Biển Gầm Sóng Vang
cảm đối thơ Nguyễn Thị Diễm Kiều
Nàng Nguyễn Thị Diễm Kiều tưởng nhớ
Chàng thi nhân sứ sở xa xôi
Trái tim cộng hưởng bồi hồi
Hồn thơ chung nhịp nổi trôi giang hồ…
Chòm mây bạc lô nhô sóng biếc
Thuyền chở trăng nuối tiếc miền quê
Dòng sông bờ cát tràn trề
Hàng tre xõa tóc hãy về đi thôi…
Ve rả rích chao ôi cánh hạc
Hàng phong buồn xào xạc thì thào
Biển lòng nức nở nghẹn ngào
Chân cầu tư lự bướm đào ngẩn ngơ…
Chim hoàng tước bơ vơ cành lá
Nắng ban mai chan chứa gọi ai
Liễu cong mềm mại nét ngài
Đôi gò bồng đảo gót hài dặm băng…
Tình vạn dặm xích thằng xe chỉ
Lu Hà tìm tri kỷ tri âm
Trời xanh thấu tỏ duyên thầm
Giọt ngâu lã chã biển gầm sóng vang…
Đề lá thắm dịu dàng tha thiết
Suối thơ tuôn da diết hạt châu
Kìa ai ngồi bến giang đầu
Ngàn sao lấp lánh biển dâu đoạn trường… !
27.3.2016 Lu Hà
Vẳng Tiếng Thơ Ngâm
cảm xúc khi nghe Quỳnh Như ( Nina Phan) ngâm thơ
Mưa lã chã hàng hiên thánh thót
Sầu mênh mang từng giọt thơ ngâm
Nỗi đau trần thế âm thầm
Ruột bào dạ nấu biển gầm sóng rên
Hứng tay đỡ sấm rền
chớp giật
Gió mây bay phần phật nóc nhà
Quan san muôn dặm sơn hà
Dòng người bươn bả ta bà ngược xuôi…
Cô thục nữ bờ môi quyến luyến
Dạ hoài lang xao xuyến lòng tôi
Quỳnh Như chan chứa bồi hồi
Nina thỏ thẻ nổi trôi cánh bèo…
Kìa cát sĩ cheo leo đỉnh núi
Dừng bước chân buồn tủi quê hương
Đầm làng sen trắng nõn nường
Cầu ao giếng nước gốc bường héo hon
Nghe thổn thức véo von chim hót
Giọng trầm hùng lảnh lót sơn ca
Suối reo róc rách Lu Hà
Cung vàng lầu ngọc Hằng Nga mỉm cười…
Thơ cứ viết thảnh thơi trí tuệ
Ngâm lên đi thế hệ lầm than
Lắng nghe văng vẳng cung đàn
Bầu trời hy vọng tiêu tan phiến sầu…!
17.3.2016 Lu Hà
Sông Sầu Núi Than
cảm xúc với Vũ Hoàng Chuơng: Nỗi Buồn Sông Núi
Ta lạc lối nhân gian bờ cõi
Núi sông buồn chới với hồn xưa
Máu trôi lệ đổ sớm trưa
Nửa đêm vỗ gối lưa thưa gió lùa
Ôm đàn hạc bốn mùa hiu hắt
Nợ gánh đời dìu dặt bướm hoa
Ái tình ướt đẫm nhạt nhòa
Ngẩn ngơ cát sĩ mộng tòa thiên hương
Kìa văn bá tứ phương kể lể
Bóng hồng nhan thỏ thẻ tri âm
Hải triều sóng vỗ ầm ầm
Tương Giang Thục Đế
đầm đầm mưa sa…
Lê chân bước sơn hà ngàn dặm
Bến ly tao ảm đạm khói nhang
Nấm mồ vô chủ vành tang
Sương rơi lã chã khóc trang anh hùng
Tiếng vó ngựa dương cung múa kiếm
Bạn bè ta tửu điếm canh thâu
Khác nhau thế hệ bể dâu
Trán nhăn tư lự trắng râu bạc đầu!
1.4.2016 Lu Hà
Lửa Lòng Diễm Kiều
cảm hứng với Nguyễn Thị Diễm Kiều
Than củi ướt lửa lòng lem lém
Khói nhạt nhòa đen sẹm tay ngà
Ngẩn ngơ cát sĩ Lu Hà
Diễm Kiều quán trọ thiết tha tìm người…
Hồn khắc khoải khắp nơi dò hỏi
Bóng hình mây le lói niềm vui
Tiếng cười thừa thãi chôn vùi
Người đâu chẳng thấy ngậm ngùi xót xa…
Cánh hoa rụng sa bà khổ hạnh
Bướm hồng bay bu ồn trách chi ai
Trái tim thổn thức u hoài
Hồn thơ chết đuối chương đài biển sâu…
Vầng trăng lạnh âu sầu muôn ngả
Đại dương ơi! Tình đã trôi đâu
Luân hồi ngụm lặn bể dâu
Mưa ngâu tầm tã mái đầu tương tư…
Oanh thỏ thẻ như từ muôn kiếp
Phận hồng nhan cánh liếp lẻ loi
Giai nhân bày tỏ cung soi
Hằng Nga nhỏ lệ mặn mòi thơ ca
Sương lã chã gốc đa cành quế
Dưới trần gian thế kỷ phôi pha
Ngược xuôi khắp chốn sơn hà
Trúc mai rầu rĩ chiều tà héo hon…!
6.4.2016 Lu Hà
Khổ Lụy Vì Hồn Thơ Trinh Bạch
Nguyễn Hoàng Đức khen thơ của tớ
Bạn đời ơi người có biết chăng
Vũ Hoàng Chương dưới suối vàng
Ngậm cười thiên cổ âm vang giống nòi
Này dân tộc lẻ loi kiêu bạc
Thuyền ơi thuyền xao xác hoang sơ
Nhổ neo lạc hướng bơ vơ
Nhân loài sao nỡ hững hờ khinh ta
Thơ nối tiếp sa bà khổ lụy
Kiếp hải hồ túy lúy men say
Phong trần mỏi gối đắng cay
Xót xa thế kỷ đọa đày khổ đau…
Bao kẻ sỹ dãi dàu mưa nắng
Đoạn trường dài đằng đẵng thi ca
Trang blogs hỡi Lu Hà
Trán nhăn tư lự Hằng Nga tủi hờn
Hương hoa đẹp chập chờn bướm trắng
Mảnh hồn trinh chẳng đặng an vui
Ngàn sao rúng động ngậm ngùi
Vầng trăng mờ ảo sụt sùi ly tao...
Thương Hàn Mạc Tử nào mấy kẻ
Biết ai là tri kỷ tri âm
Có nghe thác đổ ầm ầm
Mồ hoang hiu hắt ướt đầm sương sa!
31.3.2016 Lu Hà
Bao Đời Thống Khổ
cảm hứng thơ Lê Phương Uyên: Khi Tôi Sinh
Tôi sinh buổi đêm giông ngày bão
Tháng năm dài chao đảo tuổi thơ
Mẹ yêu hốc hác bơ phờ
Ngược xuôi gồng gánh đôi bờ sông quê
Cha lầm lũi dãi dề mưa nắng
Lưng cháy đen đằng đẵng vì sao
Tình thương nước mắt nghẹn ngào
Nuôi tôi khôn lớn tự hào núi sông
Ôi tổ quốc tiên rồng huyết mạch
Câu ca dao tùng bách đồi chè
Chân trần dặm nẻo sơn khê
Cánh cò bay lả tràn trề biển Đông
Từ ải bắc sông Hồng quằn quại
Dòng phù sa tê tái cha ông
Miền Nam trù phú Tháp Đồng
Cửu Long bao lớp máu hồng chảy xuôi
Một dải đất cát trôi thế kỷ
Uốn hình cong chữ S lầm than
Lũy tre bao bọc chứa chan
Thiên Vương Phù Đổng giang san giống nòi
Cửa Hàm Tử mặn mòi nước mắt
Các Vua Hùng xếp đặt nước non
Bạch Đằng cọc nhọn sắt son
Ngô Quyền Hưng Đạo cháu con muôn đời
Thương cha mẹ phải thời khó nhọc
Tôi sinh ra cất tiếng oa oa
Mừng vui cốc lệ nhạt nhòa
Quê huơng xứ sở chói lòa sử xanh
Vai gánh nợ sao đành cam phận
Hoàng Trường Sa xâm hấn giặc thù
Oán hờn tức tưởi ngàn thu
Ngư dân lưới rách âm u thủy triều
Này bè lũ thiên kiêu hống hách
Gò Đống Đa sử sách còn ghi
Đền Sầm Nghi Đống xầm xì
Cô hồn đại Hán trói ghì xác ma
Nước Nam của ông bà ta đó
Đã bao đời cổ độ trăng soi
Sài lang dù có tới nơi
Đánh cho tan tác tả tơi mặt mày!
6.4.2016 Lu Hà
Bến Mộng Tình Vương
cảm đối thơ Lan Quỳnh: Mãi Ngóng Người Xa
Cung đàn hạc nghẹn ngào tình ái
Đóa quỳnh lan tê tái nhớ thương
Nỗi buồn da diết vấn vương
Hoàng hôn lá đổ đoạn trường xa xôi…
Nghe thổn tức bồi hồi ai gọi
Trái tim người le lói bình minh
Xanh xao vàng võ rung rinh
Nắng vàng nhợt nhạt thần linh cảm sầu…
Cây phượng vĩ bên cầu hoa rụng
Tiếng ve sầu từng búng rong rêu
Hồ Tây bèo nổi lều bều
Dáng cô áo trắng liêu xiêu lối mòn…
Trăng Thủy Tạ héo hon khúc ruột
Bóng Tháp Rùa tê buốt lòng em
Về nhà đóng cửa buông rèm
Phòng loan gía lạnh nư thèm nụ hôn…
Vừa chợp mắt nửa hồn phiêu lãng
Chốn thiên thai bảng lảng bóng chàng
Lại gần tận mặt rõ ràng
Niềm ân ý ái dịu dàng thiết tha
Hoen khóe hạnh tay ngà ve vuốt
Cầm tay nhau trau chuốt vần thơ
Trắc bằng nối tiếp ngẩn ngơ
Sương rơi lã chã lờ mờ mây bay…!
19.3.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét