Xuân Buồn Thứ Lữ
hoạ thơ Mai hoài Thu:
Gợi Giấc Mơ Xuân
Ngán trông đàn nhạn
loạn tầng mây
Thăm thẳm trời cao lệ
ưá đầy
Quý Tỵ hững hờ mai nảy
lộc
Nhâm Thìn lưu luyến
chén đào say
Cúc vàng giậu đổ buồn
xơ xác
Tuyết trắng bìm leo
bám cọc gầy
Thiếu phụ ngậm ngùi
cành liễu rủ
Thơ xuân lữ khách ngậm
sầu cay...!
21.1.2013 Lu Hà
Mộng Điên
Hoạ thơ Mai Hoài Thu
Sao trăng chen lấn quanh thềm
Kià ai thơ thẩn bóng mềm mại run
Ái ân giưã chốn mây cùng
Cung đàn xào xạc côn trùng từ xa
Tần ngần giọt nước mưa sa
Nồng nàn say đắm tình ta yêu mình
Thẹn thùng e lệ bên hình
Trăng tàn sao lặn cuộc tình điên say
Gừng cay muối mặn cho hay
Đêm thâu tỉnh giấc đắng cay lỡ làng
Ngẩn ngơ mộng hãi kinh hoàng
Trường tình bể ái dải tang ưu phiền
Giận cho tiền kiếp oán khiên
Ai xui duyên nợ trần điên ê chề
Thôi đành để mặc cơn mê
Chín tầng mưa gió tứ bề bao quanh
Ngày dài tháng rộng đầu xanh
Say tình cuồng vọng tung hoành chân tâm
Ngậm ngùi tủi hận thanh trầm
Đàn xưa gảy mãi khúc thầm mộng điên…
14.7.2009 Lu Hà
Mưa Mãi Hoài Thu
Bâng khuâng thổn thức quê nhà
Năm canh rầu rĩ lệ nhoà mưa rơi
Hoài Thu lạnh lắm trời ơi!
Cõi lòng muôn ngả đầy vơi thương sầu
Gió đưa mây lạc hồn đâu?
Hoài Thu thơ thẩn ngọn sầu đìu hiu
Vấn vương dải luạ khăn điều
Tình xưa ôm ấp liu khiu tấm hài
Gió than nức nở canh dài
Giọt sầu lẽo đẽo lòng ai chẳng buồn
Lắng nghe biển gọi chập chờn
Đêm giông mưa bão hoàng hôn còn nồng
Chiều quê tan cõi hương lòng
Gọi miền dĩ vãng cô lòng vì ai?
Giọt sầu trăm nẻo thương loài
Tình người viễn vọng xót hoài hình quê
Mây mờ che bóng sao khuê
Lấp bao mộng ước đam mê trường tình
Cô đơn giưã chốn thương mình
Sầu tư nghĩ lại mối tình trần duyên
Bàng hoàng gịọt nước mái hiên
Hoài Thu trăn trở như điên tình người
Bao năm lữ khách cô vời
Đầm đià má lạnh mưa trời thâu đêm
11.7.2007 Lu Hà
Thuyền Tình Bể Ái
Hoạ thơ Mai Hoài Thu
Lênh đênh say sóng từ đâu
Thuyền tình bể ái canh sầu tâm tư
Rì rào nắng toả chiều thu
Hoàng hôn rủ bóng hoang vu gọi về
Ngang vai thơm mái tóc thề
Lâng lâng một cõi đam mê hương tình
Ngạt ngào trinh nhụy hồng linh
Chao ôi! Bát ngát trăng tình buông lơi
Thông reo cưả biển chơi vơi
Bến bờ lau lách cho đời đìu hiu
Vàng rơi mấy lá thương chiều
Thuyền ai xa bến chở nhiều khổ đau
Vi vu khóc gió nương dâu
Lòng em heo hắt lệ sầu đầy vơi
Mưa thu lã chã tuôn rơi
Mảnh mai khoác tấm áo tơi tối ngày
Bồng bềnh nưả tỉnh nưả say
Hồn bay bướm trắng suối cay đắng phần
Còn đâu vòng ái tình ân
Luân hồi khổ luỵ xoay vần trần gian
Đức Quốc 10.7.2009
Lu Hà
Chiều Hè
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Bóng tà hây hẩy gió vàng mơ
Thơ thẩn hoài thu động tiếng tơ
Dăm đoá hoa tiên đòi hé nhụy
Vài con bướm trắng dễ làm ngơ
Vườn xuân thiếu nữ lòng ngây ngất
Trái chín anh hùng dạ vẩn vơ
Nắng nhạt chiều hè thu chưả đến
Tình say hương ngát ngóng trăng thơ
15.7.2009Lu Hà
Hồ Dễ Thảnh Thơi
tặng Mai Hoài Thu
Lâu lắm chưa vào thi quán chơi
Thơ ca xướng hoạ mặc ai mời
Băn khoăn cuộc sống tâm chưa định
Phiêu bạt quê người bước hụt hơi
Ngày ngắn bôn ba buồn kiếm job
Đêm dài vất vả muốn buông lơi
Sớm chiều bận rộn trăm ngàn việc
Mong thảnh thơi, hồ dễ thảnh thơi
Hoài Thu Tất Bật
hoạ thơ Mai hoài
Thu
Thơ thẩn hoài thu dạo cảnh chơi
Hoàng hôn thương nhủ gió kêu mời
Sầu tư vương vấn hoài hoa nở
Mộng tuởng đâu còn sợ phấn hơi
Đất khách quê người thân tất bật
Trời xa cố quốc phận buông lơi
Quanh năm xuôi ngược bèo hoa nổi
Mấy chục năm rồi chẳng nghỉ ngơi
15.7.2009
Lu Hà
Chiều Thu Sương Khói
hoạ thơ Mai Hoài
Thu
Vàng khô khô theo gió hiu may
Mây thu ảm đạm xa bay chốn nào?
Tâm tư kỷ niệm lao xao
Tràn trề xao xuyến ngạt ngào hương đau
Ngậm ngùi nhớ lúc bên nhau
Trời thu lá rụng chân cầu bóng em
Anh ơi! Biền biệt dấu quen
Thẩn thơ tìm lá xanh ghen giận lòng
Nỗi niềm nghe gió thu không?
Hỏi người thuở ấy bên song cưả buồn
Hôm nay chiều lạnh rèm buông
Hoàng hôn rủ bóng thương mong ngóng chờ
Phương xa sương lạnh khói hờ
Để ai phải chiụ mang thơ u sầu
Sông hương thăm thẳm lòng sâu
Chiều nay tan nát như màu khói sương
Miền Nam một dải xa thương
Chiều thu thoang thoảng tơ vương cõi lòng
Phong ba thoả trí tang bồng
Quê hương ngàn nỗi hương nồng gió thu
15.9.2009 Lu Hà
Hồn Trăng Mây Khói
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Ai đem giải lụa vương thềm
Ngỡ ngàng cho bóng trăng mềm lạnh run
Hương thu thoang thoảng than cùng
Mây xa sao lạ côn trùng khóc xa….
Dặm đường thăm thẳm mưa sa
Về đây hiu quạnh cho ta xót mình
Bao năm buồn bã thân hình
Hoa tàn lá rụng thương tình thu say
Đêm khuya xoã tóc ô
hay
Lơ thơ sợi bạc sầu cay tuổi vàng…
Còn đâu mộng đẹp huy hoàng
Thời gian chở chuyến xe tang ưu phiền
Oan khiên một kiếp dương trần
Vì ai một nỗi đêm điên nặng nề
Oán hờn đeo đuổi si mê
Trăng sầu gió thổi tứ bề sao quanh
Duyên tình nặng mái đầu xanh
Bóng hình theo khói hương hành trần tâm
Năm qua tháng lại thu trầm
Lẻ loi trăng giải âm thầm ... tình điên...
19.9.2009 Lu Hà
Biển Gọi
hoạ theo hồn thơ Mai Hoài Thu
Sóng biển trào dâng những nụ hôn
Mang theo vị mặn cuả tâm hồn
Ngất ngây khi bóng hoàng hôn phủ
Như cánh hải âu với gió ngàn
Chân bước nhẹ êm trên cát vàng
Mênh mông lồng lộng
má say nồng
Lòng tôi đắm đuối bao năm tháng
Biển gọi hồn ai giưã đất trời…
Sóng biển nhẹ hôn lên gót chân
Yêu chiều giận dỗi chút ghen tuông
Sục sôi cuồn cuộn màu trắng xoá
Rồi lại tan ra giưã tủi hờn….
Vẫn ngắm chạnh lòng cánh hải âu
Xa xa vương vấn nỗi
âu sầu
Mà sao tan nát như mưa gió
Em nhớ anh nhiều! Anh ở đâu?
Chiều tối lạnh thêm biển vẫn sầu
Bàn chân tê cóng cát chôn sâu
Nhớ anh thương bóng mình cô lẻ
Ai đã vì ai , kẻ đợi chờ?....
Như cánh hải âu giưã biển xanh
Lạc bày thầm gọi đến tên anh
Chiều nay vẫn có người mong đợi
Khi bóng hoàng hôn biển cuối troi...
10.10.2009 Lu Hà
Hoài Thu Thu Hoài
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Hồn về theo gió thu bay
Mang theo hoài niệm mơ say tủi sầu
Ngoài thềm lá rụng lao xao
Sương rơi ngọn cỏ như trào thương đau
Bàng hoàng những lúc bên nhau
Bụi xa in dấu nhịp cầu gót chân
Anh đi lạnh bóng trăng rằm
Em bên cưả sổ cô đơn nỗi lòng
Anh đi trong gió ngàn phương
Có còn nghĩ đến phòng không em buồn
Thu về bóng rủ hoàng hôn
Hai hàng dương liễu tủi hờn trăng thu
Trách sao trăng gió hững hờ
Xa xa một giải ngân hà còn yêu
Thuyền tình giưã sóng biển dâu
Lênh đênh lồng lộng say màu tơ vương
Xa nhau trăm nhớ ngàn thương
Ngoài kia gió thổi khói sương nhạt nhoà
Hồn về theo gió mây xa
Bao nhiêu kỷ niệm hoài thu thu hoài
29. 12. 2009 Lu Hà
Nhớ Một Chiều Thu
hoạ thơ Mai Hoài Thu:
Tôi Sợ Lắm Rồi
Vào một chiều thu rụng
lá tàn
Chùm hoa phượng vĩ
khóc lià tan
Hiu hiu gió thổi buồn
se lạnh
Lặng lẽ người đi chẳng
ngó ngàng
Phấp phới mà sao cánh
trắng hiên
Con chim lẻ bạn chỉ
than phiền
Lòng ai vẫn cứng chai
như đá
Hờ hững trên đường
chẳng chút riêng!
Tôi nhớ muà thu chuyện
dở dang
Hồn tôi thơ thẩn chốn
hồng hoang
Thương trời cố quốc xa
vời vợi
Tà áo em bay lộng gió
ngàn...
Em ở cuối trời anh vẫn
đây!
Tháng năm béo tốt
chẳng hao gày
Nhớ em ân hận sầu thu
thảo
Thu đến thu đi nợ chất
đầy...
Em nhé qua rồi tội lỗi
sao
Hồn anh chết đắng gió
thu hao
Chiều nay lững thững
trên hè phố
Lá rụng nôn nao ở xứ
nào?
12.11.2011 Lu Hà
Thiếu Vắng Bóng Em
Ngày về thiếu vắng
bóng em
Côn trùng rên rỉ màn
đêm u sầu
Canh khuya khơi cạn
điã dầu
Gối đơn đẫm lệ mái đầu
phong sương...
Sáng ra ngọn cỏ sương
đồng
Bâng khuâng dạo gót
con đường thuở xưa
Lối mòn sỏi đá gốc dưà
Lều tranh mái rạ lưa
thưa gió luà...
Đò trưa trẻ nhỏ chơi
đuà
Mõ trâu lốc cốc người
bưà ruộng sâu
Hồn em giờ ở nơi đâu
Có nghe anh gọi chân
cầu mưa rơi...
Chiều tà khuất núi xa
rồi
Lá rơi lả tả chơi vơi
dập vùi
Bướm ong ướt cánh ngậm
ngùi
Thương đời côi cút sụt
sùi khổ đau...
Lần theo đồi cọ nương
dâu
Lòng buồn rười rượi cỏ
xâu gấu quần
Mình anh thất thểu
hồng trần
Khói hương mây bạc
lạnh tàn bờ môi...
Phiêu diêu góc bể chân
trời
Phù dù bèo bọt lạc
loài rong rêu
Bỗng đâu nghe tiếng
chim kêu
Giật mình thoáng hiện
dáng Kiều thướt tha...
Hoàng hôn buông rủ
nhạt nhoà
Chòm sao Bắc Đầu Ngân
Hà sáng soi
Chập chờn đom đóm rong
chơi
Vi vu gió thoảng anh ơi đi về...!
Vi vu gió thoảng anh ơi đi về...!
tặng Mai Hoài Thu nhân
đọc bài thơ "Ngày Về"
5.1.2013 Lu Hà
Tìm Lại Dấu Xưa
tặng Mai Hoài Thu nhân
đọc bài thơ: Ngày Về
Ngày về tìm lại dấu
xưa
Tình theo sóng nước
hạt mưa dãi dầu
Bây chừ em ở nơi đâu?
Có nghe tiếng vọng
giang đầu nỉ non...
Hồn trinh mây gió tủi
hờn
Chơi vơi khúc nhạc bồn
chồn bơ vơ
Buồn trông phong cảnh
xác xơ
Bướm ong xao xác đôi
bờ xa xôi...
Còn chi giây phút
thảnh thơi
Bao nhiêu kỷ niệm một
thời yêu nhau
Muối sương điểm bạc
mái đầu
Lối mòn sỏi đá chân
cầu rêu phong...
Duyên tình hồi tưởng
mênh mông
Chiều lam hương sắc
bụi vương khói tàn
Cánh hoa rơi rụng non
ngàn
Nưả vầng trăng khuyết
nồng nàn thiết tha...
Ngày về mộng ước bao
la
Ngẩn ngơ cánh vạc la
đà trời xanh
Đường làng chim hót
trên cành
Góc đình còn đó mấy
nhành mai tươi
Còn đâu vóc liễu hoa
cười
Cô đơn lạc lõng rã rời
thở than
Lửng lơ kià đám tro
tàn
Nhà tranh bếp lưả trần
gian ngậm sầu
Mưa ngâu rả rích trên
đầu
Ngày dài hoang phế âm
u tiêu điều
Nôn nao huyền ảo mĩ
miều
Mờ mờ nhân ảnh dáng
Kiều xót xa...
5.1.2013 Lu Hà
Vơi Đầy Là Bao
Hai lần em gửi cho anh
Tình trong " Cõi
Vắng " sao đành làm ngơ...?
Lặng im gió khóc bơ vơ
Mây hồng gửi gắm bến
bờ vị lai...
Tro tàn trong cõi trần
ai
Trái tim bùng cháy
chương đài thướt tha...
Muộn phiền chỉ thấy
trăng ngà...
Côn trùng rên rỉ sa đà
biển sâu...
Âm thầm lặng lẽ dãi
dầu
Ngày qua tháng lại mái
đầu héo hon
Bao nhiêu kỷ niệm vàng
son
Trôi theo bọt nước
sóng cồn trào dâng...
Hồng nhan duyên phận
lỡ làng
Tình yêu nhỏ giọt dở
dang bẽ bàng
Sương rơi chiều lạnh
bên đàng
Mảnh hồn liệm kín khói
nhang tơ lòng...
Xích thằng sợi chỉ còn
vương
Trách chi Nguyệt Lão
chẳng thương kiếp này...
Đêm buồn chén rượu
đắng cay
Ái ân nhạt nhẽo vơi
đầy là bao...?
tặng Mai Hoài Thu nhân
đọc bài thơ: Cõi Vắng
6.1.2013 Lu Hà
Hồn Mộng Theo Mây
Thả hồn trải cánh theo
mây
Tình tôi trăng gió
đắng cay vơi đầy
U hoài mộng tưởng đắm
say
Từng thu lá rụng hao
gầy xác xơ...
Xuân về viễn xứ ơ hờ
Cố hương vạn dặm đôi
bờ trùng dương
Mưa buồn tí tách thê
lương
Còn ai tâm sự nỗi lòng
bi ai...?
Xót xa rặng liễu
Chương Đài
Chập chờn bóng tối
canh dài chưá chan
Sông hồ tứ hải văn
nhân
Tơ hồng bi lụy thế
gian ưu phiền...
Dâu ngàn phong cảnh
thiên nhiên
Hồn theo cánh nhạn
thần tiên chốn nào?
Bồng bềnh Bột Hải đào
mơ
Hồng nhan tri kỷ mịt
mờ sương rơi!
Tìm nhau ở cuối chân trời
Tìm nhau ở cuối chân trời
Muà sau hẹn gặp ở nơi
gốc sồi
Cầm tay chưa nói ra
lời
Giật mình tỉnh giấc chơi vơi nưả vời...!
Giật mình tỉnh giấc chơi vơi nưả vời...!
Thơ tặng Mai Hoài thu
sau khi đọc bài thơ đường: Gợi Giấc Mơ Xuân
22.1.2013 Lu Hà
Giật Mình Tỉnh Giấc
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Giấc Mơ Hồi Hương
Sáng nay dậy ngậm
ngùi thương nhớ
Đêm hôm qua mình đã nằm mơ
Dòng sông lặng lẽ xa mờ
Bên bồi bên lở bến bờ nương dâu
Ôi da diết ông bà tiên tổ
Xóm làng ta mái đỏ đình son
Miên man thổn thức nguồn cơn
Các miền Nam Bắc trào tuôn sóng cồn
Qua phố thị bà con đông đúc
Vượt đèo Ngang lác đác mưa rơi
Rưng rưng ngấn lệ bồi hồi
Dòng sông Bến Hải một thời khổ đau
Sài Gòn Huế xôn xao một giải
Hai bên đường phượng vĩ chưá chan
Hoa rơi hôn gót bàn chân
Thảm nhung mềm mại bần thần ngẩn ngơ
Kià thành cổ thủ đô phố hội
Cánh bướm bay Hà Nội mến yêu
Bóng cô thục nữ tiểu kiều
À ơi tiếng mẹ sớm chiều nỉ non
Nhà xiêu vẹo nuôi con chăm chút
Kinh Thượng Mèo thắm thiết ân tình
Bỗng đâu khói lưả chiến chinh
Chia đàn xẻ nghé trời xanh thảm sầu
Đời phiêu bạt bơ vơ xứ lạ
Đất tam dung cổ độ trăng soi
Từng đêm vọng cảnh lẻ loi
Người xưa bến cũ xa xôi nghìn trùng
Hồn thưởng thức cánh đồng cò trắng
Bát bún bò vịt xáo heo quay
Trà sen hương vị thêm say
Nghe bài tấu khúc
rượu cay não nùng
Những nấm mộ vành tang ảm đạm
Bóng hồn ma lởn vởn vờn quanh
Chập chờn ngạ quỷ Ba Đình
Giật mình giấc bức mành gió lay...
14.11 .2011 Lu Hà
Chúc Mừng Hoài Thu
Chúc Mừng Hoài Thu
Chúc mừng sinh nhật Hoài Thu
Phúc âm thánh thót vi vu gió ngàn
Xinh tươi hạnh phúc nồng nàn
Cảnh nhà êm ấm chứa chan ân tình
Thơ văn lai láng cô mình
Quê hương xa cách bình minh hẹn chờ
Gặp nhau như một giấc mơ
Bên dòng Thạch Hãn ngẩn ngơ má đào
Ngâm nga xướng vịnh dạt dào
Tình huynh nghĩa muội nghẹn ngào quan san
Sinh ra trong cõi nhân gian
Hữu duyên tương ngộ trăm ngàn biển dâu
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Cỏ cây cát bụi chân cầu phong rêu
Bần thần hoa bướm chớ trêu
Lừ đừ cá lội chim kêu mây trời
Thấy ta nàng lại cười rồi
Mới đây mà đã ra người cổ xưa
Xôn xao rặng liễu hàng dừa
Chập chờn đôi hạc gió mưa tiễn người!
viết tặng nữ thi sĩ Mai Hoài Thu
17.12.2013
Quảng Trị Quê Hương Thu
Mai Hoài Thu viết bài thơ tám chữ
Lệ lưng tròng lã chã
mãi không thôi
Thương mẹ cha ở tận cuối chân trời
Bao kỷ niệm xót xa niềm mong nhớ
Ôi, Quảng Trị - Đông Hà từ thuở nhỏ
Quên làm sao gắn bó với cuộc đời
Học chữ nghĩa để được sống làm người
Lên tám tuổi biết mò cua bắt ốc
Cơn giông tố đọa đầy bao thảm khốc
Cầu Hiền Lương nghiêng ngả sóng xô bờ
Biển mênh mông băng giá lạnh như tờ
Cảnh chiếu đất màn trời đau thê thảm
Bắp chuối ủng rau tàu bay ăn tạm
Gói mì tôm cũng chẳng đủ no lòng
Trên đỉnh đồi dân chen chúc thê lương
Lều dựng tạm đêm nằm không chăn đắp
Vách đá dựng dãy Trường Sơn xa tắp
Cơn gió Lào hun hút tới biển Đông
Nắng cháy da cát bụi rám má hồng
Em khôn lớn nơi miền quê sỏi đá
Thương! Thương quá hỡi cô em gái nhỏ
Thơ em làm nức nở não lòng anh
Mười bốn tuổi hoa chớm nở trên cành
Rời quê mẹ xa xôi miền viễn xứ
Quê anh ở miền Trung Du Bắc Bộ
Dòng sông Thao mưa lũ lụt kém chi
Cũng sắn khoai cơm tấm độn kê mì
Năm sáu tám vỡ đê mà buồn tủi
Mười lăm tuổi chèo thuyền đi vớt củi
Chất đầy sân để sưởi ấm lòng Bà
Sóng xé tan thành công cốc hải hà
Dòng nước xoáy cuốn phăng nhà nửa mái…
Quê của Thu mà lòng anh tê tái
Khúc ruột miền Trung nòi giống Lạc Hồng
Huyền Trân ơi! Nước mắt chảy đôi dòng
Kinh thành Huế vấn vương hồn trinh nữ
Đất vạn tượng có còn voi không nhỉ
Khúc Nam Giao thổn thức mãi u hoài
Tiếng quân reo tức tưởi cõi trần ai
Vạn xương cốt đã xây thành chiến lũy…
cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: “ Quảng Trị Ơi! Miền
Trung Nhớ Mãi “
27.10.2013 Lu Hà
Về Thăm Quê Thu
tặng Mai Hoài thu
Ai về Quảng Trị- Đông Hà
Qua sông Thạch Hãn hỏi nhà cô Thu
Vẳng nghe tiếng sáo vi vu
Ngẩn ngơ vườn trúc con trâu bến đò
Nam Giao tình tự câu hò
Điệu sầu ai oán hồn thơ phong tình
Cố đô văn vật thần kinh
Lâu đài thành quách in hình bóng ta
Sương rơi Vĩ Dạ trăng ngà
Nhớ Hàn Mạc Tử Ngân Hà sáng soi
Tràng Tiền xao xuyến nụ cười
Phất phơ tà áo bồi hồi trần ai
Huyền Trân thổn thức canh dài
Miền Trung khúc ruột u hoài khổ đau
Đồng bào mưa nắng dãi dầu
Gió Lào cát bụi bể dâu đoạn trường
Nước dâng cuồn cuộn thê lương
Màn trời chiếu đất nghẹn lòng xót xa
Bài thơ vấn nạn sơn hà
Xa hương biền biệt quê nhà lầm than
Hương Giang ngày cũ chứa chan
Quán cơm Âm Phủ lệ tràn bờ mi
Đói no khoai sắn kê mì
Giá băng tuyết phủ con tim xứ người!
28.10.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét