Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

Thơ Tình Chùm 869



 


Hồn Vọng Tình Quê
tri ân Trần Thu Hà ngâm thơ

Thơ lai láng sóng dâng cuồn cuộn
Hồn mây bay lôi cuốn Hằng Nga
Lửa lòng sáng rực Ngân Hà
Thâm Tâm đắm đuối sa bà vấn vương


Trần Thị Khánh quê hương thầm gọi
Lu Hà ơi! Buốt nhói tim đau
Bụi hồng khỏa lấp vàng thau
Trái tim thi sĩ dãi dàu nắng mưa

Đất Champa hàng dừa nức nở
Bình Định sầu than thở Qui Nhơn
Thu Hà diễm lệ tủi hờn
Hoài lang dạ cổ cung đờn thơ say

Rượu cứ rót canh chày hạc lỷ
Hội Tao Đàn tri kỷ tri âm
Miền Trung công chúa âm thầm
Huyền Trân phảng phất tình thâm giống nòi

Đảo Nhơn Châu mặn mòi cá nước
Cù Lao Xanh rạo rực Đèo Mông
Hoàng hôn trăng sáng biển Đông
Thuyền ai thấp thoáng má hồng ngẩn ngơ

Đàn hải âu bơ vơ sứ sở
Mải vui chơi còn nhớ bến tình
Dạt dào khắp cả hành tinh
Xôn xao Đinh Dậu cô mình ngâm thơ!

21.1.2017 Lu Hà



Giấc Mơ Huyền Diệu
Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Hình Em Giả Tưởng

Qua Bột Hải thuyền anh nương gió
Đến bến huyền sương ngõ đằng vân
Xôn xao cung nữ Thái Chân
Bóng em thấp thoáng tần ngần gót sen

Khách hạ giới từng phen thổn thức
Chúng thần tiên thành thực tỏ bày
Trần gian bao nỗi đắng cay
Đêm đông trằn trọc vui vày với ai

Người tình cũ giao đài gác ngọc
Chốn lầu quỳnh thầm khóc nhớ nhung
Hôm nay hội ngộ trùng phùng
Nghê thường vũ điệu thủy chung dạt dào

Mùi hương phấn ngạt ngào mây khói
Dạ huỳnh quang sáng chói sập vàng
Rèm châu buông thả mơ màng
Phụng loan quấn quít thiếp chàng tỉ tê

Trang nhật ký dầm dề giọt lệ
Hỏi chuyện nhà cha mẹ gần xa
Họ hàng chú bác nhà ta
Đèn nhang bài vị ông bà tổ tiên

Trống canh điểm thuyền quyên ẻo lả
Gọi lao xao mấy ả đào tơ
Sen hồng bảng lảng tinh mơ
Giọt mưa lất phất đến giờ ly tao

Dặn dò mãi nghẹn ngào khôn xiết
Tay nắm tay da diết nhìn nhau
Sắt cầm vàng đá phai màu
Tình còn để lại kiếp sau vội gì?

Trời hửng sáng thầm thì mai trúc
Nửa chừng mây thúc giục bóng câu
Muối tiêu điểm bạc mái đầu
Hồn sầu phiêu bạt bể dâu đoạn trường!

24.1.2017 Lu Hà



Quyên Làm Sao Được
Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Thông Điệo Gửi Mai Sau

Trăm năm quên được làm sao
Tình em in dấu khắc vào trái tim
Đời anh sống tựa như chim
Tràng giang đôi cánh đi tìm dáng em

Xôn xao bướm trắng yêu kiều
Trăng soi đỉnh núi cô liêu lối mòn
Giao đài khúc nhạc véo von
Vẳng nghe tiếng hát phấn son yếm hồng

Dạt dào trên những bến sông
Liễu thanh mơn mởn mặn nồng cúc hương
Đầm làng sen vẫn tơ vương
Mùa thu nuối tiếc nõn nường còn đây

Hai hàng phượng vĩ ngất ngây
Giọt sương ghế đá canh chầy ái ân
Tần ngần ôi những bàn chân
Chập chờn trăng nước đằng vân hoa cười

Lục bình động đậy cá bơi
Nửa hồn tức tưởi chơi vơi bóng mờ
Lăn tăn sâu thẳm như tờ
Bước đi lảo đảo bơ vơ một người

Dở dang cho một cuộc đời
Xót xa thương nhớ em ơi bụi hồng
Nghẹn nào tiếng gọi hư không
Thủy chung sau trước mênh mông phiến sầu

Bâng khuâng đứng giữa nhịp cầu
Trăng buồn rười rượi mái đầu hoa dâm
Bao đêm giá lạnh mưa dầm
Não nùng thổn thức âm thầm tiếng em!

25.1.2017 Lu Hà



Nửa Hồn Thương Đau
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Nhập Mộng

Đêm suông leo lắt ngọn đèn
Cô liêu hiu hắt say men lối tình
Chập chờn đom đóm lung linh
Nửa hồn thương xót hoa xinh bướm đào

Một vùng huyền ảo quỳnh dao
Bóng em tha thướt nghẹn ngào gọi anh
Lần theo luống cải khóm hành
Trăng vàng vò võ sao đành ngoảnh đi

Cây rung hạt lệ thầm thì
Giận hờn chi nữa đền nghì trúc mai
Ngược xuôi nặng gánh trần ai
Thanh tao vóc liễu dấu hài tuyết băng

Thăng trầm tơ đứt dở dang
Cung đàn chưa trọn phũ phàng chia ly
Quan san muôn dặm kinh kỳ
Tóc mây lõa xõa nhung y uớt nhàu

Phấn son hương nhụy phai màu
Dặn dò non nỉ kiếp sau đợi chờ
Mới đây nào có khi ngờ
Phụng loan xa cách đôi bờ đại dương

Càng nhìn càng ngắm càng thương
Châu sa lã chã giọt tương bến sầu
Phong sương trắng điểm mái đầu
Nại Hà sóng vỗ chân cầu thê lương…!

Tỳ bà gảy khúc Vương Tường
Tiếng ai nức nở Tiền Đường thở than
Tào khang bèo bọt hợp tan
Ngậm vành kết cỏ hồng nhan ngậm ngùi!

25.1.2017 Lu Hà



Ngôi Sao Lẻ Loi
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Tiếng Sao Tiền Định

Hoàng hôn xõa tóc rung rinh sáng
Ngàn sao mờ cay đắng u hoài
Hồn buồn định mệnh trần ai
Nỗi niềm thổn thức gót hài xa xăm

Cung Hoàng Đạo mù tăm duyên phận
Lưới nhện sa tủi hận đôi ta
Sương rơi cỏ dại bóng tà
Trầm luân bể khổ sa bà khổ đau

Cung đàn hạc lúc mau khi chậm
Khúc ái ân thê thảm chiều buông
Thuyền ai thấp thoáng trên sông
Thanh âm nghèn nghẹn bềnh bồng nơi nao

Điệu thu ba xanh xao vàng võ
Gọi em về thiên cổ tương tư
Điệp hồ phảng phất chân như
Tiêu điều rặng liễu gầm gừ gió mây

Cơn địa chấn vẫy vùng sóng vỗ
Cả đại dương nức nở sầu tang
Hải âu sã cánh ngỡ ngàng
Hỡi chàng cô lữ mơ màng hoài vương

Thế là hết yêu đương da diết
Em đi rồi biền biệt trăng sao
Trần gian ảo não xiết bao
Lẻ loi cô quạnh hết vào lại ra

Căn nhà nhỏ thiết tha le lói
Gió lao xao trời tối em về
Đèn khuya hiu hắt não nề
Đĩa dầu hao cạn dãi dề canh thâu

Sao tiền định âu sầu chằng nói
Dải Ngân Hà buốt nhói tim đau
Đá vàng chớ vội phai màu
Lòng còn nguyên vẹn bể dâu đoạn trường

Kìa sao băng vừa yêu thuơng tình hận
Kịp đầu thai lận đận trần gian
Biết bao kẻ cũng thở than
Nửa đêm vỗ gối ứa tràn giọt châu

Nghe lộp bộp mưa ngâu lã chã
Nằm còng queo rời rã chân tay
Nửa hồn thiêm thiếp tỉnh say
Lạc miền hư ảo rượu cay tình nồng!

26.1.2017 Lu Hà











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét