...
Thuyền ai đợi bến hương
giang đó
Có chở tình buồn lữ khách
không?
Chập chờn sóng vỗ mênh
mông
Hằng Nga hờ hững má hồng
phôi phai...
Kià ai đợi vẫn hoài mong
nhớ
Mơ khách đường xa có ghé
thăm
Ở đây sương khói âm thầm
Mờ mờ nhân ảnh xa xăm mịt
mù...
Thảo trùng khóc bên bờ tưởng
mộng
Thương hồn thi sĩ bỗng hư
không
Bể dâu ai oán đoạn trường
Giai nhân một thuở bụi hồng
trần ai!
cảm tác thơ Hàn Mạc Tử:
Đây Thôn Vĩ Dạ
22.10.2012 Lu Hà
Bẽ Bàng
Muà Ngàn Thu
Ta từng để nỗi niềm trăn
trở
Nước non này đá lở sông
trôi
Giang sơn mấy độ cát bồi
Lênh đênh chìm nổi xa xôi
luân hồi
Từ buổi trước chơi vơi vực
thẳm
Rừng u minh ảm đạm bờ mê
Lao xao lưả chớp bốn bề
Ta van cát bụi não nề bi
thương
Dù nhơ sạch đừng vương thế
đạo
Gót chân người tráo trở
than ôi!
Bon chen thua được với đời
Quản chi tiếng khóc ma cười
thâu đêm
Tâm hương đốt trăng thềm
nhỏ lệ
Giọt sương rơi quỳ gối xin
cầu
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Hồn thơ sẽ hết bể dâu đoạn
trường
Bao phen đã tơ chùng phím
gãy
Tang tóc này đày ải nhân
gian
Vì ai lũ quỷ dạo đàn
Chập chờn vũ điệu máu tràn
láng lai...
Đêm thổ huyết canh dài nức
nở
Dân tộc ơi! Máu đỏ da vàng
Mà sao lưỡi hái phũ phàng
Buá dìu kìm kéo bẽ bàng
ngàn thu...!
cảm tác thơ Vũ Hoàng
Chương: Nguyện Cầu
23.10.2012 Lu Hà
Anh Xin
Làm Biển
Anh sẽ nguyện mãi là biển
cả
Dải cát dài trắng xoá là
em
Tình chung vạn kiếp êm đềm
Trăng soi bãi đá từng đêm
rì rào
Ngày nắng ấm dạt dào đắm
đuối
Những hàng thông huyền thoại
mơ màng
Ngàn năm sóng vỗ dịu dàng
Thương con bướm trắng dở
dang lỡ làng
Anh xin nguyện triều dâng
sóng biếc
Hôn cát vàng thổn thức nghẹn
ngào
Hôn cho trời đổ mưa trào
Hải âu tung cánh mịt mờ mới
thôi
Hôn điên loạn hôn rồi hôn
lại
Hôn muôn đời quan tái đất
trời
Chim muông cầm thú lả lơi
Hôn cho biển động rừng rơi
lá vàng
Cũng có lúc mênh mông ào ạt
Nghiến nát bờ thống thiết
bi ai
Tình anh lồng lộn canh dài
Sáng ra trầm lặng u hoài
thở than
Anh hối hận điên gàn giận
dữ
Gây ra bao thảm hoạ trần
gian
Mỏ dầu chan chưá tuôn tràn
Chút lòng cuả biển thế
nhân đền bù
Anh xin hát bài ca muôn
thuở
Những con thuyền đầy cá ra
khơi
Yêu em mãi mãi không nguôi
Bờ xanh cát trắng em ơi!vạn
đời.
cảm tác khi đọc thơ Xuân
Diệu: Biển
29.10.2012 Lu Hà
Biển Lòng
Thẳm Sâu
Chén rượu đắng linh hồn thảm
thiết
Đêm hôm nay chẳng biết đi
đâu
Nhân tình như áo thay màu
Nghiã tàn đời bạc nhớ nhau
làm gì?
Hãy uống cạn cho trôi sầu
mộng
Quên tháng ngày ảo vọng
chơi vơi
Đêm buồn thanh vắng xa xôi
Bao nhiêu kỷ niệm làn môi
nhạt mờ
Ta muốn uống trăng sao rơi
rụng
Gió ngừng lay chuếnh
choáng hồn điên
Ân tình đắm đuối triền
miên
Hai bàn tay trắng ôm phiền
tương tư
Rượu cứ rót mù loà biển cả
Cho phai tàn quá khứ xót
xa
Liễu hoa quên hết mượt mà
Bướm ong ủ rũ sa bà khổ
đau
Chén tình nghiã cạn tàu
ráo máng
Lá thu vàng bảng lảng
phong vân
Phù du trong cõi trần gian
Lênh đênh lạc lối biển
lòng thẳm sâu...!
cảm tác khi đọc thơ Mai
Hoài Thu: Chén Rượu Đời
12.11.2012 Lu Hà
Bức Thư Người Vợ Lính
Màu tim tím nghiêng
nghiêng nét mực
Giấy vàng hoe thốn thức từng
dòng
Bàn tay run rẩy não lòng
Phong bì dấu đậm quê hương
nghẹn ngào
Thư em đến rì rào mưa gió
Một trời xuân hé mở bừng
lên
Xua tan khắc khoải lo phiền
Quê nhà vợ trẻ triền miên
đợi chờ
Em vẫn khoẻ thằng cu chóng
lớn
Anh yên lòng nơi chốn xa
xăm
Giàn bầu sai quả mỗi năm
Lợn gà cũng béo rau răm luống
dền
Con hay hỏi từng đêm biếng
ngủ
Nó nhớ ba nũng nịu mè nheo
Làm em thấy muốn khóc theo
Gửi em áo cũ cảnh nghèo cũng
qua
Nóc nhà đã gió mưa hư nát
Vách lá tơi lạnh buốt thấu
xương
Củi than em nhóm bên giường
Muà đông giá lạnh xem thường
thôi anh
Còn anh cũng chòi canh đứng
gác
Rừng cao su gió bấc từng
cơn
Anh buồn lo tới mẹ con
Mồ hôi đổi lấy từng lon gạo
vàng
Anh hãy gắng vững vàng chiến
đấu
Vượt hiểm nguy bạn hữu vây
quanh
Trọn đời cống hiến tuổi
xanh
Chờ em lên đó thâu canh mặn
nồng
Anh có gục trên dòng chữ
nhỏ
Đọc những lời chan chưá
thiết tha
Tưởng chừng thấy bóng em
sau
Thập thò cánh liếp qua cầu
lá bay
Gian nhà trống vai gày gồng
gánh
Một mụn con gia cảnh bần
hàn
Hai muà mưa nắng phai tàn
Phấn hoa rơi rụng trăng
ngàn héo hon
Đọc thư vợ nguồn cơn sầu
khổ
Giấc mơ là chăn chiếu áo
manh
Heo may khỏi lọt kẽ mành
Bát canh rau muống đồng
hành thủy chung
Thư vợ gửi giưã rừng heo
hút
Người chiến binh thống thiết
xót xa
Thương em dầu dãi mái đầu
Hoàng hôn sương xuống gốc
dưà tuôn rơi!
cảm tác từ thơ Giang Nam:
Lá Thư Thành Phố
22.10.2012 Lu Hà
Chết Dần
Từng Đêm
Cha mẹ bỏ đi hương khói lạnh
Chê phận nghèo cám cảnh chị
em
Giọt sầu lã chã từng đêm
Mà sao xuân vẫn vương thềm
bóng trăng...
Em còn bé lắm hương thoang
thoảng
Chị bước sang ngang chẳng
chọn thuyền
Vui gì mà nghĩ đến duyên
Thu tàn nhắm mắt triền
miên tháng ngày
Tiễn đưa chị đắng cay em
khóc
Phận mỏng manh từng bước lần
hồi
Nay đây mai đó chơi vơi
Đổi nơi nương tưạ tả tơi mấy
lần
Cánh hoa rụng trần gian từng
lưá
Lòng giá băng tháng héo
ngày khô
Lăn tăn bọt nước hững hờ
Đêm sương trăng lạnh mịt mờ
ai vương
Chàng xuất hiện hào quang
rực rỡ
Hoa mười giờ chớm nở mượt
mà
Dạt dào ong bướm la đà
Ái ân tầm tã chân cầu gió
mưa...
Hương ngây ngất bao lâu nụ
khép
Mở lòng yêu trọn kiếp hiến
dâng
Hồn trinh phong kín tay
chàng
Đê mê say đắm nhẹ nhàng
thướt tha
Ai ngờ giưã đang muà hoa
thắm
Tình lên men hương đợm cuồng
si
Phồn vinh đô thị thầm thì
Ngưạ theo đường cũ đầm đià
cỏ nhung
Chàng lưu luyến buông tuồng
suồng sã
Chốn vui chơi sa đoạ đèn
màu
Dẩm lên đau khổ dãi dầu
Mình em vò võ âu sầu cô
liêu
Thế là hết những chiều gió
lộng
Chút mong manh hy vọng mất
rồi
Đời em thân xác tàn hơi
Mưa ngâu nặng hạt tuôn rơi
phũ phàng
Người ta khóc dở dang bi lụy
Em không còn giọt lệ kêu
than
Lửng lơ kià đám tro tàn
Sông tình đã cạn suối ngàn
ráo khô
Xuân quá lưá dật dờ sớm tối
Chị lấy chồng như vậy yên
thân
Còn em lận đận cơ hàn
Nhà tranh vách đất chết dần
từng đêm...
Bởi số phận nghèo hèn từ
bé
Em sinh ra cha mẹ mất rồi
Họ hàng thì lại xa xôi
Người khôn cuả khó mảnh đời
lầm than.
cảm tác thơ Vũ Hoàng
Chương: Đời Còn Chi
24.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét