Truyện kể của Lu Hà phần 2
Cuộc sống thực tế trước mắt đã làm cho tôi trở thành một
con sói già đơn độc trong rừng hoang, tuy mới 24 tuổi đời mà tôi đã thực sự lọc
lõi chai sạn gai góc hơn hẳn đám người Việt Nam. Lũ chúng nó chỉ là những con
gà công nghiệp ngu dại tromg trại xúc vật nhưng lại tỏ ra kiêu hãnh, lúc nào
chúng nó cũng nghĩ tôi ngu dại đần độn hơn chúng nó. Chúng nó cười cười, nói
nói rỉ tai với bọn công nhân Đức là tôi chỉ là một thằng đần. Bọn công nhân Đức
cũng chỉ là những con ngan con ngỗng công nghiệp nên có đứa nhìn tôi với cặp mắt
diễu cợt, khinh bỉ vì khi tới nhà ăn tập
thể rất ít khi thấy tụi Việt Nam thích ngồi cạnh tôi và nói chuyện với tôi.
Thôi mặc thây kệ con mẹ chúng mày cả Việt
lẫn Đức, tôi cứ sống ngang nhiên, làm việc đúng giờ và chẳng thèm để mắt đến
ai, coi tất cả chỉ là liệt sĩ, là không khí vô tri vô giác thì làm gì nổi tôi?