Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

Thơ Tình Chùm 841





Sòng Đời Đỏ Đen
Họa thơ Giang Hoa: Đời Kỹ Nữ

Ca kỹ lênh đênh kiếp lục bình
Sòng đời tủi hận đóa hồng xinh
Phôi pha cát bụi năm canh khóc
Thổn thức trầm luân nửa giọng tình
Lữ khách  đòi cơn tơ liễu héo
Hồng nhan bạc bẽo mảnh hồn trinh
Trăng suông vắng vẻ thuyền không lái

Trôi nổi về đâu chẳng tiếc mình…!

22.10.2016 Lu Hà



Hoàng Hôn Tím
Cảm đối với Hiền Châu: Ngấm Ngầm Đông Tới

Thu vội vã để mùa đông nhào tới
Giọt sương rơi còn ngây ngất hương mê
Mưa phùn bay thân thấm ướt dãi dề
Chim cun cút ngẩn ngơ tìm tổ ấm…

Con bướm trắng bàng hoàng nghe tiếng sấm
Sét ái tình làn chớp sáng lao xao
Cuối phương trời nghe tiếng gọi thì thào
Hoài vọng tưởng nôn nao giờ tận hiến…

Thơ ai viết vun xới lòng xao xuyến
Cung đàn trầm dang dở khúc ly tao
Mảnh hồng nhan than thở phận má đào
Người tri kỷ tâm linh miền cảm hứng…

Em khắc khoải hết vào ra lại đứng
Chẳng hẹn hò day dứt mãi không thôi
Bởi vì sao trái tim đập bồi hồi
Tần giao động rung lên đòi cộng hưởng…

Hoàng hôn tím thiết tha tìm phương hướng
Nửa hồn mây lạc lối biết khi nao
Ý trung nhân hơi thở gấp ngọt ngào
Bờ môi mọng run lên vì mật ngọt…!

23.10.2016 Lu Hà



Hồn Về
Cảm đối thơ Hiền Châu: Phố Lạnh Hương Quen

Bồn chồn lạc nẻo hương đêm
Trăng soi rèm cửa êm đềm gió thu
Chập chờn đom đóm vi vu
Lá rơi xào xạc thâm u dế mèn

Lẻ loi chiếc bóng chao đèn
Hồng lâu mộng ảo bao phen dãi dề
Ăn sương tiếng qụa não nề
Cánh đồng cỏ úa điệu kèn thoảng bay

Sòng đời sao nỡ trắng tay
Sông tình bể ái đắng cay phũ phàng
Trách chi duyên nợ dở dang
Trùng dương xa cách thiếp chàng thở than

Hồn ai vượt biển non ngàn
Ngẩn ngơ phố cổ lan can tựa cầu
Nhớ ai xõa tóc trải đầu
Dòng sông xanh ngắt bể dâu đoạn trường

Sen hồ ao cá quê hương
Dẫu lìa ngó bẻ còn vương tơ lòng
Ngược xuôi kiếp phận long đong
Lợi danh buông bỏ nhớ mong hồn về…!

22.10.2016 Lu Hà


Ổi Ương Ương Ổi
viết tăng nữ sĩ Nhung Truong kỷ niệm bài thơ cũ 9.10.2014

Ổi kia tròn trịa hai năm
Mấy tuần ngỏ lộc trăng rằm nôn nao
Lá xanh trĩu quả ngọt ngào
Ổi ương ương ổi bóng đào thướt tha

Có người thiếu phụ mặn mà
Trông xa ngỡ tưởng Hằng Nga dáng trần
Bàn dân thiên hạ bần thần
Trông chừng phu tử lang quân vắng nhà

Hết ngồi lại đứng lân la
Lòa xòa ổi chín nắn ra bóp vào
Mừng thầm ổi mới nghẹn ngào
Đôi dòng lệ chảy xôn xao bướm hồng

Cái ong loan báo tâng công
Rỉ tai gia chủ bóng ông vội vàng
Canh chừng ổi chín mịn màng
Vườn nhà vun xới dịu dàng tay tiên

Dập dìu phong cảnh thiên nhiên
Đường mây lối mộng đào nguyên bến nào
Một vùng như thể quỳnh dao
Có hiên lãm thúy gió chào hoa thưa!

9.10.2016 Lu Hà




Hương Đêm
Cảm hứng với Hiền Châu: Thành Phố Lạnh Hương Quen

Cúc nở phượng rơi chạnh nỗi niềm
Thỏang mùi vú sữa tủi hương đêm
Hồn mây dờ dẫn theo mưa gió
Lã chã hàng hiên lá rụng thềm

Phòng loan vắng vẻ hơi tình ấm
Hun hút thu đông lạnh thấu lòng
Đất bằng giông bão trời thăm thẳm
Ai biết thành đô vẫn nhớ mong…

Bóng ảnh dần trôi từ buổi đó
Cung đàn dang dở ánh trăng ngần
Trằn trọc năm canh hoen khóe hạnh
Tiếng gà eo óc bước phong trần

Duyên nợ đèo bồng buồn thiếu phụ
Hồng nhan bạc mệnh sầu kim cổ
Cánh bèo trôi dạt bến sông Tương
Chim cá xót xa lòng tủi hổ

Tưởng bén hơi nhau nào cách biệt
Người đi kẻ ở cuối chân trời
Biết đến bao giờ còn gặp lại
Phỉ tình ao ước giọt châu rơi!

10.10.2016 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét