Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Lục Bát Tâm Tư Chùm 162



 



Biển Trời Mây Gió Em Ơi!
tặng Lâm Thúy Anh

Sao em gọi mãi Hà Lu
Trời sao còn đó vi vu trăng ngà
Tên anh thường gọi Lu Hà
Nỉ non chan chứa canh gà Thọ Xương


Dẫu lìa ngó ý tơ vương
Tháng năm xa cách hoài thương giọt sầu
Tiếng mưa rầu rĩ mái đầu
Tóc xanh còn đọng chân cầu sương rơi!

Nôn nao bờ liễu lả lơi   
Bóng nga thấp thoáng nụ cười gió mây
Cơn mê hoan lạc vui vầy
Tìm trong giấc mộng tràn đầy ái ân

Cát đằng muôn nẻo nhân gian
Cánh chim lạc lối non ngàn biển khơi
Biển trời mây gió em ơi!
Thơ theo dòng nước biết nơi nào tìm…!

9.10.2014 Lu Hà




Em Xinh Dưới Ngọn Đèn Hồng
viết tặng ca sĩ Lệ Hải

Em xinh dưới ngọn đèn hồng
Mắt xanh biêng biếc thiên bồng là đây
Yến anh thỏ thẻ vơi đầy
Liễu say bóng nguyệt ngất ngây hồn người

Mong sao được thấy em cười
Sóng tình cuồn cuộn biển trời ly tao
Nhớ nhung trong mộng nghẹn ngào
Cầm tay bịn rịn dạt dào khúc ca

Chưa chi đã mấy canh gà
Người đi kẻ ở trăng ngà mờ soi
Vén mây Nguyệt Lão đứng coi
Chư tiên cũng phải rã rời vì em

Vẳng nghe tiếng hát êm đềm
Soi gương ẻo lả lưỡi liềm trăng sương
Mảnh tình sẻ nửa còn vương
Nửa ôm gối chiếc dặm trường tuyết mai

Ai về hỏi liễu chương đài
Hỏi nàng Lệ Hải áo dài thướt tha
Hỏi rằng có nhớ Lu Hà
Nỗi niềm thổn thức chiều tà bấy nay ...!

7.10.2014 Lu Hà




Nghẹn Ngào Tình Ca

Dừng chân lưỡng lự cô nàng
Quảng truờng ngợp gió cát đàng bâng khuâng
Trời mây khéo xếp từng tầng
Bụi trần rũ sạch lâng lâng tuyết hồng

Tuổi xuân một thuở tiên bồng
Bên hồ than thở gương lồng bóng nga
Quản chi sóng gió ngân hà
Ngược xuôi bươn trải sa bà mưu sinh

Đài trang lỡ hẹn trúc xinh
Cái oanh ríu rít cô mình kia ơi!
Còn bao lâu nữa đất trời
Hít bầu không khí nghỉ ngơi dặm đường

Ung dung trọn lẽ vô thường
Tâm tư thư thả văn chương ứa trào
Khoan thai gót ngọc thanh tao
Dập dìu chim hạc nghẹn ngào tình ca…

Nâng nịu mười ngón tay ngà
Cung đàn thánh thót mượt mà lá xanh
Rung rinh sương đọng gió cành
Hoàng hôn giục giã bước nhanh lên nào…!

viết tặng Nguyễn Kim Tuyến
5.10.2014 Lu Hà




Cần Chi Phải Hội Nhà Văn

Cần chi phải hội nhà văn
Lời Phạm Đình Trọng, chứa chan ân tình
Nguyển Xuân Nghĩa, một bóng hình
In vào thế kỷ, hành tinh tủi hờn...

Hồn thiêng sông núi chập chờn
Non xanh nước biếc dập dờn biển Đông
Vẳng nghe tiếng khóc Lạc Hồng
Nấm mồ tử sĩ cánh đồng thông reo
        
Phạm Xuân Trường, lệ tuôn theo
Thương người thi sĩ cảnh nghèo lầm than
Chúng ta là những văn thân
Tấm lòng trinh bạch nhân quần thiết tha

Xót xa dân tộc sơn hà
Thắng năm đằng đẵng mẹ cha bần hàn
Cháu con nheo nhóc từng đàn
Sinh ra chẳng có công ăn việc làm

Ngược xuôi gió bụi mưa rầm
Phá rừng đốt rẩy cát lầm sương sa
Dìu nhau khắp nẻo trăng tà
Mò cua bắt ốc cửa nhà xác xơ

Chân cầu em bé bơ vơ
Không nơi nương tựa hững hờ người qua
Ve chai vé số bốn mùa
Buồn sao Hữu Thỉnh tiền chùa chia nhau

Văn chương một mớ nát nhàu
Chủ trương đánh bóng tô màu vàng son
Thôi đành những nước cùng non
Vợ con sung túc sống còn là may...!

viết tặng hội nhà văn Việt Nam
6.10.2014 Lu Hà




Cô Bán Ổi Ơi!

Hỡi cô bán ổi kia ơi!
Dừng chân tôi hỏi đôi lời nghe cô
Vườn nhà trái chín thơm tho
Má hồng cô trải mấy thu xuân tình

Chập chờn lửa lựu cô mình
Hồng giòn ngọt lịm lưu linh điệp hồ
Dập dìu tài tử lô nhô
Long lanh ánh nguyệt giọt thơ cam lồ

Sầu riêng vú sữa đầy bồ
Ao sâu cá lội một hồ sen mơ
Có chàng thi sĩ đang chờ
Cờ vây điểm nước lờ mờ trăng lên

Thẹn thùng thục nữ thuyền quyên
Rằng hoa có chủ ván thuyền duyên tơ...
Đầy nhà vang tiếng trẻ thơ
Vẳng nghe khúc nhạc hò ơ tiếng đàn

cảm xúc từ tấm ảnh nữ sĩ Nhung Truong và mâm ổi chín
8.10.2014 Lu Hà



Cô Gái Mượt Mà

Đôi chân trắng mịn ngọc ngà
Váy hoa tim tím mượt mà lòng tôi
Sài Gòn trời đã tối rồi
Thôi cô đứng dậy cùng tôi về nhà

Nhà tôi có một gốc đa
Hai hàng dâm bụt la đà bướm bay
Cầu ao sen nở hương say
Cá bơi lảo đảo ngất ngây vì tình...

Mẹ cha nhìn ngắm chúng mình
Yến anh thỏ thẻ trúc xinh dạo đàn
Trăng non bẽn lẽn mây ngàn
Túi thơ bầu rượu nồng nàn cô ơi!

Ô hay cô chỉ mỉm cười
Mắt xanh biêng biếc đất trời ngả nghiêng
Bóng tà lồng lộng thu chiêng
Trái tim thổn thức niềm riêng lẽ nào...?

Mồng hai tháng chín lao xao
Người qua kẻ lại nghẹn ngào gió đông
Bần thần ngoái cổ ngóng trông
Thương chòm mây bạc chim hồng về đâu....!

viết tặng Võ Thị Mộng Hoa
8.10.2014 Lu Hà




Đáp Lời Sông Núi
tặng nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa

Bấy lâu anh chẳng thảnh thơi
Án tù đằng đẵng cảnh đời lầm than
Nỗi niềm dân tộc giang san
Canh gà eo óc bần hàn xóm thôn

Biển Đông cuồn cuộn sóng cồn
Hoàng Sa giặc chiếm lệ tuôn đôi hàng
Tương lai sự nghiệp dở dang
Con đường kách mệnh thiên đàng xác xơ

Bóng ma tử sĩ dật dờ
Đau lòng con Cuốc đôi bờ biển dâu
Muối sương bạc trắng mái đầu
Hoàng hôn chiếc bóng chân cầu thở than…

Bao nhiêu chồng chất khó khăn
Rừng khô cỏ dại chứa chan đốm hồng
Trái tim nhỏ máu trên đồng
Đợi chờ bão nổi cơn giông hẹn về

Non đèo vạn nẻo sơn khê
Dặm trường hun đúc tràn trề dẻo dai
Những ai gái đảm trai tài
Đáp lời sông núi u hoài gọi ta !

6.10.2014 Lu Hà




Làm Sao Biết Được

Chào cô Võ Thị Mộng Hoa
Xôn xao bờ biển chan hòa hải âu
Nắng mưa chi quản dãi dầu
Non xanh nước biếc mạn tàu phỉ phong

Thấy cô duyên dáng tuyết hồng
Lòng tôi xao xuyến mênh mông rộn ràng
Giá như đựợc nắm tay nàng
Quê hương tha thiết ngõ làng cầu ao

Bâng khuâng cánh trắng dạt dào
Hai hàng dâm bụt nghẹn ngào chim ca
Bao năm ta trở lại nhà
Đêm thanh nguyệt bạch Ngân Hà sương rơi!

Ngẩn ngơ bàng bạc mậy trời
Bụi trần chim hạc cảnh đời ly tao
Trái tim hồi hộp nôn nao
Thơ đề lá thắm sóng trào cát pha...

Gót hồng dặm thẳm sơn hà
Trùng dương xa cách la đà bướm ong
Mắt xanh lá liễu cong cong
Làm sao biết được nỗi lòng của ai?

viết tặng Monghoa Vothi
6.10.2014 Lu Hà




Người Ơi Là Người

Nửa đời phiêu bạt xứ người
Hôm nay thổn thức lệ rơi đôi hàng
Thấy cô bán ổi dịu dàng
Hồn thơ trở lại xóm làng xưa kia

Vườn rau ao cá đầm đìa
Líu lo tiếng hót chim chìa vôi ơi!
Bấy nhiêu mà đã cách rời
Cánh bèo trôi nổi cảnh đời ly tao

Long lanh ánh mắt xuân đào
Da thơm chín mọng ngọt ngào thiết tha
Nâng niu mười búp sen ngà
Mắt huyền vời vợi áo bà ba xinh

Miệt vườn thôn nữ  quê mình
Gợi bao kỷ niệm sân đình trúc mai
Đêm nay lạc trốn thiên thai
Dập dìu trăng gió hương nhài chơi vơi

Mà sao chỉ thấy cô cười
Trên trang Phây Búc người ơi là ngươi
Cho tôi ôm chút mây trời
Men say chuếnh choáng lả lơi gương Hằng!

Thơ cảm xúc từ tấm ảnh nữ sĩ Nhung Truong bên mâm ổi chín mọng
9.10.2014 Lu Hà





Nhớ Xưa Vỗ Mít Bồm Bộp

Nhớ xưa mũm mĩm mượt mà
Hương thơm ngây ngất la đà trăng sao
Tai voi chùm lá lao xao
Lồng bàn ngúng nguẩy mật trào em ơi!

Nhớ cô thôn nữ cánh đào
Đắm say mùi mít dạt dào tình ca
Mây bay kìa dải ngân hà
Dẻo dai tráng sĩ Hằng Nga dập dìu

Buồn trông phong cảnh đìu hiu
Tuyết băng khóe hạnh liu diu giọt sầu
Xót xa cỏ úa dãi dầu
Phong trần lạc thủy mái đầu tương tư

Nhớ thương trái mít ứ hừ
Vỗ lên bồm bộp đứ đừ nhựa tuôn...
Ghé làn môi thắm anh hôn
Mít ơi là mít biển cồn sóng dâng

Thuyền tình gió cuốn lâng lâng
Mà nay xa cách bâng khuâng tủi hờn
Bao giờ thấy lại núi non
Vườn xanh trĩu qủa từng con bướm vờn...!

cảm tác từ trái mít của Nhung Truong
30.8.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét