Tòa Nhà Ngăn Cách
Cảm xúc thơ Schiller bài 85
Có từ thời cổ đại
Không giống một ngôi đền
Tòa nhà cũng chẳng nên
Đoàn kỵ sĩ phi tới
Hàng trăm ngày chơi vơi
Quanh quẩn ở bên trong
Nhiều đội quân thương vong
Với thời gian bão táp
Dưới vòm trời dẫm đạp
Quằn quại sóng biển khơi
Tàu xe lẫn cá bơi
Kiêu hãnh thành vô ích
Ngăn chặn chôn xác địch
Chúng thần thánh bật cười
Tác phẩm bàn tay người
Bức tường thành vững chắc
Vạn linh hồn thất lạc
Trên sa mạc Tartar
China rộng bao la
Thèm khát lãnh thổ lạ
Xương cốt nằm dưới đá
Gươm đao đã rỉ han
Hàn thế kỷ khóc than
Trái tim người tan nát.
Nguyên tác: “ Có Một Tòa Nhà “
1.9.2021 Lu Hà
Tình Nghĩa Cha Con
Cảm xúc thơ Schiller bài 86
Ơn cha như núi Thái sơn
Mênh mang trời biển chập chờn áng mây
Thương con từ thuở thơ ngây
Dịu dàng buổi sáng trồng cây hoa hồng
Thanh gươm cật ngựa tang bồng
Xông pha bão táp chiến công oai hùng
Niềm vui ái dục vô cùng
Nay đây mai đó chập chùng ngàn khơi
Tự hào trai tráng hơn người
Gia đình xã hội sáng ngời niềm tin
Quốc gia danh dự giữ gìn
Can trường đảm lược mắt nhìn gần xa
Gieo mầm chí hướng bao la
Làng trên xóm dưới ông bà tổ tiên
Mài kim kiên nhẫn thì nên
Chôn rau cắt rốn lập nền gia phong
Nhân tài lương đống quốc phòng
Biên cương bền vững thong dong hải hồ
Anh em bầu bạn cơ đồ
Đeo vòng nguyệt quế kinh đô khải hoàn
Phố phường trống nhạc hân hoan
Rượu mừng thắng trận dân an thái bình
Hội hè đứng giữa sân đình
Cha con hội ngộ quân binh cúi chào
Hồn thơ bát ngát thi tao
Phất phơ dải yếm má đào mỹ nhân
Khát khao thỏa nguyện Châu- Trần
Mẹ mơ cháu bế Tấn-Tần xe loan.
Nguyên tác: “ Một Người Cha Cho Con Trai Của Mình“
2.9.2021 Lu Hà
Cảm xúc thơ Schiller bài 87
Nó băng qua biển cả
Vun vút cánh đại bàng
Mụ cá mập thênh thang
Tốc độ bơi chóng mặt
Kềnh càng tựa bác voi
Trên tấm lưng nặng nề
Mồ hôi đổ dầm dề
Con nhện bò khuấy động
Âm vang là tiếng trống
Răng sắt nhọn chìm sâu
Sương muối trắng mái đầu
Trận cuồng phong dữ dội
Không la bàn lạc lối
Khao khát ngọn hải đăng
Hốt hoảng sợ sao băng
Một linh hồn uổng tự
Vầng trán nhăn tư lự
Nếu nhìn thấy sao mai
Hy vọng ở tương lai
Hải đoàn mong thoát nạn
Chẳng may vào chỗ can
Mắc kẹt bởi đá ngầm
Miệng cầu Chúa âm thầm
Tàu sắt về tới bến.
Nguyên tác: “ Nó Là Một Con Chim“
3.9.2021 Lu Hà
Những Bóng Ma
Cảm xúc thơ Schiller bài 88
Bóng ma hời lững thững
Thấp thoáng đom đóm bay
Khí lạnh rợn rùng thay
Mặt trăng buồn thổn thức
Dải ngân hà rưng rức
Mây trắng nhởn nhơ bay
Ngọn đèn chẳng ai hay
Rỗng tuếch trong ngôi mộ
Tử thần đen trong hố
Cái xác chết gày gò
Dáng thất thểu lần mò
Liêu xiêu tay chống nạng
Có một thời đằng đẵng
Đắng cay cõi trần ai
Lắc lư chiếc quan tài
Phận hẩm hiu trêu ghẹo
Sự đời sao quắt quéo
Bỏ lỡ chuyến rước dâu
Thẫn thờ trước chân cầu
Dòng tử sinh ly biệt
Vết thương lòng thống thiết
Đau thấu tận tim gan
Rưng rưng ngấn lệ tràn
Mù mịt sâu thăm thẳm
Tấm khăn sô ảm đạm
Ngơ ngác chốn thiên đường
Auora vấn vương
Mùi vị hương ngào ngạt
Lửa dục tình ngây ngất
Kìa Elysium
Cánh đồng cỏ bao trùm
Floren tươi mát
Dòng suối mây dào dạt
Ả nai cái bơ vơ
Ngã ngựa đực bất ngờ
Tung bờm cơn giông bão
Giống bất kham hung bạo
Xưa nay cậy nhà vua
Chẳng bao giờ chịu thua
Trước bá quan văn võ
Đường dẫn vào hầm mộ
Chàng trai ngự lâm quân
Đã liều mạng dấn thân
Hộ giá mà vong mạng
Lùm cây gai chết lặng
Nức nở khóc linh hồn
Hy vọng được suy tôn
Ngàn thu bằng bia đá.
Nguyên tác: “ Aỏ Tưởng Về Xác Chết ( Eine Leichenphantasie)“
4.9.2021 Lu Hà
Sự Thật Về Một Cái Chết
Cảm xúc thơ Schiller bài 89
Giun dế tấu nhạc buồn
Mây đen vừa ập đến
Ma quỷ liền xuất hiện
Nhà tang tóc thê lương
Minster đau thương
U ám nơi đỉnh tháp
Chiếc quan tài ván ghép
Tuổi trẻ chưa chín mùi
Mà sao nỡ dập vùi
Năm tháng hoài đen đủi
Đời chàng trai ngắn ngủi
Nhức nhối dấu thần kinh
Niềm vui của gia đình
Cha mẹ hằng mong mỏi
Trái tim anh đau nhói
Em gái nhỏ xa xôi
Chị gái khóc than thôi
Hồn ra đi biền biệt
Giọng phân ưu thống thiết
Bè bạn với thày cô
Vòng hoa trắng khăn sô
Sâu bọ càng giáo diết
Tranh giành mong hủy diệt
Gặm nhấm cái xác hôi
Miền băng giá đơn côi
Nuối tiếc thời thơ ấu
Một khối tình chôn dấu
Không tan dưới tuyền đài
Sợi Parzen bi ai
Đứt đoạn đòi nối lại
Bầu trời mây tê tái
Cỏ mọc quanh nấm mồ
Thế giới vẫn mơ hồ
Ngọt ngào người sắp chết
Câm điếc cười vĩnh biệt
Thảnh thơi giấc ngủ ngon
Cũng chẳng sợ hao mòn
Trong ngôi nhà chật hẹp
Ẩm thấp mưa lép nhép
Dày vò tự con người
Nước miếng lã chã rơi
Lấp đầy lời vu khống
Đồ ôi thiu trống rỗng
Chất độc cứ phun ra
Thanh khí cõi sa bà
Những ngôi mồ khe khẽ
Hơi thở cần chia sẻ
Đấng toàn năng tối cao
Soi sáng các vì sao
Giê-hô-va vĩnh cửu
Hãy ra tay tự cứu
Kẻ bóp cổ còn kia
Hãy dựng một tấm bia
Người anh hùng vĩ đại
Các nguyên đơn lo ngại
Sự thật lắng chìm sâu.
Nguyên tác: “ Elegy về cái chết của một thanh niên“
7.9.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét