Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

Song Thất Lục Bát Chùm 179




Buông Xuôi Mái Chèo
cảm động thơ tình của Dalan Hoang: Bài Thơ Chưa Gởi

Thơ đã viết sao em không gởi
Anh đợi hoài le lói con tim
Thời gian lặng lẽ im lìm
Lá thu rơi rụng bóng chìm hoàng hôn


Cứ lần lữa mảnh hồn chan chứa
Bảo chưa vần chưa đủ ý chăng
Buồn rầu ảm đạm vầng trăng
Hết tròn lại méo bẽ bàng Hằng Nga

Hương tình thắm mặn mà chẳng giữ
Anh đi rồi thác lũ trào dâng
Nỗi niềm thổn thức bâng khuâng
Mênh mông gió lạnh mấy tầng không gian

Giờ lại hỏi non ngàn biển rộng
Cánh chim bằng lồng lộng trời mây
Thuơng hồn chết yểu ngất ngây
Nam Kha giấc mộng vui vầy năm canh

Rồi thảng thốt kinh thành sương khói
Bóng giai nhân tức tưởi gần xa…
Xót xa nhìn ánh dương tà
Chiều đông u uất nhạt nhòa lệ rơi!

Sầu tê tái tả tơi dáng nguyệt
Vầng trăng yêu đã khuyết mất rồi
Đời người như cánh bèo trôi
Thuyền tình chấp chới buông xuôi mái chèo…!

18.6.2015 Lu Hà



Gieo Mầm Vị Lai
Tri ân nữ sĩ Trần Hiền Châu: Hạt Giống Hạnh Phúc

Sống trong cõi sa bà bể khổ
Làm văn nhân thục nữ thanh tao
Người gian tránh né lao đao
Tử sinh trọn vẹn sĩ hào mấy ai

Tế bần khóc canh dài lệ đắng
Chết tinh thần ngay thẳng thăng thiên
Thành công thất bại  ưu phiền
Ma vương qủy xứ triền miên quấy rầy

An dân quốc vui vầy thế thái
Lạc quan đời quản ngại đường xa
Không ham phú qúy ác tà
Tham tiền bỏ ngãi cửa nhà yên vui

Lam chướng dữ chôn vùi tan tác
Ác tâm đầy thân xác não nùng
Độc gây quả báo hãi hùng
Gieo mầm đức huệ lâm chung nhẹ nhàng

Nghiệp lành tốt thênh thang rộng mở
Cho muôn đời con cháu thấm sâu
Kiếp người hạnh phúc bên nhau
Sau  đầy ân trạch tươi màu vị lai.

19.6.2015 Lu Hà



Đẹp Màu Hoa Niên
cảm xúc khi đọc thơ Nhung Truong: Giấc Mộng Vàng

Thơ rưng rức sầu vương khói tỏa
Trái tim hồng ửng máu phôi phai
Bao nhiêu trong cõi trần ai
Dạ bào ruột thắt canh dài thở than

Đời lận đận non ngàn gió biển
Mảnh hồn ngây tận hiến dâng anh
Giọt sương thánh thót trên cành
Trời xanh thăm thẳm cái oanh rã rời

Chút hối hận tả tơi cánh bướm
Thỏi nam châm rơm rớm kim bôi
Đuốc hoa hoài vọng xa xôi
Hồn mây chết đuối nổi trôi xứ nào?

Nghe sóng vỗ ba đào cuồng dữ
Thuyền tình không bến đỗ người ơi!
Còn đâu giây phút lả lơi
Vầng trăng nghèn nghẹn lệ rơi đôi hàng

Rồi từ đó dở dang thế đó
Thú thương đau ru ngủ hồn em
Bóng ai ngơ ngác bên thềm
Trăng thu vàng võ nỗi niềm ly tao

Trong mộng mị thì thào nhắn nhủ
Thuở xuân thì quá khứ trôi mau
Sớm khuya kề cận bên nhau
Cung đàn dìu dặt đẹp màu ái ân

Ôi chan chứa Châu Trần Tấn Sở
Cái khuân vàng nhắc nhở xa xưa
Lâng lâng ánh nguyệt song thưa
Tình trăng ẻo lả xuân chưa héo tàn…!

*Bài thơ này viết kỷ niệm với người nữ sĩ chuyên làm thơ đấu tranh
24.6.2015 Lu Hà



Thương Cánh Bèo Trôi
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Tím Cả Hồn Tôi

Người nữ sĩ sinh ra là để
Tặng tinh cầu những trái yêu thương
Thơ tình xao xuyến vấn vương
Hoa thơm qủa ngọt thiên đường mộng mơ…

Đêm thanh vắng lờ mờ nhân ảnh
Dáng thiết tha như cảnh Cao Miên
Đưa hồn thăm khác mọi miền
Sông hồ biển nước đào nguyên lối mòn

Hồn lạc lối bồn chồn ngơ ngác
Tiếng chim oanh xào xạc lá rừng
Gặp nhau nao nức vui mừng
Nửa vòng trái đất tưng bừng suối reo

Ai đứng duới chân đèo màu tím
Hoa sim mua lìm lịm chao ôi!
Tóc mây lõa xõa bồi hồi
Long lanh thu thủy xa xôi gợn tình 

Hồn cát sĩ soi hình bóng nước
Cái khuân hồng rạo rực hoan ca
Cát vàng trải chiếu Hằng Nga
Gió đông sõng sượt mượt mà làn da

Bao kỷ niệm quê nhà xa nhớ
Quên làm sao từ thuở nằm nôi
Hà – Châu thương cánh bèo trôi
Trải bao ngang trái luân hồi biển dâu

Buồn ôn lại hảo cầu xuân trước
Tình hoài vương đám rước cô dâu
Đa tình tự cổ lệ sầu
Hồn thơ bi lụy mái đầu tuyết sương…!

29.6.2015 Lu Hà



Hương Hoa Động Vàng
viết tặng nữ sĩ Trần Hiền Châu

Nguyễn Đức Quận xôn xao tám chữ
Bắc trung du Thanh Hóa tỉnh nhà
Nhụy Kiều kiệt nữ chói lòa
Hào quang rực rỡ nhạt nhòa lệ rơi!

Giặc Ngô đó tơi bời khói lửa
Triệu Trinh Nương lịch sử từng ghi
Phiếu mai tre trúc đền nghì
Voi thần xuất trận thầm thì thông reo

Chiều Vĩnh Lộc hắt heo đồng cỏ
Thành nhà Hồ cổ độ trăng soi
Chiến khu tạo dựng sáng ngời
Vương triều Việt Quốc đất trời của ta

Bao chiến tích sơn hà rực rỡ
Bình Định Vương khởi nghĩa Lam Sơn
Sục sôi khí thế căm hờn
Nằm gai nếm mật chẳng sờn chí trai

Kìa Nguyễn Trãi anh tài cứu nước
Áng văn thơ thao thức Sầm Sơn
Cát vàng sóng vỗ đòi cơn
Nồm nam hây hẩy giận hờn chi em...?

Hoàng hôn xuống nỗi niềm mờ tỏ
Hồ Xuân Hương sương nhỏ Hằng Nga
Làn da mát lịm mượt mà
Phố đêm hồi hộp thái hòa khúc ca

Nghe ai hát đậm đà sim tím
Tình Hữu Loan lìm lịm thoảng bay
Nem chua chả quế cho hay
Răng bừa chiếc bánh men say lòng người

Hồn nữ sĩ lả lơi ưu ái
Trần Hiền Châu quản ngại đường xa
Trong mơ hiển hiện một tòa
Nam kha phảng phất hương hoa động vàng

Ôi thương qúa dịu dàng đắm đuối
Bướm hồng xinh dong duổi tình trăng
Hoa thơm vương bụi phấn vàng
Dẫu lìa ngó ý bóng chàng văn nhân

Angkor Wat tần ngần khói tỏa
Những đền đài chan chứa mùi hương
Nôn nao trong cõi vô thường
Luân hồi chìm nổi môi hường thắm tươi!

1.7.2015 Lu Hà  



Viết Về Người Nữ Sĩ Trẻ
Thơ trả lời Trần Hiền Châu: Viết Về Người Thi Sĩ

Lão phu vẫn dẻo dai tráng sĩ
Thơ đang hăng trần thế vơi đầy
Một vài thập kỷ vui vầy
Hiền nương chan chứa canh chầy nỉ non

Bạn phây búc môi son má phấn
Gái hồng nhan lận đận duyên tình
Nửa đêm gà gáy xập xình
Nghẹn ngào khung chát hành tinh dập dờn

Lửa lòng cháy trào cơn sóng dội
Dòng thủy triều đắm đuối thiết tha
Bâng khuâng ngắm mảnh trăng ngà
Hải âu tung cánh mặn mà cung nga

Bẻ cành quế Hằng Nga dan díu
Vườn nở hoa líu ríu hoan ca
Bông quỳnh rạo rực bay xa
Hương ngây mùi phấn Lu Hà ngẩn ngơ

Chuông thánh thót đợi chờ cảnh giới
Thuyền buồm căng phấp phới ra khơi
Nôn nao tiên nữ mỉm cười
A di đà Phật đất trời bao la

Người nữ sĩ ngọc ngà sương tuyết
Vội vàng chi vĩnh biệt men say
Thời gian nào có ai hay
Cánh cò bay lả tháng ngày dài ghê

Trải gió bụi sơn khê tầm tã
Nước non ơi! Thiên hạ mấy ai
Thanh mai trúc mã chương đài
Long lanh ánh nguyệt nét ngài nở nang

Duyên hội ngộ dở dang tiền kiếp
Đền ơn nhau nối tiếp hồn thơ
Phải đâu bạc bẽo hững hờ
Thắp hương cúng bái dật dờ bướm hoa!

18.6.2015 Lu Hà



Hồn Thu Nức Nở
cảm tác từ nỗi lòng Trần Hiền Châu: Em Ước

Nghe nức nở hồn thơ đẫm lệ
Trần Hiền Châu tri kỷ tri âm
Lu Hà thấm giọt tình thâm
Thu sầu sương đọng sóng gầm biển xa

Gió thổn thức ngân hà sông bạc
Cả bầu trời xào xạc nước mây
Bâng khuâng chén rượu vơi đầy
Đĩa dầu hao cạn ngất ngây nửa đời

Hồn theo gió chơi vơi biển ái
Thuyền trăng ơi! tê tái sông yêu
Bến tình dạo gót tiểu kiều
Huyền sương chày ngọc mĩ miều Vân Anh

Câu song thất nhú cành lục bát
Thuở hồng hoang ngào ngạt hương say
Hàng phong rạng liễu bấy nay
Dặm trường cát bụi đắng cay nỗi lòng

Duyên hội ngộ dù trong dù đục
Ngọn sóng tình thôi thúc trái tim
Đôi bờ mải miết đi tìm
Sông Tương dào dạt chân chim xa mờ

Ôi thương quá! Giấc mơ tình ái
Dọc giang hà trống mái thư cưu
Quan quan cảnh ngộ oan cừu
Chiều thu lá rụng còn lưu bóng người…!

1.7.2015 Lu Hà  



Linh Hồn Kỹ Nữ
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Gái Điếm Việt Nam

Hồn kỹ nữ lờ mờ đây đó
Mùi phấn hương chăng chớ hay chưa
Lả lơi trăng gió mây mưa
Nỗi niềm tủi hận sao chưa lấy chồng

Là đối tượng tấn công xã hội
Cần tránh xa nhức nhối tâm can
Đại gia cán bộ triệu ngàn
Xa hoa đài các thế gian dật dờ

Ca nhạc sĩ nhởn nhơ cậy thế
Các siêu sao được thể khoe khoang
Chân dài hoa hậu phát quang
Báo đăng chi tiết rỡ ràng chiếu chăn

Bọn đầy tớ nhân dân thư giãn
Gái nhà quê bạc phận khóc thân
Bần nông đắm đuối công nhân
Ngẩn ngơ phố thị xa gần hào hoa

Cũng lắm ả nhạt nhòa khóe hạnh
Giọt mưa rơi tí tách Lu Hà
Tình thơ lai láng la đà
Năm châu bốn biển lượt là thiết tha

Cần chi rứa đô la vàng bạc
Cõi bồng lai cánh hạc bay xa
Hò khoan cò lả khúc ca
Thuyền xuôi mát lái mượt mà ái ân...!

3.7.2015 Lu Hà



Canh Khuya Trằn Trọc
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Bâng Khuâng Tình Thu

Gió mơn trớn lòng thu chớm nở
Cánh phượng rơi mở ngõ phù vân
Bướm ong rạo rực hương ngàn
Mây xanh nước biếc nồng nàn cúc ơi!

Chim tu hú tìm nơi tình tự
Giọng ve sầu thi tứ chứa chan
Nắng vàng hiu hắt rũ tàn
Hạ đi níu áo  lệ tràn bờ mi

Hoa trinh nữ nhu mì hiền thục
Nép bên đường thúc giục giai nhân
Xốn xang đỉnh giáp non thần
Nam Kha giấc mộng Vu Phần chàng ơi!

Kìa cát sĩ lả lơi tình ái
Có ai hay quan tái chiều thu
Vẳng nghe câu hát lời ru
Canh khuya trằn trọc vi vu khúc sầu

Duyên nồng cháy tinh cầu thao thức
Nét yêu kiều rạo rực toàn thân
Ngậm vành kết cỏ Châu Trần
Ngọc về Hợp Phố Tấn Tần mưa sa

Đêm thanh vắng Ngân Hà vòi vọi
Trái tim hồng quen thói đòi cơn
Sá chi than củi giận hờn
Lửa lòng le lói chập chờn đại dương!

1.7.2015 Lu Hà



Hồn Thơ Thiếu Nữ
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Viết Về Người Thi Sĩ

Cô thiếu nữ phây phây hở rốn
Thắp nén nhang chẳng tốn một xu
Gọi hồn Lý Bạch thiên thu
Ới a Đỗ Phủ vi vu nhạc đàn

Hà thi sĩ bần thần ngơ ngác
Ngọn lửa lòng xào xạc gió mây
Sóng tình cuồn cuộn ngất ngây
Năm dài tháng rộng vui vầy bướm hoa

Xin chớ vội nhạt nhòa hương khói
Dòng suối thơ roi rói xuân tươi
Động hồ mai cúc mỉm cười
Tình xưa nghĩa cũ lả lơi tuyết hồng

Ngót thế kỷ thê lương tang tóc
Trái tim non khóc lóc đắng cay
Xích xiềng roi vọt đọa đày
Khổng phu lễ giáo đặt bày kỷ cương

Nền đạo đức khoa trương hống hách
Kiếp phận hèn ngõ ngách bò ngang
Dế giun tụi nhục bẽ bàng
Hồng nhan bạc mệnh dở dang duyên tình

Mừng dân chủ hành tinh chuyển động
Thơ cũng đòi cuộc sống tự do
Nôn nao bến mộng con đò
Dập dìu vần điệu dắt cò qua sông

Kìa song thất mênh mông lục bát
Trần Hiền Châu xanh ngát vườn thơ
Lu Hà đâu dám hững hờ
Ngẩn ngơ cá chuối đôi bờ đục trong!

18.6.2015 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét