Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2020

Song Thất Lục Bát Chùm Số 285

 

Oan Khiên Bồ Tát

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 13

 

Bậc chân tu tồn sinh chí tại

Bụi trần dơ chẳng ngại lau chùi

Tùy duyên nước rửa sạch mùi

Gương trong tâm sáng niềm vui thái hòa

 

Bấm ngón tay khai hoa mãn nguyệt

Thị Mầu sinh rõ thiệt con trai

Phú ông lấn bấn chi hoài

Mang lên Vân Tự mé ngoài tam quan

 

Cứ bỏ đó trở trăn gì nữa

Của nhà chùa lần lữa mãi sao?

Tiếc thương chi giọt máu đào

Thị còn lưỡng lự thì thào mẹ cha

 

Ngỡ ép chơi hoá ra lại thật

Biêt làm sao lật đật lên chùa

Cửa thiền la lối chanh chua

Thị càng đanh đá mõ khua lạnh lùng

 

Vứt núm ruột mít mùng tăm tối

Nhìn bé thơ lần cuối ra về

Vòng qua mấy ngọn tiểu kê

Xung quanh vắng lặng hoa lê thẹn thùng

 

Tiếng trẻ khóc não nùng khôn xiết

Tiểu Kính Tâm chẳng biết tính sao?

Băn khoăn do dự lẽ nào

Làm cha phận gái má đào khác chi

 

Đức hiếu sinh tu trì cửa Phật

Chốn thiền am ẩn dật bấy lâu

Oan khiên phải chịu cơ cầu

Cù lao chín chữ dãi dầu nắng mưa

 

Tình phiếu mẫu sớm trưa chiều tối

Đã nhủ lòng tìm lối cưu mang

Đầu ghềnh cuối bãi lang thang

Lạy van xin sữa đầu làng cuối thôn

 

Sáng hôm sau ôn tồn Sư phụ

Cháu họ Sùng sao chịu dưỡng nuôi

Tránh sao bóng gió xa xôi

Mỉa mai điều tiếng khắp nơi chê cười?

 

Bạch Sư phụ cảnh đời tệ bạc

Dù có xây chín bậc phù đồ

Sao bằng làm phúc cứu cho

Mạng người là quý còn lo ngại gì

 

Con không nuôi suy bì thiên hạ

Ràng buộc mình đội đá với đời

Hài nhi đâu phải trò chơi

Chẳng may chết uổng đất trời nào tha

 

Sư phụ dạy vị tha cứu thế

Tham sân si  chớ để nhuốm vào

Xưa nay nhân nghĩa cần lao

Đạo Bồ tát hạnh dạt dào bao la

 

Sư phụ khen thật là hiếm có

Tiểu Kính Tâm trả nợ trần ai

Trẻ thơ Thày gọi Thiện Tài

Kiếp xưa trói buộc mãi hoài truân chiên

 

*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“

11.7.2020 Lu Hà

 

 

 

Oan Khiên Bồ Tát

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 14

 

Mẹ tò vò oan khiên con nhện

Quản chi bầy triền triện mỉa mai

Xin từng giọt sữa trần ai

Máu hòa nước lã cơm nhai nuôi người

 

Chặn họng sao lưỡi môi tỉa tót

Tiểu kia tu có trót lọt đâu

Phải chăng có đưá hoạt đầu

Mình là hai với Thị Mầu thứ ba

 

Công nuôi hộ thật là trái khoáy

Đương muộn phiền hết thảy đỡ buồn

Khi khua mõ, lúc chuông dồn

Tụng kinh lẫn tiếng ru con tối ngày

 

Thời gian trôi lá bay xào xạc

Ba mùa thu con khác cha nuôi

Hình dung dáng vóc lạ đời

Đen như củ ấu giống người đằng la

 

Nhờ cha dạy kinh ba la mật

Đọc lầu lầu trẻ thật dễ thương

Giúp cha thắp nén tâm hương

Từng pho thủ tự kim cương sẵn sàng

 

Lên sáu tuổi lại càng trí huệ

Bát nhã kinh luận để từng chương

Sáng soi ngũ uẩn giai không

Thiện Tài chiếu kiến tinh thông diệu huyền

 

Cha nuôi dạy chân truyền uy dũng

Kéo hết tơ nhện cũng về già

Mừng con giáo lý trau tria

Lớn khôn giác ngộ khắc bia tạc lòng

 

Theo đức hạnh gương trong sáng láng

Giống cha nuôi hành trạng ung dung

Thông minh đĩnh đạc vô cùng

Ba ngôi tam bảo thủy chung trọn đời

 

Một khoảng khắc chơi vơi sắc lá

Hoa ủ màu sỏi đá tả tơi

Bỗng nhiên cha gọi Tài ơi!

Chẳng còn lâu nữa phải dời xa con

 

Viết lá thư nguồn cơn kể rõ

Gửi song thân còn ở Lũng tài

Dặn dò ngăn cách trần ai

Cha về rừng tía Phật đài quang vinh

 

Chờ buông xả tự mình quán chiếu

Phật độ tăng vi diệu tâm linh

Thiện Tài như bóng với hình

Dứt lời cha mới lặng thinh tọa thiền

 

Hơi thở ngắn triền miên giấc ngủ

Trẻ thơ ngây Sư phụ báo tin

Mọi người ngơ ngác giờ thìn

Âm dương cách trở đứng nhìn lệ rơi!

 

Mấy sư đệ rụng rời kể lể

Tiểu Kính Tâm thân thể nữ nhi

Sư ông nghe nói hồ nghi

Vãi đâu khám nghiệm có gì lại thưa.

 

*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“

12.7.2020 Lu Hà

 

 

 

Oan Khiên Bồ Tát

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 15

 

Án Kính Tâm vẫn chưa sáng tỏ

Liệm tử thi mới rõ đàn bà

Giác linh về cõi Phật đà

Thị Mầu là đứa điêu ngoa lạc loài

 

Trình Sư phụ ra ngoài thôn xóm

Đồn khắp làng từng nhóm đổ ra

Thiện nam tín nữ xót xa

Mõ truyền loan báo cả nhà phú ông

 

Khoán tài vật cửa không đã nộp

Theo lệ làng bắt gộp làm hai

Ma chay phúng điếu trong ngoài

Họ Sùng đổ vạ cho ai được nào?

 

Tiểu Thiện Tài gọi vào Sư hỏi

Cha lâm chung trăng trối điều gì?

Bạch Thày trong đó đã ghi

Bốn thư di chúc tức thì trao tay

 

Gửi cha mẹ Lũng tài quận nọ

Lá thứ hai Sư phụ chư tăng

Thị Mầu Thiện Sĩ rõ ràng

Trắng đen thấy cả mọi đàng phân minh

 

Ả dâm dục trước đình chịu tội

Khai thằng Nô gian dối bấy lâu

Aó sô khăn trắng quấn đầu

Sùng ông mốc mặt Thị Mầu mẫu thân

 

Nỗi ô nhục tâm thần bấn loạn

Cùng thằng Nô bầu bạn suối vàng

Gà đồng mèo mả bẽ bàng

Cô hồn ngạ quỷ lang thang bụi bờ

 

Thương cảm thay dật dờ đom đóm

Buổi xế chiều lọm khọm Mãng ông

Mãng bà chống gậy lưng còng

Nhận thư từ chốn cửa không gửi về

 

Thư thấm lệ dãi dầu sương gió

Nỗi oan khiên năm đó giãi bày

Cái râu mọc ngược cho hay

Tình nghi mưu sát đọa đày đến nay

 

Hai vụ án đắng cay oan nghiệt

Án giết chồng thảm thiết dâm ô

Giả trai đâu phải ni cô

Dân làng phạt vạ chày vồ tả tơi

 

Thiện Sĩ cũng tuôn rơi ngấn lệ

Bao năm trời cô lẻ một mình

Vào ra chiếc bóng in hình

Ngọn đèn bức vách điêu linh não nùng

 

Cả ba lại cùng chung cảnh ngộ

Người mất con kẻ vợ xa lìa

Gánh sầu san sẻ phân chia

Mong sao tới kịp mộ bia khóc thầm

 

Đường gập ghềnh ầm ầm thác đổ

Qua tây hồ cổ độ trăng soi

Lao xao cá nước mặn mòi

Chuông chùa thúc giục kịp thời tới nơi.

 

*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“

12.7.2020 Lu Hà

 

 

 

Oan Khiên Bồ Tát

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 16

 

Chùa Pháp Vân mọi người đông đủ

Lập đàn chay Sư phụ điếu văn

Dân làng tỉnh ngộ ăn năn

Cây rung hạt lệ trở trăn nỗi niềm

 

Con ngọc thỏ bên thềm ảm đạm

Mò kim vàng thê thảm trăng rằm

Ngư trầm nhạc lạc tin thăm

Hồ sâu tôm cá sủi tăm bóng chìm

 

Đã bấy lâu im lìm dáng nguyệt

Mảnh lưỡi liềm da diết nhớ thương

Giận mình lỗi đạo cương thường

Gánh tình đổ vỡ giữa đường trắng tay

 

Di thể lạnh đắng cay còn thấy

Ở nơi này nhờ cậy thiền môn

Đầm đìa khóe hạnh trào tuôn

Sen vàng bảng lảng nửa hồn gió mây

 

Đã một thời vui vầy hoa bướm

Yếm xuân đào thấm đượm sương mai

Nào ngờ nghiệp qủa khứ lai

Tai bay vạ gió bi ai lạnh lùng

 

Cơn sóng vỗ chập chùng biển cả

Khúc tiêu sầu vàng đá phôi pha

Sớm khuya tựa cửa mẹ cha

Vào ra ngóng đợi cảnh nhà quạnh hiu

 

Chán nhân gian buồn thiu gió thổi

Dấu niết bàn lặn lội tới đây

Thiền am bát nước vơi đầy

A di đà Phật bấy chầy chân kinh

 

Đồ cúng tế anh minh tam bảo

Huyền diệu thay thơm thảo hương lân

Nhiệm mầu kết đóa tường vân

Thích Ca linh hiển toàn thân đạo vàng

 

Lời sang sảng ngân vang kinh kệ

Tiểu Kính Tâm giáng thế quang lâm

Vinh thăng là Phật Quán Âm

Hồng hài nhi trọn tình thâm Thiện Tài

 

Gọi đồng tử bên ngài hầu cận

Thiện Sĩ thì tủi hận đứng bên

Hóa thành chim vẹt cho nên

Muôn đời học nói đài sen tọa thiền

 

Kìa hai khóm thung huyên phúc hậu

Tỏ tấm lòng phụ mẫu cù lao

Phất trần thong thả thanh tao

Một nhà siêu thoát cảnh nào vui hơn

 

Chốn bồng lai chập chờn sóng nhẹ

Sợi lông hồng cũng dễ chìm ngay

Ba nghìn thế giới nào hay

Không sinh không diệt hương say niết bàn

 

*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“

13.7.2020 Lu Hà

 

Oan Khiên Bồ Tát

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 17

 

Thư để lại chứa chan nhân thế

Gửi mẹ cha kể lế nguồn cơn

Ơn sơn hải, phận tủi hờn

Phù du bèo dạt dập dờn hồng nhan

 

Thân liễu bồ gian nan quan ải

Tấm lòng son gửi lại đôi hàng

Xích thằng đổi lấy kim thằng

Cắt râu nên nỗi thiếp chàng biệt ly

 

Phải chạy trốn bát y tầm đạo

Xuống tóc rồi tam bảo thuận duyên

Ngưu Lang, Chức Nữ đôi bên

Ngân hà xa cách thung huyên xa vời

 

Với hương phấn thẹn lời non nước

Gánh hiếu đành thổn thức khóc than

Dặm trường cách trở quan san

Mẹ cha già yếu dao hàn cắt da

 

Miền bát nhã la đà mây khói

Nương thuyền từ vượt khỏi sóng mê

Quang minh đuốc tuệ bốn bề

Thành sầu bến giác ngộ về chân kinh

 

Nơi Vân tự chày kình mõ gõ

Bỗng từ đâu bể khổ vây quanh

Thị Mầu mưa máu gió tanh

Giở trò ái dục hóa thành dở dang

 

Thuở làm vợ bẽ bàng thất tiết

Lúc làm trai mất nết oan tình

Học theo trời đất hiếu sinh

Nuôi người cam chịu nhục hình mỉa mai

 

Cũng bởi tại khứ lai đòi đoạn

Nên đời con lận đận khổ đau

Tưởng rằng dưa muối tương rau

Nâu sồng y bát kinh cầu thảnh thơi

 

Nào ngờ đâu tả tơi thân xác

Bị đánh đòn phờ phạc tháng ngày

Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay

Xanh xao cành liễu lắt lay gió lùa

 

Trải mấy thâu bốn mùa hiu quạnh

Nuôi con thơ khổ hạnh xiết bao

Bàn dân thiên hạ xôn xao

Ruột đau chín khúc dạ bào xót xa

 

Tránh sao khỏi người ta đàm tiếu

Chú tiểu dâm phải chịu đọa đày

Cho nên con viết thư này

Nghiêm từ trăm lạy trả vay nợ đời!

 

Bệnh càng nặng chơi vơi đất khách

Đành ra đi dám trách chi ai

Dù cho lạc nẻo tuyền đài

Hay về Phật quốc thiên thai non bồng.

 

Xin hết truyện

*Nguyên tác lục bát “Quan Âm Thị Kính“

13.7.2020 Lu Hà

 

 

 

Bần Điểu Phú Hoa

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 1

 

Truyện ngụ ngôn răn đời khuyên nhủ

Nơi thiên đình trọng phú khinh bần

Huống chi phàm tục thế gian

Tham giàu bỏ nghĩa quân thần đảo điên

 

Thuở xa xưa đào viên hội ngộ

Mở tiệc vui mừng thọ vạn niên

Vang lừng nhạc tấu chư thiên

Điểu hoa cũng được chúa tiên mời vào

 

Trước kinh thành xôn xao đây đó

Khói mây bay quạt gió đèn trăng

Bà Tây Vương Mẫu xênh xang

Trầm hương ngào ngạt tòa vàng điểm trang

 

Các tiên nữ dịu dàng hát múa

Điệu nghê thường diêm dúa áo lông

Giai nhân tài tử quần hồng

Áo xiêm lộng lẫy cầu vồng bắc qua

 

Gót sen bước bốn mùa mưa móc

Bậc hoa vương vàng ngọc kính dâng

Mẫu đơn ngào ngạt lâng lâng

Hương thơm phảng phất mấy tầng không gian

 

Hoa Náo dương khâm ban chánh sứ

Giỏi nói năng xử sự khôn ngoan

Nữ vương khen ngợi dung nhan

Thân chinh áp tải xe loan vào chầu

 

Chúa tôi đương cùng nhau bàn thảo

Bỗng thấy đâu bố cáo chật đường

Biển cờ thêu rõ Cầm vương

Thanh la não bạt phố phường uy nghi

 

Quân cấm vệ nhất nhì thiên hạ

Sức chẻ tre dám há cản đường

Kinh kỳ lẫm liệt oai phong

Giáo gươm tua tủa canh phòng trước sau

 

Kiệu Hoa vương ruổi mau kíp tới

Bách thanh kia chặn vội kịp thời

Cầm vương đâu phải dễ chơi

Sứ thần nhã nhặn đủ lời phân minh

 

Trống liên thanh hoa binh ào ạt

Đẩy xe vàng bát ngát rừng hoa

Ngọc ngà châu báu chói lòa

Náo dương cậy của trước tòa dấn lên

 

Hoa vương truyền dĩ nhiên ta trước

Hàng công khanh quý tộc thân vương

Cầm vương võ tướng hiền lương

Mũi tên hòn đạn chiến trường xông pha

 

Sứ Bách thanh tài ba lỗi lạc

Miệng Tô, Tần uyên bác một thời

Quạt lông phe phẩy thảnh thơi

Trương Lương, Hàn Tín người đời dám kinh

 

Gia Cát Lượng bày binh bố trận

Lưu Bá Ôn thời vận xét suy

Đàng tây ngả bóng tà huy

Sứ thần tranh cãi quân uy nóng lòng.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “ Hoa Điểu Tranh Năng“

18.7.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Bần Điểu Phú Hoa

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 2

 

Mẫu Đơn vương đừng hòng đắc ý

Sứ Bách thanh quân kỷ nghiêm minh

Chúa ta tỏ tấm chân tình

Có nhân có nghĩa quần sinh vẹn mười

 

Phượng hoàng bay khắp nơi ngưỡng mộ

Bậc hiền lương cứu khổ phò nguy

Dọc ngang trời đất biên thùy

Bình an xã tắc quốc huy tận tường

 

Tới trước kiệu Hoa vương hòa giải

Giọng ôn tồn phải trái phân bua

Muôn loài cũng phải chịu thua

Không hề manh động thêu thùa công danh

 

Nhiều lão thần tinh anh bút pháp

Cầm Đại vương chiêu nạp nhân tài

Phật môn giáo hóa thiện tai

Ngợi khen bốn bể khứ lai vuông tròn

 

Dân kính trọng sắt son sau trước

Vậy hễ ai đại đức thì hơn

Mặc bầy cóc nhái thờn bơn

Hoa nô méo miệng bôi trơn cửa quyền

 

Cậy giàu sang bạc tiền phú quý

Thói khinh người quỵ lụy bá vương

Kể chi đạo lý cương thường

A dua nịnh bợ hội phường lưu manh

 

Thớt tanh tao ruồi xanh đến đậu

Vặt lông chim cào cấu dân nghèo

Chuột trù bạn với chó mèo

Tham lam vơ vét cám heo chẳng từ

 

Chúa công ta thiên tư sáng láng

Vượt đại dương công trạng tót vời

Song song cùng bước tới nơi

Cầm, hoa đạo mạo cổng trời hân hoan

 

Lời đề nghị chu toàn mọi nhẽ

Nhưng Hoa vương bất kể nhân tâm

Khăng khăng đòi trước Chúa cầm

Giao trì thẳng hướng xăm xăm tới gần

 

Đúng là kẻ khinh bần phú thị

Cầm vương ra chiếu chỉ cản ngăn

Binh hùng tướng mạnh dữ dằn

Náo dương bất mãn cằn nhằn chửi to

 

Dù khôn ngoan co ro một xó

Sao bằng ta đang ở Lạc dương

Lầu Tần gác Hán một phương

Có vườn kim ốc Hoa vương lẫy lừng

 

Mùi xạ hương tưng bừng hoan hỉ

Miền ái ân đâu chỉ cẩm la

Gương soi cành quế la đà

So bề phú quý chúa ta hơn người.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “ Hoa Điểu Tranh Năng“

18.7.2020 Lu Hà

 

 

 

Bần Điểu Phú Hoa

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 3

 

Bách thanh bỗng bật cười khúc khích

Đừng khinh đời kình địch làm chi

Nước ta lương đống thiếu chi

Trạng nguyên Khổng tước văn nghi nào bằng

 

Tài tranh biện nói năng uyên bác

Chàng Lục y  đĩnh đạc Thăng ca

Chí cao Bạch hạc bay xa

Hải âu chính trực thực là tự do

 

Đức cần cù khéo lo thu vén

Vì gia đình bỏn xẻn ăn dè

Không ham tỉu sắc rượu chè

Khắp gò Hoàng điểu bạn bè ung dung

 

Hồng Hộc kia lạ lùng huynh đệ

Sức dẻo dai san sẻ tình người

Khinh tài trọng nghĩa giúp đời

Cao cường võ nghệ  vòm trời xới tung

 

Đại bàng ấy thủy chung dũng mãnh

Vượt trùng dương hiển hách vẫy vùng

Phượng sồ đáng mặt anh hùng

Hưng dương, Trần bảo kiếm cung so tài

 

Oanh ríu rít thiên thai huyền ảo

Giỏi ngâm thơ giao hảo văn chương

Nàng Công da dẻ nõn nường

Sắc màu lộng lẫy nghê thường vũ y

 

Họa mi hót lâm ly thống thiết

Cùng vành khuyên da diết ngẫm suy

Thám hoa, Bảng nhãn lân ly

Bát âm hòa nhịp cầm kỳ họa thi

 

Cặp Thư cưu đền nghì mai trúc

Đôi Uyên ương thúc giục thành hôn

Giao bôi hợp cẩn bồn chồn

Tào khang ân ái nửa hồn lên mây

 

Nghĩa Hồng nhạn bạn bầy đây đó

Khéo buộc chân chỉ đỏ hiếm thay

Xa gần nức tiếng  xưa nay

Mẹ cha kính hiếu hàng ngày Qụa đen

 

Bao kẻ sĩ thuyền quyên cầm điểu

Kể làm sao tuyệt diệu giống loài

Sinh ra trong cõi trần ai

Thi nhân văn bá anh tài thiếu chi?

 

Náo dương mới tức thì mắng nhiếc

Ngoác mỏ lên gớm ghiếc lạ đời

Ba hoa khoác lác nực cười

Ễnh ương dưới giếng bảo trời là vung

 

Bầy cầm điểu bần cùng khố rách

Còn khoe khoang hống hách ở đây

Dại mồm ta dạy cho hay

Thói hư rỉa rói nhảy bay bốn mùa.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “ Hoa Điểu Tranh Năng“

19.7.2020 Lu Hà

 

 

 

Bần Điểu Phú Hoa

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 4

 

Ta cũng chẳng thêu thùa gấm vóc

Tự khen hay vương quốc loài hoa

Xưa nay hữu xạ hương hòa

Giang san cẩm tú nhạt nhòa Thanh liên

 

Người quân tử trung hiền ngay thảo

Hải đường thơm đạo mạo thư phong

Trung thành Qùi vốn trọn lòng

Tảo mai cốt cách Hướng dương phỉ nguyền

 

Đầu bách quan thiếu niên tươi trẻ

Được vua yêu dáng vẻ Phong lan

Ngọc trâm yểu điệu thanh nhàn

Ngất ngây quốc bảo giang san sớm chiều

 

Trà mi dễ phiêu diêu hồn phách

Hiệu Trầm hương tư cách đoan trang

Phượng tiên thon thả dịu dàng

Nữ nhi mềm mại mơ màng thanh tao

 

Sắc khuynh thành Tiên đào nghiêng ngả

Thủy tiên càng óng ả một khi

Xôn xao dáng Cúc Tây thi

Lầu Diêu gác Ngụy thiếu gì yến anh

 

Về Phan huyện Liễu thanh rợp bóng

Tùy đê xinh võng lọng lưu tiu

Giai nhân tài tử dập dìu

Phong lưu sang trọng đủ mùi ca ngâm

 

Hàng quý tộc mong tầm trinh nữ

Gái xuân hương dền dứ Lam kiều

Huyền sương chày ngọc yêu chiều

Sa hoa tột đỉnh vương triều ngàn năm

 

Màu ngũ phúc trăng rằm ưu ái

Vượt rừng sâu quan ải biên cương

Trần gian nhung nhớ yêu thương

Chúa ta đệ nhất Hoa vương hơn người

 

Bách thanh lại phì cười ngặt nghẽo

Miệng lưỡi ngươi leo lẻo mãi hoài

Chẳng nghe thiên hạ chê bai

Ba hoa xích thố rác tai người đời

 

Mùi dâm loạn lả lơi hàm tiếu

Ỷ phong còn lắm kiểu xả hương

Ban trưa lõa thể bất lương

Vinh hoa Mộc cận toàn phường lẳng lơ

 

Như Gia hợp vật vờ đào mỏ

Bách nhật hồng nào có ra gì

Vô hương hữu sắc rầm rì

Tiền trao tráo múc thầm thì năm canh

 

Gái họ Nhài rắp ranh moi của

Khách làng chơi nhớp nhúa phun màu

Đa tình cũng lắm lão Ngâu

Thương hoa tiếc nguyệt đĩa dầu phôi pha.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “ Hoa Điểu Tranh Năng“

19.7.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Bần Điểu Phú Hoa

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 5

 

Sói, hòe cũng lân la lấn tới

Ả phù dung khêu gợi tay chơi

Cớ sao thân xác tả tơi

Sớm thì hào nhoáng tối trời tàn phai

 

Vị độc dược bi ai thảm thiết

Liễu giăng tơ cuốn diết chẳng tha

Tưởng đâu xanh mát mượt mà

Xác xơ trước gió mào gà còng queo

 

Kìa Phượng vĩ hắt heo đứng đó

Lưà dối người đâu có tốt tươi

Gió thu một trận tong đời

Phồn hoa quý phái tuôn lời trái tai

 

Bách thanh đang mỉa mai diễu cợt

Mặt Dương hoa tái nhợt lại hồng

Mím môi như lúc rạng đông

Đùng đùng nổi giận chửi rông một hồi

 

Đồ rừng rú suy đồi nhân cách

Còn vênh vang hống hách dạy đời

Ưng thường mổ mắt khoét ngươi

Chẳng thương đồng loại đạo trời kể chi

 

Hãy ngẫm xem nhà mi dòng giống

Bụng dễ to từng đống con hoang

Ác cưu quen thói loang toàng

Con ăn thịt mẹ phũ phàng bất nhân

 

Yến chậm nghĩ cù lần nông cạn

Tu hú thì hung hãn vô luân

Tổ chim ô thước nuôi thân

Hung hăng bói cá tranh phần mồi ngon

 

Xui kiện cáo lon ton chạy chức

Lắm mưu mô Khổng tước trạng sư

Vẻ ngoài đạo mạo nhân từ

Ngờ đâu bụng dạ lại như Giẻ cùi

 

Loài Cú vọ lắm mùi hôi thối

Cuốc lang thang la lối bằng thừa

Qụa khoang miệng rộng ai ưa

Tính hay cãi vã ngàn xưa quen rồi

 

Chích chòe thì lòi đuôi học dốt

Trên cành cao mấy đốt phất phơ

Công kia tính nết lẳng lơ

Trong dâu trên bộc nhuốc nhơ mặt tuồng

 

Sáo nóng tính ngông cuồng nhảy nhót

Chẳng giữ mồm ton hót lắm lời

Tiểu nhân bụng dạ hẹp hòi

Vu oan giá họa hại người hiền lương

 

Diều hâu chỉ là phường vô lại

Xử luật rừng ngang trái tai ương

Quan tòa nhung khuyển nhiễu nhương

Vẹt hay lắp bắp chẳng nhường nhịn ai

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “ Hoa Điểu Tranh Năng“

19.7.2020 Lu Hà

 

                       

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét