"Lời nhắc nhở muội
đây đã nhớ.
Huynh yên lòng đừng sợ
nưã nha.
Bắc Âu đã nhận là nhà.
Bao năm nay đã coi là
quê hương.
Còn tình ái vẫn thương
nhiều lắm.
Bao năm rồi vẫn đặm
hương yêu.
Muội đâu có muốn làm
liều...
Con tim thổn thức trăm
điều đó thôi.
Và thể chất thì thôi
khỏi nói.
Sức tràn đầy, tạm gọi....trâu
rừng.:)
Có khi nóng giận, vui
mừng.
La lên một cái, dường
lưng gánh rồi.
Thi Nguyên
Thi Nguyên
Theo Mây Cưỡi Gió
Muội phúc hậu thì ai cũng
rõ
Từ bao đời mới có ngày
nay
Càng nhìn càng ngắm
càng say
Mắt đen lóng lánh lay
ray hạt huyền
Sống mũi cao song quyền lừng lững
Trái hồng đào lơ lửng như bay
Sống mũi cao song quyền lừng lững
Trái hồng đào lơ lửng như bay
Xiêm y là lướt như mây
Đuôi sam thừng bện cảnh này thiên thai
Đuôi sam thừng bện cảnh này thiên thai
Huynh thích lắm nụ cười
hoa nở
Ngây ngây hoài nhớ ả Hằng
Nga
Xa xôi cung Quảng la
đà
Xin làm chàng cuội gốc đa ngồi chờ...
Xin làm chàng cuội gốc đa ngồi chờ...
Muội muội muội ca ca
hoài mãi
Để đất trời tê tái mưa
sa
Luân hồi sáu nẻo ta bà
Theo mây cưỡi gió bao
la Ngân Hà...
5.12.2011 Lu Hà
Cuội Hoá Sinh
Cõi chúng sinh thì có
bốn loài.
Cuội này ngoại lệ, hoá
loài chi đây..?
Cuội xưa tội Dối tràn
đầy.
Cuội nay Bay Bướm
riêng tây bề bề...?!
Ở trên ấy còn chê chị
Nguyệt...?!
Cõi trần gian khác biệt
lắm thay.
Hiểm nguy, bao cảnh đoạ
đày.
Lòng không giữ vững, đọa
đày thiêu thân.
Sống tỉnh thức tu nhân
tích đức...
Để cuộc đời "bỉ cực
thái lai"...
Danh thơm chẳng giống
hương lài.
Ngược theo chiều gió vẫn
hoài thơm lâu
Thi Nguyên
Cuội Đã Hoá Thân
Cuội thức tỉnh là nhờ
nàng Nguyệt
Cảnh neo đơn tha thiết
bên nhau
Lánh xa cám dỗ ta bà
Ở nơi Cung Quảng mặn
mà ái ân
Cuội chăm chỉ lo toan
đồng áng
Với hai tay gây dựng
cơ đồ
Không gian huyền ảo mơ
hồ
Ai mà biết được ngọt
ngào sớm trưa
Người trần thế đui mù
câm điếc
Cuội và Nga đã bước
sang ngang
Trư tiên nhập hội
thiên đàng
Quảng Hàn đổ nát dở
dang tơi bời
Đừng trách Cuội làm
chi muội nhé
Cuội đâu còn nhân thế
như ta
Cuội là một đấng cao
xa
Tu tiên đắc đạo Hằng
Nga vợ hiền
Cũng có thể thành tiên
thành Phật
Hay là người chân thật
thi nhân
Trùng trùng duyên khởi
dân gian
Hay đang du ngoạn đằng
vân hải hồ?
6.12.2011 Lu Hà
Dám nào trách Cuội chi
đâu...
Chẳng qua muội tưởng
Cuội cầu hôn thôi...
Nếu không phải giòng đời
vẫn thế....
Bình lặng trôi không
thể đắm đâu...!
Sợ người xỏ mũi dắt
trâu...
Đem về bầu bạn, vuốt
râu qua ngày...
Muội tuy vẫn đắm say
trần thế.
Sách cũ mà không để hư
đâu.
Quyết tâm sáng tựa
minh châu.
Sợ chi bão táp mưa
ngâu, ngập lòng..
Sưả mình gạn đục khơi
trong.
Vuông tròn bổn phận
còn mong ước gì ?
Thi Nguyên
Người Tiết Tháo
Vẫn biết thế con người
tiết tháo
Sách thánh hiền muội đã đọc qua
Sách thánh hiền muội đã đọc qua
Phỉ phong quen thói nết
nhà
Sân Trình cưả Khổng
hào hoa nét ngài
Cuội đâu dám lả lơi
trăng gió
Thương Hằng Nga tê tái
mưa ngâu
Bần hàn bến bãi nương
dâu
Để trâu ăn luá gọi cha
ồi ồi
Cuội thấm khổ ở nơi trần
thế
Mới lên đây bạn với Hằng
Nga
Tối đèn tắt lưả có
nhau
Lần gần rơm bén phải
đâu tội tình?
Phép gia huấn trời
xanh thấu tỏ
Cuội tuy nghèo đâu thiếu
lễ nghi
Cũng từng mài ruã kinh
thi
Cổ kim hận sự mấy ai tỏ
tường
Cuội đâu dám gà đồng
mèo mả
Tiếng cười chê mai miả
ngàn sau
Thằng Cuội ngồi gốc
cây đa
No cơm ấm cật phất phơ
nổi khùng...
6.12.2011 Lu Hà
Lu Hà ơi! Anh làm sao
thế..?!
Lại tự nhiên hạ bệ
mình sao..?
Cuội ông nổi nóng ào
ào..
Hằng nga trốn chạy rơi
sao ra kià...
Cười toe toét đầm đià
nước mắt.
Cuộn chểng chang xắp đặt
cho trâu.
Nó mà ăn luá ở đâu...
Cuội bà biết được, bay
đầu như chơi.
Còn rơm lưả là nơi
thánh điạ.
Chớ giỡn hoài, cà khiạ
nhe huynh.
Gia Quy, Phép Nước tội
mình.
Hằng Nga mặc ả, làm
thinh không thèm...
Thi Nguyên 06.12.2011.
Sớm Trưa Gật Gù
Thi Nguyên ơi! Muội đừng
có giận
Chàng Cuội kia lấn cấn
mà thôi
Sống dai ở mãi trên trời
Lưả nồng rơm bén than ôi gió luà...
Cũng bởi tại Hằng Nga đanh đá
Lưả nồng rơm bén than ôi gió luà...
Cũng bởi tại Hằng Nga đanh đá
Coi Cuội như kẻ ở người
dưng
Cuội là con cái dân
thường
Làm sao sánh được
thiên bồng tướng quân...
Trư Bát Giới hoá thân đầu lợn
Trư Bát Giới hoá thân đầu lợn
Cũng bởi vì táo tợn
tình si
Dập dìu dan díu cùng
ai
Thiên đình nổi đậy đoạ đầy khổ đau
Thiên đình nổi đậy đoạ đầy khổ đau
Cuội đâu muốn như Trư
Bát Giới
Cõi trần gian tê tái xót
xa
Luân hồi sáu nẻo ta bà
Thôi đành nhịn vậy sớm
trưa gật gù...
7.12.2011 Lu Hà
Phải rồi ta chớ lu
bu...
Bây giờ đã lỡ ngồi tù
trung thân...
Em chẳng biết Hằng Nga
đanh đá.
Nó dám sao cậy cả tổ
tông...!
Ả mà có dám chơi
ngông...
Thì Huynh cũng chẳng
đèo bòng nhe Huynh...
Huynh đừng nghĩ là
mình thua kém.
Phải tự tin càng lém
càng hay.
Bác Trư sao sánh bài
này...
Đừng như lật đật loay
hoay gật gù
Và còn nưã không thù
chẳng óan.
Cứ vui chơi, có oản cứ
ăn.
Tội gì Huynh cứ lăn
tăn..
Vào chuà lễ Phật ăn
năn là huề...
hahahaha...!
07.12.2011 Thi Nguyên
Đôi Trái Đào Mơ
Huynh là đấng mày râu
quân tử
Chốn phong trần sinh tử
mấy phen
Ngán đời danh vọng bon
chen
Bình sinh chỉ thích
thuyền quyên má đào
Vẫn sớm khuya vợ bìu
con díu
Hồn thơ bay líu ríu
thiết tha
Ung dung thong thả la
đà
Tâm trong bình lặng
trăng ngà ngẩn ngơ
Có oản ăn đền bù cưả
Phật
Bướm cợt hoa ngây ngất
thì sao?
Tình thù ân oán duyên
tơ
Sân si ruỗi bỏ mộng mơ
bồ đào
Chén mĩ tỉu say xưa là
quý
Gặp vận may đôi trái
đào mơ
Mênh mông sóng nước xa
mờ
Thuyền trôi bến đậu cơ
hồ gió mưa...
Nguyễn công Trứ tuổi
đà tám chục
Đấng anh hùng tướng quốc
mấy ai
Buồng the lả lướt canh
dài
Đường mây lai láng
chương đài đêm thâu....
7.11.2011 Lu Hà
Đã mang tiếng ở trong
trời đất.
Phải có danh gì với
núi sông”.
Nguyễn Công Trứ.
Một nhân tài dễ đâu
tìm thấy.
Lòng thẳng ngay, chẳng
cậy quyền cao.
Mỹ nhân, quân tử dạt
dào.
Bần dân là bạn, gian
lao là trường.
Với phong cách đường
đường Đại Tướng.
Rút gươm thiêng, chẳng
nhượng quân gian.
Lòng em bái phục muôn
vàn...
Bốc thành hơi nước cho
chàng rưả chân !
Người như thế Huynh
làm sao giống...?
Bằng tuổi này trừ cộng
nhân chia.
Xông pha chiến trận xa
lià.
Sợ rằng chư đạt, ra
bia đá nằm.
Nếu mà thuận trăm năm
cũng đợi.
Kiếm anh hùng cắt sợi
giây hồng.
Cầm bằng văn võ tinh
thông.
Kết làm bạn tốt thoả
lòng nghêu ngao...
Thi Nguyên 07. 12.
2011
Xin Muội Chớ Quên
Muội nhớ nhé tiêu dao
ngày tháng
Nợ kiếm cung đằng đẵng
canh trường
Phong trần một thuở vấn
vương
Vũ Hầu nghe chuyện thẹn
lòng nam nhi
Sông có khúc lòng người
có lúc
Chẳng gặp thời lỡ bước
công danh
Thương cho Từ Thứ
thông minh
Vùi chôn tuổi trẻ trời
xanh thảm sầu
Cũng phải gặp minh sư
thần chủ
Trọng hiền tài đức độ
ra sao?
Chẳng may chịu cảnh cơ
cầu
Vướng vòng lao lý án
tù mọt gông
Kià Phạm Lãi Trương
Lương Hàn Tín
Bậc kỳ nhân cổ hận
ngàn thu
Trương - Tần miệng lưỡi
đong đưa
Đảo điên thiên hạ máu
trào lệ rơi!
Sống ô nhục đười ươi
luồn cúi
Giả hiền nhân cóc nhái
cũng lên
Than cho thân phận dân
đen
U mê tăm tối triền
miên u hoài
Bởi xã hội say mê đồ đểu
Sặc sỡ màu lấp lú dễ
coi
Dân ta rách rưới tả
tơi
Tham lam chân thật trò
cười thế gian
Huynh nay đã sức mòn lực
tận
Thời gian trôi lận đận
qua ngày
Ngẫm trông trời đất mà
cay
Triền miên thế sự còn
say nỗi gì
Để kiếp sau luân hồi gặp
lại
Trai anh hùng gặp gái
thuyền quyên
Cầm bằng chỉ thắm se
duyên
Muội đừng quên nhé
sang hèn chớ chê...
7.12.2011 Lu Hà
Xưa nay muội chẳng hẹn
thề
Phó cho duyên phận đi
về với ai
Thức đêm mới biết đêm
dài
Làm trai cho đáng nên
trai giưã trời....
Xưa Phạm Lãi gặp thời
đâu chứ...?
Cũng tạo lên danh dự
nghìn năm.
Bao phen nếm mật, gai
nằm.
Thời nào vua đấy,
Huynh căm ích gì.
Còn nghiã khí tức thì
cầm bút.
Chém chết loài giả Bụt
theo ma.
Tập theo như Cát Lượng
Gia.
Hoặc Bi, Trí, Dũng như
là Phật ngôn.
Trí bất khuất không
khôn thì chết.
Khéo tinh tường, thắt
dệt nên trò.
Muội đây cố gắng học
mò.
Tích thiểu thành đại,
đầy kho có ngày.
Tính khí huynh thẳng
ngay lòng dạ.
Sống nội tâm, muội lạ
gì đâu.
Tưởng rằng sóng cả nước
sâu.
Nhận chìm lưả loạn từ
lâu vẫn còn.
Lòng yêu nước sắt son
hoài bão
Chẳng nguôi ngoai chưả
tạo cơ đồ.
Thẹn lòng thân yếu thế
cô.
Muội thì chắc vậy, cái
đồ ăn theo...!
Thi Nguyên 8.12.2011
Đoá Anh Đào
Tâm hồn muội anh đào
trắng xoá
Xứ Bắc Âu khói toả tuyết
rơi
Duyên tình theo ngọn
gió đời
Thuyền quyên thục nữ
giưã trời mây bay
Huynh vui lắm gặp người
em gái
Viết những lời khí
khái anh thư
Nước nhà từ thuở ngàn
thu
Con Hồng cháu Lạc má
đào ngẩn ngơ
Cuộc dâu bể trời cao
non thẳm
Đã bao phen ảm đạm
giang sơn
Lầm than khổ tận nguồn
cơn
Tinh thần dân tộc lệ
tuôn máu trào
Gia cát Lượng anh hào
tuấn kiệt
Tấm lòng trung thống
thiết bi ai
Thông minh trí tuệ anh
tài
Ngàn thu vằng vặc đền
đài khói vương
Kià Nguyễn Trãi tướng
công Uy Viễn
Dạ thẳng ngay khổ tận
cam lai
Văn thơ uyên bác kỳ
tài
Thiên sầu cổ hận canh
dài trở trăn
Người tuấn kiệt gian
nan khổ hạnh
Bầy tiểu nhân tỵ nạnh
dèm pha
Vu oan giáo hoạ đủ trò
Ngón đòn liêm sỉ vẫn
là dâm ô
Kẻ trụy lạc như Hồ lão
tặc
Hiếp em thơ vùi xác gốc
dưà
Tôn vinh thần thánh lọc
lưà
Khói hương nghi ngút
chuông chuà sầu bi....
Một xã hội cuồng si giả
tạo
Sư quốc doanh thích tử
vị tha
Trí Quang khẩu độc tâm
sà
Uỷ ban tôn giáo gọi gà
làm cha....
Huynh chẳng phải vương
hầu công bá
Chẳng ông kia bà nọ
cho cam
Tấm lòng lương hảo tùy
tâm
Đôi dòng tâm sự cuối
năm dãi dề....
Xứ Bắc Âu mọi bề lo liệu
Đẹp trong ngoài nội trợ
tề gia
Công ty sở nhiệm hiền
hoà
Gia đình hạnh phúc cưả
nhà ấm êm
Chúc tiểu muội êm đềm
giấc ngủ
Trong giấc mơ nếu có gặp
huynh
Đưa nhau du ngoạn
thiên đình
Ca ca muội muội trời
xanh la đà....
9.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét