Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

Lục Bát Tâm Tư Chùm 213




Bờ Môi Chìa Ra
cảm xúc từ tấm hình nữ sĩ Trần Hiền Châu

Bờ môi nhâu nhẩu chìa ra
Làm sao hôn nổi  mượt mà làn da
Ai hay chứng giám Hằng Nga
Tìm trong giấc mộng Lu Hà đó thôi


Trái tim kiều nữ bồi hồi
Tiếng thơ thỏ thẻ nổi trôi cánh bèo
Nửa đêm mưa gío lặt lèo
Chập chờn huyền ảo thuyền neo bến tình

Thương con tinh vệ hận mình
Suốt đời nhặt đá thần linh ngậm ngùi
Sắt cầm kim cải chôn vùi
Biển sâu thăm thẳm trăng xui thiếp chàng

Trang Sinh hồ điệp mơ màng
Ngẩn ngơ Từ Thức xích thằng chỉ tơ
Thiên Đình đâu nỡ hững hờ
Lệnh cho Nguyệt Lão xem tờ trúc mai

Ba sinh hội ngộ khứ lai
Đường về Thanh Hóa trang đài liễu buông
Hàng cau qủa nặng trĩu buồng
Vườn trầu xanh thắm bướm hồng lả lơi!

3.10.2015 Lu Hà



Hương Say Tình Nồng
tâm tình với Hiền Châu: Trộm Hứng Trăng

Động hồ thu mọng cái trăng
Liễu xanh mướt mát chị Hằng ngẩn ngơ
Tôm cua đùa rỡn ven bờ
Ngất ngây làn sóng lờ mờ hơi sương

Đôi gò bồng đảo yêu thương
Nước duyềnh lai láng vấn vương tình nồng
Nửa đêm thục nữ ngóng trông
Quỳnh dao thấp thỏm má hồng thơ ngây

Yến oanh dìu dặt vui vầy
Tình mây nghĩa núi canh chầy nỉ non
Trung nhân ý nguyện vàng son
Sắt cầm vàng đá phai mòn được sao?

Trái tim thổn thức nghẹn ngào
Ngưu Lang Chức Nữ dạt dào suối trăng
Tần ngần cò đã sang ngang
Thẫn thờ bướm trắng dịu dàng thiết tha

Lam Kiều chày ngọc thiên nga
Xa gần huyền ảo mặn mà giai nhân
Hương trăng lã chã thấm dần
Giọt sương ướt đẫm bần thần kìa ai?

Dìu nhau lên vọng nguyệt đài
Gồng mình thi sĩ canh dài nhả thơ
Rướn thân cá nuốt bóng mơ
Giong rêu lả lướt sợi tơ bện hoài...!

25.9.2015 Lu Hà



Em Vẫn Sai
thơ tặng nữ sĩ Trần Khánh Dư

Em sai rồi Khánh Dư ơi!
Mấy ai thi sĩ gọi thì sĩ sao?
Lu Hà hai tiếng ngọt ngào
Cõi lòng chan chứa dạt dào núi sông

Kiếp sau nếu được làm chồng
Roi tre phết đít lằn mông má hồng
Thênh thang trên khắp cánh đồng
Đàn con ríu rít lúa bông trổ đòng

Tình thương chung chảy một dòng
Nữ thần Tây Bắc thong dong ngựa vàng
Vu quy pháo nổ ngập làng
Ông bà chú bác họ hàng mẹ cha

Nửa đêm ngắm mảnh trăng ngà
Trõng tre kẽo kẹt đầu nhà ái ân
Cung đàn trầm bổng ca ngân
Cháu con Triệu Ẩu xa gần ngợi khen

Lửa lòng réo rắt tiếng khèn
Vỗ tay nhảy múa thiên nhiên ảo huyền
Thướt tha yểu điệu thuyền quyên
Quỳnh hoa rạo rực thôi miên một tòa!

* Trần Khánh Dư: Lần này em xin gọi đúng tên Thì Sĩ Lu Hà
(Chữ thi gõ nhầm thành thì. Tiếng Việt thi không có dấu huyền)
2.10.2015 Lu Hà



Hôm Qua
mở rộng ý thơ với Hương Lan: Em Đi Đâu Lạc Lối Về

Hôm qua em ở tỉnh về
Đò ngang phố chợ say mê ngắm hoài
Thấy em yểu điệu gót hài
Thướt tha dương liễu chương đài ngẩn ngơ

Có nguời thi sĩ làm thơ
Chạy theo hỏi nhỏ thẫn thờ nàng ơi!
Dập dìu ong bướm lả lơi
Tháng ngày sao để sương rơi má hồng?

Rằng: Thưa em đã có chồng
Có con nối dõi tổ tông đàng hoàng
Pháo hoa năm ngoái rộn ràng
Nhà tranh một trái tim vàng vấn vương

Chồng em áo vá em thương
Chồng người áo gấm xông hương mặc người
Bàn dân thiên hạ mỉm cười
Khen cô nái tốt bằng mười phấn son

Tướng này mắn đẻ sòn sòn
Chồng em vạm vỡ sức còn tráng niên
Mặn mà sắc nước thuyền quyên
Bồng đào thơm thảo thôi miên bao chàng!

5.10.2015 Lu Hà



Não Nùng Châu Sa
tâm tình với Trần Hiền Châu: Ngược Dòng

Hoa khôi lững thững trong vườn
Xoài thơm chín mọng chờn vờn gió đông
Ngược dòng ân ái non bồng
Bướm ong dìu dặt mênh mông xa gần

Sương gieo ướt hạt bụi trần
Làn môi tươi thắm tần ngần ngẩn ngơ
Thương con bìm bịp bơ vơ
Mù u xao xuyến nắng chờ hanh hao

Sóng lòng thổn thức ứa trào
Trái tim cát sĩ nghẹn ngào nhớ nhung
Nửa vòng trái đất chập chùng
Đại dương thầm gọi thủy chung hẹn về

Nghìn thu biền biệt sơn khê
Hồn thơ yêu dấu cận kề đôi ta
Trời cao chứng dám Hằng Nga
Đêm nay lạc mộng gốc đa thẹn thùng

Trung nhân ý nguyện hận cùng
Con thuyền độc mộc não nùng châu sa
Gập ghềnh trắc trở giang hà
Dòm song chênh chếch bao la nỗi niềm!

24.9.2015 Lu Hà



Ngẩn Ngơ

Ta về Thanh Hóa quê nhà
Hiền Châu cùng với Lu Hà ngẩn ngơ
Giai nhân đâu nỡ hững hờ
Thương dòng sông Mã lờ đờ cá bơi

Hồn thơ xao xuyến lả lơi
Sim mua tím ngát tình người thiết tha
Hoàng hôn đợi áng trăng ngà
Thuyền mây lướt sóng mượt mà liễu buông

Cá tôm đầy ắp lòng xuồng
Hò ơ tiếng hát bướm hồng đắm say
Ngậm ngùi nhớ lúc đắng cay
Con trâu đi trước cái cày theo sau

Dù cho vàng đá phai màu
Vật dời sao đổi nát nhàu cỏ cây
Thủy chung sau truớc vui vầy
Trái tim thi sĩ ngất ngây tơ đàn

Gặp nhau trong cõi dân gian
Nước non non nước nồng nàn mến yêu
Chiều chiều qua bến Ninh Kiều
Hàng cây phượng vĩ mĩ miều trúc mai!

*tặng bạn thơ Trần Hiền Châu
30.9.2015 Lu Hà



Ngất Ngây Điệp Hồ
tâm sự với nữ sĩ Trần Hiền Châu

Ngẩn ngơ ngồi ngắm bông hồng
Kiếp sau ta sẽ vợ chồng bên nhau
Dù cho cây cỏ bạc màu
Nắng mưa thục nữ dãi dàu hồn ơi!

Suối thơ tiếng hát chơi vơi
Thuyền trăng suồng sã lả lơi bướm đào
Cầm tay nhìn mặt nghẹn ngào
Bài thơ thuở trước dạt dào cánh hoa

Rưng rưng khóe hạnh nhạt nhòa
Tơ đàn tao nhã tấu hòa dạ lang
Trầm cài sửa tóc sang ngang
Pháo hồng ròn rã mơ màng trúc mai

Nôn nao nét ngọc trang đài
Thiết tha huyền ảo đêm dài gío mây
Ngập ngừng nét bút vui vầy
Câu thần chữ nối ngất ngây điệp hồ

Lửa lòng đàn nhạn nhấp nhô
Trầm ngư hớp bóng tiên cô đây rồi
Trái tim cát sĩ bồi hồi
Canh gà thổn thức nổi trôi dấu béo!

3.10.2015 Lu Hà




Nóng Lòng
tâm tình với nữ sĩ Trần Hiền Châu

Hiền Châu chắc nóng lòng rồi
Đợi chờ cát sĩ bồi hồi nhả thơ
Nhiều đêm rạo rực nằm mơ
Ngưu Lang Chức Nữ thẫn thờ kim ô

Cầu vồng giấc mộng điệp hồ
Ái ân thuê thỏa lô nhô bướm hồng
Dìu nhau đỉnh giáp non bồng
Nghê thường vũ điệu mây rồng gặp nhau

Dù cho vàng đá phai màu
Trăm năm hạ giới dãi dàu gió mưa
Vẳng nghe khúc hát đò đưa
Đôi bờ sông Mã hàng dừa lá xanh

Ta về Thanh Hóa đi anh
Trăng thu vằng vặc sao đành biệt ly
Còn gì một mảnh nhung y
Nghe cơn sóng vổ ầm ỳ đại dương!

Thương người lữ khách tha hương
Kiếp nào gặp lại phố phường pháo hoa
Nâng niu chén rượu nhạt nhòa
Kim bôi hợp cẩn một tòa khói khói mây!

2.10.2015 Lu Hà



Rút Ruột Tơ Tằm
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Dâng Đời

Lời ru phiến đá mưa sầu
Trọn tình thương ái vi vu gió lùa
Hồn thơ xao xuyến bao mùa
Hương thu thơm thảo chuông chùa ngân vang

Con tằm rút ruột võ vàng
Sợi tơ trắng muốt mơ màng thiết tha
Xót xa biển cả sơn hà
Nỗi lòng thi sĩ canh gà Thọ Xương

Máu loang lổ khắp quê hương
Trùng dương sóng vỗ tha phương xứ người
Nửa đêm rầu rĩ à ơi !
Cung đàn lỗi nhịp nụ cười héo hon

Trắc bằng ríu rít véo von
Sương rơi tàu lá chim còn hoan ca?
Bao giờ anh trở lại nhà
Đồng xanh đồi cọ nhạt nhòa khói lam

Hỡi người em gái Việt Nam
Tần ngần dang dở trăng rằm mây bay
Trải qua bao nỗi đắng cay
Mồ hôi thánh thót luống cày ban mai!

29.9.2015 Lu Hà



Thật Không ?
tri ân Tạ Khánh Dư

Thật không hở Triệu Khánh Dư?
Em không ngủ được tương tư luống sầu
Lang thang hồn gọi giang đầu
Dập dìu ong bướm nương dâu bến đò

Vẳng nghe tiếng hát câu hò
Trúc mai xao xuyến tiễn cò sang sông
Năm nao hoa đã lấy chồng
Mưa ngâu tầm tã cầu vồng kim ô

Bâng khuâng giấc mộng điệp hồ
Trăng vàng ẻo lả nhấp nhô sóng thuyền
Non bồng đôi trái đào tiên
Ngấn ngơ lối hạc thiên nhiên một tòa

Đàn ai gảy khúc thái hòa
Phong tình cổ lụy nhạt nhòa sương rơi
Chim lồng cá chậu chơi vơi
Tiền Đường sóng vỗ mảnh đời ly tao

Thương em anh cũng nghẹn ngào
Đêm đông thổn thức ứa trào lệ thơ
Thất ngôn bát cú giăng tơ
Ruột tằm xác kén bơ vơ chốn nào?

*Triêu Khánh Dư:" Đọc thơ anh em thao thức ko ngủ đc"
1.10.2015 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét