Nợ Trần Ai
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Tự Nhủ
Sóng nước mênh mông
bọt hững hờ
Khách tình một chuyến
ánh trăng mơ
Đầu thai có biết rằng
đau khổ
Chuyển kiếp mà sao nợ
vẫn trơ
Mộng ước hư danh bờ ảo
vọng
Công danh sự nghiệp
bến bơ vơ
Vầng dương lững thững
qua song cửa
Ngoảnh lại than ôi một
nấm mồ