Sống Cùng Lịch Sử
Dối Trá
viết tặng Nguyên
Khôi Hoàng Tuấn
Sống cùng giun dế
lầm than
Đồng bào thảm khốc
giang san lụy tàu
Thanh niên chán kiếp
ngựa trâu
Chết vì lịch sử trắng
râu bạc đầu
Phường nhơ nhầy nhụa
chuồng cầu
Tuyên truyền láo
khoét đỏ nhầu gạch cua
Bù nhìn cung nỏ
trò đùa
Xung phong đánh giặc
bốn mùa máu chan
Hai mươi mốt tỷ
thuế dân
Làm phim nhồi sọ
tinh thần đảng ca
Chí Minh rau muống quả cà
Râu xanh tiết dục
sơn hà lầm than
Chí Phèo thị Nở
nghèo nàn
Công nông liên kết
bần hàn cu đen
Thơ hay tóe lửa thợ
rèn
Trường Chinh Tố Hữu
bon chen văn đàn
Lan Viên Xuân Diệu
việt gian
Chín tầng hỏa ngục
còn than khóc gì?
Đảng viên chi bộ
thâm sì
Cường hào bá đỏ
man ri lạc loài
Phim phò cưỡng bách mãi hoài
Sống cùng dối trá
độc tài hại dân
Chương trình báo vẹm
xa gần
Nguyên Khôi Hoàng
Tuấn chứa chan quê mình
10.10.2014 Lu Hà
Cóc Cụ Gắn Huân
Chương
Huân chương cóc cụ
tặng nhau
Khả Phiêu Phú Trọng
bạc đầu nhẵn râu
Bảo nhau nối gót
theo Tàu
Cam tâm sâu mọt
chuồng cầu bới phân
Bí thư í ới chia
phần
Giàu sang phú qúy
mĩ nhân khéo chiều
Dê già ngất nghểu
liêu xiêu
Mẹ cha tổ quốc
cũng liều ăn chơi
Sinh con đẻ cái đười
ươi
Già ông non cháu lả
lơi bế bồng
Tổ sư cái giống Lạc
Hồng
Lai nhai nói mãi
con rồng cháu tiên
Ông đây chỉ mê chữ
tiền
Ngai vàng quyết
bám chính quyền của tao
Ôm nhau Phiêu Trọng
thì thào
Ta còn nứng cặc má
đào còn xuân
Xá chi thất bát cửu
tuần
Thai nhi rượu bổ
ông mần cả đêm
Trăng thanh gió
mát êm đềm
Gái hầu trắng nõn
mềm mềm làn da
Trâu già náo nức
hoan ca
Đam mê vật chất
sơn hà đảo điên
Con đường kách mệnh
tiến lên
Mác Lê cố rặn đảng
viên càng nhiều.
thơ nhân dịp Phú
Trọng gắn huân chương cho Lê Khả Phiêu
8.10.2014 Lu Hà
Giáo Sư Triết Học
Quang Lùn
Thẳng Quang lên tổng
bí thư
Trọng Sang Hùng
Dũng ngồi thừ mặt ra
Mác Lê nó giỏi hơn
ta
Đăng đàn diễn thuyết
nước nhà chuyển lay
Chí Minh phải gọi
bậc thày
Trường Chinh lạy bố
cáo cầy rét run
Chổng mông con Lệ ỉa
đùn
Hội đồng tuyên huấn
chổi cùn còn ai?
Vũ Khiêu chẳng dám
nói dai
Nhất lùn nhì lé vọng
đài cao sang
Tiến lên sắp tới
thiên đàng
Gốc sung há miệng
xóm làng yên vui
Phương Tây bản bản
chôn vùi
Béo phì thừa mỡ sụt
sùi lệ rơi
Việt Nam bóp bụng
rã rời
Công ơn đảng bác
sáng ngời sử xanh
Giáo sự triết học
tranh giành
Ba voi nước sáo cũng
đành ngậm tăm
Thị trường định hướng
muôn năm
Cá nhân tập thể ăn
nằm ngủ chung
Nào ai dám bảo
Quang khùng
Chó hoang cuồng dại
vẫy vùng dọc ngang
Phương Hùng Ngọc Lập
ngỡ ngàng
Trúc Hồ Ngọc Ngạn
bẽ bàng việt gian
thơ làm sau khi xem băng clip: Chủ nghĩa tư bản
dãy chết của Trần Nhật Quang
6.10.2014 Lu Hà
Ham Chút Tiền Còm
Đảng cho một chút
tiền còm
Nguyện làm con chó
om xòm xóm thôn
Múa may chổng tĩ
khoe nồn
Phong trào dư luận
biển cồn sóng dâng
Xuân- Quang gìa trẻ
tráo trâng
Lên đài sa sả thâm
quầng váng nhơ
Chửi ông Ngô Kỷ lờ
mờ
Mỉa mai cay đắng cậy
nhờ đoàn viên
Công an bộ đội dĩ
nhiên
Tuyên truyền nhồi
sọ bon chen bác Hồ
Mẹ cha cho cái dư
đồ
Sao vàng cờ đỏ
hoan hô búa liềm
Xanh xao nhợt nhạt
nỗi niềm
Mắm tôm riềng mẻ
chẳng mềm làn da
Cục te cục tác mái
gà
Mấy phen động đực
sơn hà mất tiêu
Mũi khoằm mỏ quạ
cú diều
Nhất lùn nhì lé
cũng liều mạng xem
Tam rô tứ rỗ lèm
nhèm
Phương Hùng Ngọc Lập
thòm thèm liếm môi
Bốn trăm có lẻ
đánh hôi
Lều bều từng cục nổi
trôi mãi hoài
Xu hào bắp cải cho
ai
Khoe khoang ba củ
áo dài quần đen
Dăm ba Anh ngữ loại
quèn
Tung tăng lên mạng
nhử ghèn toét ra
Than ôi! đàn chó
giữ nhà
Làm sao đủ cứt để
mà tranh nhau?
gửi Hoàng Thị Nhật
Lệ và các dư luận viên
5.10.2014 Lu Hà
Khọm Gìa Hót Phân
Trơ ra mấy dẻ
xương xườn
Khọm già cố đấm
mõm nhờn thịt xôi
Xem ra văn hóa hạng
tồi
Dăm câu chữ Hán
tanh hôi cửa mình
Huyênh hoang nhất
phẩm triều đình
Bá quan văn võ hồ
tinh phụng thờ
Vũ Khiêu nhân sĩ gỉa
vờ
Quốc sư cóc ghẻ dật
dờ Minh Xuân
Hai con chó dại
ngu đần
Manh tâm bôi bẩn
xóa dần Nguyễn Du
Hung hăng cậy có ô
dù
Ba Tàu nâng đỡ lòi
cu ra ngoài
Thúy Kiều cưỡng hiếp
canh dài
Anh hùng lao động
biệt tài hót phân
Cục to cục bé
tranh phần
Đầy nhà tuyên huấn
việt gian nổ xằng
Giàu sang phú qúy
ai bằng
Đầu Ngô mình Sở chẳng
thằng cũng ông
Lim dim mắt cóc
lên đồng
Áo hoa lòe loẹt
phượng rồng lố lăng
Nhân dịp giặc văn
hóa Vũ Khiêu 98 tuổi
8.10.2014 Lu Hà
Kìa Con Thị Lệ
Kìa con thị Lệ mũi
khoằm
Dòm mồm mỏ qụa
chơi khoăm chửi càn
Dập dìu Quang lé
đăng đàn
Phương Hùng Ngọc Lập
việt gian ngoại kiều
Trong ngoài lên kết
cú diều
Sa đì khệnh khạng
tiêu điều phấn son
Giặc tàu liếm gót
luồn trôn
Phồng mang trợn
mép lệ tuôn đôi hàng
Thanh niên cờ đỏ sẵn
sàng
Trung thành nghị
quyết thiên đàng dựng xây
Hội đoàn cơ sở cáo
cầy
Hàng ngàn dư luận
mặt dày hại dân
Xá chi tổ quốc
giang san
Lạc loài đom đóm
ăn tàn mà thôi
Bác Hồ đâu đã tanh
hôi
Xác còn thơm ngát
bồi hồi cháu con
Năm điều thóc mách
vàng son
Mẹ cha đấu tố sống
còn đảng ca
Vu cho địa chủ ác
tà
Thẳng tay bắn bỏ hồn
ma oán hờn
Mặt còn nhăn nhở
bôi trơn
Căm thù Ngô Kỷ thờn
bơn méo mồm
Chí Phèo thị Nở chồm
hôm
Hung hăng đe dọa mắm
tôm máu nồn.
6.10.2014 Lu Hà
Nhân Dân To Bằng Củ
Chuối
Quang Lùn cậy có
nhân dân
To bằng quả chuối
Quang mần cả đêm
Thị Lệ cái hĩm mềm
mềm
Đảng ta nứng cặc
thòm thèm của dân
Trung nông trí thức
giết dần
Công nhân xanh mắt
công an dữ dằn
Các anh cặn bã cằn
nhằn
Đảng dân là một chứa
chan ân tình
Về nhà hỏi lại gia
đình
Ông bà cha mẹ Chí
Minh phụng thờ
Quang lùn mệt mỏi
bơ phờ
Dáng đi thất thểu
lờ đờ ma chơi
Bồng mang thót bụng
phì hơi
Mặt mày nhăn nhúm
đười ươi ỉa đường
Quanh co chày cối
bất thường
Thảm thê óc lợn
thê lương thế này
Nhân dân sẽ đánh
chúng mày
Biểu tình chống đối
đảng này của tao
Hồng Kông chúng nó
tào lao
Dân tràn ra đánh thằng
nào còn thây?
Các anh rồi sẽ biết
tay
Nhân dân bức xúc
giết ngay chẳng từ
Quang Lùn thị Lệ đứ
đừ
Lên cơn tự sướng
nát nhừ nhân dân
Nhân dân là cái thằng
đần
Là chẳng ai cả
Quang vần cả đêm
Ngày nay tuyên huấn
lem nhem
Sai thằng mất trí
lèm bèm chửi rông.
thơ làm khi xem
băng clip về Quang lùn tức Trần Nhật Quang
5.10.2014 Lu Hà
Óc Tiều Máu Khỉ
Óc tiều máu khỉ
Khiêu-Phiêu
Ăn tàn phá hại
tiêu điều nước non
Thói quen bạc nhược
hơi nồn
Văn chương dốt nát
luồn trôn giặc Tàu
Giang san lãnh hải
nát nhàu
Thành Đô văn võ trắng
râu bạc đầu
Triều thần hán ngụy
ngựa trâu
Công an bộ đội hố
sâu thảm sầu
Thanh niên phụ lão
nhuốm màu
Búa liềm cờ đỏ lâu
nhâu bầy đàn
Phiêu Tiều Khiêu,
giống khỉ gian
Từ hang Pác Bó giết
dân hại nòi
Hồ ly cố nội đười
ươi
Chúng hay gọi bác
trò cười thế gian
Mác Lê trí trá lường
gàn
Thiên đàng bã mía
nghèo nàn dân nam
Trường kỳ mai phục
dã tâm
Chủ trương Hán hoá
Việt Nam Mao- Hồ
Khả Phiêu nô dịch
ý đồ
Vũ Khiêu cưỡng hiếp
ô hô nàng Kiều!
7.10.2014 Lu Hà
Tôi Yêu Đất Nước Của
Tôi
cảm tác khi đọc
thơ Trần Vàng Sao: Bài Thơ Của Một Người Yêu Nước Mình
Tôi yêu nước từ
khi biết nói
Từng ngọn rau hạt
muối thân thương
Mồ hôi nhỏ xuống
cánh đồng
Tháng năm đốt đuốc
đêm đông gọi đò
Bao dĩ vãng dư đồ
hư ảo
Tấm lưng trần tà
áo rách bươm
Nhấp nhô kìa những
cánh buồm
Trập trùng giông
bão tay ôm khối sầu
Lon gạo mốc dãi dầu
mưa nắng
Dân làng tôi cay đắng
sớm chiều
Ven đê chân sáo thả
diều
Ngược xuôi gồng
gánh tiêu điều hoàng hôn
Tôi biết lắm nỗi
buồn muôn thuở
Cả ba miền đau khổ
bi ai
Xót xa trằn trọc
canh dài
Binh đao khói lửa
mãi hoài chẳng thôi
Ơn cha mẹ nuôi tôi
khôn lớn
Ngẩng mặt lên cho
trọn nghĩa đời
Đói nghèo sao bám
chẳng rời
Nước nhà thống nhất
lệ rơi đôi hàng
Ôi độc lập thiêng
đàng hứa hẹn
Còn tự do chẳng thẹn
với lời
Dân oan khiếu khiện
khắp nơi
Giặc Tàu rình rập
núi đồi bỏ hoang…!
13.8.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét