Tiếng Hát Trên Bờ Biển
chia sẻ tâm tư với Nguyễn Hoài Hương: Dã Tràng Ơi!
Cung đàn hạc nỉ non nhân thế
Cái oanh vàng thỏ thẻ nguồn cơn
Nghe như sóng vỗ giận hờn
Trách bờ cát trắng chập chờn tim mây
Làn thu thủy thơ ngây trầm lặng
Cuốc thảm sầu cay đắng gia gia
Hoàng hôn ủ rũ đầm đìa giọt sương
Cuộc dâu bể đau thương tang tóc
Đàn hải âu than khóc trần ai
Bâng khuâng thổn thức mãi hoài
Năm canh sáu khắc nguyệt đài song thưa
Hồn Thục Đế vẫn chưa thỏa nguyện
Nhớ nước nhà nghèn nghẹn xót xa
Giáo đường thánh thót lời ca
Chuông chùa gióng gỉa mái nhà khói lam
Tần cộng hưởng tơ tằm đôi lứa
Mộng hoài hương chan chứa xuân đào
Dã tràng xe cát xôn xao
Đất trời cảm động lệ trào mưa sa !
14.8.2015 Lu Hà
Canh Dài Cuốc Kêu
cảm tạ tri ân Hiền Châu
Cô thục nữ cầm kỳ thi họa
Núi non bồng thánh gía xinh tươi
Bướm hoa say cả đất trời
Hồn mây choáng váng lả lơi xuân tình
Đóa bạch liên in hình áo gấm
Mộng đài trang hương thấm vào tim
Ngẩn ngơ cánh nhạn đi tìm
Mênh mông biển cả cây kim ánh vàng
Nghe sóng vỗ mừng nàng tiên cá
Gặp Long Vương công chúa Hiền Châu
Sân rồng qùy lạy xin tâu
Thương chàng phò mã cúi đầu tương tư
Nghiêm sắc mặt trần trừ phán quyết
Kiếp điệp hồ tha thiết trần gian
Trẫm nghe phây búc vô vàn
Lu Hà thi sĩ nồng nàn làm thơ
Duyên cầm sắt vẫn chờ mong đợi
Sài Gòn ơi! Cay đắng u hoài
Hàng cây phượng vĩ nhớ ai
Ve sầu rả rích canh dài cuốc kêu!
14.8.2015 Lu Hà
Mộng Hồ Điệp
nỗi lòng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương về âm nhạc
Không âm nhạc ta sao sống nổi
Trái tim hồng đắm đuối men say
Vào ra thơ thẩn tối ngày
Oanh vàng thỏ thẻ canh chày thở than
Hồn chan chứa trần gian ai biết
Nửa cung đàn da diết hoài hương
Phong sương tím ngắt môi hường
Chết đi sống lại vấn vương tơ lòng
Duyên hội ngộ dòng trong bến đục
Cánh hạc bay thôi thúc nguồn cơn
Hoàng hôn sóng vỗ dập dờn
Quảng Hàn lạnh lẽo cô đơn bóng người
Mộng hồ điệp về nơi chốn cũ
Nước non ngàn thổ lộ trăng soi
Cà Mau rừng đước mặn mòi
Sài Gòn thảng thốt tiếng còi tàu xa
Chau mắt phượng lược ngà biếng trải
Ánh bình minh tê tái xót xa
Nghẹn ngào kiếp phận cầm ca
Lục bình trổi dạt quê nhà ta đâu?
16.8.2015 Lu Hà
Hồn Thơ Ngây Dại
cảm xúc thơ Hiền Châu: Rủng Rỉnh Vào Thu
Ngọn lửa lòng thiên thần vệ nữ
Xây tượng đài chan chứa trong tôi
Lung linh ảo giác bồi
hồi
Thướt tha dáng điệu xa xôi bóng hồn
Tiếng vó ngựa bồn chồn thu thảo
Khói kinh thành lảo đảo nôn nao
Ngân hà nhấp nháy vì sao
Hiền Châu thấp thoáng dạt dào ngàn mây
Cửa tình động ngất ngây ong bướm
Hoa nghẹn ngào thấm đượm giọt sương
Phất phơ dải lụa nghê thường
Tiếng chim ríu rít môi hường xạ hương
Rung nốt nhạc nõn nường man mát
Tòa thiên nhiên thơm ngát người ơi
Quỳnh dao nghiêng ngả xuân cười
Thương chàng cát sỉ cõi đời trần gian
Thì bước lại bên giàn thiên lý
Nắm tay nguời tri kỷ tri âm
Ngại ngùng chi nữa ngang tầm
Thanh mai trúc mã thì thầm yến oanh
Mặt nhìn mặt ngậm vành kết cỏ
Để ngàn thu cổ độ trăng soi
Thương nhau cá nước mặn mòi
Hồn thơ ngây dại trọn lời nước non!
6.8.2015 Lu Hà
Ngọt Ngào
Nụ Hôn
Chia sẻ
tâm tình với Hương Lan: Người Cho Em Hạnh Phúc
Nghe phảng
phất hương lan man mát
Để hồn ai
bát ngát tình ca
Rung lên
cung bậc thái hòa
Chùm sao
bắc đẩu nhạt nhòa sương rơi!
Đời khao
khát chơi vơi bến mộng
Tuổi đôi
mươi hồi trống ngân vang
Sân trường
rực rỡ nắng vàng
Trúc mai
lưu luyến bóng nàng dần xa
Lê chân
bước trăng ngà hổn hển
Người tôi
yêu tri diện tri tâm
Hải triều
sóng vỗ ỳ ầm
Mảnh mai
cành liễu âm thầm xót xa
Kìa thiếu
phụ mặn mà ngồi đó
Chống tay
lên bày tỏ cùng tôi
Ngang cằm
ngây ngất bồi hồi
Phong lan hoài mộng nổi trôi bến nào?
Ôi thương quá! Nghẹn ngào giọt lệ
Bạn tình ơi! Thế kỷ ly tao
Bướm ong dìu dặt xôn xao
Hồn theo cánh gió ngọt ngào nụ hôn
Ôm đàn gảy bồn chồn bi lụy
Điệu tỳ bà thành lũy lô nhô
Chiêu Quân sao nỡ cống Hồ
Tràng An xa cách kinh đô bụi mờ
Đầu tháng tám ai ngờ thi sĩ
Bản sầu thu rầu rĩ thương đau
Dù cho mưa nắng nhạt màu
Nửa vòng trái đất kiếp sau hẹn chờ!
6.8.2015
Lu Hà
Nhưng Tôi
Biết
chia sẻ
tâm tình với nghệ sĩ hài Trang Lê
Nhưng tôi
biết niềm riêng cô ấy
Nghệ sĩ
hài hây hẩy bướm hoa
Mặn mà
khóe hạnh ướt nhòa
Nụ cười
cay đắng một tòa thiên hương
Chôn dấu
kín môi hường thỏ thẻ
Thủ các
vai kể lể mà than
Đồng bào
thống khổ nghèo nàn
Hoàn cầu
cảm động chứa chan lòng người
Kìa Tuấn
Ngọc chơi vơi tình ái
Trái tim
đau tê tái yêu đương
Hẳn rằng
còn nhớ quê hương
Xôn xao
cánh nhạn vấn vương u hoài
Chàng cát
sĩ mệt nhoài buồn bã
Đường trần
ai trăm ngả xót xa
Đua chen trong cõi sa bà
Đại dương sóng vỗ giang hà biển khơi
Tần cộng hưởng ai ơi có biết
Những tâm hồn tha thiết tìm nhau
Công bằng phân chất vàng thau
Đồng cân mấy lạng mày chau liễu hờn…
16.8.2015 Lu Hà
Nàng Tiên Béo
Thơ vui tếu
từ ảnh facebook của Hạnh Dương
Nàng tiên béo thon thon mình vại
Đàn trâu gìa vãi đái ra quần
Bò dê nô nức xa gần
Làm sao chịu nổi mà cân nổi nàng
Ba trăm tạ
nở nang từng múi
Thịt mỡ
dày như núi chất đầy
Phen này
sóng gió ngất ngây
Chày vồ lừng
lững bấy chầy chẳng xong
Kìa Lã Bố
Tử Long Dực Đức
Quan Vân
Trường dư sức hãi hùng
Mã Siêu
lão tướng Hoàng Trung
Chắp tay
xin lạy vái cùng ma vương
Các tráng
sĩ cường dương chạy hết
Hỏi còn ai tha thiết đắm say
Thi nhân sa sẩm mặt mày
Đất trời vật vã đắng cay thế này
Có một ngã tối ngày thơ thẩn
Râu ghi đông chắc hẳn yêu tiên
Tay này ghê lắm lại nghiền
Mắm tôm thịt chó chơi liền sợ chưa?
Là ký giả chẳng vừa đâu nhé
Lại lắm trò thủ thế tiến lùi
Dập dìu lên xuống cũng vui
Lả lơi ong bướm cắm rùi đùi voi
15.8.2015
Lu Hà
Than Ôi
Má Đào
tự cảm
xúc thơ tặng Hiền Châu: Xin Đừng Quên Nhau
Chàng
Thôi Hộ thương người con gái
Dưới gốc
đào êm ái Hiền Châu
Kìa ai lững
thững bên cầu
Phải Lu
Hà đó mái đầu tương tư
Thôi Cát
Sĩ như từ sống lại
Mấy nghìn
năm tê tái mầm cay
Niềm ân ý ái còn say
Nam kha hồ điệp đêm ngày sầu ly
Nghe sóng vỗ diệu kỳ khúc nhạc
Việt thường ơi! Xào xạc canh thâu
Bát âm trống phách đàn bầu
Tình lang thổn thức đượm mầu trần ai
Hoa đào nở gót hài hoàng hạc
Dạ minh
châu ngơ ngác chim muông
Phải đâu
trăng gió xã xuồng
Hằng Nga
thức dậy buông tuồng phấn son
Làn thu
thủy nước non xa nhớ
Vượt
trùng dương cò lả sương mơ
Mảnh mai
tơ liễu trên bờ
Từng đàn
cá lội lờ đờ dưới chân
Phạm tướng
quốc tần ngần chi nữa
Nàng Tây Thi chan chứa thiết tha
Phù Sai đắm đuối mặn mà
Hồng nhan họa thủy xót xa nỗi niềm
Oan trái thế bên thềm trăng khóc
Suốt năm canh trằn trọc chẳng nguôi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Nửa vòng trái đất than ôi má đào!
11.8.2015
Lu Hà
Trữ La
Hoa Đợi
viết tặng
tri ân Hương Lan
Hà cát sĩ
tuổi đời còn trẻ
Mới nửa
già thế kỷ ai ơi!
Mùi hoa
ngây ngất lả lơi
Hương
thơm ngào ngạt chơi vơi thế này
Đôi song thất đắm say tình ái
Lục bát còn tê tái làm chi
Vẳng nghe tiếng gió thầm thì
Yến oanh thỏ thẻ rầm rì thông reo
Vầng trăng héo chân đèo đỉnh núi
Hồn thơ bay buồn tủi ly tao
Từng cơn sóng vỗ dạt dào
Phòng loan gía lạnh nghẹn ngào châu sa
Xin hãy gọi Lu Hà hoa nhé
Nhớ trong lòng tri kỷ tri âm
Ngoài kia thác đổ ầm ầm
Lửa lòng bốc cháy sóng gầm đại dương
Tình viễn
vọng dặm trường xa cách
Nửa tình
cầu đừng trách chi nhau
Lên trang phây búc vàng thau
Ta ngồi phân chất trước sau hẹn thề
Vượt bến giác bờ mê thuyền đậu
Đóa sen hồng yêu dấu là đây
A di đà Phật canh chầy
Cầm tay bịn rịn sư thầy ni cô ?
Áo len mặc tựa hồ nuối tiếc
Sợi tơ duyên biêng biếc mắt huyền
Đường tu còn vụng thuyền quyền
Trữ La hoa đợi đào nguyên bướm hồng!
14.8.2015
Lu Hà
Xin Đừng
Quên Nhau
cảm xúc Lời
Hiền Châu: Chan Tình Ong Bướm
Lòng thiếu
phụ u hoài thổn thức
Hồn Lu Hà
nao nức bấy nay
Trái tim cộng hưởng cho hay
Ngàn sao tinh tú đắm say tình người
Tuy xa cách ngàn khơi biển cả
Nàng Hiền Châu chan chứa men say
Đợi trăng cành liễu lắt lay
Sầu thu biền biệt đắng cay nỗi niềm
Đêm nay sáng bên thềm gọi bóng
Huơng hoa quỳnh lồng lộng thoảng bay
Ngất ngây thánh thót tỏ bày
Du dương khúc nhạc bàn tay tự tình
Nghe vũ trụ oai linh chứng giám
Trái tìm hồng đằm thắm xiết bao
Trung nhân ý nguyện dạt dào
Mặt nhìn tận mặt thì thào bên tai
Nhớ thương lắm trần ai chăng chớ
Thơ viết nhiều muôn thuở vàng son
Non xanh nuớc biếc mãi còn
Gợn dòng thu thủy trăng tròn mãi nghe
Khi trăng khuyết não nề buồn thảm
Gió đông về ảm đạm chớ quên
Thanh mai trúc mã đào nguyên
Tâm linh vĩnh cửu thuyền quyên sóng đào
10.8.2015
Lu Hà
Người
Chân Thật
chuyễn thể
thơ tự do của Phùng Quán: Lời Mẹ Dặn
Cha tôi mất
năm tôi hai tuổi
Mẹ thương
thôi mà tội má hồng
Suốt đời ở
vậy không chồng
Chăn tằm
dệt vải phòng không bóng người
Mẹ mong đợi
tả tơi ngày tháng
Tôi lớn dần
thầm lặng trôi qua
Thời gian
đằng đẵng mái nhà
Nhớ hồi
năm tuổi xót xa nghẹn ngào
Tôi nói dối
lệ trào đôi mắt
Lòng mẹ
buồn tím ngắt chiều thu
Phút giây
vĩnh biệt vì sao
Cha còn gắng
gượng thì thào tàn hơi
Nuôi dạy
Quán thành người chân thật
Thế mẹ
ơi! Chân thật là gì?
Khóc cười
vui thích tùy nghi
Ghét yêu
thì nói quản chi thâm thù
Chớ nói
ghét thành yêu oan nghiệt
Chớ nói
yêu thành ghét con ơi!
Ghi tâm
khắc cốt nghe lời
Làm người
chân thật trọn đời sắt son
Nếu ai hỏi
khi con khôn lớn
Bé yêu ai
vẹn trọn từ nay ?
Rằng: người
chân thật thẳng ngay
Khinh thường
lường gạt đổi thay lợi quyền
Họ cười
nhạt chớ nên con vẹt
Học lời
ai phọt phẹt bé con
Thờn bơn
méo miệng bảo tròn
Rỉ tai
lôi kéo nước non lập lờ
Lời mẹ dặn
in tờ giấy trắng
Tâm hồn
tôi từng chặng ai hay
Tự mình rèn
rũa thẳng ngay
Nguyện thề
chân thật đắng cay thành người
Chờ đợi
mãi hai mươi lăm tuổi
Bé mồ côi
được gọi nhà văn
Dù bao
chướng ngại cản ngăn
Con đường
kẻ sĩ khó khăn chẳng lùi
Tôi nhớ
mãi ngậm ngùi mẹ dặn
Đời văn
nhân lận đận xiết bao
Dù ai đè
cổ kề dao
Ghét yêu
minh bạch chẳng nao núng lòng
Dù mật ngọt thong dong sự nghiệp
Bả công danh chắng khiếp đảm tôi
Đảo điên chót lưỡi đầu môi
Trắng đen lẫn lộn tanh hôi lợi quyền
Sét có nổ xé nghiền thân xác
Giấy bút tôi tan tác bơ vơ
Dao tôi khắc đá
thành thơ
Nghìn năm còn đó chẳng mờ dấu phai
11.8.2015
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét