Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Ân Tình Lu Hà Và Trần Hiền Châu Chùm 7



 



Thiên Tình Sầu Mộng
Cảm xúc ảnh Phương Anh và thơ Trần Hiền Châu: Chân Quê

Động đình mộng hẹn hai cô
Nghiêng nghiêng vành nón trúc hồ lả lơi
Bà ba xao xuyến tình đời
Hồn say ngây ngất người ơi! Là người!


Hỏi tên chỉ thấy mỉm cười
Hỏi quê chằng nói sinh nơi quán nào?
Sóng trăng dìu dặt cành đào
Chân quê thôn nữ dạt dào lang quân

Bao giờ thỏa nguyện Tấn Tần
Phương Anh còn nhớ văn nhân Lu Hà?
Trên trời có ả Hằng Nga
Sáng soi hạ giới mặn mà ái ân

Dương Phi cũng chịu đôi phần
Tây Thi cau mặt tần ngần ai hơn?
Hiền Châu thúc giục đòi cơn
Canh năm gà gáy tủi hờn chia ly

Níu tay một dải nhung y
Thiên tình sầu mộng hảo kỳ cầu treo
Thoảng nghe làn gió hắt heo
Châu sa nguyệt lặn non đèo bóng mây!

17.6.2015 Lu Hà



Ơn Đời
cảm xúc từ bài thơ của Trần Hiền Châu: Lời Chào

Ơn đời đã cho ta cuộc sống
Sống làm người lương đống thẳng ngay
Ngay từ bú mớm cho hay
Hay rằng cha mẹ cô thày công ơn

Ơn sông núi ruộng vườn tiên tổ
Tổ quốc cùng thống khổ bi ai
Ai Lao Miên Thái u hoài
Hoài thương bán đảo vươn dài mà ơn

Ơn sâu thẳm cung đờn khúc nhạc
Nhạc ca vang xào xạc lăm tơi
Tơi bời mưa nắng chia phôi
Phôi phai thế kỷ đề rồi chịu ơn

Ơn trời đất chập chờn sóng dội
Dội niềm tin đêm tối trăng hành
Hành tinh soi sáng thanh bình
Bình minh thức dậy dân mình mang ơn!

27.5.2015 Lu Hà



Quê Nhà Ta Đâu
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Bay Vào Hư Không

Nghe réo rắt vần thơ song thất
Đàn hải âu ngây ngất hương chiều
Thiết tha lục bát tiểu kiều
Cuộn tròn búi tóc mĩ miều hoàng hôn

Rằng thuở trước tâm hồn cô Điểm
Ôn Như Hầu chỉ đếm đầu tay
Mẫu thân chỉ bảo cho hay
Truyền thừa di sản mà say lòng người ...

Cơn sóng dậy bầu trời lộng gió
Phú Quốc xa lảo đảo dứt day
Tình vương bao nỗi đắng cay
Cà Mau hun hút chuỗi ngày lầm than

Thân bồ liễu gian nan tất tả
Theo mẹ cha vất vả làm ăn
Cao Miên xứ xở trở trăn
Đâm chồi nảy lộc thơ văn ngập tràn

Xiêm đào trễ nồng nàn hoa thắm
Mắt kính dâm thăm thẳm nhìn ra
Mạn tàu chuếnh choáng dương tà
Nghẹn ngào thổn thức quê nhà ta đâu?

Làn mây trắng âu sầu buồn bã
Vầng trăng non ẻo lả triều dâng
Long lanh ánh mắt lâng lâng
Nỗi niềm cố quận bâng khuâng trải dài!

14.5.2015 Lu Hà



Sầu Mộng Ái Ân
tri ân thơ Trần Hiền Châu tặng: Mưa Lòng

Hà thi sĩ ngất ngây mưa gió
Gió thầm thì lảo đảo Hiền Châu
Châu sa khóe hạnh u sầu
Sầu rơi tà áo thấm màu hương sen

Sen trong trắng hồn nhiên thục nữ
Nữ hoàng xinh chế ngự tim ai?
Ai dìu lên vọng nguyệt đài
Đài cao lồng lộng đêm dài mưa thâu

Thâu canh khúc phượng cầu Tư Mã
Mã Siêu còn muôn ngả binh đao
Đao thương xông xáo Tử Long
Long Quân xao xuyến tơ lòng Âu Cơ

Cơ hồ thỉ bàn cờ thế nước
Nước non tình rạo rực đôi ta
Ta buồn thương nhớ Hằng Nga
Nga soi bóng nước gương ngà sương rơi

Rơi nước mắt lả lơi thần vũ
Vũ sơn ơi! Chan chứa Sở Vương
Vương tình mộng tưởng thê lương
Lương tài văn đống có thương Châu - Hà?

Hà thổn thức ngọc ngà Vệ Nữ
Nữ thần sầu dâu dẩu môi son
Son vàng gác tía đòi cơn
Cơn say huyền ảo chập chờn gần xa

24.5.2015 Lu Hà



Tâm Hương Lòng Thành
viết tặng Trần Hiền Châu: Tu Nhân ...Tâm

Hỡi cô thiếu nữ xinh tươi
Hồn thơ trong sáng nụ cười thiết tha
Tu nhân tích đức trong nhà
Tỏa ra xã hội bao la cõi người

Hận thù ân oán rạch ròi
Nếu như có thể buông rời bao dung
Thẳng ngay Phật Pháp hay cùng
Chớ ngồi trong tối mẹo dùng hại nhân

Rắn buông mềm nắn vô luân
Cơ mưu tàn độc tinh thần đảo điên
Tham sân si, mãi ưu phiền
Ung dung tự tại tọa thiền chúng sinh

Khuyên răn độ lượng công bình
Tương thân tương ái dân mình với nhau
Tâm ma thế tục bạc màu
Bất lương đồ tể nhuốm màu trần căn

Ta bà lạc lối cản ngăn
Ba đường ác đạo trở trăn nỗi niềm
Xót xa trăng khóc lưỡi liềm
Lờ mờ nửa mảnh càng thêm úa sầu

Trải qua bao trận bể dâu
Người trong thiên hạ dãi dầu phong suơng
Tha hương cầu thực bốn phương
Nhìn về cố quốc mà vuơng vấn buồn

26.5.2015 Lu Hà



Tâm Với Đức
tri ân nữ sĩ Trần Hiền Châu: Chữ Tâm

Tâm với đức tuy hai là một
Một chữ tâm là tốt muôn đời
Đời người giông tố xa khơi
Khơi dòng bể khổ trăm nơi nẻo trần

Trần gian lắm bất nhân thủ đoạn
Đoạn đường trường tủi hận bi ai
Ai còn ác mộng đêm dài
Dài theo năm tháng u hoài khổ đau

Đau đớn lắm dãi dầu mưa nắng
Nắng tàn phai cay đắng lòng người
Người hèn quen thói nịnh đời
Đời như giấc mộng lả lơi bướm hồng

Hồng lên nhé bềnh bồng ân ái
Ái tình nào tê tái giai nhân
Nhân loài chi dám phân trần
Trần duyên sóng nước tấm thân bọt bèo

Bèo trôi nổi hắt heo bờ bến
Bến mê sầu nghèn nghẹn vầng trăng
Trăng hoa chi nữa ả Hằng
Hằng Nga nức nở bẽ bàng chỉ tơ

Tơ duyên lỡ hững hờ mưa gió
Gió bão cuồng chao đảo tình mây
Mây kia vần vũ đó đây
Đây là đạo đức, sao đầy chữ tâm

Tâm địa  xấu tình thâm tan nát
Nát lương tri phẩm chất con người
Người như con kiến củ khoai
Khoai lang khét lẹt nhẫn hoài đức nhân!

*Nữ sĩ Trần Hiền Châu văn vẻ là: Áp cú xoay đảo, bát quái liên hương vận.
Còn tôi đơn giản là thơ song thất lục bát nối vận bằng trắc.
25.5.2015 Lu Hà



Thèm Bún Riêu Phở Bò
thơ trào phúng từ ảnh sưu tầm của Trần Hiền Châu: Phở Ngó

Trâu còm da cóc bám đuôi
Bò non lạc lối dễ xuôi mái chèo
Đô la sẳn có kì kèo
Một hai thêm bớt cố nèo ba ca

Cung đàn nhịp phách ngân nga
Phấn hương rạo rực mượt mà làn da
Cung trăng hây hẩy Hằng Nga
Làm sao sánh nổi phở nhà quê ta

Việt kiều nô nức gần xa
Yến anh dìu dặt la đà sớm trưa
Dê gìa cắt gối chưa chừa
Tòm tem mấy cụ thiếu thừa ái ân

Thôi đừng gỉa bộ phân vân
Nem chua chả quế tần ngần mỹ nhân
Rủ nhau các thánh cù lần
Hoàng hôn buông thả xoay vần bướm ong

Ô hay xã xệ lưng còng
Quyết liều thân mạng bướm hồng ngất ngây
Đủ trò đặt gía bài bây
Phều phào móm mém vui vầy khung xương

Thượng phong mã chẳng gìm cương
Tử thần đón rước phố phường ỉ ôi
Vợ con tranh cải lôi thôi
Tìm trong di chúc của trôi bến nào?

Phong lưu xả láng khát khao
Bia ôm quán gió má đào thảnh thơi
Đại gia cán bộ ăn chơi
Tràn lan xã hội tơi bời khói mây.

17.5.2015 Lu Hà



Thiên Đường Khổ Đau
cảm xúc từ tấm ảnh và thơ tình của Trần Hiền Châu: Vượt Khó

Nhìn tấm ảnh thơ rơi nước mắt
Cả một vùng xám ngắt một màu
Đầm lầy nước đục nát nhàu
Bé ôm con cá khổ đau tận cùng

Ôi Thượng Đế thủy cung hạ giới
Có nơi nào tức tưởi thế không?
Mở to cặp mắt mà trông
Kiếp đời nhầy nhụa chất chồng tang thương

Một bé gái bình thường ba tuổi
Bùn lấm lem đắm đuối thiết tha
Niềm vui mơ thấy mẹ cha
Bữa cơm ngon miệng ông bà mừng vui

Hỡi những kẻ chôn vùi dân tộc
Chốn địa đàng hạnh phúc đầu môi
Xú danh thần tượng tanh hôi
Văn nô bồi bút nhặng ruồi vo ve

Buồn thế hệ u mê tăm tối
Vì miếng ăn la lối phèng la
Sân trường ảm đạm xót xa
Ngọn cờ sắt máu nước nhà lầm than

Lê chân bước thân tàn ma dại
Đoàn sát nhân tê tái chiều thu
Nấm mồ vô chủ âm u
Xương phơi đồng nội hận thù ngút mây

Vì chủ thuyết ngất ngây mộng tưởng
Lừa bịp dân cuộc sống xa hoa
Đầu rơi máu chảy nhạt nhòa
Nhân loài phỉ nhổ toàn cầu coi khinh

Kìa ca sĩ Ba Đình nhảy múa
Đàm Vĩnh Hưng sa đoạ lương tâm
Công Sơn ngạ qủy âm thầm
Trái tim bóp nghẹt mưu thâm qủy sầu!

Hồn Tố Hữu đầu trâu mặt ngựa
Chế Lan Viên Xuân Diệu bất lương
Hoài Thanh nhăn nhở làm gương
Bình thơ điếu đóm thiên đường ngợi ca.

* Bài thơ này cô Trần Hiền Châu có đề nghị cắt bỏ 2 khổ sau, nhưng tôi kiên quyết không bỏ. Nghĩ thế nào thì viết như thế. Thơ là tâm trạng nhận thức của một con người sao lại cắt bỏ được?
24.5.2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét