Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Lục Bát Tâm Tư Chùm 172



 


Chân Đèo Kìa Ai
kính bái hương hồn tướng Phan Trọng Chinh

Tin buồn Bác đã ra đi
Trời cao lồng lộng thầm thì đớn đau
Gió mưa hoa úa cỏ nhàu
Thu tàn giá lạnh bạc màu tuyết sương


Hồn về cố quốc thê lương
Thắng Chinh Thanh Trưởng chiến trường năm xưa
Chập chờn dương liễu đung đưa
Bạn bè chiến hữu ta chưa trọn thề

Quê hương tan nát não nề
Xứ người phiêu bạt ê chề tháng năm
Ngước lên thăm thẳm trăng rằm
Âm thầm cô quạnh tiếng tăm anh hùng

Núi rừng Đà Lạt chập chùng
Trang nghiêm chào đón tháp tùng quân reo
Cờ vàng hiu hắt cheo leo
Có nghe tiếng khóc chân đèo kìa ai?

Oán hờn ngùn ngụt tuyền đài
Dép râu nón cối lạc loài sài lang
Thiên đàng xã nghĩa phũ phàng
Nấm mồ tang tóc xóm làng xác xơ!

21.11.2014 Lu Hà




Như Ánh Trăng Rằm
cảm xúc từ bài thơ viết tặng của Nguyễn Tường Vy: Câu Chuyện Ngày Nay

Đọc thơ bủn rủn cả người
Chia ly biền biệt cảnh đời đảo chao
Chập chùng sóng biển vẫy chào
Ngàn dâu xanh ngắt nghẹn ngào châu sa

Ngước trông chỉ thấy cung ngà
Trời cao lồng lộng gốc đa ai ngồi
Nhìn về cố quốc xa xôi
Tường vi chớm nở bồi hồi gọi tôi

Trải qua bao kiếp luân hồi
Ngậm vành kết cỏ nổi trôi bến nào?
Trước sân lá rụng anh đào
Sang năm hoa nở dạt dào làn môi

Sầu vương hoài mộng mãi thôi
Nhớ chòm mây bạc núi đồi miền Nam
Xinh tươi như ánh trăng rằm
Nỉ non vàng đá con tằm nhả tơ

Tấm lòng gửi gắm trong mơ
Làm sao nhận được lờ mờ hơi sương
Thời gian con tạo vô thường
Quan quan khắc khoải bên đường tìm nhau

Bốn mùa hoa liễu cỏ nhàu
Thư cưu trống mái bạc màu thời gian ...!

18.11.2014 Lu Hà




Chờ Ai
cảm xúc tấm hình Gina Nguyen

Nàng ngồi bả lả chờ ai
Hẳn chàng thi sĩ canh dài mưa thâu
Nhớ chòm mây bạc giang đầu
Bướm hoa chưa thỏa nương dâu bến đò

Nôn nao rặng liễu câu hò
Hoài lang dạ cổ con cò qua sông
Sân chùa thấp thoáng nâu sồng      
Tình Lan và Điệp mặn nồng còn đâu?

Xa nhau nửa trái tinh cầu
Non ngàn biển thắm dãi dầu phong sương
Tơ lòng sen ngó còn vương
Nghìn thu trở lại quê hương yếm đào

Hồn thơ sóng vỗ dạt dào
Ngẫu lương chan chứa nghẹn ngào trúc mai
Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài
Thướt tha yểu điệu váy dài lụa đen

Mặc đời xuôi ngược đua chen
Kìa ai thong thả thôi miên một tòa
Kim bôi hợp cẩn đuốc hoa
Sầu đong đầy lắc giang hà thấu chăng?

21.11.2014 Lu Hà




Nhà Hoang Ma Nữ

Nhà hoang ma nữ ngồi chờ
Dạo chơi lãng tử bơ phờ nơi đây
Bần thần diễm lệ ngất ngây
Lựa lời ướm hỏi vui vầy gió trăng?

Trăm năm lỡ hẹn xích thằng
Xuân hoa ủ rũ bẽ bàng trần gian
Ngậm ngùi giọt lệ chứa chan
Tóc mây lõa xõa điêu tàn xác xơ

Không gian tĩnh lặng như tờ
Lá rơi xào xạc lờ mờ hơi sương
Dùng dằng nấn ná càng thương
Đi thì cũng dở xin nàng xưng tên

Thưa rằng nặng nợ thuyền quyên
Hồn chưa siêu thoát đào tiên bướm hồng
Ngưu Lang Chức Nữ cầu vồng
Kim ô nức nở cánh đồng cỏ lau

Nỉ non than thở giờ lâu
Ái ân thuê thỏa rượu bầu túi thơ
Hồ ly đắc đạo ai ngờ
Ra chiều phong vận huyền mơ hương vàng!

cảm xúc hình Gina Nguyen trong nhà hoang
22.11.2014 Lu Hà




Nhà Hoang Phong Vận
cảm xúc ngôi nhà cổ của Gina Nguyen

Nhà hoang phong vận cô đơn
Chập chờn gió lạnh tủi hờn tuổi xuân
Cập kê vài độ trăng tuần
Bóng nàng con gái trắng ngần làn da

Dạo chơi lững thững Lu Hà
Thưa rằng: Tiểu nữ Gina đợi chờ
Dễ sao quên được giấc mơ
Đôi hồn thắm thiết lờ mờ hơi sương

Bần thần khóe hạnh tơ vương
Gịọt dài giọt vắn yêu thương nghẹn ngào
Nghe lời ruột thắt dạ bào
Liêu trai chí dị lẽ nào nơi đây?

Sầu đong càng lắc càng đầy
Nhân duyên tiền kiếp tỏ bầy trăng sao
Hằng Nga cảm động ứa trào
Rung rinh cành lá má đào ngẩn ngơ

Trần gian bi lụy đâu ngờ
Dưới vòm cổ thụ dật dờ Thái Chân
Đa tình tự cổ mĩ nhân
Gịọt châu lã chã xót thân tuyết hồng!

22.11.2014 Lu Hà




Sơn Hà Của Ta
viết tặng Ngọc Lan

Cháu ngoan bé bỏng ngây thơ
Tựa cằm hồi tưởng mà mơ cậu về
Trai hùng khắp nẻo sơn khê
Nỗi niềm dân tộc não nề khổ đau

Xinh tươi mắt kính nhiệm mầu
Bên kia gió lộng mái đầu muối sương
Tha phương nòi giống Lạc Hồng
Năm châu bốn bể con bồng cái mang

Hoa Kỳ đất nước cưu mang
Văn tài nở rộ thênh thang học đường
Vòng xoay vũ trụ vô thường
Mong ngày trở lại quê hương mái nhà

Khói hương tiên tổ ông bà
Đôi vầng nhật nguyệt sơn hà của ta
Trông mây cung quảng Hằng Nga
Cháu thương cậu lắm bao la tinh cầu!

Xót xa đồng nội nương dâu
Hồn thơ bóng dáng âu sầu cậu ơi!
Sinh ra sao chẳng gặp thời
Chia ly loạn lạc lệ rơi đôi hàng!

22.11.2014 Lu Hà



Thách Đời
viết tặng Nguyễn Tường Vy

Tường Vy chống nạnh thách đời
Hoa tiên một vẫy rõ người em yêu
Hoàng hôn ẻo lả mĩ miều
Phòng đông cô quạnh bao điều đợi mong

Xôn xao là lướt bướm ong
Vườn xuân xào xạc nỗi lòng tuyết băng
Chủ trương đã có chị Hằng
Trái tim rạo rực xích thằng trời se

Hồng ân Thiên Chúa chở che
Tỉ tê oanh yến vỗ về mặc ai
Nhớ thương suốt cả canh dài
Cung đàn dìu dặt u hoài chàng ơi!

Thuyền tình cập bến tới nơi
Trăm năm lỡ hẹn biển khơi gió gào
Buồn sao bồ liễu má đào
Nỗi niềm chăng chớ nghẹn ngào phương xa

Sương rơi nhao nhác tiếng gà
Nửa vòng trái đất trăng ngà mờ soi
Thơ tình xao xuyến lả lơi
Rưng rưng bàn phím chơi vơi bến sầu!

21.11.2014 Lu Hà





Thần Vệ Nữ Nhớ Ai
cảm xúc từ bức họa Gina Nguyen trong mây

Gina trong đám mây hồng
Trần gian sâu thẳm mênh mông nghẹn ngào
Nôn nao thổn thức bồng đào
Nhớ thương vời vợi rì rào cát pha

Cớ sao chẳng thấy Lu Hà
Hồn thơ mê mải la đà nơi nao
Dong chơi chàng chẳng mệt sao
Thả dòng lá thắm thì thào hàng thông

Xôn xao năm sắc cầu vồng
Lả lơi bồ liễu gió đông u hoài
Đêm buồn lạnh lẽo nhớ ai
Nhớ người thục nữ canh dài mưa chan
Sầu mang biển rộng non ngàn

Sài Gòn mây thắm chứa chan ân tình
Quên sao câu chuyện chúng mình
Trăng thanh gió mát sân đình bàn tay
Vuốt ve mái tóc vai gày

Nắm chưa tròn búi mà say đắm hoài
Dìu nhau lên vọng nguyệt đài
Nỉ non than thở cũng vài trống canh

Sáng ra ríu rít trên cành
Đôi chim cuốn quít lanh chanh hót đùa
Trêu người mộng đẹp thêu thùa
Đa tình tự cổ chuông chùa thoảng bay...!

18.11.2014 Lu Hà




Thôi Chào Cô Em
cảm xúc từ hình của Nguyễn Tường Vy

Tường Vy con gái Đức Bà
Xinh tươi ngào ngạt đóa hoa dịu hiền
Thanh xuân chớm nở thành niên
Hỏi trời se chỉ nối duyên Châu Trần

Thèm xem điện ngọc hồng ân
Quảng Hàn mong mỏi nồng nàn thiết tha
Vân du tới bến sông Hà
Giường mây trống vắng gốc đa đợi chờ

Cô ơi, chớ có hững hờ
Đường xa dám hỏi giấc mơ năm nào
Nghìn thu không lẽ quên sao
Bao nhiêu non nỉ đôi bờ đại dương

Thơ văn duyên nợ vô thường
Khiến ai cũng phải xót thương lệ trào
Cầm tay bịn rịn nghẹn ngào
Sương rơi lã chã thôi chào cô em

Trần gian sầu thảm màn đêm
Canh năm gà gáy trăng thềm mờ soi
Ta về hạ giới đơn côi
Nhìn qua cửa sổ bồi hồi trái tim

21.11.2014 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét