Hoang Liêu Cồn Cát Biển Dâu
tặng Dalan Hoang
Em ngồi đó sóng lòng cuồn cuộn
Đại dương còn lôi cuốn hồn ai
Thuyền tình chấp chới u hoài
Vầng trăng sẻ nửa liễu đài tóc buông
Bao thương nhớ hồi chuông rền rĩ
Trái tim sầu tri kỷ đi đâu?
Sương sa ướt thấm mái đầu
Vọng phu chờ đợi dãi dầu nắng mưa
Nghe tiếng nấc duyên chưa toại nguyện
Nửa hồn mây quyến luyến nơi nao
Cảnh xưa người cũ xôn xao
Bướm ong dìu dặt hoa đào nhụy rơi!
Người lữ khách chân trời ảm đạm
Hãy dừng chân trú tạm qua đêm
Trần gian quán trọ vương thềm
Mộnng hờ trăng khóc nỗi niềm khổ đau
Gió biển hú hải âu cánh trắng
Mảnh hồn trinh cay đắng xiết bao
Xót xa ruột thắt dạ bào
Hoang liêu cồn cát nghẹn ngào châu sa!
23.4.2015 Lu Hà
Hoa Với Hà
thơ tâm tình với Nguyễn Thị Thúy Hoa
Hoa với Hà tuy hai là một
Hà với Hoa tưởng một hóa hai
Chuyện đời thiên hạ dằng dai
Năm châu bốn biển u hoài mưa ngâu
Trải gió bụi dãi dầu trần thế
Nỗi oan khiên thế kỷ bi ai
Dìm nhau xuống tận tuyền đài
Sòng đời đen bạc canh dài lệ chan
Bởi kinh nghiệm trăm ngàn sầu thảm
Vòng trần ai ảm đạm xót xa
Biển sâu muôn dặm quan hà
Lòng người thăm thẳm ai mà dám đo?
Sông uốn khúc bến đò giác ngộ
Bước xuống thuyền phổ độ chúng sinh
A di đà Phật răn mình
Cõi lòng trong sáng tâm linh hiển phù
Sáng ngủ dậy oán thù đi mất
Một nhành mai chất ngất ai ơi!
Nỉ non xao xuyến đôi lời
Dù cho xa cách chân trời xa xôi
Bao mộng tưởng nổi trôi ưu ái
Cơn gió lành chẳng ngại đường xa
Yến oanh ríu rít mặn mà
Thái hòa cung bậc ngân nga tiếng đàn
Người thục nữ chứa chan nhân hậu
Kẻ si tình đau đáu huyền mơ
Mắt xanh đắm đuối bao giờ
Kiếp nào thỏa nguyện xe tơ chỉ hồng?
4.5.2015 Lu Hà
Bần Thần Ngẩn Ngơ
cảm xúc tức thời khi đọc thơ Trần Hiền Châu : Duyên Tình
Tan Vỡ
Người con gái làm thơ song thất
Lục bát tình ngẫm thật là hay
Vầng trăng non nớt đắm say
Trắc bằng vừa vặn canh chày lả lơi
Chuyện hoa bướm chơi vơi thổn thức
Trái tim hồng rạo rực đêm thâu
Trải qua bao cuộc bể dâu
Đĩa dầu hao cạn mái đầu tuyết sương
Cơn giông tố dặm trường nhân thế
Tập thơ dày tri kỷ tri âm
Xót xa hiếu nghĩa tình thâm
Biển tình sông ái ầm ầm vọng xa
Cung định mệnh Hằng Nga nhỏ lệ
Dưới trần gian hai kẻ khóc thân
Hiền Châu thục nữ mỹ nhân
Lu Hà mộng ước bần thần ngẩn ngơ
Hồn thi sĩ mây mờ trăng ảo
Chốn thiên thai cởi áo cho nhau
Dù cho cây cỏ nát nhàu
Nghìn thu biền biệt bạc màu phấn son
Trải gió bụi nước non còn đó
Đá vàng phai tình có phai chăng?
Chủ trương mai mối chị Hằng
Thiên đình soi xét ngỡ ngàng chỉ tơ
Đàn cá lội hững hờ hẹn ước
Bến sông Tương rưng rức yến oanh
Trúc mai thấm ướt lá cành
Thuyền ai lăm ván mộng thành xa xôi...!
9.5.2015 Lu Hà
Tình Xưa Còn Nhớ
cảm xúc khi đọc thơ Ngọc Lan: Đã Có Một Thời
Ngày xưa đó một thời xa lắm
Em yêu anh môi thắm dạt dào
Bướm ong dìu dặt xôn xao
Vườn rau ao cá má đào hoa xinh
Cơn gió chướng chúng mình xa cách
Mùa đông tàn tí tách hạt mưa
Xót xa tủi hận hay chưa
Phòng không lạnh lẽo lưa thưa gió lùa
Thuyền dời bến mấy mùa trăng lẻ
Giọt lệ nhòa tê tái lòng em
Hoàng hôn vội vã buông rèm
Bâng khuâng hồ điệp nư thèm làn da
Chợt tỉnh mộng gốc đa trách Cuội
Thương chị Hằng đắm đuối mãi thôi
Bổng nhiên từ chốn xa xôi
Thư ai gửi tới bồi hồi vẩn vơ
Đời cát bụi bơ phờ mệt mỏi
Nhớ nhung hoài nhức nhối tim can
Xót xa nuối tiếc vô vàn
Mênh mông dặm thẳm ngon ngàn biển khơi
Hoa héo úa tả tơi hương sắc
Giận hờn chi gieo rắc ưu phiền
Buồn sao phận liễu sầu miên
Kiếp này lá rụng lạc miền hoang vu!
28.2.2015 Lu Hà
Gieo Mầm Thương Ái
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Yêu Chắc Mệt Nhiều
Bởi tuổi tác chẳng chiều chênh lệch
Đường trần ai trót chệch hướng đi
Kiếp này chỉ biết thầm thì
Hồn mây chan chứa rầm rì thông reo
Dù mỏi gối leo đèo lội suối
Hiền Châu ơi! đắm đuối mãi thôi
Trái tim nóng bỏng bồi hồi
Gieo mầm tình ái nổi trôi bến nào...?
Thuyền lộng gió dạt dào sóng vỗ
Bến sông Tương cổ độ trăng soi
Biển đào cá nước mặn mòi
Duyên chờ đằm thắm hẹp hòi chi đâu
Thơ đã ngỏ dãi dầu mưa nắng
Ngóng trông hoài cay đắng đợi nhau
Sương rơi cỏ úa hoa nhàu
Đá vàng phai nhạt bạc màu trúc mai
Gạt giọt lệ chương đài tuyết hạnh
Mặt hồ trong sóng sánh chập chùng
Thư cưu trống mái bão bùng
Quan quan gọi mãi thủy chung nghẹn ngào
Ong bướm giục xôn xao cành liễu
Kìa Giáng Tiên yểu điệu thướt tha
Vẳng nghe hai tiếng Lu Hà
Mừng mừng tủi tủi ngân nga cung đàn
Đêm hợp cẩn nồng nàn ân ái
Chén rượu hồng tê tái xót xa
Trăm năm hội ngộ một nhà
Trời cao thương cảm gương ngà bèo dâu!
10.5.2015 Lu Hà
Bóng Buồn Cùng Ta
chia sẻ tâm tư cùng Trần Hiền Châu
Chiều chạng vạng ngọn đèn mờ tỏ
Biết với ai gắn bó cùng ta
Giật mình chị bóng trong nhà
Ôm eo mơn trớn mượt mà làn da
Cứ khúc khích thiết tha đôi trẻ
Chờ trăng lên thỏ thẻ Hằng Nga
Thương anh Cuội dưới gốc đa
Cô đơn lạnh lẽo la đà khói mây
Cũng khối kẻ ngất ngây tình ái
Cõi sa bà tê tái khổ đau
Xót xa ngọc đá phai màu
Cảnh đời bạc bẽo vàng thau dãi dầu
Tình oan trái mái đầu sương muối
Cố nhân ơi đắm đuối làm chi
Bên song cửa sổ thầm thì
Soi gương cùng bóng rầm rì gió mưa
Trằn trọc mãi sầu đưa khắc khoải
Gối chăn nhàu bải hoải toàn thân
Chập chờn ảo ảnh xa gần
Kìa chàng thi sĩ có phần phong thu
Người đâu đó vân du cánh hạc
Ôm cây đàn xào xạc năm canh
Phượng cầu Tư Mã yến anh
Văn Quận đẩm lệ kinh thành mờ xa ...
Bóng thồn thức cùng ta ngao ngán
Lá vàng rơi mà chán duyên tình
Thương con tinh vệ hận mình
Đại dương sóng vỗ bóng hình của ai?
12.5.2015 Lu Hà
Sầu Muộn Tình Vương
chia sẻ tâm tình cùng Hiền Châu
Thơ ai điếu tiếng lòng thổn thức
Bả phù hoa rưng rức linh hồn
Bước chân loạng choạng hoàng hôn
Làn môi run rẩy nụ hôn đầu đời
Mắt đắm đuối lả lơi thanh khiết
Nửa vầng trăng da diết con tim
Thương ai mải miết đi tìm
Nghìn thu in dấu khói chìm sương sa
Bao cảnh vật giang hà từng trải
Hòn vọng phu tê tái thuyền duyên
Núi sông còn đọng lời nguyền
Vẳng nghe khúc nhạc đào nguyên bướm hồng
Trang giấy trắng phòng không gía lạnh
Dòm song thưa lấp lánh trăng sao
Đĩa dầu hao cạn khi nao
Bài thơ dang dở nghẹn ngào ý rơi!
Chiều ảm đạm chợ đời bóng đổ
Đom đóm bay lấp ló lùm cây
Heo may thấm ướt vai gầy
Giọt mưa thánh thót càng ngây dại khờ
Kìa mộ địa dật dờ ma qủy
Cánh đồng xa bi lụy khổ đau
Đắng cay cây héo cỏ nhàu
Dế giun rền rĩ bạc màu phấn hoa!
22.4.2015 Lu Hà
Duyên Hội Ngộ Đức Cù Lao
cảm xúc khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Kết Quả Của Tình Yêu
Mưa rả rích hồn thơ thánh thót
Cánh bướm hồng thốt nốt lả lơi
Trăng non thấy dáng hoa cười
Cam lồ mát rượi chân trời xa xôi
Áo lụa đỏ bồi hồi mắt kính
Đội khăn rằn xúng xính hoàng hôn
Ngẩn ngơ thi hứng bồn chồn
Nửa vòng trái đất biển cồn sóng dâng
Chiều bả lả bâng khuâng ảo gíác
Giọt sương sa cánh hạc chơi vơi
Tần ngần cát sĩ tỏ lời
Đền nghì tre trúc hỡi người đằng la
Trang phây búc mặn mà thắm thiết
Thủy triều dâng da diết cuồng say
Năm canh rầu rĩ ai hay
Xót thân cát lũy mà cay đắng lòng
Duyên hội ngộ theo dòng đời chảy
Đức cù lao nắng cháy bèo trôi
Trải bao kiếp phận luân hồi
Đoạn trường dâu bể ngọn đồi thông reo
Nhớ thương lắm hắt heo gió thoảng
Ngồi bán hàng thấp thoáng hồn mây
Đêm về lầu ngọc ngất ngây
Điệp hồ xao xuyến vui vầy canh thâu!
10.5.2015 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét