Buông Xuôi Mái Chèo
cảm động thơ tình của Dalan Hoang: Bài Thơ Chưa Gởi
Thơ đã viết sao em không gởi
Anh đợi hoài le lói con tim
Thời gian lặng lẽ im lìm
Lá thu rơi rụng bóng chìm hoàng hôn
Cứ lần lữa mảnh hồn chan chứa
Bảo chưa vần chưa đủ ý chăng
Buồn rầu ảm đạm vầng trăng
Hết tròn lại méo bẽ bàng Hằng Nga
Hương tình thắm mặn mà chẳng giữ
Anh đi rồi thác lũ trào dâng
Nỗi niềm thổn thức bâng khuâng
Mênh mông gió lạnh mấy tầng không gian
Giờ lại hỏi non ngàn biển rộng
Cánh chim bằng lồng lộng trời mây
Thuơng hồn chết yểu ngất ngây
Nam Kha giấc mộng vui vầy năm canh
Rồi thảng thốt kinh thành sương khói
Bóng giai nhân tức tưởi gần xa…
Xót xa nhìn ánh dương tà
Chiều đông u uất nhạt nhòa lệ rơi!
Sầu tê tái tả tơi dáng nguyệt
Vầng trăng yêu đã khuyết mất rồi
Đời người như cánh bèo trôi
Thuyền tình chấp chới buông xuôi mái chèo…!
18.6.2015 Lu Hà
Chán Đời Bạc Bẽo
Chia sẻ tâm tư với Dalan Hoang : Đời Thực Buồn
Dạ Lan sầu muộn chơi vơi
Tâm hồn thiếu phụ ngỏ lời với tôi
Thương đời chiếc bách nổi trôi
Phù du bèo bọt làn môi tím hồng
Xót xa bao kẻ ngông cuồng
Giàu sang phú qúy chất chồng oan khiên
Kể sao cho xiết nhãn tiền
Ba đường ác đạo dụ miền đảo say
Tìm trong chén rượu men cay
Bóng đêm sợ hãi ai hay lạc loài
Trách đời bạc bẽo chi hoài
Nhân tình thế thái tuyền đài thảm thương
Niềm vui tạo cảnh thê lương
Tan vào hư ảo chán chường ai ơi!
Bâng khuâng ngẫm nghĩ về đời
Bài thơ nức nở gửi người thi nhân
Mong rằng chia sẻ ân cần
Dìu nhau đỉnh giáp non thần bướm hoa
Ngóng trông thông cảm lệ nhòa
Ôm nhau cùng khóc tấu hòa niềm tin!
13.6.2015 Lu Hà
Nổi Trôi Cánh Bèo
cảm xúc từ nỗi niềm Dalan Hoang: Đêm Buồn
Nghe cung oán đêm buồn thiếu phụ
Dalan Hoang gió hú mây trời
Suối thơ dòng lệ tuôn rơi!
Trùng dương xa cách nhớ người tình chung
Tình đôi lứa chập chùng biển cả
Thuyền đầy trăng chan chứa sóng trào
Ngẩn ngơ thơm đóa hoa đào
Yến oanh ríu rít nghẹn ngào vườn xuân
Mùa thu khóc mấy tuần trăng hiện
Giai nhân ơi tri diện tri tâm
Thương ai vội vã hồi âm
Song thất lục bát tình thâm thuở nào
Duyên tiền kiếp xôn xao cánh hạc
Gặp nhau rồi tan tác chia ly
Hồn mây gió núi tinh kỳ
Xót xa hồ điệp xiêm y thẹn thùng
Trong cõi mộng hoàng cung diễm lệ
Nàng cùng ta làm lễ giao bôi
Sáng nay ngơ ngác bồi hồi
Lu Hà thổn thức nổi trôi cánh bèo!
14.6.2015 Lu Hà
Sầu Tang Khép Lại
chia sẻ nỗi niềm riêng với Dalan Hoang: Riêng Mình Ta
Trời giông gió mà không thấy lạnh
Giọt sầu dâng sóng sánh tim em
Mưa buồn lã chã quanh thềm
Bàn chân ướt đẫm nỗi niềm thương đau
Đời bể khổ dãi dàu năm tháng
Ngọn lửa hồng cay đắng làm sao
Củi than tro bếp hư hao
Cô liêu quạnh quẽ nghẹn ngào thời gian
Chút hy vọng canh tàn hiu hắt
Níu đợi hoài réo rắt chim ca
Đằng tây khuất bóng trăng tà
Vừng đông ẻo lả lược ngà gương soi
Nghe xao xác lẻ loi tiếng gọi
Tầng không gian le lói hồn mây
Chập chờn
sợi nắng ngất ngây
Ngán cho
tạo hóa đặt bầy trêu ngươi
Em ngồi
đó mưa rơi ghế đá
Nỗi niềm
riêng băng gía mùa đông
Vi lô lau
lách cánh đồng
Sầu tang
khép lại thuyền không bến tình
Bởi định
mệnh chúng mình xa cách
Kiếp trần
ai chiếc bách theo dòng
Đại dương
sóng vỗ nát lòng
Mưa rơi,
rơi mãi chờ mong bóng người!
17.6.2015
Lu Hà
Nửa Hồn Lận
Đận
chia sẻ
tâm tình với Dalan Hoang: Giọt Lệ Buồn
Nức nở
mãi bao đêm trường thổn thức
Để lòng
anh tê tái lắm em ơi!
Cánh chim
bằng góc bể cuối chân trời
Nghe sóng
vỗ xa xôi buồn cố quận
Em thương
cảm nửa hồn anh lận đận
Bút mực
nào loang lổ dấu phôi phai
Chạy ngược
xuôi vùi dập cõi trần ai
Rồi đứng
dậy vươn vai cười tự bảo
Này thế
cuộc bao mùa trăng lảo đảo
Ngọn lửa
lòng nhen nhóm trái tim côi
Gió thênh
thang cửa động bướm bồi hồi
Hoa ướt đẫm
cảnh đời sương cát bụi
Anh buồn
tủi ra đi đầu cắm cúi
Phút chia ly sao khó nói nên lời
Mắt rưng rưng dòng suối lệ tuôn rơi!
Chảy ngược lại phải chăng vì cuộc sống?
Chiều quan tái thôi ta đừng hoài vọng
Bởi kiếp này anh mắc nợ tình em
Bóng hoàng hôn lả tả liễu buông rèm
Hồn day dứt thê luơng miền băng gía!
1.10.2015 Lu Hà
Sầu Cô Phụ
cảm xúc thơ Dalan Hoang: Ngày Không Anh
Thu tàn tạ trên đường phố vắng
Mùa đông về cay đắng làm sao
Lá vàng rơi rụng lao xao
Giọt sầu cô phụ nuốt vào bên trong
Sương lã chã long đong số phận
Anh đi rồi tủi hận tơ duyên
Mày chau ủ dột thuyền quyên
Trời già quen thói tật nguyền ghen tuông
Mưa lất phất dồn chuông chùa đổ
Trách đời chi kẻ khổ người vui
Nỗi niềm oan trái dập vùi
Hồng nhan khép cửa ngậm ngùi hoang liêu
Mình với bóng tiêu điều ảo não
Bốn bức tường lảo đảo triền miên
Đĩa dầu chất chứa ưu phiền
Năm canh khắc khoải hồn điên dật dờ
Cũng có
lúc lờ mờ hư ảo
Mùi hương
bay thơm thảo nụ hôn
Làn da
nóng bỏng bồn chồn
Bàng
hoàng ngồi dậy lệ tuôn đôi hàng!
Gió hun
hút phũ phàng giông tố
Phận má
đào cảnh ngộ thê lương
Xế chiều
ai kẻ đoái thương
Sen lìa
ngó ý tơ vương mãi hoài!
19.10.2015
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét