Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Lục Bát Tâm Tư Chùm 270



Anh Thi Sĩ Đinh Hùng Ơi!
viết tặng Thu Hà

Hỡi ôi! Thi Sĩ Đinh Hùng!
Ngàn thu biền biệt não nùng khổ đau
Bụi hồng phủ lấp vàng thau
Cảnh đời mưa nắng dãi dầu tang thương


Cánh chim phiêu bạt tha phương
Tao đàn hội ngộ quê hương thảm sầu
Trán nhăn tư lự mái đầu
Bọt bèo vương vấn chân cầu thở than

Hồn theo trăng gió ngút ngàn
Lòng còn lưu luyến giang san quê nhà
Ai hay lại có Lu Hà
Hút nguồn linh khí bao la ái tình

Bần thần xao xuyến hành tinh
Xôn xao vũ trụ dáng hình thanh nga
Ngâm thơ chan chứa Thu Hà
Cung vàng điện ngọc Hằng Nga thẹn thùng

Trần gian nhân thế thủy chung
Mến tài thơ phú chập chùng biển khơi
Gốc đa cành quê chơi vơi
Quảng Hàn băng gía sương rơi gío gào

Xót xa phận bạc má đào
Nửa đêm gà gáy thì thào trúc mai
Thê lương dâu bể gót hài
Ôm cây đàn gảy u hoài dạ lang!

28.2.2017 Lu Hà




Cả Một Tấm Lòng
Cảm hứng với Nguyễn Kim: Nỗi Niềm

Đắm say bởi những vần thơ
Hồn trinh chết lịm đến giờ vị vong
Thương anh cả một tấm lòng
Trời cao thăm thẳm theo dòng đời trôi

Trái tim thổn thức bồi hồi
Nhớ nhung da diết núi đồi gần xa
Hoàng hôn cửa biển dương tà
Liễu xanh ẻo lả trăng ngà mờ soi

Xôn xao cá nước mặn mòi
Hai hòn trống mái nghẹn lời nước non
Ngậm ngùi tuổi ngọc môi son
Bao nhiêu kỷ niệm vẫn còn hôm nay

Sài Thành bướm lượn én bay
Mùa xuân hoa nở đắng cay nỗi niềm
Bóng ai thấp thoáng bên thêm
Then cài cửa đóng êm đềm khúc ca

Dương cầm thánh thót bao la
Hằng Nga nhỏ giọt mưa sa ái tình
Nguyện cầu thấu tới thần linh
Thiên đình chứng giám chúng mình yêu nhau!

3.3.2017 Lu Hà



Lạc Bến Hư Vô
Cảm hứng với Ngoc Nguyen Thi

Hồn trinh lạc bến hư vô
Mênh mông biển cả lòng hồ thẳm sâu
Tương tư bạc cả mái đầu
Xôn xao cánh bướm thơm mầu phấn son

Lá vàng rơi rụng héo hon
Mỗi năm mỗi tuổi còn non nước gì?
Yến oanh khúc khích thầm thì
Ý trêu lão hạc đền nghì trúc mai

Ba sinh tìm liễu chương đài
Hỏi nàng Nguyễn Ngọc vẫn hoài nhớ thương?
Ngó sen trắng muốt nõn nường
Tơ vương dan díu nụ hường thoảng bay

Rượu hồng chưa uống đã say
Lu Hà lảo đảo càng day dứt tình
Nỗi niềm thấu tới thiên đình
Thơ đề lá thắm rung rinh trái đào

Thuyền quyên thỏ thẻ nghẹn ngào
Cầm tay bịn rịn ứa trào giọt châu
Nhớ thời phây búc hoàn cầu
Thơ chàng khắc dấu bóng câu luân hồi…!

4.3.2017 Lu Hà




Cậy Xanh Tự Nhiên
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Chồi Biếc

Mầm non xanh biếc cho hay
Trăng thanh gió mát vui vày canh thâu
Sần sùi nếm trải bể dâu
Vỏ cây tầm tã dãi dầu nắng mưa

Dập vùi qúa khứ xong chưa?
Hôm nay hoa bướm say xưa nắng vàng
Lá sâu rơi rụng bẽ bàng
Héo hon ủ rũ phũ phàng gió đông

Sương gieo ướt ngọn cỏ bồng
Lá xanh mơn mởn cánh đồng lúa thơm
Nhà ai tí tách củi rơm
Bát canh rau muống nồi cơm ngọt bùi

Thương người sớm tối lui cui
Củi khô quét lá ngậm ngùi xót xa
Không còn hình bóng đôi ta
Bao người qúa cố ngân hà sao băng

Mai này trẻ nhỏ tung tăng
Lớn lên duyên nợ xích thằng buộc chân
Bao nhiêu câu chuyện Châu- Trần
Chim con ríu rít gốc phần tử sinh

Cây xanh phủ kín hành tinh
O xy hít thở chúng mình yêu nhau
Kể chi nghèo khó sang giàu
Trái tim ấp ủ trước sau đâm chồi!

2.3.2017 Lu Hà



Mừng Xuân
cảm xúc từ tấm ảnh vợ chồng nhà Hùng Cobra đón xuân

Mừng xuân đào nở quất tươi
Bưởi bòng ngọt lịm nụ cười hân hoan
Rể dâu trai gái chu toàn
Ông bà hạnh phúc tần ngần cháu con

Còn người còn nước còn non
Vầng trăng khi khuyết khi tròn kể chi
Trúc mai oanh yến thầm thì
Bí bầu mơn mởn xanh rì trầu cau

Nắng mưa dầu dãi trước sau
Én xuân ríu rít theo nhau từng đàn
Dập dìu quan họ chứa chan
Nỉ non khúc nhạc gốc phần ngẩn ngơ

Sông Thao cá lội lờ đờ
Bên bồi bên lở đôi bờ thủy chung
Đình làng trống hội tùng tùng
Cây nêu tràng pháo bập bùng đuốc hoa

Gặp nhau chén rươu nhạt nhòa
Làng trên xóm dưới thuận hòa khúc ca
Cung vàng điện ngọc Hằng Nga
Trào cơn mưa móc ổi na đầy vườn

Táo quân phúc lộc nào hơn
Bánh chưng giò chả cung đờn à ơi!
Trăm năm trọn một kiếp người
Quán Âm Bồ Tát thảnh thơi Di Đà!

3.3.2017 Lu Hà




Xuân Tươi Đầy Đặn Thế Này
Cảm hứng với tấm hình của Nhã Tuyên

Xuân tươi đầy đặn thế này
Để tôi ngây ngất canh chày ngẩn ngơ
Bần thần sáng sớm tinh mơ
Giơ tay quờ quặng bơ vơ nỗi niềm

Đêm qua chiếc lá đa mềm
Trăng soi song cửa êm đềm tiếng thơ
Con tằm chín mọng nhả tơ
Hằng Nga ẻo lả lờ đờ bướm bay

Thiên thai sáng tỏ như ngày
Nắng vàng rực rỡ hương say mặn nồng
Dìu nhau lên nẻo thiên bồng
Xôn xao đàn hạc má hồng môi xinh

Tần ngần rặng liễu biên đình
Nghê thường vũ điệu rung rinh trái đào
Phẩm tiên mát lịm ngọt ngào
Bà Tây Vương Mẫu thì thào bên tai

Cung phi để tặng tài trai
Tuôn châu nhả nhọc giao đài gặp nhau
Chư thần phân biệt vàng thau
Mắt huyền lúng liếng mày chau nguýt chàng

Cho nên tôi mới mơ màng
Nhớ nàng tiên nữ dịu dàng thiết tha
Gọi lên hai tiếng Lu Hà
Giật mình ra giấc Nam Kha tiếc hoài...!

6.3.2017 Lu Hà




Mùa Xuân Hoa Lại Nở
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Lại Bắt Đầu

Hồi nào trang giấy bơ vơ
Tình thơ bướm trắng hững hờ gió bay
Nửa hồn chiếc bóng heo may
Lòng tôi giá lạnh đắng cay bẽ bàng

Con tàu chuyển bánh mơ màng
Sân ga vắng vẻ nhỡ nhàng khách đi
Ngô non xanh mởn rầm rì
Cát pha nắng dãi thầm thì chim ca

Chưa quên cơn lũ phù sa
Giận hờn một thuở ngân hà khổ đau
Ai hay đất chuyển sắc màu
Thay da đổi thịt trầu cau mượt mà

Cúc tàn sen nở lá đa
Cành đào nảy lộc thướt tha én về
Như chưa biết cảnh tái tê
Chuỗi ngày ảm đạm não nề trôi qua

Dạt dào thơm ngát sim mua
Tay anh ve vuốt xuýt xoa tóc bồng
Thơm tho hương nhụy hoa hồng
Trái tim ấm lại lúa đồng lên cao !

6.3.2017 Lu Hà




Nguyễn Ngọc Thi Ơi!

Xin chào cô Nguyễn Ngọc Thi
Hôm nay trời đẹp thầm thì yến anh
Líu lo nhảy nhót trên cành
Hoan hô cát sĩ chân thành làm thơ

Vì sao bao kẻ cố lờ?
Ngâm nga chẳng chịu dật dờ gió sương?
Mủi lòng tâm sự vấn vương
Hồn thơ lai láng quê hương tủi hờn

Nửa đêm gà gáy đòi cơn
Trái tim thổn thức cung đờn sầu ly
Xót xa biền biệt kinh kỳ
Nhìn về cố quận ầm ỳ biển reo

Kìa ai đứng dưới chân đèo
Tóc mây lõa xõa hắt heo gió lùa
Nhớ nhung trọn cả bốn mùa
Bâng khuâng hồ điệp sim mua ái tình

Vui thay lại thấy cô mình
Mấy lời nhắn nhủ hành tinh nghẹn ngào
Lu Hà xao xuyến yếm đào
Nỉ non lục bát dạt dào tri ân

Trên trang phây búc tần ngần
Ôm cây đàn gảy bần thần mỹ nhân
Hồn ngây theo ngọn đằng vân
Tao đàn hội ngộ Châu- Trần ngàn sau

Dù cho vàng đá phai màu
Mưa dầm nắng dãi nát nhàu cỏ cây
Thơ chàng thiếp vẫn nhớ đây
Phong tình cổ lục canh chầy lệ rơi!

2.3.2017 Lu Hà




Tình Thu Phảng Phất
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Thơ Tình Cuối Mùa Thu

Tơ hồng mây trắng bướm bay
Hoa còn ngây ngất đắm say ái tình
Cuối thu vàng võ hành tinh
Tùy miền trăng gió chúng mình thương nhau

Dù cho cây cỏ ướt nhàu
Rừng sâu vực thẳm vàng thau bụi mờ
Dửng dưng sóng vỗ đôi bờ
Nửa vòng trái đất hững hờ cá bơi

Trần gian bóng nguyệt lả lơi
Mảnh mai dáng liễu chơi vơi nỗi niềm
Xót xa nửa mảnh lưỡi liềm
Ve sầu khóm trúc bên thềm cuốc kêu

Ngọn đèn leo lắt tay thêu
Hồn thơ gấm vóc yêu chiều tình em
Phòng loan cửa sổ buông rèm
Hỏi ai thao thức nư thèm làn da

Phập phồng hơi thở Hằng Nga
Thiên thu tình mộng quan hà dặm băng
Vấn vương chỉ đỏ xích thằng
Trời gia cay nghiệt phũ phàng chia ly

Em buồn ôm bọc nhung y
Đồi thông vi vút ầm ỳ suối gieo
Tang bồng ngọn cỏ hắt heo
Mắt nai ngơ ngác trông theo phiến sầu

Lá rơi ngập bến giang đầu
Gió đông hun hút bể dâu đoạn trường
Tình yêu đôi ngả dặm đường
Người ơi còn nhớ quê hương thì về

Viễn phương lữ khách dãi dề
Tình thu phảng phất sơn khê động hồ
Đại duơng lạc lối ô hô
Sương rơi tiếng quạ lô nhô cánh buồm…!

2.3.2017 Lu Hà




Nhớ Người Cát Sĩ
Cảm dịch thơ Nguyễn Kim: Chiều Cuối Tuần

Cuối tuần nỗi nhớ nguôi ngoai
Bóng hình tàm tạm u hoài vùi chôn
Đầu tuần khơi lại bồn chồn
Giữa tuần bảng làng nửa hồn xa xưa…

Heo may ngọn cỏ gốc dừa
Biết bao kỷ niệm sầu đưa thuở nào
Sân ga dàn dụa má đào
Chia ly bịn rịn thì thào nụ hôn

Dặn dò biển động sóng cồn
Dù ngày trở lại hoàng hôn xế chiều
Xót xa rặng liễu mĩ miều
Phấn son phai nhạt muối tiêu mái đầu

Dừng chân khỏa nước bên cầu
Rong rêu bèo bọt hạt ngâu phong trần
Tha phương lầm lũi tùng quân
Tuyết sương sứ lạ tần ngần bơ vơ

Ngậm ngùi tìm đọc vần thơ
Gió đưa chiếc lá ngẩn ngơ thu vàng
Đốt hương thấu tới cung Hằng
Cảm lòng thiếu phụ dở dang xuân tình…!

5.3.2017 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét