Một Ngày Buồn Thảm
Cảm xúc thơ Goethe bài 191
Mọi cố gắng vô ích
Mặt trời đã lặn rồi
Chiếc lá vàng buông xuôi
Ngày mồng sáu tháng sáu
Năm một tám mười sáu
Thật buồn bã với tôi
Nức nở mãi không thôi
Bóng hoàng hôn thê thảm
Một màu đen ảm đạm
Nghe tiếng chuông rền vang
Tôi ngồi nắm tay nàng
Khi trái tim ngừng đập
Ai nỡ lòng vùi dập
Cánh chim trời bay đi
Cũng tắt tiếng xầm xì
Giới phong lưu quý tộc
Hết hỏi tra nguồn gốc
Bà Schopenhauer
Trân thành mời chén trà
Hương khói thơm nghi ngút
Ngọn gió may heo hút
Hồn thiêng sẽ về đâu?
Sương phủ trắng mái đầu
Bên nấm mồ giá lạnh.
*Bà Schopenhauer mẹ của triết gia Arthur Schopenhauer
Christiane von Goethe chết ngày 6.6.1816 tại Weimar.
Nguyên tác:”Sau Cái Chết Của Christianen”
21.3.2021 Lu Hà
Cảm xúc thơ Goethe bài 192
Chìm đắm vào giấc mơ
Nửa đêm hai ba giờ
Khi mọi người đang ngủ
Xôn xao ánh trăng mờ
Đồng cỏ sáng lung linh
Dập dìu bầy yêu tinh
Nhảy múa vang lời hát
Thướt tha uốn éo mình
Phấp phới bướm trắng xinh
Những chùm hoa rung rinh
Mùi xạ hương ngây ngất
Ma trinh nữ khát tình
Từ nấm mồ chui lên
Mà sao lại thản nhiên
Giun dế cùng hòa nhạc
Xa gần hồn thôi miên
Mỗi lúc càng cuồng dại
Cõi trần gian oan trái
Với biết bao hận thù
Trái tim người bạc đãi.
Nguyên tác:”Bài Hát Yêu Tinh”
21.3.2021 Lu Hà
Màu Sắc Diệu Kỳ
Cảm xúc thơ Goethe bài 193
Khúc xạ nhìn ngộ nghĩnh
Tấm gương được cắt rời
Dưới ánh sáng mặt trời
Là màu Entoptic
Trầm ngâm tôi suy nghĩ
Những vị trí nhân đôi
Hồn ngây ngất bồi hồi
Trái đất như tinh thể
Vì sao lại khác thế?
Xin hỏi bạn Newton
Cánh ruồi bay vẫn còn
Khoa học tìm sự thật
Cầu vồng kia biến mất
Những phản xạ diệu kỳ
Trái tim càng lâm ly
Câu chuyện nàng Chức Nữ
Ngưu Lang đừng do dự
Với những lá phiếu bầu
Bắc lên một nhịp cầu
Cho mối tình chung thủy
Xin hãy đừng bi lụy
Hai trường phái song hành
Xôn xao khắp kinh thành
Thực nghiệm và lý thuyết
Vũ trụ tình tha thiết
Bầu trời rộng bao la
Hồn thơ tới ngân hà
Với muôn vàn tinh tú.
*Isaac Newton và Johann Wolfgang von Goethe hai trường phái trái ngược nhau khi nghiên cứu về ánh sáng.
Nguyên tác:”Màu Entoptic”
22.3.2021 Lu Hà
Bài Ca Thiên Nhiên
Cảm xúc thơ Goethe bài 194
Những cánh chim tự do
Tưởng trần gian suôn sẻ
Giọt mưa xuân nhỏ nhẹ
Trái đất rộng bao la
Một con chim sa đà
Chú bé con bắt được
Làm sao mà biết trước
Bị nhốt trong cái lồng
Thả ra vụt lên không
Rồi bỗng nhiên mất tích
Trở về nơi yên tĩnh
Nhảy nhót trong lùm cây
Với bè bạn vui vầy
Giọng ngọt ngào thiết tha
Gà con chạy vào nhà
cười cậu bé ngờ nghệch
Tự nhiên không sai lệch
Cho thế giới sinh tồn
Sáng sớm tới hoàng hôn
Ngày đêm không thay đổi.
Nguyên tác:”Một Cậu Bé Bắt Một Con Chim”
22.3.2021 Lu Hà
Dã Từ Tất Cả
Cảm xúc thơ Goethe bài 195
Buông bỏ những phù du
Cõi trần gian đòi trả
Mọi thứ đều có giá
Trên bước đường chông gai
Hy vọng cho ngày mai
Thông qua sự kế thừa
Ta đã sẵn sàng chưa
Trái tim hồng dâng hiến
Miền đất nào đi đến
Cho con cháu muôn đời
Nơi góc biển chân trời
Khát khao tìm hạnh phúc
Sự sống còn thúc giục
Bầu trời rộng bao la
Bao tấm lòng thiết tha
Dựng xây quê hương mới
Đường vinh quang chói lọi
Cho tổ quốc thứ hai
Linh hồn đừng bi ai
Dưới gốc cây cổ thụ
Đêm não nùng gió hú
Mồ vô chủ nở hoa
Lã chã sương nhạt nhòa
Tiếng ma hời thổn thức.
Nguyên tác:”Buông Bỏ Tất Cả Những Gì Qúa Phù Du”
23.3.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét