viết tặng
Madelaine Bontea
Yêu thương Bóng dạo
tôi còn nhỏ
Sân khấu vườn từ
thuở ấu thơ
Mẹ tôi khéo léo diễn
trò
Đèn dầu le lói lờ
mờ khói sương
Bàn tay mẹ thiên
đường kỳ ảo
Những hình thù
muông thú quê hương
Bóng đen nhảy múa
trên tường
Màn đêm bao phủ hồi
chuông mõ làng
Tôi thích lắm bàng
hoàng trố mắt
Kìa ngỗng ngan trời
đất bao la
Thằng Cuội ngồi gốc
cây đa
Thạch Sanh chém rắn
mãng xà cứu nhân
Tôi càng lớn hiểu
dần lòng Bóng
Sẽ cùng tôi mộng
tưởng lớn lao
Lênh đênh sóng nước
ba đào
Thủy chung hai đứa dạt
dào yêu thươngBóng quấn quít dặm trường thiên lý
Chẳng dời xa ôm lấy thân tôi
Nụ hôn thắm thiết đầu đời
Nôn nao cùng Bóng bồi hồi ngẩn ngơ
Bóng ơi Bóng giấc mơ tình ái
Bóng đưa tôi chẳng ngại đường xa
Dìu nhau tới dải Ngân Hà
Cùng bầy tiên nữ Hằng Nga má hồng
Tôi đã sống vấn vương tình Bóng
Cùng soi gương lồng lộng mảnh hồn
Lẽ nào chê Bóng héo hon
Muối sương điểm bạc nguồn cơn giận hờn?
Một trăm năm nước non còn đó
Nuôi chí trai nung nấu cuộc đời
Bao che bênh vực con người
Sa bà khổ hạnh giống nòi lầm than!
Chú thích: Cố thi sĩ Tản Đà cũng làm một bài thơ về Bóng
9.8.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét