Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

THƠ SONG THẤT LỤC BÁT CHÙM 137 VÀ 138



Song Thất Lục Bát Chùm 137  



Thiệp trang trí bởi Kim Oanh Luu. Thanks bạn hiền nhé.

Cuộc Đời Mẹ
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Câu Chuyện Cuả Mẹ ( bài 15 )

Cứ từng đợt như hình theo bóng
Các quốc gia cảm động bảo nhau
Thuyền nhân phân tản toàn cầu
Thẩm tra phỏng vấn bắt đầu hồi sinh...


Một tiểu hộ gia đình ba mống
Khắc khoải hoài mơ mộng định cư
Họ khuyên kiên nhẫn từ từ
Lắm người chờ đợi bạc đầu mười năm...

Thôi chịu vậy âm thầm ngồi xó
Góc buồng riêng đành ngó nhìn nhau
Vách ngăn bằng giấy bột nhàu
Hồ là cháo loãng một thau trộn đầy

Thời gian trôi càng dày ngao ngán
Rồi mục ra chuột gián sinh sôi
Tranh ăn chí choé tả tơi
Oi nồng đếm giọt mồ hôi đầm đià

Nhớ da diết mẹ về tiếng guốc
Bồng bế em mong được chia quà
Ổi thơm miá ngọt chan hoà
Bát canh rau muống quả cà bờ ao

Kinh Phật Giáo lên Chuà một nách
Uốn lưỡi sao đúng cách phát âm
Ai es eo, khấn lầm rầm
Tiếng Anh phát triển nảy mầm trổ hoa

Nghe thông báo ngày giờ tuyển mộ
Điêu khắc gia hai chỗ đang cần
Bùi Chính Trị vốn xuất thân
Con nhà nghệ thuật gian nan chẳng từ

Tạc Quan Âm cam lồ sương tuyết
Năm mét cao tâm huyết kính dâng
Sen hồng ngự toạ thượng tầng
Chúng sinh trần thế lâng lâng bồi hồi

Chuà Khánh Anh Paris Pháp Quốc
Cô Phượng liền tặng trước trăm đô
Thày khuyên chớ có đắn đo
Cậu nên tiếp nhận thù lao công thành

Tượng kế tiếp thâu canh tận lực
Có cháu bên thao thức từng đêm
Dáng hình đất sét nhồi thêm
Thạch cao trắng toát khuân nêm uốn vòng

Đan lưới sắt bê tông cốt đúc
Đổ vào khuân sàng lọc cát to
Mặt Ngài cát mịn ra lò
Công phu tỉ mỉ thành pho để đời

Một Phật Tử tuyệt vời cúng Phật
Đôi hạt xoàn làm mắt chao ôi!
Rồng vươn vượt sóng đầu đuôi
Hải thuyền gỗ mục lệ rơi đôi hàng

Cậu hứng khởi trào dâng cảm xúc
Thần tự do Mỹ Quốc Hoa Kỳ *
Giấy bồi đất sét làm chơi
Giơ cao ngọn lưả dưới trời mưa rơi!

* Vật liệu từ khung tre, giấy bồi, đất sét nhào trộn thành thần tự do
22.1.2013 Lu Hà




Cuộc Đời Mẹ
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Câu Chuyện Cuả Mẹ ( bài 16 )

Rồi từng bưã xa xôi ngày tháng
Cả hai muà mưa nắng tả tơi
Cậu Minh năm ngoái đi rồi
Về miền Châu Úc ở nơi cuối trời

Cậu may mắn có người bảo lãnh
Một bà cô vui cảnh về già
Riêng mình cặm cụi đèn dầu
Ba năm cậu Trị mái đầu bạc thêm

Lê chân bước bóng đêm ảm đạm
Giấc mộng vàng thê thảm tủi hờn
Gần như tuyệt vọng nguồn cơn
Tương lai vô định mà buồn mẹ ơi!

Thân lạc lõng rã rời đất Thái
Muốn về nhà cách núi ngăn sông
Như con chim nhốt trong lồng
Đợi chờ Cao Ủy số không vẫn hoài...

Suy dinh dưỡng cọc còi bé nhỏ
Thiếu hụt cân mà có thẻ cơm
Liên đoàn từ thiện thảo thơm
Mỗi tuần ba buổi sớm hôm xếp hàng...

Kẹo bánh sưã hành lang đầy trẻ
Khi bày ra chí choé chen nhau
Nhỏ con bị đẩy phiá sau
Mỗi khi đến lượt còn đâu hết rồi...?

Khi lãnh được ôi thôi có đưá
Bắt cưa đôi không nó giật luôn
Mấy tuần cũng hết tủi hờn
Sắn quần đánh lộn sinh tồn bản năng...

Từ bận đó xếp hàng từ tốn
Biết điều hơn thằng khốn đứng sau
Chán rồi không muốn đánh nhau
Ngày dài tháng tận bạc màu cỏ cây...

Cùng bọn trẻ nhảy dây thung búng
Thằng Châu thì bày cúng thần linh
Con Oanh là chỗ thân tình
Bọn kia phá phách yêu tinh ma bùn...

Miền xứ lạnh Hoà Lan Đan Mạch
Oanh và Châu đất khách định cư
Còn mình buồn bã sầu tư
Đêm mưa lã chã âm u mịt mùng...

23.1.2013 Lu Hà




Cuộc Đời Mẹ
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Câu Chuyện Cuả Mẹ ( bài 17 )

Có Vương Quốc Na Uy nghiên cứu
Hồ sơ mình hi hữu mấy khi
Bắc Âu đời sống nhất nhì
Đất lành chim đậu tôn ti thật thà

Được họ nhận lên tàu viễn xứ
Lòng mừng vui nhưng cứ vẫn lo
Cầu sao dân ấy hiểu cho
Chớ nên kênh kiệu dở trò chê bai...

Có người bảo nước này nhỏ bé
Ông mặt trời ti hí quanh năm
Thâm u quang cảnh lạnh căm
Nhưng mà sung túc bằng trăm quê nhà

Chưa từng thấy ngân nga trỗi nhạc
Na Uy ơi! Phó thác cho người
Cưu mang đón nhận nụ cười
Bình tâm dâng hiến cho đời nở hoa

Có kẻ xúi từ từ đừng vội
Canada xã hội văn minh
Tháng sau sẽ tới phiên mình
Hải âu cánh trắng lặng thinh khước từ...

Đang chết đuối cầu phao níu được
Lời khuyên như bọt nước tan đi
Ba năm còm cõi ích gì?
Đời đang trống vắng sầu thì kín dâng...

Với cộng sản phũ phàng nín nhịn
Chẳng tiếc chi bịn rịn về đâu
Thôi thì làm lại từ đầu
Dựng xây sự nghiệp nhịp cầu tương lai

Rồi nhập trại chặng dài chuyển tiếp
Cầu Phật Đà hoá kiếp hồi sinh
Dã từ Bangkok bóng hình
Máy bay vun vút hành trình bao la

Ôi thú vị làm sao tả được
Cưả sổ trông mây nước ruộng đồng
Tự do đàn cá về sông
Nôn nao niềm tục mây hồng lâng lâng...

Tự cảm thấy trào dâng hạnh phúc
Trải tóc tìm gương lược làm duyên
Quê hương tôn trọng nhân quyền
Bình an Thiên Chuá lời nguyền thánh kinh!

23.1.2013 Lu Hà




Cuộc Đời Mẹ
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Câu Chuyện Cuả Mẹ ( bài 18 )

Đặt chân xuống bình minh xứ lạ
Trời mù sương trắng xoá lạnh tê
Kià người đến đón ta về
Một nàng Bạch Tuyết ồ zề...! như mơ...

Bùi Chính Trị! Cầm cờ la lớn
Mét chín mươi trộn rộn hò reo
Bành tô phủ xuống cảnh nghèo
Martins che chở vai đèo túi khăn

Ồ lạ chưả chưá chan tuyết phủ
Trong suốt như thạch nhũ rờ xem
Bốc lên lạnh giá xốp mềm
Trượt chân té ngã lấm lem áo quần...

Cô tiên nữ bần thần lo ngại
Con thiên nga nhỏ bé ướt nhoà
Vội vàng rũ áo mũ ra
Lên xe tưởng cởi nàng la khỏi cần...

Cậu đã hiểu thiên thần xứ giả
Muốn bọc ngay con nhỏ ngây thơ
Túi mang sẵn có áo khô
Thay ngay đồ ướt bỏ vô trong mền

Tóc óng mượt tự nhiên lất phất
Màu bạch kim xe lướt như bay
Ngạc nhiên phụ nữ bên này...
Rằng mình có phước gặp may đó rồi...

Cách đối xử tươi cười nhỏ nhẹ
Chẳng ra oai hoạch hoẹ làm chi
Việt Nam ngược đãi đủ bề
Chính quyền hống hách ê chề dân đen

Phòng xã hội nhân viên chức trách
Nhận thuyền nhân tư cách quan tâm
Nghẹn ngào phiếu mẫu từ tâm
Trọn niềm khao khát âm thầm chờ mong...

Từ điạ ngục thê lương tang tóc
Phận dế giun cất bước làm người
Ngọn đèn chân lý sáng soi
Non sông hùng vĩ núi đồi bao la

Cảnh hoàn mỹ sơn hà thủy mạc
Ngồi trên xe tủi nhục lùi xa
Nơi đây mới chính là nhà
Ước mơ hiện thực mưa hoà lệ rơi!

24.1.2013 Lu Hà




Chân Kinh Cầu Nguyện
viết tặng cho hồn thơ cuả Hoà Đàm

Tim đau đớn biển hờn sóng gọi
Con cuốc kêu ơi hỡi ta bà
Tạm dung tổ ấm mái nhà
Bầu trời Mỹ Quốc trăng ngà tự do

Kià mấy triệu đồng bào tỵ nạn
Một phần ba lận đận tha hương
Hai phần hồn lạc thê lương
Nắm xương hài cốt đại dương ngậm sầu

Ai thương xót mái đầu bạc trắng
Bao cụ già gánh nặng trần ai
Năm canh trằn trọc thở dài
Đồi thông cỏ mọc u hoài sương rơi...!

Cơn gió thoảng bồi hồi xuân giục
Chồi non xanh thôi thúc chậu mai
Mộng hồn nghĩ tới tương lai
Nắm hương lòng gửi tượng đài thuyền nhân...

Đời phiêu bạt trần gian bi lụy
Có ai còn buồn tủi như ta ?
Chân kinh niệm Phật Di Đà
Vãn sanh tổ quốc mọi nhà bình an

Ta thương khóc cố nhân một thuở
Những nấm mồ cổ độ trăng soi
Nghiã trang liệt sĩ tả tơi
Biên Hoà gạch vụn xa xôi nỗi niềm...!

23.1.2013 Lu Hà




Máu Huyết Lạc Hồng
tặng Thi Sĩ Chính Nguyên

"Tóc đã bạc lòng chưa muốn bạc *
Nợ còn đầy ước tóc xuân xanh...!"
Ơ kià khúc kích yến oanh
Có nghe Đồng Tử bên cành thiên hương

Ồ công chuá Tiên Dung thuở nọ
Trôi cát vàng cổ độ trăng soi
Tượng đen nở một nụ cười
Tào khang từ đó bồi hồi lòng ai...

Mắt đeo kính lông mày xếch ngược
Micro dõng dạc Chính Nguyên
Văn thơ lạc Việt tinh tuyền
Giữ nền văn hoá tổ tiên giống nòi

Chúc Anh Chị chọn đời hạnh phúc
Karaoke khúc nhạc nỉ non
Xuân về sóng động trào cơn
Biển tình ân ái tâm hồn đắm say...

Người Việt Quốc đắng cay sầu cực
Sầu chia ly mấy chục năm dòng
Giang sơn nặng trĩu cõi lòng
Tuổi cao máu huyết Lạc Hồng còn đây !

Chí đã quyết tràn đầy dũng mãnh
Thương quê hương thảm cảnh đoạ đầy
Đầu trâu mặt ngưạ từng ngày
Kiêu binh sách nhiễu tội này chẳng dung

Tuy xa cách trập trùng biển cả
Cả tinh cầu chan chưá cùng nhau
Một hai sớm tối dãi dầu
Gò lưng viết báo mái đầu bạc phơ...

* hai câu thơ cuả Chính Nguyên
9.1.2012 Lu Hà




Theo Hồn Thi Sĩ
tặng Hoà Đàm nhân đọc bài: Bước Chân Thi Sĩ

Đời thi sĩ đắm say mây gió
Cùng sông hồ cổ độ trăng soi
Hoàng hôn thơ thẩn xa vời
Hồn anh mộng tưởng chân trời viễn du...

Nơi xứ lạ lời ru ngây ngất
Về miền quê lật đật xa xôi
Con đò bến nước chơi vơi
Bờ ao ngõ trúc bồi hồi nỉ non...

Từng hơi thở chập chờn sóng nước
Theo đoàn người quyết bước ra đi
Hàng thông vẫy gọi rầm rì
Nước non, non nước thầm thì bèo trôi...

Chiều bến hẹn một thời nhung nhớ
Đầy thuyền trăng thơ chở ngập tràn
Sông Hương núi Ngự non ngàn
Hồ Tây tiếng hát muôn vàn thiết tha...

Thơ xanh mãi hàng dưà lã chã
Thuyền ra khơi dang dở cuộc tình
Mang theo câu chuyện chúng mình
Cánh chim lộng gió bóng hình em yêu...

Em ở lại tiêu điều xơ xác
Muà thu về tan tác phượng rơi
Chiều tàn ảm đạm mây trôi
Tình xa hờn dỗi mưa rơi biển sầu...!

7.1.2013 Lu Hà  






Song Thất Lục Bát Chùm 138


Áo Dài Thu Bay
tặng Hoài Trang Vu

Em đã hưá một muà xuân tới
Cho lòng anh bối rối thiết tha
Nôn nao tiếng gọi quê nhà
Hồn người Việt quốc sơn hà nỉ non...

Ồ lạ chưả từng cơn sóng dội
Tưởng trùng dương đắm đuối xa xôi
Cách nhau biển cả chân trời
Mà sao gần gũi bồi hồi trần ai...?

Điệu Ru Ba liễu đài sương nhỏ
Cặp tuyết lê thổ lộ tâm tình
Long lanh ánh mắt cô mình
Bâng khuâng hồ điệp trúc xinh sen hồ...

Em đã gieo hạt đào mộng quả
Kiếp phong trần cổ độ trăng soi
Nghìn thu duyên nợ luân hồi
Đợi nhau bên gốc cây sồi Hoài Trang...?

Thuyền lăm ván đò ngang sóng vỗ
Để hồn thơ đau đáu u hoài
Bao giờ văng vẳng bên tai
Tình ca chan chưá áo dài thu bay...!

31.1.2013 Lu Hà




Lỡ Một Nụ Hôn
tặng Thanh Ngân sau khi đọc bài: Năm Em Mười Bốn

Năm mười bốn lâng lâng xuân nắng
Mắt to tròn lúng liếng hoa cười
Gặp em ướm hỏi đôi lời
Bao giờ xuất giá mời tôi rượu mừng...?

Má em thẹn tưng bừng ửng đỏ
Chú này kỳ mới lạ làm sao
Tui còn bé bỏng ngây thơ
Ai thèm xuống bến qua đò sang ngang...

Mười sáu tuổi ngỡ ngàng hỏi nhỏ
Cây lớn rồi mầm nhú non tơ
Trái đào hồn mộng em mơ
Bao giờ một bưã tôi chờ rượu say...?

Nhỏ bận rộn từng ngày đi học
Mắt xa xăm chú chọc mãi hoài
Thướt tha cành liễu chương đài
Bướm ong dìu dặt ban mai Má cười...

Khi mười tám bồi hồi tôi đến
Thương phận mình lận đận hoàng hôn
Long lanh mắt ướt đượm buồn
Anh ơi! Ta lỡ nụ hôn mất rồi...!

Anh ở lại ngôi chơi thư thả
Uống mừng em chén rượu kim bôi
Lòng tôi lã chã mưa rơi
Trái tim băng giá chơi vơi tủi hờn...!

7.2.2013 Lu Hà




Trở Về Quê Ngoại
cảm tác thơ Hoà Đàm: Quê Ngoại Mãi Trong Tim

Nghe chim hót sóng lòng rộn rã
Chồi non tơ bỡ ngỡ xuân hờ
Tóc bay viễn xứ thẫn thờ
Đêm về trăng nghẹn đôi bờ đại dương...

Chiều mưa ấy bến thương xóm nhỏ
Chờ mẹ về đi chợ đường xa
Con đò vắng vẻ bóng tà
Bát cơm lã chã mái nhà sương rơi...!

Hôm nay đứng dưới trời Mỹ Quốc
Nhớ quê hương con cuốc kêu thương
Anh ơi! Lầm lũi cánh đồng
Nắm hương nấm mộ vấn vương gọi sầu...

Bao mộng ước ngày ta trở lại
Say nắng trưa bối rối giận hờn
Hàng me ngõ trúc bồn chồn
Đường xưa lối cũ vết mòn khổ đau...

Về quê ngoại gốc cau lượm quả
Vườn trầu không có cháu cuả bà
Mà sao cát bụi nhạt nhoà
Gió đưa thoang thoảng tre già cầu ao...

Ta sẽ thấy hàng dưà tắm nắng
Thân uốn cong mang nặng nguồn cơn
Quả sai mát rượi tâm hồn
Khói lam ngây ngất nỗi buồn xa xăm...

23.1.2013 Lu Hà



Có Những Lúc ...

Có những lúc mình đi trên phố
Mà hồn tôi dàn duạ ý thơ
Tình yêu thấp thoáng trong mơ
Lòng nghe sóng vỗ đôi bờ biển thương...

Có những lúc trời trong ngập nắng
Mà hồn sao cay đắng xót xa
Đời đen băng giá trăng tà
Nghẹn ngào thổn thức Ngân Hà lệ rơi...!

Có những lúc mình đi trên tuyết
Mà hồn nghe da diết ấm êm
Xôn xao rạo rực nỗi niềm
Long lanh ánh mắt bên thềm trăng soi...

Có những lúc ngoài kia mưa gió
Mà lòng ta ảo não héo khô
Bướm ong ủ rũ bơ phờ
Vườn xuân ướt đẫm xác xơ lụi tàn...

Có những lúc không gian vắng lặng
Trên cánh đồng bảng lảng sương thu
Ngờ tan tình vỡ khói mù
Hồn tôi tê tái âm u tủi sầu...

Dẫu cho mối tình đầu tan vỡ
Kiếp phong trần mấy độ thu ba
Hành hương trong cõi sa bà
Dấu son còn đọng mặn mà người ơi!

thơ tặng nữ ca sĩ  Ánh Minh hát bài: Tình Yêu Tuyệt Vời
29.1.2013 Lu Hà




Hồn Trinh Thơ Dại
tặng Hoà Đàm sau khi ra viện

Mấy ngày qua nghẹn ngào sôi động
Khắc khoải mong nóng bỏng con tim
Đêm đông bệnh viện im lìm
Chập chờn áo trắng lim dim lệ trào...

Em đau đớn nỗi lo vô hạn
Anh các con lận đận sớm khuya
Giọt mưa thánh thót đầm đià
Côn trùng rên rỉ sẻ chia nỗi niềm...?

Trời giông bão cánh chim tê tái
Ba má ơi! Em chị gái trai
Sầu bi trong cõi trần ai
Quê hương từng trải canh dài chưá chan...

Nghe con sóng ngập tràn biển nhớ
Nức nở hoài anh có biết không?
Thuyền thơ lướt sóng mênh mông
Đá ngầm rào cản bất lương phũ phàng...

Ôi thiên hạ bẽ bàng tráo trở
Lường gạt nhau thơ phú làm quen
Dại khờ thơ dại hồn nhiên
Trái tim tan nát ưu phiền thế nhân...*

* Nữ văn sĩ Hoà Đàm phiền não vì bị các Cam hăm doạ trên mạng về một bài thơ thương nhớ quê hương
26.1.2013 Lu Hà




Theo Cánh Chim Yến
tặng Thanh Trần

Dãi yến biển chảy ra luễ loã
Cả cuộc đời đau đáu khát khao
Chiều nay lạc lối bến nào?
Hồn tôi đắm đuối má đào tiên nga...

Chim lướt gió thướt tha thần diệu
Đôi cánh đen chan chưá cuộc đời
Thuyền tình lướt sóng ra khơi
Mênh mông biển cả lả lơi mái chèo...

Vào hang đá cố leo tìm yến
Hoang đảo xa xao xuyến người ơi!
Reo lên tổ yến đây rồi
Bâng khuâng rạo rực nụ cười thiết tha...

Nàng thiếu nữ bỗng đâu xuất hiện
Hỏi họ tên thèn thẹn Thanh Trần
Khách từ cố quốc đằng vân
Qua chơi tệ xá nghe đàn thưởng hoa...

Vào cưả động lão bà niềm nở
Điã yến xào rượu bổ quỳnh tương
Tiên nga dạo khúc nghê thường
Thanh tân vũ điệu luạ hồng yến ca...

1.2.2013 Lu Hà





Mộng Hồn Xa Xăm
tặng Liên Lưu sau khi đọc bài: Anh Hãy Gọi Cho Em...!

Con chim khách đầu hồi réo rắt
Bỗng dưng em nháy mắt mấy lần
Trào dâng nỗi nhớ vô vàn
Tiếng anh thầm gọi nồng nàn thiết tha...

Nghe tiếng gọi trăng ngà thu vắng
Cho cây bàng lá rụng đầy sân
Mình em dạo gót tần ngần
Mênh mông vô tận lệ tràn bờ mi...

Chiều ảm đạm đen xì mây tái
Bóng hoàng hôn ái ngại xót xa
Nỗi buồn sâu lắng bao la
Mưa phùn gió bấc sông Hà láng lai...

Chim én giục ban mai bừng sáng
Muà xuân về thấy dáng hoa cười
Dạt dào nụ thắm làn môi
Nhớ anh da diết ở nơi cuối trời...

Đêm thanh vắng xa xôi thầm gọi
Lạc hồn mơ đắm đuối tình nồng
Hôn anh suốt cả canh trường
Sáng ra tỉnh mộng chất chồng sầu bi...

3.2.2013 Lu Hà





Thắp Một Nén Hương

Chờ đợi mãi cháu không về được
Bà nội đành cất bước ra đi
Lá vàng sương rụng đầm đià
Hàng thông ảo não rầm rì lệ rơi!

Lòng buồn quá chơi vơi ảm đạm
Mấy muà xuân thê thảm khói lam
Rặng tre rũ rượi cát lầm
Con đường cỏ uá âm thầm bơ vơ

Nhìn hàng giậu xác xơ vườn trống
Mái nhà tranh vắng bóng bà rồi
Đầu hồi hoa dại tả tơi
Côn trùng rên rỉ rã rời lòng con

Nắng vàng vọt nguồn cơn vời vợi
Gõ trúc sầu nhức nhối hàng cau
Bồng bềnh sủi bọt chân cầu
Thẫn thờ cá lội dãi dầu gió đưa

Mấy lần trước cháu chưa hề nghĩ
Rồi một ngày bà sẽ đi xa
Còn chi nuối tiếc ta bà
Tuổi cao sức yếu mái đầu bạc phơ

Thân còm cõi qua đò vượt suối
Cả một đời bưã đói bưã no
Da nhăn đôi mắt lờ mờ
Nụ cười móm mém dật dờ bóng mây

Nghe trái chín trên cây rụng xuống
Ngày trở về biển động chiều mưa
Nhà tranh giọt nước lưa thưa
Chập chờn ánh chớp nhạt nhoà bát nhang

Tôi nức nở lang thang tìm nội
Nấm mồ xanh bóng tối điêu tàn
Vi vu gió thoảng trăng ngàn
Xót xa ân hận lệ tràn bờ mi!

Bài thơ này viết tặng Ưu Đàm Kỳ Hoa, sau khi đọc bài: Nội Ơi!
12.1.2013 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét