Âm Thầm Gọi Em
cảm xúc khi đọc thơ Nhung Truong: Giáng Sinh Trong Nỗi
Nhớ
Giáng sinh phố xá lờ mờ
Quạnh hiu vắng vẻ hững hờ điêu linh
Đèn sầu đâu chỉ riêng mình
Nhớ thời bom đạn chiến trinh dặm trường
Ngậm ngùi giọt lệ bi thương
Phúc âm thánh thót quê hương xóm làng
Mấy ngày nghỉ phép bên nàng
Ôm bờ vai nhỏ dịu dàng thiết tha
Em tôi như ánh trăng ngà
Hương thơm ngây ngất mượt mà làn mây
Nỉ non chan chứa vơi đầy
Giáo đường cầu nguyện vui vầy hoan ca
Thấy em khóe hạnh châu sa
Rung lên nức nở nhạt nhòa ngoảnh đi
Hỏi sao em chỉ thầm thì
Hàng hiên lã chã rầm rì mưa rơi
Giang sơn nguy kịch em ơi!
Đôi ta xa cách biển trời mênh mông
Rừng sâu nằm đợi ngóng trông
Thư nhà gửi tới bão giông hãi hùng
Tim đau ruột thắt vô cùng
Hồn em vĩnh biệt não nùng sương rơi
Tin rằng pháo giặc tả tơi
Bắc quân ồ ạt giết người dã man
Cửa nhà thành đống tro tàn
Thịt xương khét lẹt ngút ngàn hờn căm
Đêm nay tuyết phủ ướt cằm
Lang thang chiếc bóng âm thầm gọi em !
17.12.2014 Lu Hà
Dưới Cánh Chim Hồng
viết tặng nữ thi sĩ Nhung Trương
Dưới đôi cánh đại hồng
Có phải nàng Nhung Trương
Trái tim thành ngọn lửa
Mang cuộc tình yêu thương
Merry Christmas!
Gửi bao lời chan chứa
Xôn xao cả Châu Âu
Tuyết mưa rơi trắng xóa
Ôi, Thiên Chúa bao la
Soi sáng dải Ngân Hà
Che trở cho nhân loại
Bình an khắp mọi nhà
Hallejulia! Hallejulia!
Giáo đường vang tiếng ca
Đoàn chiên lành thánh gía
Lung linh hàng nến nhòa
Nắm bàn tay đấm ngực
Lỗi tại tôi mọi đằng
Nương nhờ ơn Đức Chúa
Tha thứ cõi thiên đàng
Mũ len trắng áo dạ
Xinh tươi nhìn xa xăm
Lâng lâng miền thương nhớ
Quê hương ơi! Việt Nam!
19.12.2014 Lu Hà
Chứa Chan Ân Tình
cảm xúc thơ Người Phố Thi tặng nghệ sĩ Hoài Hương
Có người viết câu thơ tứ tuyệt
Hồn cổ xưa băng tuyết trắng ngần
Hoài vương gió Sở mây Tần
Nhớ thương quê mẹ trăm phần ai hay
Nghe tiếng hát ruộng cày nương rẫy
Nắng chiều phai tay vẫy điệu hò
Hàng tre xõa tóc bến đò
Hương Giang núi Ngự líu lo hẹn về
Ai đó nhỉ mô tê răng rứa
Áo bà ba chan chứa nụ cười
Bướm ong xao xuyến đất trời
Nghĩa tình huynh muội cảnh đời ly tao
Cầm tay khóc nghẹn ngào các cụ
Đàn em thơ ôm vở tới trường
Kìa cô áo trắng yêu thương
Dáng xinh thon thả môi hường cành xuân
Nguời Phố Thị bát tuần tuổi hạc
Buổi hoàng hôn xào xạc cung đàn
Tiếng thu thổn thức trăng ngàn
Hoài lang dạ cổ chứa chan ân tình !
18.12.2014 Lu Hà
Đền Bù Trúc Mai
tâm sự cùng Vanessa Lê với tấm hình con bướm bên bờ suối
Thương ai muốn hóa thành con bướm
Bấy lâu nay còn đượm mối sầu
Kết vòng hoa trắng trên đầu
Nai rừng ngơ ngác bên cầu ly tao
Lòng xuân động rì rào tiếng suối
Chiếc lá rơi đắm đuối tình ai
Nhớ xưa dìu dặt chương đài
Phong lưu tuyết hạnh u hoài chứa chan
Mà nay đã mây ngàn gió trái
Mộng tơ vương tê tái làm sao
Núi cao nức nở nghẹn ngào
Hồn thơ lai láng má đào nguyệt nga
Chắc còn nhớ Lu Hà một thuở
Dở cung dàn duyên nợ Trần Châu
Đá mòn biển cạn nương dâu
Giọt sương thấm áo giang đầu đợi nhau
Buồn vời vợi rượu bầu thơ túi
Bóng người say cắm cúi bước đi
Nỉ non chim khách thầm thì
Dương cầm thánh thót đầm đìa khói nhang
Người thiếu phụ mơ màng cánh trắng
Đĩa dầu hao cay đắng xót xa
Trang Sinh mộng điệp trăng tà
Kê vàng uẩn khúc canh gà thở than
‚
Ta biết lắm trần gian gỉa tạm
Cuộc dinh hoàn ảm đạm mùa thu
Vanessa hát lời ru
Giáng sinh cầu Chúa đền bù trúc mai
Nỗi niềm gửi gắm ai chăng tá
Dòng suối tình sương lá cành trăng
Xích thằng buộc chỉ chân chàng
Cần chi kiếp bướm dở dang hỡi nàng.
17.12.2014 Lu Hà
Nửa Đời Lầm Than
chia sẻ tâm tình cùng Vannessa Le nhân mùa giáng sinh
Yêu anh cam chịu tiểu tinh
Thác ghềnh biển động thuyền tình dần xa
Người ta dáng ngọc vóc ngà
Biết đâu chàng cuội gốc đa hứa bừa
Cô nàng chẳng phải tay vừa
Mảnh mai bồ liễu xuân chưa có chồng
Kiên trì nhẫn nại hằng trông
Đá mòn bể cạn má hồng phôi phai
Giáng sinh rưng rức u hoài
Chắp tay cầu nguyện canh dài mưa chan
Lung linh ngọn nến ứa tràn
Châu sa khóe hạnh gối chăn nhạt nhòa
Tưởng rằng mưa thuận gió hòa
Mây đen sầm sập cảnh nhà lìa tan
Thủy chung chi hỡi trăng ngàn
Gương soi bạch mệnh trần gian bao người
Lụy tình bể khổ ai ơi !
Long đong sông ái tả tơi mái chèo
Xót xa kiếp phận bọt bèo
Phòng không trống vắng non đèo xác xơ
Ban mai con bướm bơ phờ
Cánh hoa ủ rũ hững hờ lá rơi
Vào ra tựa cửa rã rời
Trầm luân thiếu phụ nửa đời lầm than...!
19.12.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét