Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 3
Trái mít già chập chờn đầu ngõ
Chuối chín cây dậu đổ bìm leo
Nửa đêm gà gáy hắt heo
Mưa to gió lớn hiểm nghèo cậy ai?
Lúc song thân một mai ốm yếu
Nhà vắng teo lo liệu làm sao?
Phần con cam phận liễu đào
Một khi xuất giá lẽ nào chẳng đau?
Hai ông bà trước sau khuyên bảo
Gái lớn rồi theo đạo tòng phu
Mong rằng phúc trạch ngàn thu
Mẹ cha tuổi hạc ngao du cung trời
Chưa đến lúc chơi vơi ngọn sóng
Có gia nhân chèo chống lo toan
Cửa nhà đâu đó chu toàn
Thông kia sương tuyết vẫn còn chở che
Đây tới đó nhắn nhe cũng tiện
Khách qua sông mấy chuyến đò ngang
Bà con lối xóm vẫn sang
May thay có rể đông sàng ngại chi
Lời cha mẹ lâm ly thống thiết
Nàng nghe theo da diết ân cần
Giọt châu khuây khỏa vơi dần
Bướm qua nhạn lại xa gần biết tin
Đủ năm lễ kìn kìn gánh tới
Ngày thưà long le lói mầu hồng
Quản chi non nước tang bồng
Ngọc dâng chén nhủ hương xông áo nguyền
Gió đằng giao đưa duyên khéo để
Con thuyền tình tới bể thiên thai
Sắt cầm đàn nhạc bẻ bai
Bát âm trống phách bên tai rập rình
Đôi trai gái lung linh ánh nguyệt
Đố Tăng Đô thêu dệt thành tranh
Hồ nam huyện bắc lừng danh
Đại bang đồn thổi kinh thành gần xa
Lời vàng đá thiết tha năn nỉ
Cả hai nhà hiếu hỉ cũng nhiều
Dâu hiền rể thảo bao điều
Yến oanh ríu rít yêu chiều nỉ non
Gái tiết hạnh phấn son diễm lệ
Trai anh tài văn sĩ nho gia
Sớm khuya kinh sử trau tria
Công danh nam tử khắc bia mộng vàng
Thơ tứ tuyệt xênh xang ngâm vịnh
Thiếp với chàng súng sính tào khang
Nàng Ban ả Tạ đoan trang
Sao bằng Thị Kính ngân vang bội phần
Vợ giúp chồng tinh thần sáng láng
Bắc thang mây xứng đáng giầy cao
Hoa tiên nét chữ thơ Đào
Nhận ra trăm nết, nết nào dám chê.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
5.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 4
Đêm mưa gió dãi dề non nỉ
Chốn thâm khuê kim chỉ dịu dàng
Mải mê đọc sách bên nàng
Ô hay Thiện Sĩ mơ màng giấc tiên
Thị Kính lại hồn nhiên ngắm nghía
Râu dưới cằm xâm xỉa ngược lên
Vô tâm dao bén cắt liền
Giật mình thức giấc láo liên ngỡ ngàng
Chàng la lối nghi nàng thủ ác
Nỡ hai lòng phụ bạc bất nhân
Giết chồng tàn bạo vô luân
Dùng dao cứa cổ thế gian ai bằng
Sùng bà cũng phũ phàng xỉa xói
Nghi theo trai gian dối lọc lừa
Ngán thay sửa dép ruộng dưa
Tình ngay đến chết cũng thừa lý gian
Cũng chẳng cần hỏi han nguyên cớ
Cứ lu loa báng bổ giờ lâu
Cha chồng dọa sẽ cạo đầu
Bôi vôi tống cổ nàng dâu về nhà
Nàng Thị Kính thiết tha cầu khẩn
Oan khiên này thấu tận trời xanh
Thấy chàng râu ngược chẳng đành
Dùng dao tỉa tót hóa thành sát phu
Phan Kim Liên gian phu dâm phụ
Ngô Khởi thì giết vợ cầu vinh
Riêng con lòng dạ chân tình
Hiểu lầm thành kẻ bất minh lăng loàn
Tội con lắm án oan sầu thảm
Đất trời còn ảm đạm âm u
Ngẫm câu:“ phúc thủy nan thu“
Cạn tàu ráo máng mịt mù tuyết sương
Sùng bà đã không thương thì chớ
Mặt tím bầm tráo trở môi thâm
Bão giông sấm sét ầm ầm
Vu oan giá họa gian dâm bạc tình
May con ta thình lình tỉnh giấc
Bắt quả tang nuôi giặc trong nhà
Tưởng rằng hiền thục nết na
Ai ngờ mèo mả lân la gà đồng
Sai gia nhân Mãng ông mời tới
Dẫn con về chẳng đợi sáng mai
Nào ngờ trẻ dại
nghe ai
Gài chông nẻo nghĩa thả gai lối tình
Nàng đành chịu giận mình sơ ý
Lạy ông bà bi lụy lạy chồng
Tiếc công ô thước cầu vồng
Ngưu Lang, Chức Nữ giữa sông chia lìa
Thiện Sĩ cũng đầm đìa nước mắt
Lỡ tay đàn phím chặt làm đôi
Đắn đo nghĩ lại bồi hồi
Mới đầu còn giận sau rồi thấy thương.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
5.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 5
Chàng ngao ngán cương thường đạo nghĩa
Mẹ ra công mai mỉa phũ phàng
Trái ngang câu chuyện dở dang
Sông tình đã cạn cầu Hoàng nữa sao
Lưu tô sương nghẹn ngào gió lọt
Bát nước đầy còn hốt được chăng
Trách ai se sợi xích thằng
Mãi Thần hờ hững bẽ bàng duyên xưa
Chàng nức nở bình thừa dấu cặn
Vẫn chưa phai hương phấn áo này
Chương đài ngọn liễu lắt lay
Tiếc thay ai đã vịn tay bẻ cành
Muôn thu để giai thành tức tưởi
Tiếng thị phi miệng lưỡi thế gian
Điếc tai luân tuất án oan
Tang thương vần vũ ngập tràn biển sâu
Ngày lại ngày dãi dầu mưa nắng
Hạt bồ hòn ngậm đắng nuốt cay
Vu quy dở bước ai hay
Nhân duyên trần thế tới nay còn gì?
Oan kiên này nan di hậu họa
Biết bao giờ tẩy xóa vết nhơ
Thuyền tình hy vọng đợi chờ
Sang ngang lỡ chuyến đôi bờ đục trong
Phận má hồng long đong đây đó
Cánh bèo trôi chăng chớ bến đò
Trách người lầm lỡ dày vò
Để cho Tiểu Ngọc co ro về già
Kiếp trần ai khắc bia đẽo đá
Khắp bốn mùa xuân hạ thu đông
Cờ đen nấm mộ trên đồng
Muối sương lã chã hàng thông chân đèo
Chuyện cỏn con bới bèo ra bọ
Cành liễu xanh vò võ ban mai
Nhọc nhằn oan trái khứ lai
Mặt nào còn muốn xuống hai lần đò
Những buổi chiều cánh cò bay lả
Tiếng chuông chùa thong thả luân hồi
Buồm ai thấp thoáng xa xôi
Đám mây lững thững dần trôi cuối trời
Buồn thảm thay chơi vơi bướm trắng
Đóa hoa tàn cay đắng xót xa
Đồi mồi nhăn nhúm làn da
Chân chim khóe mắt sơn hà quạnh hiu
Bước chân đi ỉu xìu vóc hạc
Cá lờ đờ ngơ ngác cầu ao
Vầng trăng u ám xanh xao
Cù lao chín chữ nghẹn ngào mẹ cha
Chốn cửa thiền Phật đà sắm sửa
Aó nâu sồng nương tựa mai sau
Cam lồ rửa sạch vàng thau
Quy y tam bảo tương rau qua ngày.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
6.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 6
Kiếp trần ai có vay có trả
Lận đận hoài vất vả thế chăng
Xích thằng đổi lấy kim thằng
Khổ đau tận diệt thung thăng sớm chiều
Chí tu hành mọi điều sáng tỏ
Nhưng mẹ cha chẳng nỡ cho đi
Xưa nay đơm đặt thị phi
Lòng ta ngay thẳng sợ gì tiếng tăm
Trời muà thu trăng rằm man mát
Hồ sen vàng ngào ngạt mênh mang
Nửa đêm sửa soạn hành trang
Gỉa hình nam tử gọn gàng ra đi
Chim chóc cũng thầm thì trong tổ
Chẳng động cành to nhỏ bình an
Rưng rưng khóe hạnh ứa tràn
Lạy cha lễ mẹ trăng ngàn sáng soi
Cây rung hạt sông ngòi non nước
Rối ruột tằm dấn bước sương pha
May thay có ả Hằng Nga
Dặm trường thân gái tiếng gà lao xao
Thư để lại nghẹn ngào thổn thức
Quyết theo đường tích đức Như lai
Lòng con thơm thảo bông lài
Trời cao chứng giám nguyệt đài hương sen
Cha mẹ chớ ưu phiền sầu não
Mừng cho con tam bảo chân tu
Giai không tứ đại tình thù
Trả ân giải oán thiên thu ngậm cười
Hãy nhìn xem cảnh người thiên hạ
Gánh tam tòng vác đá đội đời
Khổng Phu Tử ấy hẹp hòi
Trọng nam kinh nữ thiệt thòi mãi ru
Chốn hương khê trăng thu vằng vặc
Lựu lập lòe ngơ ngác gót nai
Lá vàng xào xạc ban mai
Nỗi nhà thương nhớ trúc mai não nề
Nơi quê người dầm dề đất khách
Thành sầu cao lau lách mênh mông
Vượt đèo rồi lại qua sông
Bỗng đâu văng vẳng tiếng chuông rộn ràng
Như thúc giục chân nàng bước tới
Văn Tự chùa le lói từ xa
Biển son đại tự Di Đà
Chữ đề tu viện lại là ở đây
Nàng khấp khởi tràn đầy hy vọng
Cảnh bồng lai mong ngóng bấy lâu
Bâng khuâng chân bước trên cầu
Khói hương nghi ngút phiến sầu tiêu băng
Thấy Sư phụ xếp bằng ngồi tụng
A di đà niệm đúng kim cang
Chắp tay cầu nguyện đạo tràng
Uy nghi tượng Phật khang trang cửa thiền.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
6.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 7
Mưa hoa rảy khắp bên Sư phụ
Đá nhấp nhô chăm chú cúi đầu
Mới hay Phật giáo nhiệm mầu
Đang buồn Thị Kính gượng sầu cố vui
Nàng cất bước sụt sùi cúi rạp
Cũng vừa xong thuyết pháp thảnh thơi
Ung dung Sư phụ mỉm cười
Vỗ về an ủi khúc khúc nhôi tỏ tường
Bạch Sư phụ chán chường danh lợi
Bả vinh hoa con mới tới đây
Vốn dòng họ Mãng bấy nay
Lớn lên khao khát tìm Thày quy y
Sinh quán tại Lũng tài quận lỵ
Dấu văn chương lân lý nết nhà
Chắp tay xin được xuất gia
Mong Thày thu nhận thiền già tiểu tăng
Sư phụ rằng: thung thăng ngày tháng
Độ chúng sinh cáng đáng đạo đời
Xưa nay vốn chẳng hẹp hòi
Cửa chùa rộng mở đón người trần duyên
Ta thấy con thiếu niên đương độ
Nông nỗi nào bể khổ trầm luân
Trễ tràng lần lữa vườn xuân
Thanh khâm món nợ văn nhân thi đàn
Chí nam nhi giang san bờ cõi
Ánh hào quang chói lọi quân vương
Gần xa sĩ tử bốn phương
Bảng vàng đâu dễ chịu nhường đầu ngao
Hay tủi hận lao đao duyên phận
Vướng oan tình lận đận kiếp người
Đỏ đen cá cược với đời
Giận mình thua thiệt thế thời đổi thay?
Chỉ e ngại xưa nay vượn Sở
Còn vấn vương núi đỏ cây rừng
Trái thơm quả ngọt lừng khừng
Bướm hoa quyến rũ nửa chừng u minh
Bạch Sư phụ học sinh trẻ nhỏ
Chưa trải đời đây đó phong ba
Tuổi thơ nương bóng mẹ cha
Sớm khuya đèn sách ngâm nga thi đường
Theo bà nội dâng hương cúng quả
Thường nghe kinh bát nhã một thời
Ngán thay thế sự nực cười
Bon chen múa rối đười ươi khác gì
Đám phù vân bay đi một đóa
Chốn quan trường rước họa vào thân
Vàng thau đảo lộn quân thần
Con thì mến cảnh thanh bần thảnh thơi
Xin xuống tóc tìm nơi an tịnh
Nguyện theo chân thiền định chư tăng
Thày khen giữ lấy kim thằng
Pháp danh y bát mọi đàng Kính Tâm
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
7.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 8
Nàng Thị Kính mừng thầm Sư phụ
Gái giả trai thành tiểu Kính Tâm
Nâu sồng bát nhã lầm rầm
Chân kinh ghi nhớ hương trầm khói bay
Chuông tam huyền vui thay du khách
Miền Hồ Khê ân trạch thánh tăng
Trực tòa Long Nhiễu thênh thang
Người xa ngàn dặm nhớ chăng quê mình
Đèn tam bảo lung linh bóng quế
Thanh gươm mài trí tuệ sáng soi
Sông hương cá nước mặt mòi
Thương cha nhớ mẹ lẻ loi sớm chiều
Người ta cũng cô liêu vàng võ
Oan khuất này ai tỏ chăng ai
Đời người sao lắm chông gai
Ý lành thế đó lại cài tội kia
Bao thống khổ chia lìa ngăn cách
Dứt dây đàn còn trách chi nhau
Tấm lòng son sắt bạc màu
Bão giông miệng thế nát nhàu lương tri
Khỏi bận tâm tu trì tinh tấn
Trống kệ rung lại bận mõ kinh
Tiêu tan khổ não bất bình
Tam quan tha thiết tựa hình tiên sa
Chốn thiền am khác xa phàm tục
Kẻ hoài mong hối thúc ni cô
Đạo tràng Phan Nhạc ngẩn ngơ
Chen chân muốn ném quả mơ tiếc gì
Vườn xuân hoa thầm thì oanh yến
Nghêu ốc sò đến hẹn lại lên
Trời sinh tư sắc dĩ nhiên
Tuổi vừa đôi tám gọi tên Thị Mầu
Con phú ông lắm trâu nhiều ruộng
Hơn Thạch Sùng cổng rộng tường cao
Tiểu thư yểu điệu liễu đào
Hồng lâu giữ giá xôn xao xa gần
Nền Đồng tước tần ngần nam tử
Khóa buồng xuân dền dứ Thị Mầu
Ngày rằm mồng một khoe châu
A di đà Phật người đâu dịu dàng
Thấy chú tiểu lòng càng khao khát
Dáng thanh tao dào dạt tình say
Thị Mầu xao xuyến ngất ngây
Bóng trăng dưới nước vẻ mây trên trời
Mầu tới sát lả lơi chào hỏi
Tiểu lặng thinh chẳng nói năng gì
Thị càng dạn dĩ như chì
Ghé tai bảo nhỏ xuân thì em đương
Cực xung mãn nhún nhường chi nữa
Chàng tiểu tăng lần lữa làm gì
Thanh mai trúc mã đền nghì
Mau mau hoàn tục nam nhi trai hùng
Thiếp đợi chàng ta cùng ân ái
Con nhà giàu trâu nái ruộng sâu
Kính Tâm sánh với Thị Mầu
Tấn Tần thuê thỏa Trần, Châu phỉ lòng.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
8.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 9
Nhưng lạ thay chàng không hăng hái
Ngoảnh mặt đi xăng xái bước nhanh
Tơ hồng Nguyệt lão mong manh
Tẽn tò hoa nguyệt lại thành dửng dưng
Tiểu Kính Tâm lạnh lùng né tránh
Cửa thiền tu lau sạch bụi trần
Ưu đàm đuốc tuệ thế nhân
Ngàn thu thơm thảo tinh thần sáng soi
Trở về nhà vào nơi thằng ở
Cởi áo xiêm cô chủ với mày
Thông dâm cho bõ tháng ngày
Kính Tâm hờ hững chẳng say men tình
Đậu gieo xuống mầm sinh trong bụng
Đủ tháng ngày trống thủng dùi to
Chiến ngồi chiến đứng chân cò
Chổng lên chổng xuống chẳng lo ông rầy
Hơn nửa năm vui vầy góc bếp
Nô quen mùi gạo nếp chén no
Phú ông tra hỏi
thăm dò
Mắm tôm thịt chó hẹn hò với ai ?
Nhà huyên mới rỉ tai con gái
Tới nước này khai đại cho xong
Mận đào ngoài ý trông mong
Khéo ăn chùi mép khơi trong lạch nguồn
Gái nạ dòng nếu còn dan díu
Máu mầu gà vỏ lựu như nguyên
Trai tân sập bẫy đào tiên
Để làng phạt vạ bạc tiền tính sao?
Chưa dứt lời lao xao trống mõ
Gái chửa hoang lôi cổ ra đình
Mâý tay trai tráng tuần đinh
Vai u thịt bắp ngoại tình khảo tra
Phú ông thấy xấu xa nhơ nhuốc
Tự ôm đầu hồng hộc rên la
Thì thào bàn tán gần xa
Trở vào tắc lưỡi trở ra vật mình
Trách con gái sự sinh, sinh sự
Nóng máy mày nên tự rước vào
Một là thai của thằng nào?
Nước ngầm mộc dục lao xao chảy hoài
Hay lầm thuốc dông dài lỡ uống
Cái dâm dương thọc cống móc cua
Ba là phải đứa trao bùa
Miếng trầu hoan hỉ dấm chua bao giờ?
Chuyện phong tình ai ngờ như thế
Còn ỡm ờ kể lể như không
Khôn thì tình tiết vân mồng
Tránh sao bỏ rọ trôi sông cô hồn
Thị nức nở lệ tuôn như suối
Khai thật ra chửa với thằng nô
Mặt nào còn dám xưng cô
Tiểu thư đài các ô hô lỡ làng
Vì cả nể dở dang phận gái
Nỗi niềm này tê tái khổ đau
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu
Nét ngang mẫu tử bể dâu đoạn trường.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
8.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 10
Khổng Phu Tử cương thường tiết hạnh
Đạo tam tòng đàn hạch gia hình
Thị Mầu cha dẫn tới đình
Trưởng làng hoạnh họe tráng đinh bắt quỳ
Phú ông bị hỏi truy dồn dập
Phú bà thì lập cập lo toan
Hội đồng lo lót chu toàn
Không thì lụn bại nát tan cửa nhà
Ả Thị Mầu kêu la thảm thiết
Thân liễu bồ rên riết tả tơi
Phải đâu Trịnh, Vệ chơi bời
Nương dâu sông Bộc lả lơi sớm chiều
Đố cường bạo dám trêu tiểu nữ
Hỏi vì đâu sinh sự bao điều
Thị phi thiên hạ dệt thêu
Bởi chưng xấu máu tiêu điều xanh xao
Đám dân làng lao nhao phản đối
Còn già mồm nói dối quanh co
Mau mau khai rõ con cò
Bướm kia đẻ trứng buồn lo nỗi gì?
Gái có chồng trai thì có vợ
Bụng to còn chăng chớ bâng quơ
Dùng dằng cá lội lờ đờ
Cạn sông đá lộ sờ sờ khôn che
Thị Mầu thưa phòng the kim chỉ
Mặc bướm ong thủ thỉ tường đông
Trau tria gương lược phấn hồng
Đợi ngày xuất giá theo chồng sang ngang
Rồi một buổi xênh xang mâm quả
Chùa Pháp Vân thong thả hương nhài
Lạc đường vào cưả thiền trai
Kính Tâm săn đón bên ngoài sân bia
Tiểu tăng ấy râu ria chẳng có
Chàng khôi ngô tuấn tú vô cùng
Nguyện thề sau trước thủy chung
Động hoa hé mở bướm rung nhụy đào
Phút mềm lòng cồn cào thôi thúc
Lại tin người hoàn tục cưới ngay
Thời gian lần lữa ai hay
Bụng mang dạ chửa tới ngày sinh con
Tiếng truyền lan nước non cuồng nộ
Chùa Pháp Vân bão tố ầm ầm
Sư già dẫn tiểu Kính Tâm
Cùng hai sư đệ âm thầm theo sau
Làng tra hỏi mau mau khai rõ
Tiểu Kính Tâm hoen ố Phật đường
Tưởng rằng y bát Tây phương
Niết bàn rừng tía ra phường trai lơ
Nàng Thị Kính sững sờ ngơ ngác
Gái giả trai phận bạc như vôi
Khổ đau ngụp lặn nổi trôi
Sóng cao muôn trượng than ôi kiếp người!
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
9.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 11
Trên sân đình châu rơi lã chã
Tiểu Kính Tâm lòng dạ hiền lương
Tai bay vạ gió bất thường
Cây rung dòng lệ khói hương mịt mù
Miệng tụng kinh âm u gió chướng
Aó cà sa đâu vướng bụi trần
Tay lần tràng hạt phân vân
Giai không tứ đại xót thân bồ đề
Chẳng lẽ nào say mê lầm lạc
Nẻo trần ai không sắc chưa thông
Tiểu tăng sàm sỡ má hồng
Bướm ong dan díu chất chồng nghiệp mang
Kẻ xuất gia đạo tràng giữ giới
Quen mùi thiền sớm tối dâng hương
Trọn lòng sống với Phật đường
Trai phòng thủ tự chẳng vương vấn đời
Làng chẳng nghe những lời chân thực
Thị Mầu càng thổn thức khóc than
Kính Tâm thày tiểu dối gian
Rắp ranh bẻ liễu lường gàn tiểu tinh
Các phụ lão bất bình la lối
Phải lôi ra hạch tội Kính Tâm
Thảm thê thân xác tím bầm
Đánh cho tiệt nọc gian dâm lăng loàn
Chẳng chịu khai mưu toan trí trá
Cứ chai lỳ sắt đá trơ trơ
Xem ra cũng thật đáng ngờ
Sùng bà nhăn nhó tiểu thơ chau mày
Trận mưa đòn ghê thay nhân thế
Khắp mười phương nhục thể tang thương
Lệ làng chánh pháp nhiễu nhương
Trời sầu đất thảm thê lương hãi hùng
Nỗi oan khiên tận cùng xã hội
Cứ khăng khăng buộc tội người ta
Trắng đen trong cõi sa bà
Thương thiên hại lý cảnh nhà lầm than
Sư trụ trì chứa chan giọt lệ
Cầu dân làng vị nể tha cho
Tiểu tăng tuổi trẻ ngây thơ
Tấm lòng Bồ tát đợi chờ cưu mang
Sư bảo lãnh sẵn sàng nộp phạt
Tiền nhang đèn cúng Phật muôn phương
Dẹp cơn thịnh nộ đám đông
Đưa nàng về chốn thọ đường dưỡng thương
Tiểu Kính Tâm chẳng vương vấn bụi
Cõi hồng trần buồn tủi làm chi
Trọn lòng tinh tấn tu trì
Kinh Ba la mật dương chi thấm nhuần
Tưới cam lồ tinh thần mẫn tiệp
Tịnh độ thông tu tiếp thảnh thơi
Dần dà Thày mới ngỏ lời
Dù sao cũng để tiếng cười chê bai.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
9.7.2020 Lu Hà
Oan Khiên Bồ Tát
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 12
Cửa tam quan mái ngoài đã dựng
Hãy tạm thời chịu đựng ít lâu
Mỉa mai cam chịu cơ cầu
Muối dưa đạm bạc dãi dầu tuyết sương
Phật tại tâm dẫn đường hạnh ngộ
Dù ở đâu con chớ nghi ngờ
Cũng nên gắng gượng làm ngơ
Giải oan cắt kết thoát bờ trầm luân
Đợi đến ngày lục căn thanh tịnh
Con thành tâm Phật tính hiển danh
Đệ tam Sư tổ tạo thành
Đoạn trừ phiền não trời xanh tỏ bày
Thày không tin chuyện này có thật
Chắc có điều uẩn khuất gì đây
Rồi đây mọi sự phơi bầy
Trắng đen rõ cả đọa đầy tiêu tan
Nàng quỳ xuống ứa tràn khóe hạnh
Nông nỗi này dám trách chi
Phúc lành ứng quả thiện tai
Tiền duyên ân trạch khứ lai kim thằng
Vòng kim cô dây vàng thắt chặt
Kiếm thất tinh Bồ tát ba tiêu
Thoát sao miệng lưỡi cú diều
Nhẫn tâm vu khống đặt điều điêu ngoa
Nào ai hay trên tòa sen ngự
Độ Kính Tâm Vân tự nẻo xa
Nương mình bên khóm cúc hoa
Một hai luống cải dăm ba cụm hành
Lều một gian buông mành trúc bạch
Dưới ngọn đèn kinh sách chân tu
Nhạn bay gió thổi vi vu
Song thân chống gậy vân du cuối trời
Nhà ta đó về nơi đoàn tụ
Thân liễu bồ trú ngụ ẩn danh
Cù lao nặng nghĩa sinh thành
Trần gian trả nghiệp con đành dời xa
Nạn Cự môn ngỡ đà qua khỏi
Thái tuế kia soi mói tới đây
Tiền sinh nghiệp chướng còn đầy
Hai phen ràng buộc đọa đày não thân
Mắt phàm chẳng ngay gian khôn tỏ
Oan tày trời thống khổ xiết bao
Ruột đau chín khúc dạ bào
Dao hàn cứa thịt má đào phôi pha
Ba la mật, Vệ đà thông kệ
Kinh pháp dày suôn sẻ muôn lời
Tai ương nghiệp lực rã rời
Tro than tam muội lụy đời tiêu tan
Đứa dâm ô gian ngoan xảo trá
Oán thù chi đội đá đeo gông
Tập điều khó nhẫn huân công
Quán âm tâm chiếu vàng rồng chí tôn.
*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“
10.7.2020 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét