Nụ Hôn Đầu Đời!
Nụ hôn đẹp đầu đời con
gái
Được ôm em ân ái trọn
cơn
Ngất ngây vào buổi
hoàng hôn
Đỉnh đồi mê đắm biển
cồn sóng dâng...
Em tha thiết lâng lâng
tóc rối
Làn môi xinh đắm đuối
màu thơ
Ngọc ngà ẻo lả điệp hồ
Thuyền yêu dời bến
biển mơ dạt dào...
Nghe sóng động rì rào
tâm tưởng
Hàng mi cong ước mộng
trăng lên
Làn da rạo rực cuồng
điên
Nồng nàn hơi thở cơn
men si tình...
Vòng tay khoá cung
đình nghiêng ngả
Rung long sàng hoàng
hậu là em
Mượt mà trăng gió êm
đềm
Du dương điệu nhạc màn
đêm dịu dàng...
Phòng loan phượng nhịp
nhàng dìu dặt
Toà thiên nhiên rõ
thật là em
Hiển bày chan chưá nỗi
niềm
Từ lâu ấp ủ say mềm
dáng nga...
Sợi chỉ đỏ lão Bà đã
buộc
Chày huyền sương thân
thuộc xiết bao
Xích thằng Nguyệt Lão
se tơ
Dẫu lià ngó ý sen đào
còn vương...
cảm tác thơ Mai Hoài
Thu: Xin Một Lần yêu!
31.12.2012 Lu Hà
Ngọn Nến Buồn Đêm
Giáng Sinh
cảm tác thơ Mai hoài
Thu: Đêm Cầu Nguyện
Giọt nến rơi mưa tuôn
lệ nhỏ
Nghe con tim thổn thức
niềm đau
Xứ người gió lạnh hồi
chuông đổ
Tê tái tình tôi đã mấy
muà...
Lòng ngổn ngang nỗi
buồn thống khổ
Dạ tơi bời thiếu vắng
bờ môi
Nụ hôn băng giá từng
năm tháng
Thảm thiết sầu rên rỉ
nưả đời
Chắp tay khấn nguyện
cầu Thiên Chuá
Thương chúng con ngơ
ngác lạc đường
Hành hương lê bước đời
trần ải
Nhớ mẹ mong về hỡi cố
hương
Nước mắt chảy dầm dề
gối lẻ
Mất muà trăng luyến ái
xuân tình
Bướm hoa xơ xác chòm
mây bạc
Phận liễu bồ than khóc
một mình
Hồn thơ thấm đẫm ngàn
sương khói
Bởi thế thời cam chịu
mãi hoài
Mưu sinh cuộc sống hai
con nhỏ
Đè nặng đôi vai sức rã rời...!
30.12.2012 Lu Hà
Nỗi Lòng Thủy Trần
tâm trạng cô Thủy Trần Khi đọc thơ Mai Hoài
Thu
Thủy Trần cũng phải
ngậm ngùi
Tình xưa mộng cũ sụt
sùi thương đau
Từng đêm gió gợi cơn
sầu
Hàng hiên lã chã bốn
muà bão giông
Miên man xót cả cõi
lòng
Canh khuya trống trải
phòng không bóng đèn
Thương người thục nữ
thuyền quyên
Nếp nhà gia giáo truân
triên má hồng
Đoạn trường ảo mộng
vấn vương
Quê hương xa lắc trùng
dương bồng bềnh
Thủy triều sóng nước
dập dềnh
Thuyền tình bể ái lênh
đênh mịt mù
Cùng chung kiếp phận
đàn bà
Mấy ai thấu hiểu nhạt
nhoà phấn hương
Chiều tà ảm đạm hồng
hoang
Nhìn ra chỉ thấy bốn
phương đất trời
Mong sao giữ trọn nụ
cười
Đứng lên để sống làm
người trần gian.
21.11.2011 Lu Hà
Tâm Hồn Việt Nam
tặng hai nữ thi sĩ Huệ
Thu và Mai Hoài Thu
Huệ Thu mắt biếc mày
cong
Xinh tươi như đoá hoa
hồng ban mai
Kià ai thơ thẩn u hoài
Bâng khuâng tiên nữ
trần ai bồi hồi
Mai Hoài Thu, đúng
nàng rồi
Ở nơi đất khách quê
người bơ vơ
Trang đài tha thiết
như mơ
Thi đường cổ hận má
đào lâng lâng
Lễ mừng Phật Đản sầu
buông
Nỗi niềm cố quốc vấn
vương mẹ già
Chị em cánh hạc tiên
nga
Dù cô hay cháu la đà
hoàng hôn
Mặc cho sóng cả mưa
nguồn
Thủy chung sau trước
tâm hồn Việt nam
Xót xa năm tháng âm
thầm
Trùng dương dặm thẳm
trăng rằm thu bay
Ngang vai lóng lánh
như mây
Tóc đen một giải mà
say tình người
Bài thơ gửi lại cho
đời
Trần gian quán trọ một
thời nghỉ chân!
26.9.2011 Lu Hà
Tình Mai Viễn Xứ
Chậu hoa nở cánh vàng
rực rỡ
Thương gốc mai tàn tạ
quê nhà
Cành kia ai chiết mang
qua
Hay đâu xứ xở làm quà
bốn phương...
Đàn chim én lưu vong
nhớ mãi
Một miền quê tê tái
nắng mưa
Ông bà chú bác mẹ cha
Mười năm rồi nhỉ quê
nhà ra sao...?
Đời thiếu phụ bơ vơ
trần thế
Tết quê người tri kỷ
còn ai
Cuối năm trằn trọc
canh dài
Cô đơn lạnh lẽo u hoài
xót xa...
Thân bồ liễu dật dờ
mưa nắng
Cuộc mưu sinh đằng
đẵng sương pha
Tuyết rơi trắng cả ta
bà
Trăng sầu nưả mảnh
nhạt nhoà xa xôi...
Nghe tiếng pháo bồi
hồi mừng tủi
Cánh mai rung lủi thủi
giận hờn
Chập chờn sóng vỗ trào
cơn
Tiếng lòng vời vợi nưả
hồn xót xa...
cảm tác thơ Mai Hoài
Thu: Xuân Tha Hương
31.12.2012 Lu Hà
Con Sông Bến Cũ
tặng Mai Hoài Thu nhân
đọc bài: Ngày Trở Về
Ngày trở lại con sông
bến cũ
Nhớ con đò một thuở xa
xưa
Gió đưa xào xạc hàng
dưà
Em ơi! Xa cách giọt
mưa héo lòng...
Anh tìm lại bên dòng
nước chảy
Kỷ niệm xưa ruột cháy
gan bào
Chập chờn cánh bướm
hoa đào
Sáo chiều réo rắt
nghẹn ngào xa xôi...
Điệu nức nở chơi vơi
rồi tắt
Tiếng ai hò dìu dặt
gió mây
Tương phùng ra nỗi
đắng cay
Còn đâu ân ái vơi đầy
nỉ non...
Thuyền tan nát nguồn
cơn sóng vỗ
Duyên tình nồng cổ độ
trăng soi
Hồn thơ tê tái mộng
đời
Ngày về mơ ước chung
đôi xa vời...
Mây trắng lạnh bờ môi
khô héo
Sắc hồng thơm bạc bẽo
rêu phong
Bèo tây trôi dạt phiêu
bồng
Quanh co ngõ trúc phập
phồng chờ mong...
Chiều ảm đạm đồi hoang
cỏ uá
Mái nhà tranh tầm tã
mưa rơi
Cầu ao cá lội u hoài
Lá vàng ngập lối tả
tơi não nùng...!
5.1.2013 Lu Hà
Mỗi Độ Xuân Về
tặng Mai Hoài Thu và
Thủy Anh Lam
Anh đã hưá như lời sẽ
đến
Đọc thơ em chén rượu
nồng say
Hồn vương ngây ngất
sầu cay đắng
Hãy uống đi châu lệ ưá
đầy...
Hồn lảo đảo thu lam lá
rụng
Rượu khơi mào quá khứ
sầu thêm
Thương đau thiếu phụ
từng trăn trở
Tài sắc vẹn toàn hận
khắc đêm...
Buồn tê tái rượu tàn
chăng chớ
Đỉnh mây xưa chìm đắm
biển xanh
Cuồng si giông bão
thuyền nan vỡ
Ong bướm sầu thôi hết
mộng lành...
Đời sướt mướt muà
trăng luyến ái
Rồi chia ly dặm ngả
ngàn dâu
Thời gian vàng võ màu
non nước
Bọt trắng giang đầu
mãi ở đâu...?
Có ai biết trái tim
sầu héo
Mỗi độ xuân về tiếng
pháo reo
Nắng hanh thiêu cháy
tình con gái
Lỡ bước sang ngang
kiếp phận nghèo...
Làm sao níu kéo thời
gian nhỉ
Cho cánh đào xuân mãi
chẳng tàn
Dẫu lià ngó ý tơ còn
vướng
Chén rượu hồng môi
thấm chưá chan...
Em rầu rĩ lòng anh
buồn khổ
Say cuộc tình bến mộng
nhớ nhung
Mười mấy năm trời nơi
đất khách
Quê hương ơi!Biền biệt
bao dung...!
19.1.2013 Lu Hà
Liêu Trai Mộng Điệp
tặng Mai Hoài Thu
& Thủy Anh Lam
Rót chén rượu mộng hồ
túy luý
Tình Liêu Trai sầu lụy
cuộc đời
Lâm ly thổn thức tơi
bời
Quỳnh tương đòi đoạn
rã rời xót xa...
Hồn thơ dậy trăng ngà
lả lướt
Bóng Hằng Nga tha
thướt bên thềm
Trái tim băng giá
nhiều đêm
Cơn say lảo đảo càng
thêm mặn nồng...
Gió trăng rỡn phiêu
bồng lãng đãng
Thủy Anh Lam bảng lảng
chân cầu
Sương rơi ướt đẫm mái
đầu
Chén thù chén tạc ngọn
dầu hắt hiu...
Mai Hoài Thu mĩ miều
vọng tưởng
Một đời hoa vất vưởng
cô đơn
Đêm nay thổ lộ nguồn
cơn
Nhân tình thế thái lệ
tuôn đôi hàng...
Muà ân ái bẽ bàng tùng
cúc
Phượng vĩ rơi tủi cực
lầm than
Xa quê non nước cơ hàn
Xuân về pháo nổ trăm
ngàn đắng cay...
Làm sao níu vơi đầy
hoan hỉ
Thời gian đi tê tái
người ơi!
Côn trùng rên rỉ ngoài
trời
Bờ phong chịu rét chơi
vơi tủi hờn...
Nâng chén ngọc bồn
chồn thương cảm
Buồn làm sao ảm đạm
chốn này
Chắt chiu vò võ tháng
ngày
Cung đàn dìu dặt ai
hay đoạn trường...
Thơ ảo não như dòng lệ
chảy
Bạn hồng nhan tri kỷ
mấy ai?
Nghĩ rằng sẽ có ngày
mai
Gặp nhau còn nhớ liễu
đài thuở xưa...
Chày huyền sương lão
bà giã thuốc *
Nàng Vân Kiều có thuộc
đường về
Vân Anh dặm nẻo sơn
khê
Hồn trinh day dứt não
nề năm canh...!
* Theo tích xưa có một
văn nhân tên là Bùi Hằng lều chõng đi thi bao lần đều hỏng, nhưng lại gặp hồn
nàng Vân Kiều trên cùng chuyến đò.
Có ý mai mối với em gái mình là nàng Vân Anh ở bến Lam Kiều. Tôi cũng có ý ví Mai Hoài Thu và Thủy Anh Lam như hai chị em vậy.
Có ý mai mối với em gái mình là nàng Vân Anh ở bến Lam Kiều. Tôi cũng có ý ví Mai Hoài Thu và Thủy Anh Lam như hai chị em vậy.
Ngày Mai Ta Sẽ Ra Sao?
tặng Mai Hoài Thu Nhân
đọc bài: Rồi Mai Đời Chia Xa
Bậng khuâng tí tách
giọt mưa
Gió xuân hờn giận nhẹ
đưa qua đầu
Mây trời tím lặng cơn
sầu
Lòng buồn rười rượi
chân cầu ngả nghiêng...
Tóc tơ xao xuyến tình
riêng
Sáng loà chớp rọi
thiêng liêng mảnh hồn
Sóng lòng sôi động
trào cơn
Nguồn cơn ngây dại
thương cồn cát pha...
Bồ hòn đắng nghẹn sa
bà
Tháng năm đằng đẵng
trăng ngà cung nga
Còn đâu ân ái mặn mà
Ngày mai sao biết bóng
tà đêm đen...
Bàn tay rờ rẫm lối
quen
Dốc mòn sỏi đá hương
men còn nồng
Ai người đưa tiễn trên
đường
Khói nhang leo lắt
cánh đồng hoang vu...
Lá rơi cảnh tượng mịt
mù
Chập chờn đom đóm âm u
gió luà
Thoảng nghe văng vẳng
chuông chuà
Nam mô tụng niệm Phật
Đà chân kinh...
Xót xa đọng giọt sương
tình
Buồn cho câu chuyện
chúng mình năm kia...
Vì sao ra đôi ngả chia
lià
Trăng thu nưả mảnh đầm
đià bờ mi...
7.1.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét