Song
Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 73
Nghẹn
Ngào Cố Hương
chuyển
thể từ "Bắc Bình Ca" cuả Vũ Hoàng Chương
Trời
Mỹ Quốc âu sầu mây tái
Đọc
bài thơ buốt nhói con tim
Vũ
Hoàng Chương gợi nỗi niềm
Lòng
người Việt quốc âm thầm nhớ quê
Kể từ
đó dãi dề mưa nắng
Trăng
mờ soi cay đắng nhà tan
Non
đoài máu lưả chưá chan
Phương
đông ngùn ngụt hờn căm quân thù
Vua
Nguyễn Huệ ngàn thu vằng vặc
Bắc
Bình Vương giết giặc lập công
Quê
hương một dải non sông
Đế cư
triều đại Hùng Vương bao đời
Ánh vầng
nguyệt ngậm ngùi quan ải
Nắng
triều dương tê tái quan san
Phế
hưng nghiêng ngả bao lần
Sáu
mươi ngàn đó lầm than giống nòi…
Nuôi
mộng lớn dùi mài kiếm pháp
Áo bà
ba dậy khắp Quy Nhơn
Khởi
binh thề với nước non
Đống
đa quyết tử thiêu thân quân tàu
Gò
xương đống hồn ma Sĩ Nghị
Tiếng
hò reo năm mũi giáp công
Kinh
hoàng đỏ lưả Thăng Long
Cầu
phao gãy vụn nước sông đỏ lòm
Giờ
đây đã muà xuân thứ lữ
Ngậm
ngùi thay trang sử bi thương
Ngẩng
đầu hào khí cha ông
Oai
thần dậy sóng cường bang hãi hùng
Bóng
kẻ dũng trên lưng bạch tượng
Chót
vót mây chiêm ngưỡng năm màu
Rực cờ
đỏ thắm chiến bào
Ban
quân khí mạnh máu đào xông pha
Người
cất bước phôi pha từng trải
Vươn
mình theo dãy núi Hoàng Sơn
Dọc
ngang một tấm lòng son
Chín
rồng bơi ngược nước non một chèo
Cửu
Long Giang ào ào sóng nổi
Khí
thế kia trỗi dậy càn khôn
Hịch
truyền cổ võ tam quân
Điều
binh bắc phạt dồn chân công đồn
Gươm
sáng loáng nát thân hán tặc
Tướng
nhà Thanh hồn lạc phách xiêu
Kià Sầm
Nghi Đống đầu lâu
Gáo
dưà lăn lóc bên bờ cỏ hoang
Bông
mai thắm hoa hồng chiến tích
Ngọc
Hân ơi! Tha thiết ngàn thu
Cháu
con không hổ người xưa
Đồng
bào hải ngoại nghẹn ngào cố hương….
6.3.2010
Lu Hà
Nghẹn
Ngào Ngợi Ca
chuyển
thể thơ Thương Việt Nhân: Linh Hồn Tượng Đá
Đời
chiến mã linh hồn bất diệt
Máu lệ
khô tha thiết người ơi!
Ngàn
thu chan chưá tình đời
Lung
linh rực sáng biển khơi trập trùng...
Ai hối
thúc bước đường lao khổ
Vì
nhân sinh cảnh ngộ trần gian
Bọt
bèo trôi nổi hợp tan
Nhà
tranh khói bếp lệ tràn bờ mi...
Hồn
chiến sĩ ngậm ngùi sương lệ
Còn
có ai an ủi sinh linh
Sống
còn le lói bình minh
Vô
danh gìn giữ an lành non sông
Vạn nấm
mộ không hương khói lạnh
Nắm
xương tàn đêm lặng hoang vu
Trúc
lâm bàng bạc chiều thu
Linh
hồn tượng đá ngàn sau tủi hờn...
Được
như thế sóng cồn biển cả
Tiếng
đời sau cổ độ thiên thu
Dù
tro thân xác thành tro
Biển
hồ sông nước nghẹn ngào ngợi ca...
14.2.2012
Lu Hà
Nhất
Tướng Công Thành
chuyển
thể thơ Thu Hà: Giang Sơn Nhất Quốc
Lý
thường Kiệt thiên thu vạn đại
Người
anh hùng dũng khí ngàn năm
Sáng
danh trời đất An Nam
Họ
Ngô tên Tuấn trăng rằm vấn vương...
Dòng
hào kiệt Ngô Vương hổ báo
Giưã
trận tiền cha đã hy sinh
Mẹ hiền
guá buạ đầu xanh
Nuôi
hai con nhỏ chim cành líu lo
Rồi mẹ
mất chơi vơi côi cút
Lại
được ngay cậu ruột đón nuôi
Văn
hay võ thuật một thời
Kinh
công tuyệt đỉnh trọn đời cung đao
Tạ
thuần Khanh thầm yêu trộm nhớ
Là tiểu
thư nhà Tạ tướng công
Đài
trang diễm lệ má hồng
Thanh
mai trúc mã duyên nồng trời trao
Áo
khoác đắp mình Ngô công tử
Trái
tim vàng cổ độ trăng soi
Đêm
thu đọc sách dưới trời
Rón
ra rón rén bồi hồi ca ca
Ôi!
Biểu muội thướt tha yểu điệu
Bóng
sương mờ mệnh yểu hiền thê
Hồn
nàng lạc nẻo sơn khê
Phiêu
diêu cực lạc não nề phu quân...
Nỗi
đau đớn trần gian bạc bẽo
Gạt lệ
sầu nhạc phụ ra đi
Hoàng
thiên lập đỉnh nam nhi
Võ
đài tỉ thí nhất nhì trổ oai...
Được
Hoàng Thượng trọng coi nghiã tử
Sắc
phong thành họ Lý từ nay
Nhật
Tôn huynh đệ cao dày
Miệt
mài chăm chỉ tháng ngày luyện binh...
Giặc
Nam Tống ruồi xanh hung hãn
Tưởng
nuốt trôi thế trận bị vây
Tả
xung hữu đột đầm lầy
Kià bầy
Tô Giám cáo cầy sợ run...
Trương
Thủ Tiết hết hồn vỡ mật
Thành
Ung Châu lại lọt vào tay
Hoả
công thiêu trụi khói bay
Dòng
sông Như Nguyệt dìm ngay Nhị Hoàng
Thái
tử Tống chết không kịp ngáp
Bắt
toàn gia giải giáp về cung
Thích
chữ vào thế đường cùng
Kỳ
tài dũng tướng anh hùng xiết bao
Bị
tên bắn áo bào loang lổ
Ải
Côn Lôn máu đổ đầu rơi
Xác
giặc la liệt tả tơi
Tân,
Khâm kiếp đảm rụng rời bắc phương
Lý
nguyên soái tấm lòng lương hảo
Cùng
ba quân chén rượu ngọt ngào
Giọng
hùng sang sảng ngâm thơ
Tinh
thần binh sĩ biển trào sóng dâng...
Kẻ sĩ
tốt tận trung báo nghiã
Nắm
xương tàn chủ tớ còn đây
Tấm
da tráng sĩ bọc thây
Anh
hào chiến mã đắm say trần tiền
Mang
trọng trách phò thân ấu chuá
Miễn
đại thần tuổi quá tám mươi
Khỏi
quỳ mọp dưới chân người
Kính
già thương trẻ miệng đời còn lưu...
Hoàng
thái hậu chuẩn theo lời tấu
Thái
Uý Công nhân hậu hơn người
Bình
Chiêm đánh Tống con trời
Oai
phong hổ tướng trong ngoài bắc nam
Lý
Thượng Cát tiếng tăm lừng lẫy
Cả
Trường An cũng phải trầm trồ
Trung
Nguyên hết mộng hung đồ
Cầu
hoà giao hảo điểu ngư sơn hà...
Lão
tướng quốc tuổi già sức yếu
Miền
Chiêm Thành chướng khí rừng hoang
Về
Triều mang bệnh hàn phong
Sống
trong cô độc bi thương não nùng...
Đời
hiển hách chiến công phụng sự
Mà
bây giờ khối đưá chửi ông
Một bầy
mất dạy bất lương
Bảo rằng
quan hoạn khinh thường miả mai
Vì
trung liệt với người vợ cũ
Nên
trọn đời chẳng chịu lấy ai
Thương
cho một đại anh tài
Trung
quân báo quốc lệ dài canh thâu...
Bài
Nam Quốc sơn hà chói lọi
Ngàn
năm sau hùng khí nước ta
Ngỡ
ngài là một vị vua
Thơ
truyền danh xấu bay qua ào ào...
Chúng
tranh cãi quật mồ đào mả
Để tò
mò xem cuả trời cho
Bất
nhân con cháu già Hồ
Ba
Tàu luồn lọt côn đồ liếm chôn
Ở Việt
Nam bán buôn dân nước
Là một
nghề kiếm chác bẫm to
Lưu
manh quyền thế càng cao
Độc
tài đảng trị phú hào điạ phương
Ai
nhân nghiã bần cùng đói khổ
Bị khảo
tra đày đoạ cầm tù
Đấu
tranh dân chủ tự do
Biệt
vô âm tín nhạt nhoà lệ rơi!
Lý
Thường Kiệt trọn đời vì nước
Để
ngày nay bị nhục xác thân
Bầy
đàn chó sói dã man
Căm
thù ông đã chống quân ba Tau.
23.1.2012
Lu Hà
Nhớ Rừng
chuyển thể thơ Hàn
Thiên Lương: Chim Lồng
Nghe chim hót nỗi niềm
thổn thức
Tháng ngày trôi tấm tức
thương đau
Tự do trời đất bao la
Cõi lòng thảm thiết đợi
chờ nắng xuân
Cảnh xum họp bầy đàn tấp
nập
Líu lo truyền từng tốp
bay qua
Thương nhau cầm cố lệ
nhoà
Xót thân nô lệ cảnh
nhà dối gian
Hưá hẹn hão sài lang độc
đảng
Thú chơi sang bọn
chúng dã man
Gây bao thảm cảnh lầm
than
Độc tài canh giữ tấm
thân phũ phàng
Cứ sáng tối hãi hùng
chim hót
Nhớ mẹ cha thống thiết
kêu than
Rừng vàng biển bạc non
ngàn
Hoàng- Trường lãnh hải
máu tràn lệ rơi!
Lũ chúng nó đười ươi
trác táng
Nói tiếng người dâm
đãng điêu ngoa
Ngoại bang quỳ gối xin
thưa
Bắt chim cầm cố để mà
mua vui
Chim oanh khóc một đời
uổng phí
Lỡ xa cơ tù tội than
ôi!
Lồng son tủi hận u
hoài
Thương rừng nhớ biển
giống nòi tổ tiên!
3.7.2010 Lu Hà
Nỗi Đau Trần Thế
Vẫn cái đau dày vò lẵng
nhẵng
Suốt đêm ngày dai dẳng
chẳng tha
Buồn phiền ta lại làm
thơ
Kể ra bao nỗi đớn đau
thế này
Khách trần thế nào ai
thấu hết
Có bao nhiêu đau buốt ở
đời?
Kể từ lúc mới sinh thời
Đến khi khuất núi luân
hồi kiếp sau ?
Lũ con cháu rên la thuở
trước
Trong hồ sơ dấu bước
cha ông
Cường hào điạ chủ phú
nông
Điền gia tư sản công
thương đủ loài...
Sóng cách mạng dập vùi
cải tạo
Vẫn chưa tha con cháu
mấy đời
Chặn đường bi lụy sinh
sôi
Tinh thần tiều tụy hoa
rơi nhụy tàn
Bắt phải sống làm dân
hạng bét
Chính quyền kinh sẻ
nát nguồn cơn
Như bao quân cán căm hờn
Miền Nam chính thể
linh hồn khổ đau
Nỗi đau đớn dày vò tâm
não
Buốt con tim dày xéo
héo hon
Dật dờ trước ngõ đầu
thôn
Còng lưng chiếc bóng mỏi
mòn chán chê
Con khát sưã làng quê
thảm thiết
Vợ bán bar chồng hốt
phân tro
Ba miền sáng nắng chiều
mưa
Đói ăn thất học đổ ra
thị thành
Trong xã hội hoành hành
băng đảng
Con cháu ông nấp bóng
du côn
Bao che trên dưới chu
toàn
Bịt mồm báo chí lăng
loàn tự do
Kẻ đáng trị nhởn nhơ
pháp luật
Người bị oan tống suốt
lao tù
Luật rừng chỉ thị đong
đưa
Sao mà tả hết nỗi đau
tận cùng
Bao ngón độc tuyệt đường
sinh lộ
Sức kiệt dần tâm não
trần căn
Lửng lơ như đám tro
tàn
Bát cơm chén nước muôn
phần hiểm nguy
Gục ngã xuống gan truy
tim thận
Rã rượi đau thấu tận
trời cao
Sông Hà lồng lộng
trăng sao ?
Bên song cưả sổ nghẹn
ngào thê lương
Phải kể đến muôn
phương tứ hải
Động lòng thương, nhân
sĩ chưá chan
Đấu tranh dân chủ toàn
dân
Thuốc men điều trị vợi
dần thương đau
Ta cũng đau làm thơ kể
lể
Vài đôi dòng chia sẻ với
nhau
Nôm na vài chữ quê muà
Nỗi đau trần thế kể ra
nỗi niềm !
2008 Lu Hà
Quanh Co Cuối Muà
Kim Chính Nhật vẫn còn
ngoan cố
Quyết trút đi gánh nợ
trần ai
Bao nhiêu tội ác chất
đầy
Cả ba thế hệ đười ươi
lộng quyền
Nơi chín suối cha con
đoàn tụ
Kim Nhật Thành máu mủ
thối hôi
Sinh thời hiểm độc hơn
người
Ngu dân kế sách trị vì
Triều Tiên
Cấm báo chí thông tin
xã hội
Bức hiếp dân tăm tối
im lìm
Cùng loài khỉ đỏ không
tim
Sát nhân tàn bạo nhấn
chìm giang sơn
Trước khi chết phong
quan tiến chức
Cậu ấm hoi quân phục
nhà binh
Ra vào tướng lãnh ruồi
xanh
Ôm bom nguyên tử quẩn
quanh xó nhà
Phong em gái diều hâu
quạ cái
Nấp bóng chồng riả hại
dân lành
Mật vụ cảnh sát tung
hoành
Việt Nam chiến hữu Chí
Minh bạn vàng
Kim Chính Nhật ma
vương quỷ sứ
Với Chinh Đồng Duẩn Thọ
năm xưa
Độc tài chí thiết thâm
giao
Cùng thuyền cùng hội
quanh co cuối muà?
28.9.2010 Lu Hà
Sầu Ca Chuá Sơn Lâm
cảm tác thơ Thế Lữ: Nhớ
Rừng
Mang một khối hờn căm
vào cũi
Chuá sơn lâm lầm lũi
thở than
Gầm gừ cám cảnh chiều
tàn
Phong sương kiêu bạc
tháng dần ngày qua
Con mãnh hổ vào ra tủi
hận
Khinh lũ người ngạo mạn
ngẩn ngơ
Nhọc nhằn nhục nhã
thân cô
Sa cơ phải chịu lao tù
khổ đau
Chúng háo hức gần xa tấp
nập
Đua chen nhau tới tấp
đến xem
Bớm ong bay lượn quanh
thềm
Bạn bè lơ láo từng đêm
khóc thầm
Vợ chồng gấu xì xầm
rên rỉ
Suốt cả ngày tăm tối dở
hơi
Chuồng bên cặp báo xa
xôi
Trầm tư đôi mắt một thời
oai phong
Buồn nuối tiếc mênh mông rừng thẳm
Xót phận mình ảm đạm
hôm nay
Bao nhiêu trằn trọc đắng
cay
Tấm thân nô lệ đoạ đầy
tháng năm
Tiếng gió thét thăng
trầm dâu bể
Hỡi quê hương nỗi nhớ
xa xưa
Tung hoành giưã chốn rừng
già
Kiêu căng hống hách
còn đâu hết rồi
Nghe khúc nhạc một thời
dữ dội
Đoàn hùm beo khí thế
đang hăng
Vai u cuồn cuộn nhịp
nhàng
Cỏ gai lá sắc bẽ bàng
hoàng hôn
Trong bóng tối chập chờn
khí sắc
Đôi mắt ta sáng quắc
ngọn đèn
Muôn loài khiếp sợ lo
phiền
Say mồi lãnh chuá triền
miên tháng ngày
Chốn hoang dã cáo cầy
mấy đưá
Thần phục ta khiếp viá
kinh hồn
Mê man từng miếng thịt
ngon
Thỏ dê mềm mại đàn con
lụi dần
Uống ánh trăng oai thần
sơn chuá
Tiếng chim ca giấc ngủ
tưng bừng
Vươn vai máu chảy ngập
rừng
Nay đâu còn nưã oai
hùng tiêu tan
Thời oanh liệt ngút
ngàn thù hận
Ôm niềm đau khổ tận
cam lai
Canh khuya rền rĩ mãi
hoài
Cháu con hậm hực tương
lai phũ phàng
Ta ghét cảnh sưả sang
giả dối
Mấy gốc cây cỏ dại tầm
thường
Nước đen suối chẳng
thông giòng
Những mô đất thấp lòng
thòng điêu ngoa
Chúng bắt chước hoang
vu ẩn dã
Cảnh oai linh hùng cứ
nước non
Hùm thiêng một thuở
vàng son
Mà nay thân phận tôi
con ươn hèn
Ta ngao ngán đồng tiền
nhơ bẩn
Giấc mộng vàng tan biến
mất rồi
Rừng xanh kiêu hãnh ta
ơi
Tự do vùng vẫy là nơi
thiên đàng.
4.6.2012 Lu Hà
Sầu Chôn Hận Dấu Ngàn
Thu
chuyển thể thơ Lưu
Quang Vũ: Sỉ Nhục Và Căm Giận
Giang sơn ấy chôn sầu
dấu hận
Để ngàn thu ai oán
thương đau
Đắng cay sỉ nhục bốn
muà
Quê hương làng xóm xót
xa nghèo hèn
Kià chính nó luồn chôn
ngoại tộc
Chòm râu dê bán nước
buôn dân
Tôn thờ chủ nghiã vô
luân
Cháu con xung trận lệ
tràn bờ mi
Một xứ sở gieo đầy tủi
nhục
Nhà tù xây trường học
xác xơ
Xì ke gái điếm bơ phờ
Đóng đinh tra tấn máu
đào nhuộm tay
Bọn đảng cướp ăn tươi
nuốt sống
Quỷ sát nhân mổ bụng
moi gan
Nhân danh bần cố công
nhân
Chiến tranh hủy diệt
trần gian nhạt nhoà
Một dân tộc mịt mù lận
đận
Tám mươi năm cộng sản
nhiễu nhương
Theo voi bã miá thiên
đàng
Không nhà không cưả
thê lương ăn mày
Không thuốc uống cuồng
say thiên hạ
Mẹ lưng còng lã chã
mưa rơi
Bảy mươi làm lụng mệt
nhoài
Lũ em hư hỏng bụi đời
sầu tư
Càng đau đớn người yêu
quay quắt
Bước đường cũng tiả
tót mặt ta
Những lời ti tiện chua
ngoa
Thiêng liêng trong sạch
bất ngờ đổi thay
Bao sỉ nhục dập vùi mảnh
đất
Tháng ngày dài thảm
thiết trôi qua
Khinh người khinh cả
chính ta
Công bằng bác ái ta bà
đảo điên
Khi công lý ngập bùn
sa đoạ
Nền văn minh khỉ đỏ
chơi vơi
Đại dương chà đạp con
người
Không gì cứu nổi cuộc
đời lầm than
Giưã rác rưởi bần hàn
chết chóc
Luôn thấy mình mặt mốc
bùn chan
Tìm đâu chồng vợ mẹ
con
Một vầng trăng nghẹn
trần gian tiêu điều
Nỗi căm giận mặt cha
méo mó
Lặng nhìn con chẳng có
tự hào
Niềm vui nào thấy bao
giờ
Sống yên không thể hận
thù loà mây
Trời quan tái đen sì
nhân cách
Xóm làng quê quang cảnh
héo hon
Bậc thang lười biếng
chon von
Mẹ già ôm cốc lệ tuôn
vơi đầy
Lũ chúng nó một bầy
lang sói
Áo quần là mắt hí đầu
heo
Chủ trương đường lối
cheo leo
Lập loè đom đóm gà mèo
lâm dâm
Khói hương vắng mưa dầm
cỏ uá
Nấm mồ hoang cổ độ
trăng lên
Não nùng sương gió
lãng quên
Trường Sơn lá rụng Tây Nguyên ê chề
Cha đi mãi không hề trở
lại
Trời miền Nam tê tái
nơi đâu
Mẹ già goá buạ thương
đau
Rừng chè đồi cọ mịt mù
sương rơi!
26.5.2010 Lu Hà
Song
Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 74
Sầu Mộng Nhớ Quê
chuyển thể từ thơ Chu
Vương Miện
tặng các cô dâu Việt
Nam lấy chồng Tàu
Chiều quan tái sương
sa mây lạnh
Tựa gốc đa lóng lánh ngàn lau
Lưng chừng gió thoảng
hương thu
Chim rừng lá rụng bể
dâu ngậm ngùi.
Hoàng hôn xuống canh
thâu trăng chếch
Nỗi niềm riêng bạc phếch
người ơi!
Quanh sân còn đám bùi
nhùi
Hỏi xem phong cảnh
lòng ai tủi sầu ?...
Chuyện lơ láo không đầu
không đũa
Buồn ngâm nga tình tứ
ca dao
Nhạt nhoà dấu mực hiên
rêu
Đoạn trường thê thảm
nhuốm màu trần suy
Ngẫm trăm năm cõi người
đau khổ
Kiếp đời như cây cỏ
hoa rơi
Tua dua một mảnh trăng
soi
Chim bay cá lặn tăm
hơi mút muà
Đất san sát mái chuà
cao mọc
Gió vi vu thông lạc điệu
nào?
Nỉ non tiếng nhạc ngọt
ngào
Suối tuôn róc rách nhiệm
màu đắng cay
Nghe xoang xoảng
chuông vàng khánh bạc
Giọng ca dao từng bước
ầu ơ
Người ta dệt vải kéo
tơ
Cho tôi gặp mộng được
mơ với nàng…
Trời sao sáng thương
chàng trăng ngọc
Đợi cau già dưới gốc
em van
Mẹ cha mong chuối thơm
ngon
Gieo cầu đúng chỗ gả con
đúng nhà
Chuyên chính kẻ biết
đâu lẽ đạo
Phá kỷ cương lễ giáo
sang Tàu
Làm dâu xứ sở bơ vơ
Bồ hòn oán ngậm không
bờ bến thương
Đêm lách cách gian buồng
thông cưả
Chòi điếm canh nhục
nhã thế này
Trong veo trời thoảng
mây bay
Lấy chồng trung quốc đắng
cay hở trời….
Ngày sáu khắc thở dài
tê tái
Đêm năm canh nhức nhối
u hoài
Đèn khuya dầu thiếu
trêu ngươi
Hàng Nga song cưả mỉm
cười miả mai
Nghe ai nói đẹp đời cứu
đói
Một bước đi tươi rói
giảm nghèo
Đong đưa lo chạy lên
bà
Đường tơ chỉ đứt nương
dâu lưá tằm...
Phận lẽ mọn tôi hèn lỡ
bước
Hồ Xuân Hương Tổng Cóc
tiếc xuân
Bán chôn nuôi miệng
nuôi thân
Mình làm mình chiụ còn
than nỗi gì?
Hoa cứ rụng lệ rơi
sương đổ
Hạt mưa sa gom lá đầy
sân
Đốt thành mây khói trầm
luân
Ruột gan đứt đoạn thả
hồn hư vô
Kiếp quả báo đàn bà
con gái
Bờ cỏ khâu oan trái
thương đau
Bao nhiêu tâm huyết đợi
chờ
Tằm non chết yểu lá
dâu uá vàng...
Thời lơ đãng đò ngang
hờ hững
Chê núi này lững thững
em sang
Lấy chồng Đài Bắc vẻ
vang
Con sen đưá ở vội vàng
làm chi?
Kể như gió thầm thì ảo
não
Thuý Kiều xưa lần giở
từng trang
Công cha nghiã mẹ mọi
đằng
Bên tình bên hiếu lỡ
làng đời con
Còn đâu nưã thuyền
quyên yểu điệu
Lũy tre xanh hiền dịu
mặt hoa
Ao bèo luống cải gà
nhà
Đất lề quen thói bốn
muà xanh tươi...
9.3.2010 Lu Hà
Sự Thật Chôn Vùi
cảm tác qua thơ và luận
văn Trần Mạnh Hảo
Bài thơ viết từ năm
tám bảy
Tuổi tráng niên vưà
quá bốn mươi
Hôm nay tham luận một
hồi
Bài ca sự thật u hoài
chiều thu
Người văn sĩ sáu tư tuổi
hạc
Mang nỗi sầu non nước
quê hương
Ngàn năm nhỏ lệ sông hồng
Cửu Long dào dạt tình
thương giống nòi.
Ôi sự thật cuả tôi cuả
bạn
Tìm đâu ra giưã chốn
băng hà
Thập nguyên cộng sản
trái muà
Cây đời khô héo sương
mù âm u
Chúng đánh tráo cuả ta
sự thật
Trò dối gian thảm thiết
bi ai
Giản đơn chân lý sáng
ngời
Giàn thiêu lưả đỏ hồn
người bay xa
Bru-nô trước sau quả
quyết
Trái đất tròn sự thật
tồn vong
Dù cho mưa gió bão
bùng
Sài lang hiểm độc hãi
hùng vượt qua.
Tìm chân lý truyện xưa
lịch sử
Lá vàng bay cổ độ
trăng soi
Luống cày thấm đẫm mồ
hôi
Cô hồn vất vưởng luân
hồi trầm luân.
Con nghê đá lặng câm
chẳng nói
Vẫn âm thầm nhẫn nại
thương đau
Đầu đình hiu hắt gió
thu
Khuyển nhung phe đảng
Mao Hồ nhiễu nhương
Kià chính hắn bần nông
giả dạng
Vua đô la xuống ruộng
tìm ai?
Hùng Vương một thuở xa
xôi
Giang sơn gấm vóc ngậm
ngùi biển Đông.
Bao triều đại phế hưng
đổ nát
Nước non này sống xót
là may
Lạc Hồng con cháu còn
đây
Đi tìm sự thật bấy nay
chôn vùi
Tám lăm triệu cuộc đời
đau khổ
Sống lắt lay nô lệ lầm
than
Hão huyền chủ thuyết
vô thần
Vật vờ chiếc bóng dối gian
mãi hoài.
Hồn Thị Kính chơi vơi
lỡ bước
Mất đất đai nhà nước
tiếm danh
Án ngờ ngùn ngụt mây
xanh
Dân oan khiếu kiện Chí
Minh kêu gào
Nền chuyên chính yêu
ma lang sói
Ba triệu con quen thói
mị dân
Lộng chân giả thiện cẩu
quan
Gông cùm xiềng xích
công an bạo tàn
Đảng lãnh đạo toàn dân
sở hữu
Quốc hội hề thằng mõ mặt
dài
Đỉnh cao trí tuệ lâu
đài
Đôi dây thòng lọng lạc
loài chẳng tha...
Giai cấp tính hay là đảng
tính
Cứ đua nhau xoen xoét
thuộc lòng
Giáo điều tụng niệm viển
vông
Mịt mù bến nước sông thương
nghẹn ngào.
Báo cáo láo cao trào
nham nhở
Dưới gốc đa trơ tráo
cuội ngồi
Giọt sương lã chã tuôn
rơi
Hằng Nga lăn lóc một đời
thở than...
Trần Mạnh Hảo luận bàn
thế sự
Hội nhà văn bỡ ngỡ bỏ
qua
Nghĩ suy bày tỏ trước
sau
Xé màn mây phủ ngẩng đầu
nhìn lên
Hãy học tập làm quen sự
thật
Sống làm người phân biệt
đúng sai
Gọi tên chỉ mặt mấy
thày
U mê tăm tối là bầy đười
ươi.
Mua giai cấp lại đòi đảng
tính
Hận ngàn thu thối nát
tư duy
Đua nhau tranh đấu nực
cười
Chí Phèo bạo chuá leo
ngôi ngai vàng.
Cứ lải nhải mê cuồng
xã hội
Con bọ hung lầm lũi bới
phân
Béo quay bòn rút cuả
dân
Ba Tàu bợ đỡ giang san
đắm chìm.
Chặn nguồn nước im lìm
hủy hoại
Tham lợi quyền phóng xạ
theo sông
Đông Dương mấy nước
hãi hùng
Ung thư dị dạng thê
lương não nùng!
Hãy ngẩng mặt bốn
phương thế giới
Dõi mắt trông nhoi
nhói tim can
Việt Nam thảm hoạ vô
vàn
Diệt vong tiệt chủng
ngày tàn chẳng xa
Lũ chúng nó đua nhau
bán nước
Bọn chóp bu trụy lạc
ăn chơi
Hà giang Đà Nẵng khắp
nơi
Trường Tô đảng bộ thảnh
thơi má đào
Cứ bắn giết côn đồ thoả
sức
Giưã ban ngày truy bức
nhân dân
Đích danh chiến sĩ
công an
Ăn cơm chế độ dã man bạo
tàn
Ôi sự thật Việt Nam
tôi đó
Hỡi đồng bào mê ngủ
mãi sao?
Hơi đèn rạng mãi bao
lâu ?
Thương con đom đóm nhạt
nhoà ăn sương
Hãy tỉnh dậy chung
lưng đấu cật
Chống giặc Tàu cứu vớt
giang san
Gạt phăng hủ lậu dối
gian
Độc tài tham nhũng
tranh ăn ươn hèn!
7.8.2010 Lu Hà
Tiếu Lâm Đảng Cười
Ngán cho lũ đười ươi
quái gở
Lại dở trò dối trá tiếu
lâm
Toàn chuyện nhí nhố ác
tâm
Tranh ăn đấu đá tối
tăm bạo quyền
Lý Công Uẩn bộ phim
trăm tỷ
Nhờ diễn viên Tàu đóng
dài hơi
Rồng vàng muá hát tỉ
tê
Mỹ Đình tan tác tả tơi
não nùng
Khắp non sông hãy hùng
bi lụy
Ruớc ba Tàu đô hộ An
Nam
Thiên triều đại Hán
mưu thâm
Tần Hoàng Hán Đế ngàn
năm lại về
Ba triệu cuốn in ngay
vội bán
Báo nhân dân khổ tận
cam lai
Từ ngày phỏng dái đến
nay
Gom thành nghìn chuyện
cáo cầy dở hơi
Văn hiện thực ngô nghê
mách qué
Trí thông minh kiệt quệ
đảng ta
Vui cười tự ngộ mà ra
Tiếu lâm xã nghiã uế
xù quê hương
Bắc bộ phủ khoe khoang
tự đắc
Hơn mười năm chú bác
năm xưa
Ba mươi triệu dân ba
Tàu
Thiên đàng một mạch âm
u ngậm ngùi
Tính đả phá gây cười
châm biếm
Chẳng thấy đâu cố đấm
ăn xôi
Một bầy chó má lang
sài
Nhe răng cắn xé học
đòi ti toe
Thôi hãy dẹp trò hề lố
bịch
Tốn thời gian thảm cảnh
dân sinh
Oán hờn thấu tận trời
xanh
Ngàn năm bia đá Chí
Minh đảng cười.
12.10.2010 Lu Hà
Tin Ở Điều Lành
chuyển thể từ thơ Trịnh
Ngữ Ngôn: Như Cây Thánh Giá
Cây thánh giá có điều
muốn nói
Đoàn chiên lành mãi
mãi không thôi
Trải bao sóng gió dập
vùi
Đức tin Thiên Chuá ngậm
ngùi đàn chiên
Các em hãy nhìn xem thế
hệ
Lũ bạo quyền đày đoạ
nhân dân
Lòng tham giai cấp dã
man
Gạt lưà chủ thuyết dối
gian tình người
Lũ dê chó hẹp hòi dã
thú
Bọn cô hồn lấp lú
hoang dâm
Bán buôn bác ái tình
thâm
Thờ Mao chủ tặc
tím bầm thịt da
Bọn đầu gỗ vùi đầu hưởng
lạc
Mất tính người từng bước
hoang vu
Thiên đường đồng đá âm
u
Tiếng cười sặc suạ giết
nhau bằng mồm...
Trò đấu tố âm thầm
thác loạn
Giết lương tri bần tiện
tham tàn
Đồng tiền bạc bẽo vô
luân
Quả cà hạt muối lường
gàn muôn dân
Cứ vờ vĩnh tinh thần
lý tưởng
Giọng bồi bàn truyền
thống bất minh
Thơ văn tăm tối hư
danh
Cuả chôm cuả xiả tranh
giành miếng ăn
Phá xã hội tỵ hiềm láo
khoét
Loạn kỷ cương gào thét
căm thù
Mặn mà toé máu gươm
dao
Liếc nhìn như thể yêu
ma quỷ thần
Trên bệ ngọc vương quyền
xưng đế
Quốc tự kia cáo cú xù
lông
Lạy quỳ ma quỷ tuyên
dương
Vĩ nhân thần tượng huy
hoàng non sông
Các em hãy mở lòng
thương mến
Rọi niềm tin ngọn nến
lung linh
Thánh đường trí tuệ
anh minh
Tự do dân chủ nêu danh
giống nòi
Đã lâu lắm mây trời
tăm tối
Nước non này tê tái
thương đau
Trải bao thập kỷ u sầu
Chuyên chính vô sản mịt
mù yêu ma
Anh trở lại nắng mưa sầu
thảm
Những canh trường ảm đạm
thương đau
Trong ly rượu đắng cay
màu
Cùng nhau ôn lại tình
xưa thuở nào…
Trước Thiên Chuá con cầu
xin nguyện
Ban phước lành trọn hiến
con chiên
Việt Nam dân chủ nhân
quyền
Ôm cây thánh giá niềm
tin vững vàng!
15.3.2010 Lu Hà
Tình Ca Cây Tre Việt
Nam
chuyển thể từ thơ Ngã
Du Tử
Trải gió bụi bao muà hưng
phế
Chiếc nôi tre vẫn thế
tình người
Võng đưa kĩu kịt à ơi
Mẹ ru con ngủ cho đời
nở hoa
Tre bát ngát hiền hoà
nhân hậu
Cuộc bể dâu lam lũ miền
quê
Nắng mưa rầu rĩ ê chề
Bưã no bưã đói mọi bề
gian lao
Tre nhẫn nại ngọt ngào
gió thổi
Ru hồn người quân tử
thuỷ chung
Thiết tha rủ bóng bên
đường
Xanh xanh bao bọc cánh
đồng làng quê
Khắp muôn chốn phu thê
phụ tử
Là tâm tình gắn bó Việt
Nam
Mẹ già đòn gánh âm thầm
Tổ tiên con cháu tình
thâm giống nòi
Đòn gánh vẹt mòn vai
thế hệ
Quẩy luá vàng hạt gạo
nuôi nhau
Nong nia thúng mủng
bao muà
Củi rơm tre nưá nắng
mưa chẳng sờn
Muà gặt đến muôn vàn
dân Việt
Khắp muôn nơi tha thiết
hân hoan
Thuyền quyên yểu điệu
hồng nhan
Kẹp tre đập luá trăng
ngàn ngẩn ngơ
Trai với gái nở hoa
đơm trái
Cặp uyên ương trống
mái trăng lên
Yêu nhau vàng đá nước
non
Thề sông hẹn biển môi
son má hồng
Những hạt ngọc luá
vàng sóng sánh
Thóc đầy bồ nâng cánh
chim ca
Bàng hoàng tre trúc la
đà
Canh khuya thoang thoảng
lạc vào giấc mơ
Niềm cảm xúc dạt dào
êm ái
Mẹ cha vui con lớn dậy
thì
Hưá hôn gả cưới đúng
nơi
Dâu hiền rể thảo trai
tài gái ngoan
Đêm thanh vắng bình
yên hạnh phúc
Dạ thẳng ngay thuần thục
lòng quê
Bôn ba khắp chốn sơn
khê
Tới muà nghỉ phép anh
về với em
Hương đồng nội gió
xuân thắm thiết
Tết đầu năm lả lướt
cây nêu
Bờ tre thấp thoáng luạ
điều
Khăn the áo gấm yêu
chiều hoàng hôn
Tre trúc lay điệu đàn
khúc nhạc
Cõi mộng mơ huyền hoặc
người ơi
Bồi hồi sóng nước thuyền
trôi
Trời xanh nước biếc
làn môi dịu dàng
Trái tim đập nhịp
nhàng theo cánh
Bướm ong vờn trên
nhánh đào xuân
Khải hoàn khúc nhạc
hành quân
Bà Trưng Bà Triệu Ngô
Quyền năm xưa
Rộng tầm mắt muôn sau
hậu duệ
Giải giang sơn ân huệ
vô cùng
Thương yêu trìu mến
non sông
Bờ tre giếng nước xóm
làng bình yên
Gió hiu hắt trở trăn
năm tháng
Tấm phên tre chung thủy
ngàn thu
Cột kèo mái lá mặn mà
Che mưa che nắng sớm
chiều đợi cha
Người đi vắng bôn ba
khói lưả
Lính cộng hoà chiến điạ
xông pha
Bao muà trăng đợi sao
chờ
Ba vùng chiến thuật nắng
mưa dãi dề
Thân chinh phụ quản
chi sống chết
Gậy tầm vông chiến
tích vẻ vang
Hoà bình vui xóm yên
làng
Nát thân gửi bóng
trăng vàng toả hương
Đành gói trọn tình
thương vọng gác
Bức thư em đại bác nhập
nhoà
Chớp soi chữ tỏ chữ mờ
Bình minh vẫy gọi anh
mơ ngày về
Chốn quan ải vi vu gió
lạ
Tiếng ai hò biển lá
mênh mông
Giường tre nâng trọn
giấc nồng
Hầm chông cản bước
xung phong địch thù
Cột cờ vững cơ đồ sông
núi
Lính sa trường môi tái
da thâm
Bạch Đằng chiến cuộc
vang âm
Cọc tre phun máu trái
tim hào hùng
Đất nước lại mọc vầng
trăng sáng
Cho muôn đời con cháu
vẻ vang
Tâm hồn ai cũng lâng
lâng
Thanh mai trúc mã trên
đường gọi nhau
Giang tay đón bao
nhiêu chiến sĩ
Chiến trường sa chống
gậy trở về
Bước đi oằn cả khúc
tre
Tinh cầu kinh ngạc phu
thê dạt dào
Lòng chung thuỷ mưa
gào nắng gắt
Lưả thử vàng sóng dạt
thuyền trôi
Mối tình đẹp mãi không
thôi
Rì rào tre trúc thầm
thì ngợi ca
Kỳ diệu quá bướm hoa
khoe sắc
Tuổi thanh niên rạo rực
vững tin
Từ trong đau khổ muôn
vàn
Lòng người dân Việt vẫn
còn sắt son
Bước tê tái tâm hồn sầu
muộn
Năm tháng qua lận đận
trèo non
Biển xanh thuyền lộng
sóng cồn
Quê hương tắm máu nối
liền Bắc Nam
Dầu kẻ ác môi thâm mũ
cối
Lòng hiểm sâu thơm thối
giở trò
Lưu manh đảng phái côn
đồ
Ba miền Nam Việt máu
hoà lệ rơi
Cơn ác mộng đất trời
thê thảm
Mái nhà tranh ảm đạm
thương đau
Cội nguồn tiên tổ tìm
đâu ?
Biển đông sủi bọt sóng
trào thân phơi...
Chiếc thuyền thủng nổi
trôi sóng vỗ
Giưã đại dương cổ độ
trăng sao
Cho người tỵ nạn bôn
ba
Sức cùng lực tận mắt
hoa mật vàng
Mấy thập kỷ quê hương
nghèo đói
Lưả bập bùng tim nhói
chiều đông
Còn đâu trên cánh đồng
làng
Diều tre em thả má hồng
môi son
Nghe réo rắt nỉ non
than thở
Sáo trúc tre khổ sở
trăm điều
Ngược xuôi tất bật sớm
chiều
Nhà tù cải tạo máu hoà
lệ rơi
Còn đâu nưã trăng soi
bóng rủ
Bên dòng sông yểu điệu
trời ơi
Hàng tre xoã tóc cho
ai
Mặn mà tha thiết nhớ
người em yêu
Trời xanh ngát lá thu
xào xạc
Tiễn em đi từng bước
sương rơi
Bát cơm tủi hận cho đời
Làm dâu xứ lạ rã rời
cánh xuân
Đời tan nát quanh năm
đói khổ
Lũy tre xanh thổ lộ
tâm tình
Oán hờn thấu tận trời
xanh
Lưà em vào bẫy mộng
thành vẩn vơ
Mẹ già nhớ ngân nga gõ
nhịp
Bước chân đi chân cứng
đá mềm
Trúc tre rỏ giọt
thương tâm
Chim kêu đầu ngõ trái
tim nghẹn ngào
Thuyền lộng gió biển
trào sóng dạt
Bọt bèo trôi san sát
bao la
Bồng bềnh rên rỉ kêu
la
Mờ mờ sương ảo biết
đâu là nhà...
Chiều viễn xứ làm thơ
tre trúc
Nhớ quê hương thôi
thúc tình ca
Nhạc vàng văng vẳng
lan xa
Ngàn năm dân Việt mái
nhà mẹ cha....
12.3.2010 Lu Hà
Tình Cò Già
Đời khối chuyện tai
ương trái khoáy
Kể bạn nghe ma quái lắm
chiêu
Tội cho một cụ Việt Kiều
Năm mươi mấy tuổi bóng
chiều hắt hiu
Yêu say đắm mĩ miều
trăng gió
Chat thoả phanh suốt cả
ngày đêm
Hơi da nóng bỏng êm đềm
Trên mành hình ảnh nỗi
niềm ầu ơ...
Thay mắt kính như Châu
Nhuận Phát
Mhuộm tóc đen thắm thiết
Đức Hoà
Tin rằng có số đào hoa
Đôi mươi mười tám nhạt
nhoà canh thâu...
Cứ chí chát độ vưà
tròn tháng
Anh yêu ơi! Quà tặng
cho em
Nỉ non ân ái nỗi niềm
Tìm già ửng máu lưỡi
liềm trăng treo...
Vội mua nhẫn dù nghèo
túng quẫn
Được mấy hôm gái giận
phàn nàn
Đòi mua máy tính cho gần
Ngàn đô chắt bóp giai
nhân đẹp lòng...
Nàng lại muốn thong
dong A Mốc
Say men tình chàng ngốc
cũng vâng
Mạo danh bác sĩ đàng
hoàng
Lẽ đâu kiết xỉ ngân
hàng là bao...?
Cảnh ngang trái thân
cò hãnh diện
Trót phóng lao phải dấn
theo lao
Hồi hương tính chuyện
bẻ đào
Trắng tay đồng cỏ xác
xơ dật dờ...
Khoác áo vét vịt vờ tiến
sĩ
Đến phi trường chẳng
thấy em ra
Taxi lọ mọ hỏi nhà
Bàng hoàng gõ cưả âu sầu
ngẩn ngơ
Tôi với bác nào đâu
quen biết
Mà bỗng dưng nhất thiết
nhận vơ
Bước ra một ngã côn đồ
Chồm lên giận dữ thớt
dao dạn dày...
Này ông lão xéo ngay
cho rảnh
Không đi ngay chớ
trách thằng này
Trong nhà sẵn có chó
đây
Xé cho tan xác ra ngay
bây giờ
Mặt đờ đẫn buồn thiu
thất thểu
Ra sân bay tiu nghỉu về
nhà
Đồng xanh cắt cỏ như
xưa
Lương đều trả góp nắng
mưa dãi dầu...
Trên đất Mỹ phận già
cô độc
Tìếng Tây thì cộc lốc
mấy câu
Mấy bà quá lưá lầu bầu
Ti toa ngô ngọng mái đầu
bạc phơ...
Hận muôn kiếp căm thù
phụ nữ
Thân cò già bận bịu sớm
khuya
Nợ nần chồng chất khổ
đau
Tự do dân chủ xót xa
thế này...!
cảm tác từ một bài thơ
tự do không rõ tác giả trên mạng
29.7.2012 Lu Hà
Tình Dân Dã
cảm tác thơ Quang Huy:
Nỗi Niềm Thị Nở
Thuở tình ái đòi cơn
gió bụi
Dưới trần gian đắm đuối
mấy ai
Chí Phèo thị nở bồi hồi
Tình chồng nghiã vợ biển
khơi dập dìu
Bởi miệng thế hắt hiu ghẻ
lạnh
Dở hơi nào kém cạnh
chi đâu
Bồng bềnh bến bãi
nương dâu
Đình hoa khúc hậu đèn
dầu sử xanh
Làng Vũ Đại nổi danh
anh Chí
Kiếp dế giun quằn quại
nổi lên
Rượu bầu men bốc càng
điên
Hung hăng chửi đổng
liên miên suốt ngày
Riêng thị Nở chàng say
ngây ngất
Thở phì phò da diết
mũi trâu
Chịu chơi nàng rất đàn
bà
Chín tầng mây gió la
đà trời xanh...
Không nhà cưả nay đình
mai miếu
Tính dễ ăn nết ngủ bền
lâu
Nồi nào vung ấy đôi ta
Ông Tơ bà Nguyệt khéo
là se duyên
Kià trăng mát ảo huyền
soi tỏ
Bát cháo hành chan
chưá tình em
Hây hây gió thoảng bên
thềm
Hằng Nga thổn thức nỗi
niềm thiên thu...
27.6.2012 Lu Hà
Tỉnh Dậy Đi Bạn Ơi
chuyển thể từ thơ chúc
tết cuả Cụ Phan Bội Châu
Xuân đã đến gà vưà gáy
gọi
Các bạn ơi, thức dậy
chào mừng
Bắc Nam hải ngoại một
lòng
Nỗi niềm sông núi quê
hương giống nòi...
Hồn non nước lạc loài
chua xót
Sau bảy lăm lỡ mất
trăng thu
Đầu xanh chớm bạc phai
màu
Lưu vong xứ sở mịt mù
sương rơi…
Hỡi các bạn muôn nơi tứ
hải
Xác pháo vương tê tái
giang sơn
Thông tin đại chúng thở
than
Đấu tranh dân chủ muôn
vàn khó khăn
Bằng bạo lực công an đảng
trị
Xiết gông cùng buộc tội
thẳng tay
Bộ mặt bán nước phơi
bày
Cao nguyên bô xít đất
này cuả ai?
Rồi còn nưã ngoài khơi
hải đảo
Sôi máu hồng nô lệ nhuốc
nhơ
Ngang nhiên kià lũ ba
Tàu
Quan đô hộ xứ nó vào
nước ta…!
9.3.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét