Thứ Hai, 12 tháng 11, 2018

Đôi Dòng Về Lý Kiến Hào


Lý Kiến Hào tên thật là Nguyễn Thu, một chàng trai trẻ người miền trung, vùng Quảng Ngãi. Theo tôi là nơi chó ăn đá gà ăn sỏi. Đại để dân ở đây đời sống rất chật vật, nghèo nàn, quanh năm sóng thần lũ hụt. Thế nhưng Kiến Hào có một tâm hồn nghệ sĩ rất phong phú. Vừa là nghệ nhân, lại có tài viết nhạc và ca hát.

Tôi chỉ mới vô tình quen biết trên mạng facebook thôi. Kiến Hào gọi tôi là anh trai, cũng biết tôi đáng tuổi cha chú. Cũng phải tôi cũng là nghệ sĩ mà, ai đó viết văn, làm thơ, ca nhạc sĩ, họa sĩ, điêu khắc, nhạc công v.v… đều là nghệ sĩ cả theo các hình nghệ thuật khác nhau muôn màu sắc tía.


Đã gọi là nghệ sĩ phải có tâm hồn, trái tim yêu thương, tấm lòng vị tha bao la.
Trong giới văn nghệ sĩ, thì cái anh ca sĩ là thấp nhất, anh ấy không cần phải có những lao động sáng tạo tinh thần, nhưng xã hội văn minh thì anh ấy lại nhận nhiều bổng lộc xôi thịt nhất. Anh ấy chỉ cần làm chủ một cái cổ họng tốt, dây thanh quản tốt, giọng nói tiếng hát anh ấy ngân nga véo von là ăn tiền rồi, bốc của trời dễ như chơi, anh ấy có thể giàu sang sa hoa, thậm chí ăn chơi trác táng sa đọa. Xin lỗi mọi người, ngày xưa người Pháp gọi là tụi xướng ca vô loài, thất học ít giáo dục nhất trong giới văn nghệ sĩ. Dĩ nhiên trong xã hội vẫn có những ca sĩ trình độ văn hóa âm nhạc, tinh thần cần lao nhân sinh, đạo đức nhân bản rất cao, họ suốt đời sống bằng nghệ thuật cống hiến cho tha nhân bằng tất cả tấm lòng trái tim của mình, họ sống giản di khiêm nhường không sa hoa, không ích kỷ tham lam háo danh tham tiền, chỉ chăm vuốt ve bộ lông của mình như cầm thú trước nỗi đau của đồng loại.

 Trong giới quý tộc hoàng gia Anh, Pháp, Đức có thứ bậc hẳn hoi công hầu bá tử nam. Anh nam tước là đẳng cấp thấp nhất cũng làm chủ trang trại, lâu đài, biệt thự, học vấn khá uyên bác.

Nực cười mới đây trên mạng Internet có anh chị chỉ là ca sĩ thôi, hoặc nhạc sĩ ôm cây đàn bóng nhẫy tay lên mà không xoay sở 7 nốt đô rê mi pha son si mà cũng tự xưng mình là giới tinh hoa quý tộc, nhằm cầm cân nảy mực dẫn dắt cả xã hội tiến lên.

Anh chàng Lý Kiến Hào này làm tôi rất ngạc nhiên, anh ta quả thật có tài về sáng tác và ca hát. Anh ta hiện đang nằm viện vừa mới phẫu thuật cái đầu gối, bị tai nạn xe cộ cách đây mấy tháng chỉ nằm khàn ở nhà, vì không có tiền viện phí. May mắn nhờ bạn bè các bậc đàn anh nhạc sĩ kêu gọi mọi người giúp đỡ, vừa đủ số tiền phẫu thuật. Vị lòng tự trọng của kẻ sĩ mà phải cắn răng chịu đựng không dám kêu ca nhờ vả thiên hạ động lòng trắc ẩn giúp nữa, để có tiền thuốc men, vợ con cũng chả làm gì ra tiền, kiến Hào là trụ cột trong gia đình gồm 3 nhân mạng, là lao động chính thì phải nằm liệt giường ở bệnh viện.

Vợ con nheo nhóc, ở nhờ một cái nhà xác xơ như cái ổ chuột, tôi thấy cảnh này mà đau lòng xót xa cho một nghệ sĩ tài hoa. Bản thân tôi chỉ là một lão già đã về hưu trí, tuy sống ở nước ngoài cái ăn cái mặc không phải lo, mùa nào hoa quả ấy thịt gà thịt lợn ăn ngập răng, nhưng tiền thuê nhà tháng này tôi vẫn còn thiếu.

Vậy tôi chẳng giúp được Lý Kiến Hào được một đồng xu nào, chỉ còn biết động viên suông thôi. Hãy cắn răng mà nhẫn nại, cam chịu thiệt thòi, bao đau thương chớ đừng rơi nước mắt, bao đắng cay hãy giữ trọn nụ cười, và vững gót để được sống làm người. Chắc ông trời không nỡ phụ chú mày, nhân loại tha nhân không nỡ bỏ rơi ruồng bỏ chú mày. Anh tin trong trái đất này vẫn có nhiều ngươi thấu hiểu hoàn cảnh chú mày, ho sẽ sắn tay bảo nhau tương trợ lá lành đùm lả rách. Chú mày có phải ung thư bai liệt nằm chờ chết đâu? Chú mày cần phải sống để mà sáng tạo, bước lên sân khấu bằng đôi chân khỏe mạnh vững vàng, bằng vầng trán cao lồng lộng, sống bằng đôi tay lao động, bằng tài năng sáng tạo của chính mình, chú mày không cần ai phải cổ động đánh bóng, hãy dùng ngòi bút mà rạch tim trả huyết cho đời, cho những người thiên hạ đã cưu mang giúp đỡ chú mày từ tấm lòng trái tim của họ.

Kiến Hào là một tài năng âm nhạc, là người của công chúng, mang lời ca tiếng hát, hay sáng tác những bản nhạc lam đẹp cho đời, cho cuộc sống thêm nhiều ý nghĩa.

Công chúng họ nhìn ra họ giúp đỡ cho người đáng giúp đỡ họ chẳng mất gì mà họ lợi lạc cho trái tim tâm hồn họ. Họ cũng muốn sống đẹp, cao thượng, tự tôn, thảnh thơi mưu cầu hạnh phúc họ cần phải nghe ca nhạc là liều thuốc bổ cho tâm hồn thể xác họ lành mạnh, khỏe mạnh.

Lý Kiến Hào nghe tôi động viên mới bảo em mới viết một bài hát để tặng anh Lu Hà, bài hát nói về nỗi lòng người xa quê hương về miền trung anh a.

Em học anh, không cần màu mè tiểu tiết, mới viết ra giấy nháp thôi, chưa phổ nhạc, trong lúc chờ đến khi cắt chỉ thay băng. Em hát cho anh nghe nhé.
Tôi là một thi sĩ chánh hiệu con nai vàng miền trung du bắc bộ, tôi nghe thấy ru dương thiết tha nức nở bồi hồi tràn đầy cảm xúc. Lý Kiến Hào đã hát cho tôi nghe bằng phản xạ tự nhiên của một ca nhạc sĩ trên giường bệnh nhân thật là tuyệt vời.


Tâm hồn trái tim tôi rất nhạy cảm, biết ngay là một sản phẩm nghệ thuật giá trị, sau này thành bản nhạc hoàn thiện trình diễn trên sân khấu sẽ có nhiều khán giả hâm mộ.

Trong lúc cao hứng tôi sáng tác một bài thơ song thất lục bát để tri ân Lý Kiến Hào.


Tiếng Hát Từ Bản Nháp
viết tặng ca nhạc sĩ Lý Kiến Hào

Nghe giọng hát chưa thành bản nhạc
Hoa bướm buồn ngơ ngác trái tim
Miền trung xao xuyến đi tìm
Đại dương sóng vỗ cánh chim hải hồ

Từ Quảng Ngãi san hô cát trắng
Bao chàng trai cay đắng xót xa
Xuống tàu biền biệt mẹ cha
Cầu ao giếng nước gốc đa đợi chờ

Đồng lúa chín bơ vơ em gái
Bóng hình anh quan ải mờ sương
Chân trời góc biển hoài vương
Bát cơm manh áo tha phương tủi sầu

Cuốc khắc khoải giang đầu nhỏ lệ
Cây trúc xanh cô lẻ sầu thu
Đồi thông réo rắt vi vu
Ngắt chùm khế ngọt điệu ru vẳng hồn

Giải đất hẹp biển cồn sóng dữ
Nông dân nghèo gìn giữ thôn hương
Trẻ em nheo nhóc trên đường
Núi rừng tang tóc bản mường xác xơ

Ngọn rau sắn hững hờ sao nỡ
Canh cua đồng bên nớ bờ ny
Chồng đi vợ cố nằn nỳ
Chôn rau cắt rốn biệt ly sao đành ?

Mùa xuân đến nắng hanh hoa nở
Đàn én bay tưởng nhớ miền quê
Bụi trần phủ lấp sơn khê
Đình làng cổ kính lời thề nước non

Ngày trở lại héo hon ủ rũ
Hồn xa xưa công chúa Huyền Trân
Lục bình bông súng tần ngần
Sông Hương núi Ngự bần thần ngẩn ngơ

Thần Siva sa cơ lỡ vận
Cúi đầu nhìn lận đận khổ đau
Cảnh đời gạo muối tương rau
Thương trăng Vĩ Dạ hàng cau bến đò…!

22.10.2018 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét