Gửi Anh Chị Em
Cảm xúc thơ Schiller bài 30
Anh chị em bè bạn
Bấy lâu vẫn giận hờn
Thời điểm này tốt hơn
Cần mang ra bàn cãi
Lịch sử không ngần ngại
Nghìn viên đá âm thầm
Bao thế kỷ dãi dầm
Bới đào từ lòng đất
Để tìm ra sự thật
Dấu vết thuở khai sinh
Hy vọng được chứng minh
Người lang thang mong mỏi
Nghệ thuật thay lời nói
Xót xa với cộng đồng
Đánh cắp giữa mùa đông
Cây mai rầu rĩ khóc
Thiên nhiên từng đùm bọc
Tử tế với chúng ta
Màu xanh mãi thiết tha
Nơi phụng thờ của bạn
Chằng chịt dây leo tán
Thị trường sông Thames
Các thủy thủ say mê
Tàu bè quen đổ bộ
Bạc tiền càng thách đố
Chúa cai trị nước non
Trái đất từng héo hon
Bùn lầy trên sông suối
Cơn mưa rào đắm đuối
Phẳng lặng chảy hiền hòa
Phía bắc giọt lệ nhòa
Thành Roma vĩnh cửu
Kẻ ăn xin được cứu
Ở trước cổng thiên thần
Ôi thế giới nhân quần
Xung quanh toàn người đẹp
Thiên đường không hạn hẹp
Hãy tới Saint Peter
Nhà thờ sẽ trở che
Theo chân người mục tử
Vầng trán nhăn tư lự
Trí tưởng tượng không già
Những phiến đá trau tria
Mộ phần là quá khứ
Tấm bảng vàng danh dự
Đoàn chiên lành quang vinh
trước ngọn nến lung linh
Hỡi linh hồn bất diệt.
Nguyên tác: “Gửi Những Người Bạn ((An die Freunde) “
18.6.2021 Lu Hà
Sợi Dây Định Mệnh
Cảm xúc thơ Schiller bài 31
Không tới từ đám đông
Thích xa hoa đỏm dáng
Đàn bướm bay loạng choạng
Tâm hồn cô gái trinh
Mở cánh cửa vệ sinh
Tôn vinh trò phù phiếm
Thần tượng nào tìm kiếm
Phát quang tới thiên đàng
Lưới xảo quyệt mắc giăng
Trong màn đêm đạo đức
Khao khát dùng bạo lực
Khi lòng người giá băng
Còn muốn được siêu thăng
Mặt trời đang rực lửa
Ngựa kéo không chọn lựa
Phöbus uống từng dòng
Đàn ông vẫn hằng mong
Cậu bé con ăn trộm
Mắt nổ hoa lốm đốm
Plato chìm cầu
Anh chị em ở đâu?
Thầm lặng cùng bỏ trốn
Cây đàn lia khốn đốn
Minnelong của tôi
Kìa những kẻ xa xôi
Mặt trời chưa được nấu
Tiền của đầy trong chậu
Không chào đón mời ai
Nỗi thương tiếc u hoài
Arcadian chết
Đàn chiên con thống thiết
Người chủ chăn ra đi
Gió vi vút thầm thì
Những ngón tay mềm mại
Dây thần kinh tê dại
Dao tạo hóa chơi vơi
Lưới mạng nhện tả tơi
Mong manh thay cuộc sống
Nơi khoảng không trống rỗng
Dùng dằng sợi tơ non
Dải ruy băng cỏn con
Cây cỏ khô nắng hạn
Clotho ngao ngán
Bài hát buồn xa xôi
Trái tim đập bồi hồi
Đầy vơi dòng nước mắt
Số phận còn xiết chặt
Nghe từ miệng Lauren
Thảng thốt bởi điệu kèn
Ru hồn vào cõi chết
Những tiếng kêu thảm thiết
Nữ thần chẳng nương tay
Cái kéo độc ác này
Kiếp phù du bèo bọt
Cắt xén và tỉa gọt
Than ôi ba sợi dây.
Nguyên tác: “Tới Số Phận (An die Parzen) “
21.6.2021 Lu Hà
Mặt Trời Mến Yêu
Cảm xúc thơ Schiller bài 32
Khi quạ vàng tỏa sáng
Không gian rộng thênh thang
Một viễn cảnh huy hoàng
Tràn trề đầy hạnh phúc
Bóng chiều tà thúc giục
Trước vẻ đẹp chôn vùi
Trong màn đêm ngậm ngùi
Ảm đạm màu chết chóc
Trải qua bao mệt nhọc
Xé nát những đám mây
Để bình minh ngất ngây
Cô gái cười thân thiện
Trái tim yêu hứa hẹn
Xao xuyến đủ bốn mùa
Phủ màu tím sim mua
Chim hát ca chung thủy
Dãy hành lang cao quý
Phản chiếu dáng hồng hào
Dòng suối mát nôn nao
Con nai vàng ngơ ngác
Lá thu rơi xào xạc
Lãnh thổ rộng mênh mang
Vương quốc của thiên đàng
Quay cuồng trong vũ trụ
Mặt trời đòi đi ngủ
Giới quý tộc xôn xao
Chờ nụ hôn ngọt ngào
Tinh tú đều chìm xuống
Các hoàng tử mơ mộng
Tiên nữ ở trên cao
Quả địa cầu lao đao
Thần Venus mắng nhiếc
Say xưa vì yến tiệc
Quên mất việc trần gian
Với thế giới nhân quần
Cần lao là vĩnh cửu.
Nguyên tác: “Phía Mặt Trời (An die Sonne)“
22.6.2021 Lu Hà
Cảm xúc thơ Schiller bài 33
Người cao niên phản đối
Thần mặt trăng mỉm cười
Dione lả lơi
Ngao ngán về đạo đức
Vẫn thường hay bực tức
Hạnh phúc của chúng tôi
Phê bình mãi không thôi
Tình ái trò lừa dối
Ma quỷ quen dẫn lối
Mê man trong vũng lầy
Dan díu đã bấy chầy
Không tìm nơi nương náu
Nghèo đói là kho báu
Thèm con nhộng trần truồng
Vật lộn suốt mùa đông
Đánh bay cơn lốc Đức
Các anh hùng rạo rực
Say đắm hút mật hoa
Vương quốc ong chan hòa
Châm bờ môi con gái
Julien xăng xái
Sợ bỏ lỡ mùa thu
Làn gió thoảng vi vu
Jupiter hoang dã
Các đại gia sa ngã
Sự ham muốn càng tăng
Công chúa thích lăng nhăng
Con nai tơ dâm đãng
Động vật xin xếp hạng
Cư dân tốt đẹp hơn
Thần thánh cũng đòi cơn
Trong vòng tay nô lệ
Người thợ xây khích lệ
Ngăn tôi thành thần tiên
Theo bản năng tự nhiên
Từ cha sinh mẹ đẻ.
Nguyên tác: “Gửi Một Nhà Đạo Đức“
23.6.2021 Lu Hà
Tôi Mơ Thấy Nàng
Cảm xúc thơ Schiller bài 34
Tôi tìm lại vì sao
Hạnh phúc từ quá khứ
Vầng trán nhăn tư lự
Sương mờ mịt âm u
Nghe gió thoảng vi vu
Chiều mùa đông uẩn ức
Ngọn lửa lòng rừng rực
Cánh chim trời bay xa
Tôi gọi tên Emma
Nụ hôn không còn nữa
Đẹp thay tình đôi lứa
Thổn thức hoài nhớ thương
Hồn hãy tới thiên đường
Trần gian xa vời vợi
Thôi đừng khao khát đợi
Nơi cõi tạm phù dù
Sao sáng với trăng thu
Chôn vùi bao kỷ niệm
Trong mơ không dấu diếm
Những giọt lệ khổ đau
Cỏ cây cũng úa màu
Thời gian dài đằng đẵng
Trải qua bao năm tháng
Với nấm mồ tương tư!
Nguyên tác: “Gửi Emma“
24.6.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét