Tình Xưa Nghĩa Cũ
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Tình Lại Mới
Tình cũ đã qua làm mới lại
Nợ trần ai chi ngại đường xa
Nhớ anh em đến thăm nhà
Tro tàn khói lạnh mẹ cha dối gìa
Ngồi bên anh trau tria son phấn
Chẳng nói gì tủi hận xót xa
Giận hờn biền biệt quan hà
Nơi miền băng gía tuyết ngà quạnh hiu
Khóc rưng rức buồn thiu cố quận
Thương mảnh đời lận đận sớm hôm
Da mồi hốc hác gối ôm
Thẫn thờ u uẩn lưng tôm gò mình
Ngọn đèn mờ bóng hình in vách
Giơ tay quờ nỡ trách em sao?
Gối loan ướt đẫm nghẹn ngào
Châu sa lệ chảy má đào phong sương
Ôi phảng phất mùi hương man dại
Đã bao mùa tê tái khổ đau
Ngập ngừng cành cải lá
rau
Hồn trinh ai điếu rặng cau giàn trầu…!
22.2.2017 Lu Hà
Về Thăm Quê Nhà
Cảm dịch thơ lục bát của Đinh Hùng: Mái Tóc Viễn Phương
Đêm trằn trọc cuốc kêu khắc khoải
Khách hữu tình tê tái quan san
Cây xanh một dải non ngàn
Dòm song cửa sổ chứa chan u hoài
Nhớ quê hương đền đài tuyết hận
Gió mây bay lận đận cánh chim
Đại dương mải miết đi tìm
Trân châu ngọc bảo đắm chìm đáy sâu
Thương dáng liễu bên cầu xõa tóc
Cánh hoa tàn cổ mộc sương gieo
Ngược xuôi gồng gánh gian neo
Quanh năm vất vả đói nghèo chẳng tha
Nơi cắt rốn mẹ cha tần tảo
Chốn chôn rau thơm thảo đầm sen
Sông Thao chum vại người đen
Phèn chua dứa dại bao phen dãi dề
Miền xứ lạ bốn bề cô quạnh
Nửa hồn mây còn trách trời sao?
Điệp hồ lạc bến xôn xao
Vườn thanh hiu hắt trúc đào héo hon
Nghe chim hót véo von chợt sáng
Chiếu chăn nhàu cay đắng xót xa
Thì ra một giấc Nam Kha
Mà ta cứ tưởng quê nhà về thăm.
21.2.2017 Lu Hà
Tiếng Gà Đinh Dậu
Gà gáy sáng sức tôi sắp kiệt
Yêu rất nhiều ky kiết làm chi
Trên trang phây búc thầm thì
Biết bao duyên nợ đền nghì trúc mai
Trả sao hết ngày mai đôi lứa
Một trăm năm lần lữa sao đành
Luân hồi chuyển kiếp yến oanh
Dập dìu hoa bướm mong manh yếm đào
Đời là khổ nghẹn ngào nước mắt
Hồn thơ văn mặn nhạt ái ân
Vuốt ve âu yếm tấm thân
Phù du bèo bọt Châu -Trần nổi trôi
Thơ tôi viết bồi hồi da diết
Ngọn lửa lòng tha thiết vấn vương
Trái tim nóng bỏng yêu thương
Thiên thu tình mộng bốn phương dạt dào
Hàn Mạc Tử ứa trào giọt lệ
Vũ Hoàng Chương kể lể nguồn cơn
Tản Đà Nguyễn Bính chập chờn
Đinh Hùng bi lụy cung đờn dở dang…
Thơ sướt mướt từng
trang hoài vọng
Hỡi các nàng mong ngóng từng đêm
Trang Sinh hồ điệp êm đềm
Tâm linh ngoại cảm càng thêm nhuốm sầu
Gìa hay trẻ bóng câu qua cửa
Lá vàng rơi một nửa hồn mây
Hay là son phấn ngất ngây
Hằng Nga ẻo lả vui vầy canh thâu
Thơ là thế trân châu ngọc bảo
Chữ nghĩa càng lảo đảo men say
Giận hờn ai oán đắng cay
Tiếng gà Đinh Dậu càng day dứt lòng.
26.2.2017 Lu Hà
Hồn Thơ Đợi Chờ
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Xin Hãy Yêu Tôi
Yêu tôi nhé các em kiều nữ
Ngại ngùng chi do dự quần thoa
Bướm bay hoa nở bốn mùa
Suối thơ mát lịm nhạt nhòa sương rơi
Tôi vốn dĩ là người say đắm
Giấc điệp hồ đằm thắm thiết tha
Kê vàng thổn thức Nam Kha
Gốc hòe lửa lựu Hằng Nga dập dìu
Cửa phòng ngỏ điù hiu chiếc bóng
Một mình tôi mong ngóng đợi chờ
Giăng tơ lưới nhện bơ phờ
Bấy lâu khắc khoải lờ đờ sao sa
Hãy ôm tôi mượt mà êm ái
Vuốt ve hôn tê tái nguồn cơn
Bao nhiêu cay đắng giận hờn
Nỗi niềm u uẩn cung đơn nỉ non
Kể tôi nghe héo hon cành liễu
Tiếng đỗ quyên ai điếu xót xa
Trần truồng dáng nguyệt kêu la
Mưa ngâu vần vũ cành đa đầm đầm
Sấm chớp giật ầm ầm gió thổi
Sét ái tình hôi hổi làn da
Nâng niu mười ngón tay ngà
Lò hương nóng bỏng canh gà xôn xao
Ở bên tôi yếm đào đã ướt
Bờ môi xinh tha thướt nụ cười
Sá chi giông bão ngoài trời
Ấm lòng cát sĩ hỡi người tình nương
Then cài cửa nõn nường thơm ngát
Mùi hương sen ngào ngạt khó quên
Phẩm tiên đôi trái thuyền quên
Trái tim dâng hiến thôi miên phượng đài
Yêu cho bõ trần ai khổ tận
Nặng gánh đời lận đận ngược xuôi
Hồn thơ ngây ngất xa xôi
Hoa tiên một vẫy bồi hồi bên nhau
Yêu tận tụy hoa nhàu cỏ nát
Đá vàng tan chẳng nhạt tình ta
Gọi lên hai tiếng Lu Hà
Sâm thương đôi ngả gương nga chập chùng
Nọ thuở trước Đinh Hùng cũng rứa
Làm thơ tình chan chứa ái ân
Lam Kiều chày ngọc Thúy Vân
Vân Anh bi lụy thuơng thân nàng Kiều!
24.2.2017 Lu Hà
Nụ Cười Mây Gió
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Một Tiếng Em
Tôi lầm lũi bước đi trong gió
Hồn mây bay biết ngỏ cùng ai
Khổ đau bóng tối thêm dài
Đường trần cát bụi u hoài không thôi
Theo lối nhỏ bồi hồi sỏi đá
Ngõ trúc xưa trông lạ làm sao?
Sương rơi thấm áo nghẹn ngào
Bao nhiêu hy vọng tuôn trào giọt châu
Thế là hết dãi dầu mưa nắng
Gói tóc thề cay đắng xót xa
Nắm tay chẳng nỡ duỗi ra
Nỗi niềm u uẩn trăng lờ mờ soi
Em biết anh lẻ loi tủi hận
Năm tháng dài cam phận mồ côi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Đại dương sóng vỗ buông xuôi mái chèo
Suối róch rách cheo leo sườn dốc
Tiếng côn trùng thảo mộc đông di
Sinh sôi nảy nỡ làm chi
Măng non ghẻ lạnh thầm thì thông reo
Buồn thảm quá chân đèo ai đó
Phải em không bày tỏ đôi lời
Bỗng nhiên khanh khách chơi vơi
Nụ cười mây gió lả lơi trăng đùa
Nghe rờn rợn sim mua trắng xóa
Hằng Nga còn ẻo lả trêu ngươi
Trần truồng vắt vẻo gọi mời
Hang sâu vượn hú rã rời nhân sinh
Mùi son phấn lân tinh lấp lóe
Cứ chờn vờn lửa lựu cỏ bồng
Vi lô lau lách cánh đồng
Dập dìu đom đóm thinh không vọng hồn
Anh khao khát nụ hôn cháy bỏng
Hỡi tình nương chiếc bóng gần xa
Có người trinh nữ thành ma
Nửa đêm nghe gọi khóc oà tiếng em !
21.2.2017 Lu Hà
Thi Nhân Tự Cổ Đa Tình Hận
Cảm dịch thơ 5 chữ của Đinh Hùng: Tần Hương
Đa tình tự cổ như thi sĩ
Suối nhạc hồn thơ thế kỷ sầu
Tần Hương hoài vọng buổi đầu
Thanh tao vóc hạc bên cầu khỏa chân
Gót sen ngọc phong vân dạo bước
Nàng nhìn tôi thổn thức bướm bay
Cánh hoa rạo rực hương say
Vườn xuân kiều diễm vui vày canh thâu
Tần Nương ơi! Trân châu ngọc bảo
Giấc điệp hồ thơm thảo đòi cơn
Thướt tha trăng sáng êm đềm
Giận hờn để khuyết lưỡi liềm bơ bơ
Bởi chàng Tiêu hững hờ chắng nói
Giữa kinh thành lạc lối ngựa xe
Xót xa tình nghĩa phu thê
Màn huỳnh trướng phủ não nề phòng the
Con tu hú gọi ve rả rích
Bóng tà dương vọng địch thanh lâu
Tương tư nhuộm trắng mái đầu
Dòm song cửa bóng câu vội vàng
Khách tiêu phòng dở dang đàn hạc
Vách quế sầu phờ phạc tuyết mai
Ngẩn ngơ mắt phượng mày ngài
Khói xanh quyến rũ thiên thai nửa hồn
Nàng bỏ đi bồn chồn trong dạ
Khúc ruột đau hương ngả thu vàng
Cô đơn ngồi dưới gốc bàng
Nhặt từng quả rụng mơ màng đào nương
Cúc đã nở thê lương phượng vĩ
Yến oanh buồn thủ thỉ bên tai
Xưa nay trong cõi trần ai
Nhân duyên tiền định tuyền đài phù tang
Nghe mõ gõ khói nhang phận bạc
Tiếng kinh cầu ngơ ngác giáo đường
Phúc âm tam bảo đoái thương
Nguyện cầu Chúa Phật tứ phương hải hồ
Giữa nửa đêm ô hô phố vắng
Không ánh đèn cay đắng làm sao
Tràng Tiền Kim Mã lao xao
Bích Câu kỳ ngộ nghẹn ngào sương rơi!
22.2.2017 Lu Hà
Tiếng Chuông Luân Hồi
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Sóng Tây Hồ
Sóng nước Tây Hồ mênh mông qúa
Đôi bờ chan chứa hóa mây say
Bướm yêu rạo rực hoa ngây
Gặp em buổi ấy vơi đầy giọt tương
Lướt mái chèo vấn vương vẻ ngọc
Mắt bồ câu dáng vóc liễu thanh
Nụ cười phảng phất tiếng oanh
Chập chờn sóng lượn vây quanh mạn thuyền
Cả giang sơn đào nguyên thu gọn
Tôi làm thơ cho trọn tình duyên
Đèn hoa thủy tạ thôi miên
Ngàn thu thương nhớ bạch liên thuở nào
Chùa Hàn San xôn xao tiếng qụa
Bến Cô Tô bức họa gấm thêu
Ăn sương nguyệt bạch phiêu diêu
Đa tình tự cổ mĩ miều hoàng hôn
Bến Tầm Dương nửa hồn Lý Bạch
Hạc vàng bay thầm trách chi ai
Ngẩn ngơ giấc mộng giao đài
Nhịp cầu Thê Húc áo dài thu bay
Bước phong trần cho hay kẻ sĩ
Chiều hôm nay thủ thỉ thầm mong
Nắng mưa cây đã trốc mòng
Đầu xanh thấm giọt sương trong đợi chờ
Dòng cam lồ bơ vơ cành liễu
Chuông luân hồi ai điếu tang thương
Sen lòng ngó bẻ tơ vương
Tỳ bà gảy khúc đoạn trường thê lương!
22.2.2017 Lu Hà
Trăng Tình Xuân Động
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Thảo Dã Xuân Tình
Trống hội về quê lòng thúc giục
Tháng giêng rạo rức khúc tơ tình
Trâm bầu thảo mộc cô mình
Long lanh mặt nước bóng hình trăng non
Vườn cam động hồng son môi thắm
Bước chân đi điềm đạm liễu thanh
Bềnh bồng gợn sóng tóc xanh
Thơm mùi hoa bưởi phong phanh yếm đào
Đến bên anh nghẹn ngào hỏi nhỏ
Bấy lâu nay biết tỏ chăng ai?
Dìu em lên vọng nguyệt đài
Duyên đầy chan chứa lại trào mạch tương
Nhịp cầu rung vấn vương ẩn trắc
Miếu thần linh ngơ ngác nhìn nhau
Trăng rằm soi tỏ trước sau
Một con lợn nái trầu cau hẹn thề
Xôi đỗ lạc đê mê tình ái
Dặm trường đình quan ải sá chi
Quan viên hai họ thầm thì
Ngậm vành kết cỏ đền nghì phiếu mai
Ơn bá mẫu khứ lai duyên nợ
Lúc cơ hàn áo cũ em thương
Bây giờ rạng rỡ tông đường
Kim bôi hợp cẩn nõn nường gửi trao
Hoa có chủ dồi dào ân trạch
Lửa hương say thái bạch tỏ tường
Chiêm tinh hội ngộ xuân hường
Loan bồng phượng bế yêu đương thật nhiều
Cho thuê thỏa bao nhiêu chờ đợi
Mấy tuần trăng vời vợi cách xa
Quan san muôn dặm sơn hà
Trùng dương cách trở sa bà ngược xuôi!
Yêu cho đã bèo trôi sóng dạt
Cho răng long môi nhạt tóc phai
Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài
Ái tình muôn thuở trần ai lưu truyền.
22.2.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét