Một Khúc Sầu
cảm đối với Hiền Châu: Lủi Trong Mây
Đôi mắt em buồn lưỡi mác cong
Hoàng hôn bảng lảng lệ lưng tròng
Đào xuân chớm nở hoa e lệ
Ngần ngại khuân vàng đáy nước trong
Anh đứng bên bờ đợi ánh trăng
Biển xanh yểu điệu bóng cô Hằng
Gió mây lả lướt hồn cô lẻ
Thỏ thẻ chiêm bao bãi cát vàng
Cát sĩ nửa đời vẫn đắm say
Giọt thơ thấm áo ướt vai gày
Đa tình phong nguyệt nan di hận
Hữu sự nhân duyên thế giới bày
Mấy đó mà xuân trải mấy thâu
Hàng hiên lã chã hạt mưa ngâu
Sương rơi đầu ngõ tình u uẩn
Vẳng tiếng ai ngâm một khúc sầu
Mười ngón tay ngà thong thả nhạc
Vuốt ve trầm bổng sáo thiên thai
Bâng khuâng tư lự dừng chân bước
Bướm trắng hồn trinh liễu mộng đài!
24.1.2016 Lu Hà
Giọt Lệ Buồn Thiên Thu
cảm xúc khi thấy Nguyễn Hồng Vân khóc
Buồn lắm thiên thu mắt đỏ hoe
Thương ai nằm dưới gốc cây hòe
Trăm năm cầm s ắt thành hư ảo
Duyên nợ bình minh tiếng chích chòe…
Vu Phần đi hẳn còn lưu lại
Cát bụi thời gian nỗi nhớ nhà
Giấc mộng Nam Kha còn thổn thức
Hồng Vân vương vấn suối Lu Hà…
Từ thuở đào nguyên
cơn gió bụi
Thả dòng lá thắm cánh thơ rơi!
Trầm ngư nhạn lạc cung đàn hạc
Qua ải huyền môn vắng tiếng cười…
Thôi thế thì thôi giải yếm đào
Tỳ bà tay gảy khúc ly tao
Chòm sao Bắc Đẩu xa vời vợi
Lã chã hạt mưa nấc nghẹn ngào…!
Ai biết lòng hoa mà níu kéo
Dập dìu ong bướm chốn giao đài
Vỗ về an ủi lau dòng lệ
Thục nữ bâng khuâng dạo gót hài…!
2.1.2016 Lu Hà
Bức Tranh Quê
thơ chia sẻ tâm tình với Mã Tiểu Linh
Hồn thơ gọi nghe tiếng lòng xao xuyến
Mã Tiểu Linh chan chứa giọt mưa tình
Cả tinh cầu rạo rực ánh bình minh
Tiếng gà gáy giật mình xuân hối hận
Ôi tổ quốc núi sông còn chăng chớ?
Điệu trầm buồn vang tiếng nấc dân oan
Cả ba miền đau xót
khóc oán than
Cung đàn chậm nhân tâm nào bỡ ngỡ?
Kìa Bản Giốc thác sôi buồn quan ải
Hoàng Trường Sa rét mướt cánh chim bay
Lá thu rơi đời viễn xứ đắng cay
Lê chân bước hành hương miền đất hứa
Cây thánh gía đè trên vai nặng trĩu
Đồng bào ơi! Bao thế hệ buông lơi
Đàn em thơ giáo dục kiếp tôi đòi
Gây mầm họa cho giống nòi tự diệt
Trán kiêu hãnh hỡi cộng hòa nam Việt
Trái tim hồng thổn thức mãi không thôi
Sao đành chịu lăn
lóc chốn xa xôi
Hãy bừng tỉnh nắm tay nhau cùng bước
Người cát sĩ nhớ quê huơng da diết
Một thời xưa lưu luyến mộng Lu Hà
Bính thân cười thục giục gọi Hằng Nga
Nghe tiếng pháo đêm giao thừa nức nở…!
20.1.2016 Lu Hà
Khát Khao
cảm xúc khi thấy hình Lê Như Diẽn Viên
Đôi mắt xếch khát khao nhìn tất cả
Đâu thiên đường mơ tưởng tới ngày mai
Tóc mây bay duyên dáng dịu nét ngài
Ôi thương qúa nụ hôn nồng tươi thắm...
Hương sắc nước lung linh lòng say đắm
Cõi tiên bồng hay khung cảnh trần gian?
Như diễn viên diễm lệ thật nồng nàn
Mán trướng phủ làn da căng nóng bỏng...
Ai sưởi ấm trái tim này tê cóng
Điệu nghê thường cung trầm bổng thiên thai
Dìu nhau lên đỉnh giáp chốn giao đài
Cùng thuê thỏa bao nhiêu là ân ái
Đời giông tố sá chi nào quan ải
Bụi phong trần lê gót bước cô ơi!
Hãy dừngchân mà nhoẻn nụ hoa cười
Thơm mật ngọt nhựa trào dâng lai láng
Xin chớ để cho tình tôi cay đắng
Buổi hoàng hôn rũ rượi ánh trăng tàn
Trời bao la chim én lạc non ngàn
Sương lã chã nửa hồn mây chết đuối...
Hãy cứu vớt linh hổn tôi vời vợi
Buồn thiên thu nơi vực thẳm cô đơn
Có nghe chăng cơn sóng vỗ đòi cơn
Biển tình ái đang sôi lên sung sục…!
10.1.2016 Lu Hà
Hồn Trinh Thổn Thức
Chia sẻ tâm linh với nữ sĩ Hiền Châu
Đầu năm mới nghe hồn trinh thổn thức
Cả tinh cầu nức nở mãi không thôi
Lệ tuôn rơi trong nhịp thở bồi hồi
Miền băng gía tuyết rơi lòng cô quạnh…
Đừng cưỡng ép khối u minh đặc quánh
Hãy buông ra cho máu chảy về tim
Nửa cung đàn réo rắt mải đi tìm
Cành dương liễu rung rinh sầu cố quận…
Con bướm trắng bâng khuâng tình vương vấn
Đóa hoa đào chúm chím nụ hồng xinh
Mắt huyền nhung rạo rực cả thần linh
Ngọn nến cháy lửa lòng thêm ngùn ngụt…
Cơn giông tố khói hương cay nghi ngút
Chắp tay cầu nguyện kết chỉ xe tơ
Giọt tương tư từng đợt sóng xô bờ
Thuyền tình ái trăng lên vừa cập bến…
Tay nắm chặt chẳng dời nhau trìu mến
Phút giây thiêng bọt biển cũng trào dâng
Phụng bồng loan chan chứa cả mấy tầng
Dang cánh hạc thỏa thuê chòm mây trắng…!
2.1.2015 Lu Hà
Như Hai Giọt Nước
Ngọn lửa lòng giống thiên thu tình mộng
Mình là ta chung một trái tim côi
Mẹ sinh ra ôm ấp ngủ cùng nôi
Hồn thơ dại lớn lên tình say đắm...
Trải gió bụi nắng mưa sầu thê thảm
Kiếp phong trần lận đận mãi không thôi
Thương cuộc đời bèo bọt lững lờ trôi
Hai giọt nước thủy chung thề nguyện sống...
Cây soi bóng chập chờn sư tử rống
Đỉnh núi cao thử sức cánh đại bàng
Vượt trùng dương dù sóng dữ phũ phàng
Rạch tim huyết thơ trào ra ngòi bút...
Hãy từ bỏ tâm ma về gốc bụt
Dạ thẳng ngay để được sống làm người
Chớ nản lòng khi đói rét tả tơi
Đừng buồn tủi cúi đầu rơi nước mắt ...
Thì đứng dậy hiên ngang đòi chân thật
Khí xung thiên tủi hận chốn giang hồ
Quyết lập nghiệp xây dưng lại cơ đồ
Còn trí huệ đồng
tâm lòng can đảm…!
20.12.2015 Lu Hà
Vũ Trụ Tình
Tiếng gà gáy xa gần chào thôn xóm
Nắng chen nhau chan chứa ánh bình minh
Màu khói biếc thẫn thờ cùng hoa bướm
Má ửng hồng cô giáo mắt lung linh…
Cô ngoan qúa để lòng tôi rạo rực
Trái tim côi le lói mộng ái tình
Đàn em nhỏ líu lo mà háo hức
Hàng dừa xanh lõa xõa khóm trúc xinh…
Trâu gặm cỏ chân đồi thông vi vút
Cánh cò bay lả lướt giữa lưng trời
Con bìm bịp lội bờ ao xì xụp
Áo bà ba thôn nữ mỉm môi cười…
Nghe cuốc gọi động tình xuân thảm thiết
Dòng sông xanh uốn khúc cảnh miệt vườn
Hồn ngây dại đất trời nghe da diết
Rung điệu đàn tần số đỉnh chon von…
Thương yêu lắm đôi gà đang ân ái
Vũ trụ tình hãy sinh sản cho mau
Dù bão tổ biết bao là khổ ải
Ánh hào quang nâng đôi cánh nhiệm màu
Kìa khoa học xót xa tìm chân lý
Dòng văn chương lai láng nghĩa nhân quần
Nền văn hiến bốn nghìn năm ý vị
Quê hương ơi! bừng ánh sáng giao thoa!
20.1.2016 Lu Hà
Kiếp Cầm Ca
Thương em kiếp phận gái hồng nhan
Kỹ nữ thâu canh lệ ứa tràn
Kẻ đến người đi tình đón rước
Trăm năm nuối tiếc nước non ngàn
Son phấn luốc lem đời bạc bẽo
Ong lơn bướm lả nửa chừng xuân
Từng thu lá rụng buồn không nói
Tựa cửa trông mây lạc lẻo trần
Giai không tứ đại chuông chùa thoảng
Tan nát lòng ai biển sóng trào
Cửa Phật từ bi mong giải thoát
Cung hằng hổ thẹn với trăng sao…
Chợ đời lần lữa bước lao đao
Xuôi ngược trần gian tủi má đào
Hương nhụy tàn phai thân báo hại
Nấm mồ vô chủ gió mưa gào…!
Hương khói nhạt phèo ai kẻ viếng
Đạm Tiên chín suối khóc Kiều Nhi
Tra sổ đoạn trường kìa hội chủ
Bạch My ruồng rẫy hết xuân thì…!
11.1.2016 Lu Hà
Lạy Chúa !
thơ chia sẻ tâm tình với nữ sĩ Hiến Châu
Lạy Đức Chúa! thương yêu lòng cảm mến
Trái tim côi tê tái cõi trần gian
Bụi hồng trôi bao giọt lệ khóc than
Cây thánh gía oằn vai miền khổ ải...
Chốn trần tục đôi chân mềm hớt hải
Cuộc mưu sinh xuôi ngược chẳng bến bờ
Con thuyền tình chấp chới sóng bơ vơ
Đêm lạnh lão bóng tùng quân xa lắc...
Thơ cứ viết mênh mang dài dằng dặc
Mộng điệp hồ lạc lối đỉnh thiên thai
Dở cung đàn Tư Mã liễu chuơng đài
Ôi buồn qúa, Sài Gòn mưa lất phất...?!
Ngoài chợ bán cuối năm nhiều cam quất
Bưởi bòng thơm mà con chả muốn ăn
Ngày mai kia chồng chất với khó khăn
Ơn ân sủng Chúa miễn con qủa đắng
Xin Chúa hãy ban cho người da trắng
Thịt bánh mì rưọu ngọt tắm nước hoa
Người da vàng vang ca khúc thái hòa
Người da đen tự do và bình đẳng
Thắp ngọn nên hỡi thiên thần hùng tráng
Chuông giáo đường thánh thót phúc âm vang
Tiếng dương cầm người thiếu phụ mơ màng
Hoen khóe hạnh nhớ thương chàng cát sĩ...!
Áo hồng đỏ mắt nai nhìn nhân thế
Biết tìm ai để tri kỷ tri âm?
Dòng suối thơ thác nước chảy ầm ầm
Cả thiên hạ bảo nhau Hà - Châu đó!
25.12.2915 Lu Hà
Hai Đầu Nỗi Nhớ
tặng Nguyệt Nhi
Trằn trọc đêm khuya nguyệt lệ hoài
Đời người con gái đoá trang đài
Ong bướm vo ve vồn vã đậu
Nhưng lòng hoa thắm chẳng phôi phai...
Cứ mỗi đêm về lại nhớ anh
Ngẩn ngơ bạc bẽo mái đầu xanh
Ở tận cuối trời ai có biết
Có người thổn thức suốt năm canh...
Gai góc bụi hồng đã trổ bông
Ảo não tình hoa lại nhớ thương
Quê hương nhung nhớ xa ngàn dặm
Chú bác cô dì có khoẻ không?
Anh có thường hay qua phố cổ
Nụ hôn năm ngoái gió mơn man
Mái tóc thơ ngây bờ vai nhỏ
Nghẹ nhàng đưa đẩy tưạ lan can...
Dặm thẳm trùng dương sóng cách xa
Nỗi lòng thiêu cháy lụi đêm thâu
Tuyết rơi dày đặc trên hè phố
Cưả đóng rèm buông gối ướt nhoà...
Em ở bên này buồn lắm thay
Vào ra sáng tối cảnh lưu đày
Chiều chiều lẻ bóng hồn thơ thẩn
Quán vắng trà khan giọt đắng cay...
Đêm sầu mắt sáng sao long lanh
Tủi hận hàng thông rũ lá xanh
Hằng Nga lúng liếng như trêu trọc
Chứng kiến đời em chỉ có anh...
Thèm lắm người ơi! tim nóng hổi
Nghe theo nhịp đập hiến dâng mình
Hà Nội giờ này mưa lất phất
Dòng đời hối hả bước cho nhanh...
25.2.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét