Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

Thơ Mới Tâm Tình Chùm 151




Dạo Khúc Mộng Cầm Ca
cảm đối với nữ sĩ Hiền Châu: Nàng Thu Khoe Áo Xinh

Phấp phới khăn hồng cô thiếu nữ
Bâng khuâng tư lự dạo vườn xuân
Tóc mây lõa xõa ngang vầng trán
Mai trúc thì thào tựa gió ngân…


Thong thả gót hài in thảm cỏ
Mềm như tơ lụa dáng tiên nga
Nghê thường vũ điệu xôn xao bướm
Rạo rực lòng nhau sóng hải hà....

Đã mấy thu rồi trăng ẻo lả
Tình thơ chan chứa khúc mưa sa
Nửa vòng trái đất bao thương nhớ
Hội ngộ dao đài thổn thức ca…

Áo xanh Tư Mã thuyền vương vấn
Quan tái ngàn thu hồn lận đận
Bến sa dang dở nửa cung đàn
Tơ đứt phong trần sầu cổ hận…

Nửa bước thiên thai đường ngập lối
Trăm năm ai lại biết ai mà
Dạo khúc ca ngâm vầng trăng tỏ
Sắt cầm vàng đá nghĩa Châu - Hà!

28.6.2016 Lu Hà



Lòng Mẹ
Cảm đối từ thơ đường của Giang Hoa: Dáng Mẹ

Hoàng hôn rặng liễu phủ màu đen
Bóng mẹ bâng khuâng đã mấy phen
Nắng gắt mưa phùn mòn sỏi đá
Áo tơi lòng mẹ trắng hơn phèn

Cù lao chín chữ mờ sương khói
Gà gáy năm canh thức tảo tần
Tất tả ngược xuôi hai buổi chợ
Đò ngang hối hả gót phong trần

Phôi pha trăng mọc khi tròn khuyết
Tan hợp  bèo dâu lệ ứa trào
Tha nhân sầu khổ vì cơm áo
Vời vợi hoài vương giọt máu đào

Xế chiều cò lả cảnh chơi vơi
Dìu dắt con đi chập chững đời
Mấy chục năm rồi nhanh thế nhỉ
Da chì má hóp mẹ gìa ơi!

Hôm nay ngắm mẹ thương yêu quá!
Như chuối chín cây rụng lúc nào
Trải tóc cho con như thuở bé
Vầng dương hiu hắt gió lao xao…

5.6.2016 Lu Hà



Mộng Ảo Huyền
cảm đối với Mã Kim Liên: Khóc Vũ Nương

Đoạn trường thiên lý Mã Kim Liên
Vội thảo Lu Hà bức ngọc tiên
Sông tình bể ái miền hoan lạc
Xao xuyến cùng nhau mộng ảo huyền...

Thương khóc u hoài nàng Thị Thiết
Nam Xương thiếu phụ hồn da diết
Trầm mình thủ tiết bến Hoàng Giang
Vạn cổ thu sầu sao kể xiết ...

Nửa vòng trái đất dây truyền cảm
Cộng hưởng cung đàn mây gió thảm
Lời thơ ý nhạc tiếng mưa sa
Đền miếu khói hương chiều ảm đạm...

Thế kỷ qua rồi Vũ Nương ơi!
Ngày nay đèn điện sáng cho đời
Bóng tường hiu hắt từng lưu luyến
Thằng Đản bi bô đã hết thời...

Thiếp chẳng phụ chàng, chàng bội nghĩa?
Trăm năm ta lại biết nhau mà
Duyên khởi trùng trùng như Phật bảo
Trai hùng thục nữ nợ đằng la...

17.7.2016 Lu Hà



Tây Thi Chẳng Có Máy Giặt
cảm hứng với Võ Ngọc Nhi

Vải kia vật vã kêu oai oái
Nước xối vòng quay thật tả tơi
Sủi bọt mấy hồi thơm thảo lắm
Ngọc Nhi phin nõn gọi ai ơi …!

Thi sĩ Lu Hà cũng thảnh thơi
Nửa vòng trái đất mải mê chơi
Thoảng thoảng xạ hương nghe gió thổi
Tâm hồn lồng lộng sóng ra khơi…

Thuyền tình lướt tới căng buồm mộng
Ong bướm dập dìu lạc chốn nao
Hứng cảm trào dâng châu ngọc chảy
Tần ngần dáng liễu ngẩn ngơ đào…

Lụa là canh cửi tơ tằm nhả
Cát bụi bùn nhơ hết sạch rồi
Máy giặt ngày nay hơn đá đập
Tây Thi ẻo lả chẳng xa xôi…

Đoạn trường duyên phận kiếp luân hồi
Nhân thế trầm luân phận nổi trôi
Tiết kiệm thời gian trang phây búc
Đôi lời nhắn nhủ trái tim côi

Yếm thắm môi hồng hoa thục nữ
Ý thơ ngùn ngụt với gió giăng
Kỷ niệm nào bằng trong nhật ký
Thiên hạ xôn xao bởi thiếp chàng…!

*Võ Ngọc Nhi: “Khó Khăn cũng giống như chiếc máy giặt. Nó sẽ quăng ta, vặn ta rồi ném ta lòng vòng. Nhưng rồi ta sẽ Sạch và Sáng Hơn trước đo...“
28.5.2016 Lu Hà



Phận Tuyết Đào
cảm đối với Tường Vân( Sở Ái): Chiều Rơi

Dốc bình rượu trắng nhớ thương hoài
Thổn thức canh thâu chẳng nguôi ngoai
Tràng An xa cách đường quan ải
Lạc lõng hồn mây tủi gót hài…

Rặng liễu Chương Đài buồn thảm lắm
Cành xuân lá thắm đợi tình lang
Biết đến bao giờ người trở lại
Thư cưu thầm gọi bến Trường Giang...

Tỳ bà rớm máu đời xa xứ
Năm ngón tay ngà trải mấy thu
Vương vấn đài sen sương lã chã
Đồi thông hiu hắt gió vi vu…

Luân hồi chìm nổi sầu kim cổ
Góc bể chân trời lệ ứa trào
Vàng đá phôi phai thanh kiếm bạc
Mùa đông rầu rĩ khúc ly tao

Níu kéo hạc vàng dải áo bào
Dặm trường cát bụi hát nghêu ngao
Hoàng hôn cửa biển thuyền ai đó
Sóng vỗ lênh đênh phận tuyết đào…!

14.7.2016 Lu Hà



Phen Này

Phen này thiên hạ đua đông lạnh
Mấy chục năm sau thấy thế nào?
Trẻ trung lùi lại sao không muốn
Lạc lối thiên thai xúng xính đào

Trang Sinh hồ điệp giấc mơ tiên
Thổn thức chờ nhau bến thủy nguyên
Cứ tưởng đời ta theo cánh hạc
Nào ngờ cơ sự thắm tơ duyên

Dũng cảm lên đi chờ thế kỷ
Đóng băng gìn giữ nét xinh tươi
Biết đâu hoa bướm tình lai láng
Thỏ thẻ nai tơ chúm chím cười

Tớ cũng chán rồi ngán kiếp này
Trâu gìa xương cốt dễ lung lay
Xuân qua thu lại hồn cô lẻ
Trăng gió hương tàn cuộc tỉnh say

Theo gót anh Vail người Thụy Sĩ
Hai lăm năm ngủ tuyết băng dày
Tỉnh dậy hân hoan cùng thế giới
Niềm vui xã hội mới ai hay...?

17.7.2016 Lu Hà




Mộng Khói Hương
cảm đối với Mã Kim Liên: Mộng Ru Hời

Khói hương nghi ngút bóng chàng Trương
Hao cạn đĩa dầu khóc Vũ Nương 
Tối gà thui thủi nghe con trẻ
Hận để nghìn thu cõi mộng trường...

Miếu đền thiếu phụ huyện Nam Xương 
Lữ khách bần thần nhớ cố hương
Trăng gió mây mưa ong bướm lượn
Kiên trinh tiết tháo dễ tư lường

Kim mã liên trì trang tuấn kiệt
Hoàng Giang xao xuyến bến Hằng Nga
Ngây ngất cung đàn đêm hợp cẩn
Bồ đào mĩ tửu ngón tay ngà...

Thơ thẩn kìa ai vẫn thiết tha
Hà Nam lưu luyến tiếng thơ ca
Thi sĩ vuốt ve con ngọc thỏ
Quảng Hàn đố dám bẻ cành đa…?

Sóng vỗ chập chùng thuyền cụ tú
Tế Xương vàng võ ánh dương tà
Đại bàng quen chịu nhiều cay đắng
Cát bụi lầm than giọt lệ sa...!

17.7.2016 Lu Hà



Tuổi Con Mèo *
cảm đối thơ Giang Hoa: Khó Ngủ

Trông trăng ngắm nguyệt hồn thơ thẩn
Ruột rối dạ bời lã chã sương
Cành liễu đung đưa đêm ảo não
Côn trùng rên rỉ khóc canh trường...

Dặm trường thiên lý bao xa cách
Góc biển chân trời có thấu chăng
Trùng dương sóng vỗ tình hoang hoải
Nhắn nhủ cùng ai với chị Hằng...

Se sắt làn môi ánh mắt huyền
Chập chờn đom đóm lẫn mây đen
Chòm sao Bắc Đẩu lung linh sáng
Thổn thức u hoài gọi đỗ quyên...

Mới thế mà nay trải mấy thâu
Bên song cửa sổ giọt mưa ngâu
Phù du bèo bọt đời dâu bể
Lá rụng thu vàng lạnh bóng câu...

Tư lự bâng khuâng chén rượu sầu
Đầu hiên buồn bã cảnh cheo leo
Sáu ba hai mốt tuần trăng lẻ
Tháng sáu cầm tinh vọng tiếng mèo...

* Nữ sĩ Giang Hoa sinh ngày 21.6.1963
19.6.2016 Lu Hà



Nụ Tầm Xuân
cảm đối với Hiền Châu: Bao Đêm Dài Nữa

Hoa ủ rũ nơi rừng sâu băng tuyết
Bướm âu sầu sao đã hết đông chưa
Cây thông buồn suốt từ sáng tới trưa
Gió ve vuốt cho bình minh chan chứa...

Ồ lạ chửa nụ tầm xuân răng rứa
Tiếng ve kêu con tu hú gọi hè
Giọt mưa rơi đôi mắt ướt tràn trề
Mùa thu đến ánh trăng vàng thỏ bạch...

Tim thổn thức ngọn lửa lòng lóng lánh
Cả bốn mùa ôm khoảng khắc yêu thương
Một đêm thôi trong nhạc điệu nghê thường
Hồn ngây dại lang thang miền xứ lạ...

Thơ cứ viết nâng cánh cò bay lả
Ru cái oanh thảng thốt hẹn non thề
Gót sen hồng lạc lối nẻo sơn khê
Ngàn thế kỷ dải ngân hà bất diệt...

Cả vũ trụ cũng say tình da diết
Hiền Châu ơi! Lưu luyến nhớ Lu Hà
Rồi trước sau sông núi đẹp bao la
Nghe văng vẳng tiếng chuông chùa thong thả...

Nét mầu nhiệm luân hồi trôi muôn ngả
Thuyền ái tình chới với giữa biển khơi
Ân nghĩa còn xao xuyến đóa sen cười
Vu Phần mộng xót xa đàn kiến lửa...!

8.7.2016 Lu Hà



Tiếng Vọng Quê Hương
cảm đối thơ Lưu Quang Vũ: “Tiếng Việt“

Việt Nam ơi! Mây gió cuối chân trời
Miền xứ lạ biển lòng dâng rạo rực
Con tu hú gọi đêm hè thao thức
Tiếng ve sầu da diết mãi không thôi

Đời tha phương trái tim đập bồi hồi
Kìa ai đó âm thanh nghe xào xạc
Ngoảng mặt trông mắt nai hiền ngơ ngác
Người đồng hương thân mến của tôi cười

Bước chân đi hồn ngây ngất chơi vơi
Gợi nỗi nhớ nôn nao về quê mẹ
Chiều lam khói tuổi ấu thơ con trẻ
Bắt chuồn chuồn đuổi bướm cạnh bờ ao

Nước sông trôi cơn sóng vỗ dạt dào
Trăng vằng vặc lũy tre làng xanh mướt
Bầy đom đóm dong chơi tình tha thướt
Khua mái chèo văng vẳng khúc đò đưa

Đồng lúa vàng cha bận rộn sớm trưa
Mẹ gồng gánh nắng mưa hai buổi chợ
Quanh bếp lửa khói than hồng chan chứa
Đàn em thơ ríu rít với ông bà

Giọt sương rơi lã chã dải sơn hà
Chung tiếng nói cả ba miền đất nước
Chữ quốc ngữ nhớ ơn người đi trước
Sắc hỏi huyền nặng ngã dấu ly tao

Giọng ca ngâm xao xuyến thật ngọt ngào
Câu vọng cổ xót xa sầu đạm bạc
Bài ca dao ôm cánh cò chân vạc
Nghĩa cù lao khuyên dạy học nên người

Gió xuân về hoan hỉ nét vui tươi
Viết câu đối mừng bánh chưng pháo tết
Lời chúc tụng xóm làng quê đoàn kết
Đàn so dây kỳ diệu tiếng thơ bay

Ôi tiếng Việt man mát vời vợi thay
Cung bằng trắc nước non tình muôn thuở
Chim ríu rít hương say trăng cổ độ
Chuông chùa vang thánh thót nhạc giáo đường

Hỡi thày cô tóc trắng bạc ngôi trường
Thương nhớ lắm bảng đen từng chữ viết
Ai còn mất nghe tiếng đời tha thiết
Trái tinh cầu thổn thức hạt mưa rơi!

Xa quê hương phải học tiếng nước người
Anh Pháp Đức vần sao thơ Việt được
Tiếng mẹ đẻ sáng ngời vầng trăng ngọc
Lụa gấm thêu lưu luyến mãi không quên

Trống Mê Linh xung trận gái thuyền quyên
Hồn tử sĩ thủy chung bia mộ cổ
Xương cốt nhục bao đời ơn tiên tổ
Tấc đất không dời, quyết giữ giang san

Cuộc bể dâu thân khó nhọc bần hàn
Mùa nước lũ xắn quần cao bì bõm
Tay chống gậy bóng cụ gìa lọm khọm
Bát canh cua con cá lạc đồng xa

Cuộc đời tôi lạc lõng chốn quan hà
Đêm giông gió bâng khuâng niềm trăn trở
Tay gõ phím lửa tình quê hăm hở
Chữ ân tình vang vọng mãi không nguôi!

Năm mươi tư dân tộc núi non ngồi
Hình chữ S uốn cong rồng Lạc Việt
Chín muơi triệu dồng bào kêu thảm thiết
Biển Nha Trang cá chết trắng than ôi!

Hoàng Trường Sa lãnh hải biển xa xôi
Thềm lục địa cớ sao còn kẻ nhận
Dân vong quốc đã bao đời lận đận
Khóc thương Kiều tiếng Việt Tố Như ơi!

7.7.2016 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét