Thứ Ba, 9 tháng 6, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.238


Tình Mộng Thiên Thu
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 1

Lan và Điệp tình còn dang dở
Truyện gái trai trăn trở thế nhân
Hôm nay ngồi đọc Phan Trần
Một pho lục bát tần ngần Tĩnh Khang


Triều nhà Tống hai chàng văn sĩ
Hòa quận vui an trị Đàm chu
Phong lưu cốt cách ngàn thu
Bảng vàng tiết tháo cương nhu nho truyền

Cùng đèn sách thiếu niên cử nghiệp
Nghĩa đồng môn song liếp trước sau
Tới mùa rồng nước đua nhau
Sân Trình cửa Khổng cung dâu phỉ nguyền

Đậu tiến sĩ bút nghiên đôi bạn
Tòa hiển vinh Phủ Doãn khang trang
Tang bồng hồ thỉ hai nàng
Chị em giao bái xênh xang tiệc mừng

Cả hai họ tưng bừng theo bước
Kỳ thọ thai đinh ước gả con
Đồng khoa đồng học sắt son
Đồng niên đồng cán lại còn đồng thân

Huệ Lan nở Tấn Tần duyên mọc
Quạt họ Phan trâm ngọc họ Trần
Trúc mai tơ chỉ đăng lân
Đất trời chứng dám trọn phần khói nhang

Quế non Yên thênh thang hoa nở
Phan phu nhân đã trổ một cành
Sinh trai ngày đẹp tháng lành
Đặt tên Tất Chánh long lanh ngấn vàng

Trong khi đó mơ màng hé động
Trần phu nhân mở rộng cửa hoa
Hằng Nga cung quế nhạt nhòa
Vầng trăng tiên nữ giữa tòa lầu trang

Trần Kiều Liên họ hàng chúc tụng
Đặt tên con hào hứng Trần công
Lửa hương mong bén mặn nồng
Nhịp cầu hai họ dòng sông ân tình

Hai trẻ nhỏ rung rinh hoa trái
Cùng lớn lên thơ dại muội huynh
Anh em như một gia đình
Vui chơi thỏa thích bóng hình xôn xao

Chẳng mấy chốc nghẹn ngào bi lụy
Cả hai ông tri kỷ cao niên
Cân đai ấn tín điện tiền
Tạ triều xe hạc điền viên quê nhà

Miền hương quan cách xa nam bắc
Hai trẻ thơ thất lạc từ đây
Tơ hồng lá thắm vơi đầy
Bao giờ gặp lại vui vầy tào khang?

Phan dạy con mọi đàng kinh sử
Nghiệp cha ông thủ tự sớm hôm
Thanh khâm giấc mộng gối ôm
Miệt mài năm tháng cá tôm ao vườn

Trần về chốn cửa sơn phong nhụy
Dạy đàn ca tận tụy gấm thêu
Nữ công thuần thục mọi điều
Tiểu thư đài các yêu chiều thướt tha.

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”
21.5.2020 Lu Hà




Tình Mộng Thiên Thu
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 2

Trai gái lớn hai nhà giao hảo
Tuổi xuân xanh Nguyệt lão se tơ
Ao sâu cá lội lờ đờ
Vầng trăng lúc tỏ khi mờ đợi ai?

Phan lão vẫn một hai sớm tối
Chờ đến ngày mở hội rông vây
Non cao cánh hạc gió mây
Mong con đỗ đạt bấy chầy bõ công

Phan Tất Chánh theo giòng nghiên bút
Chẳng đua đòi nghiện hút chơi bời
Tham lam tửu sắc buông lơi
Lụy thân lại để người đời mỉa mai

Cha căn dặn khứ lai tiền định
Trần thái công đã đính ước rồi
Chiếc trâm cài tóc bồi hồi
Tuy nay cách trở núi đồi sông ngăn

Vầng trăng bạc trở trăn ngày tháng
Đừng như Ngô tướng, hạng Từ Khanh
Trước sau trọn tấm lòng thành
Quên bài thuốc dạy phụ manh áo nguyền

Lời phụ huấn vẹn tuyền công nghiệp
Cá hóa rồng nối tiếp đường mây
Sông hồ non nước là đây
Theo chân đồng tử bạn bầy năm ba

Vó ngựa phi tỳ bà rong ruổi
Trải ngàn dâu những buổi hoàng hôn
Nghí chân phơi phới tâm hồn
Ba tuần trăng giục bồn chồn tới nơi

Gía thư sinh chơi vơi ngày tháng
Thật đau lòng cay đắng xót xa
Học tài thi phận mà ra
Cúi đầu rầu rĩ hay là khóa sau?

Chí du học ba mùa thu úa
Lá vàng rơi dàn dụa nắng mưa
Đất trời u ám khôn lừa
Tiếng gà eo óc sớm trưa muộn phiền

Nghe kim cải triền miên gió bụi
Chỉ một mình thui thủi sách đèn
Sôi kinh nấu sử luyện rèn
Tìm nhà thanh vắng thói quen tập tành

Hơi giá lạnh mong manh phên vách
Giở chiếc trâm còn trách chi ai
Ngắm nhìn mãi chẳng nguôi ngoai
Ngàn trùng xa cách u hoài tơ vương

Cõi trần ai khôn lường tạo hóa
Trần thái công đại họa than ôi!
Suối vàng biền biệt xa chơi
Con côi mẹ góa lệ rơi đôi dòng

Trần Kiều Liên long đong xuôi ngược
Khói hương thờ cha được ba năm
Từ đâu binh biến vang ầm
Tên bay đạn lạc âm thầm bơ vơ.

Mẹ đầu bạc xác xơ phận liễu
Bỏ cửa nhà ai điếu xót xa
Lênh đênh khắp chốn quan hà
Màn trời chiếu đất sương sa đá ghềnh.

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”
22.5.2020 Lu Hà



Tình Mộng Thiên Thu
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 3

Chốn biên ải chênh vênh vực thẳm
Trần Kiều Liên ảm đạm giọt châu
Nhìn quanh chẳng thấy mẹ đâu?
Kêu gào thảm thiết mái đầu đẫm sương

Cỏ lau lác thê lương tiếng quạ
Mẹ tìm con, quá bụa con côi
Hàn san chiêng trống mấy hồi
Suối nguồn chảy xiết nổi trôi xác người

Trần phu nhân tả tơi mệt nhọc
Ánh nguyệt sầu lăn lóc thân gày
Chập chờn đom đóm heo may
Đêm khuya lạnh lẽo loay hoay gữa rừng

Khóc con gái nửa chừng đứt gánh
Mộng thiên thu mà trách trời xanh
Thoái từ hôn ước sao đành
Kiều Liên sửng sốt tiếng oanh tưng bừng

Có một ả ngập ngừng dò hỏi
Thổn thức buồn giọng nói thấp cao
Dáng người yểu điệu thanh tao
Họ Trương nghe kể nghẹn ngào thương đau

Bạn hồng nhan gặp nhau như đã
Chùa Kim Lăng thong thả tháng ngày
Ni cô thoát tục am mây
Là nơi nương náu vui vầy chị em

Lửa lòng nguội kiêng khem chay tịnh
Áo nâu sồng thiền tịnh vân vi
Trai phòng thụ giáo từ bi
Tam quy ngũ giới A Di Phật Đà

Sư phụ dạy sa bà thống khổ
Đặt pháp danh hạnh ngộ Diệu Thường
Tụng kinh gõ mõ dâng hương
Lầu thông thủ tự vấn vương nỗi gì?

Kể từ đó rầm rì sớm tối
Thương mẹ già lặn lội đi đâu?
Tai ương đại nạn bể dâu
Dặm trường xa cách chân cầu tử sinh

Đức cù lao nghĩa tình phụ mẫu
Mồ côi cha cô cậu thì không
Họ hàng chẳng có cậy trông
Xông pha thân gái mênh mông đoạn trường

Thương mẹ già tha phương lưu lạc
Chốn phong trần tuổi hạc lầm than
Biết bao cơ cực gian nan
Bát cơm manh áo bần hàn khổ đau

Con nhờ Phật tương rau đạm bạc
Phận liễu bồ kình ngạc làm chi
Phải chăng nam tử tu mi
Lưng dài vai rộng làm gì chẳng xong

Bậc trượng phu non bồng hồ hải
Nhưng than ôi! phận gái yếu mềm
Ngắm trăng thỏ ngọc bên thềm
Hằng Nga sùi sụt nỗi niềm sầu tư

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”
22.5.2020 Lu Hà




Tình Mộng Thiên Thu
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 4

Càng buồn tủi nhẫn từ dư lệ
Lã chã rơi cô lẻ từng đêm
Lá vàng lả tả quanh thềm
Cuốc kêu tu hú nỗi niềm cố hương

Tiếng ve sầu thê lương ô thước
Kiếp thờn bơn vũng nước thế nhân
Nghĩ xa rồi lại nghĩ gần
Chạnh lòng nhớ mối Châu- Trần ngày xưa

Dần phai nhạt nhặt thưa gió thổi
Quạt thề này nóng hổi tay ai?
Đêm mơ dạo gót Chương Đài
Tràng An cành liễu u hoài biếng khuây

Bến Lam Kiều ngất ngây tiên nữ
Bùi Hàng còn do dự mãi sao?
Thiên thai Lưu- Nguyễn thuở nào
Chân trời góc biển thì thào lang quân

Bỗng Sư Phụ tần ngần ướm hỏi
Duyên cớ gì, hãy nói cho ta
Mày chau ủ dột xót xa
Hạt châu lai láng sa bà khổ đau?

Bởi duyên tình bạc màu son phấn
Cánh bèo trôi lận đận phím loan
Cung đàn dang dở khóc than
Ngày vui chẳng trọn hồng nhan tuyết đào

Thày khuyên giải lẽ nào chẳng đặng
Diệu Thường còn yên lặng được sao?
Thưa rằng chút phận má đào
Ấu thơ cha mẹ đặt vào duyên con

Buổi loạn ly chẳng còn gặp lại
Cả hai nhà quan tái nhớ thương
Tào khang nặng nghĩa cương thường
Chân trời góc bể dặm trường tìm đâu?

Ngày buồn bã bóng câu qua cửa
Tiếc tuổi xuân sầu ứa lệ ra
Am mây nương tựa Phật Đà
Giai không tứ đại bao la khôn cùng

Cuộc binh lửa mịt mùng thảm thiết
Mẫu thân giờ chẳng biết ở đâu?
Tuyết sương trắng xóa mái đầu
Nại Hà heo hút chân cầu gọi cha?

Buổi chiều đông xế tà khuất bóng
Chuối chín cây còn ngóng trông ai
Tuổi già sức yếu một mai
Tha phương cầu thực đôi vai hao gày

Nay ngồi đây loay hoay sớm tối
Đốt nén hương tắm gội trai phòng
Mẹ hiền lặn lội long đong
Tội con bất hiếu đau lòng lắm sao?

Bởi chín chữ cù lao cha dạy
Bậc cao nho lửa cháy tim can
Tình thâm cốt nhục vô vàn
Đạo nhà gìn giữ giang san muôn đời

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”
23.5.2020 Lu Hà




Tình Mộng Thiên Thu
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 5

Con đâu dám lả lơi mây gió
Chút tình riêng chăng chớ muộn phiền
Theo trăng tròn khuyết triền miên
Khi mờ lúc tỏ mọi miền thế gian

Sư Phụ khuyên bần hàn chẳng sợ
Tát nguồn cơn bể Sở sông Nghiêu
Xôn xao ái dục thủy triều
Muối dưa đạm bạc sớm chiều nào hay

Vũ trụ luận vần xoay tinh tú
Hãy kiên tâm gõ mõ tụng kinh
Dâng hương ngũ quả trau mình
An nhiên tự tại chứng minh lòng thành

Đàn thông reo long lanh đáy nước
Bể trầm luân hôn ước tiêu tan
Sóng tình thuyền ái nồng nàn
Còn đâu đeo đuổi chứa chan mãi hoài

Ngày giác ngộ bồng lai rừng tía
Giọt cam lồ thấm thía đất lành
Hân hoan chim chóc trên cành
Xinh tươi tùng bách sao đành bỏ qua

Chùa Kim Lăng bốn mùa hoa trái
Ong bướm vờn mềm mại xiết bao
Trai thanh gái lịch xôn xao
Vãng lai du khách dạt dào thanh tao

Kẻ lễ Phật người chào Sư phụ
Nghe mõ khua phủ dụ chúng sinh
Tam- thừa nao nức tụng kinh
Tìm nơi thảo kệ cung nghinh Di Đà

Bình tịnh thủy thiết tha đaọ chánh
Cành dương chi trổ nhánh nhân duyên
Mắt trần rạo rực thôi miên
Rửa lòng thế tục thuyền quyên dập dìu

Phan Tất Chánh hẩm hiu cảnh ngộ
Từ Đô Thành nặng nợ Thanh Khâm
Ba thu du học âm thầm
Song thân sầu cảm ngọc trâm rắt mình

Mối duyên xưa thần linh mộng bảo
Chốn cửa thiền mộ đạo Kim Lăng
Dây mơ dễ má xích thằng
Có người cô ruột thung thăng tháng ngày

Khách văn nhân thường hay lui tới
Ngắm cảnh chùa phơi phới thi tao
Nhác trông non nước lạ sao?
Chập chồng quán thấp lầu cao ngạt ngào

Khói hương tỏa hoa chào bướm đón
Chuông đổ rền mõ trọn hoàng hôn
Diệu Thường đứng tựa câu lơn
Thông già dào dạt chập chờn tam quan

Chàng thiếu niên bần thần thơ thẩn
Choáng ngợp hồn bấn loạn đòi cơn
Lửa lòng thánh thót cung đờn
Khách thơ lặn lội xuyên sơn chốn nào?

Vượt rừng sâu non cao vực thẳm
Đây phải đâu lá thắm chỉ đào
Phải chăng ngọn gió phương nào
Hằng Nga xui khiến lạc vào am mây?

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”
23.5.2020 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét