Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Song Thất Lục Bát Chùm 194




Chiều Buồn Cố Quận
Cảm dịch thơ 8 chữ Nguyễn Kim: Anh Đi Rồi

Cung đàn hạc chơi vơi rạo rực
Nửa hồn mây thao thức nhớ thương
Bụi hồng viễn xứ tha phương
Phiến sầu cố quận vấn vương sớm chiều


Buổi hoàng hôn tiêu điều biển cả
Hạt sương buồn lã chã tuôn rơi
Thuyền trăng lướt sóng ra khơi
Chở bao kỷ niệm một thời yêu đương

Anh ra đi dặm trường thiên lý
Em ở nhà nhật ký ươm thơ
Hàng thông ảo não hoang sơ
Xót xa đồi cỏ bơ vơ cánh đồng

Đêm cầu mộng non bồng lạc hỷ
Chốn giao đài tri kỷ tri âm
Dù cho gió Sở mưa Tần
Tình xưa nghĩa cũ trần gian ai hoài

Sóng đại dương nguôi ngoai chẳng dứt
Dáng mảnh mai chủ nhựt giáo đường
Hay là giữa bốn bức tường
Châu sa ngọc chảy nụ hường thoảng bay

Bóng lặng thinh đắng cay chẳng nói
Ánh đèn mờ buốt nhói trái tim
Trách chi phận cải duyên kim
Khuân vàng sõng sượt đắm chìm biển sâu…!

13.3.2017 Lu Hà




Chiều Nắng Nhạt
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Sân Ga Chiều Em Đi

Chiều nắng nhạt vấn vương gió lộng
Bụi bám đầy còi rống ba lô
Dòng người xuôi ngược ô hô
Em đi nghĩa vụ cơ đồ nước non

Cay khóe mắt bồng con đứng đó
Gạch đá lăn nóng đỏ bàn chân
Khom lưng ngơ ngác bần thần
Tóc xòa ngang trán tủi thân nghẹn ngào

Tay nắm tay thì thào chan chứa
Một thoáng thôi lòng đã bắc nam
Xót xa thiếu ánh trăng rằm
Sơn khê vực thẳm tối tăm mịt mù

Rừng cây lạ vi vu xào xạc
Đàn trâu cày xơ xác bước qua
Trái cây ngọt lịm bốn mùa
Mô tê răng rứa sim mua trắng đồi

Anh ở lại bồi hồi thương nhớ
Ngọn đèn mờ vò võ trang thơ
Hoa trên cửa sổ bơ phờ
Giọt sương lã chã hững hờ trăng lên

Trong giấc ngủ sầu miên khắc khoải
Cuốc kêu thương tê tái đoạn trường
Hoàng hôn khuất bóng tà dương
Đông về heo hút thê lương mái đầu

Thời gian trôi bóng câu vội vã
Bên vỉa hè thuốc lá chè tươi
Khát khao nghe một tiếng cười
Nụ hôn thầm lặng của người anh yêu!

Bờ dương liễu tiêu điều buồn bã
Tháp hồ gươm bóng ngả lá bay
Hàng cây vú sữa hết say
Thơm mùi mật chín heo may áo sờn!

7.3.2017 Lu Hà




Tràn Trề Ái Ân
Cảm hứng với Hiền Châu: Lại Gần Chút Nữa Trăng Ơi

Trăng lưỡng lự lờ đờ xuất hiện
Chốn trần gian dâng hiến trái tim
Thương thay phận cải duyên kim
Ai hay thuyền ái bóng chim hải hồ

Gần chút nữ tiên cô rạo rực
Lạch đào nguyên nao nức bấy nay
Bướm hoa kề cận men say
Non thần đỉnh giáp canh chày thỏa thuê

Cả một vùng đề huề nguyệt bạch
Liễu rung sương ngọc thạch bích hằng
Trăm năm tìm sợi xích thằng
Suối thơ lai láng thiếp chàng ngẩn ngơ

Phẩm tiên đó giấc mơ kỳ ảo
Khách đa tình lảo đảo hương mê
Nước non chỉ một lời thề
Ba sinh hẹn gặp tràn trề ái ân

Trăng chẳng phụ phong trần cát sĩ
Bạn hồng nhan tri kỷ tri âm
Sắt son mật ngọt tình thâm
Chữ câu hưng phấn lâm râm mưa phùn

Đêm trăng gió châu phun ngọc nhả
Lục bát tình thư thả thất ngôn
Cồn cào ngây ngất nụ hôn
Loan bồng phượng bế nửa hồn trinh nguyên!

14.3.2017 Lu Hà

Dứt Từng Khúc Ruột
Cảm dịch thơ Nguyễn Kim: Xót Xa

Thơ em viết xé từng khúc ruột
Biết làm sao tim buốt nhói đau
Luân hồi lần lữa trước sau
Trần gian bạc bẽo vàng thau bụi mờ

Chữ đuổi theo bơ vơ thuyền ái
Cuộc bể dâu tê tái đoạn trường
Đôi bờ sóng vỗ đại dương
Gọi nhau í ới quê hương hẹn về

Hồn mênh mang dãi dề năm tháng
Bước phong trần cay đắng xót xa
Bâng khuâng khắc khoải canh gà
Cuốc kêu eo óc trăng tà mờ soi

Xóm làng xưa mặn mòi cá nước
Dòng Hương Giang thốn thức tiếng chim
Tình như phận cải duyên kim
Dập vùi bão tố đắm chìm biển sâu

Mái tóc anh bạc màu sương gió
Bóng hình em ngọn cỏ lá cây
Bần thần giây phút ngất ngây
Sen vàng bảng lảng vui vầy thế thôi

Hạt mưa thu núi đồi xa tít
Ngước mắt lên thở hít khí trời
Phập phồng lồng ngực chơi vơi
Trên mây bỗng thấy tiếng cười ròn tan.

7.3.2017 Lu Hà





Hồn Thơ Viễn Xứ
Cảm dịch thơ Liên Lưu: Gần Nhau Nhé Anh

Đọc bài thơ nghe lòng thổn thức
Cánh hạc bay rạo rực phong vân
Hai năm cát bụi hồng trần
Ngẩn ngơ lữ khách tần ngần ly tao

Hạt bụi đỏ nôn nao thầm gọi
Chùm bưởi thơm cành vối bông đào
Vườn thanh chanh quít ngọt ngào
Hồn thơ xao xuyến ứa trào hạt châu

Gịọt mưa sa mái đầu thục nữ
Dòng Hương Giang tu hú gọi về
Anh hùng dặm nẻo sơn khê
Dừng chân ngắm cảnh dãi dề nắng mưa

Hàng dừa xanh đong đưa tàu lá
Hoàng hôn buông bả lả cánh cò
Bâng khuâng tư lự bến đò
Thuyền ai mát mái điệu hò vẳng xa

Vai kề vai mượt mà êm ái
Giấc mơ tiên tê tái dặm trường
Bao năm xa cách đại dương
Hai bờ nỗi nhớ vấn vương tủi hờn

Ồ lạ chửa chập chờn hoa bướm
Bạn tình thơ rơm rớm lệ sầu
Xa xôi nửa trái tinh cầu
Bên song cửa sổ bóng câu nghẹn ngào!

13.3.2017 Lu Hà




Kiếp Phận Đổi Thay
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Cố Đô

Kìa Thăng Long cố đô Hà Nội
Thành Đại La nhức nhối khổ đau
Nắng mưa đá nát cỏ nhàu
Lăng Vua đền miếu bạc màu khói sương

Tà áo trắng vấn vương chờ đợi
Dải yếm hồng vời vợi nhớ thương
Hồ Gươm thấm ướt xuân hường
Hàng cây vú sữa soi gương Tháp Rùa

Đường hạnh phúc thêu thùa lịch sử
Bao đắng cay tư lự tàn canh
Bạc đầu khóc mái đầu xanh
Ngược xuôi bươn bả mong manh sớm chiều

Cô thục nữ yêu kiều thuở nọ
Sáng hôm nay lọ mọ gánh gồng
Thời gian đen sạm má hồng
Tuổi thơ vĩnh biệt cánh đồng làng quê

Nhập hộ khẩu não nề cha mẹ
Còng lưng tôm buồn tẻ dối gìa
Cóng bơ thúng mủng bên rìa
Lá rau con cá đầm đìa lệ rơi!

Tiếng chuông chùa chơi vơi kim cổ
Dấu ngựa xe tủi hổ ngàn xưa
Chùm hoa phượng vĩ đong đưa
Mảnh mai bờ liễu nắng trưa vội vàng

Bầy dã thú phũ phàng phương bắc
Mộng thiên triều khoái lạc xâm lăng
Lạc Hồng ngơ ngác bẽ bàng
Giống nòi còi cọc lang thang bụi đời!

14.3.2017 Lu Hà




Màu Vàng Thủy Chung
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Hoa Cúc

Hoa cúc nở dãi dề phượng vĩ
Thu bâng khuâng rên rỉ sầu đông
Cỏ may heo hút cánh đồng
Mưa phùn lất phất dòng sông nhạt nhòa

Trúc quân tử ngày qua tháng lại
Vầu thẳng lưng quan ải đường xa
Thông reo linh khí sơn hà
Liễu thanh vực thẳm Hằng Nga thẹn thùng

Hoa rực rỡ thủy chung màu sắc
Hương thảo thơm lá chắc nhành dai
Trải bao băng gía trần ai
Trái tim thục nữ thiên thai mộng hồn

Em nôn nao bồn chồn trong dạ
Hoa đế vương chế ngự thủy cung
Thuyền tình sóng vỗ chập chùng
Lập loè lửa lựu bập bùng ái ân

Gương mặt sáng bao lần ve vuốt
Từng cánh hoa trau chuốt mịn màng
Thướt tha mềm mại dịu dàng
Tình yêu vĩnh cửu xin hoa vàng chẳng quên.

*Cẩn bái hương hồn nữ sĩ Xuân Quỳnh nhân ngày 8.3
8.3.2017 Lu Hà




Miền Quê Sỏi Đá
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Gió Lào Cát Trắng

Miền sỏi đá trường thành đứng chắn
Quê hương tôi lận đận nắng mưa
Gió Lào rát mặt ngàn xưa
Nôi tre bé bỏng đung đưa mãi hoài

Mẹ ru con miệt mài cát trắng
Mặt trời lăn cay đắng bánh xe
Sấu me che trở trưa hè
Hầm trường lán trú đàn ve vẳng hồn

Khoai sắn cũng bồn chồn sứ sở
Trái mãng cầu rám vỏ sạm đen
Lũ tràn nắng hạn triền miên
Chó gà quanh quẩn ưu phiền tháng năm

Hồ ao hẹp sông nằm ngắn ngủi
Theo chân trâu thui thủi ngậm tăm
Ước mơ trọn mảnh trăng rằm
Vườn xanh trĩu quả con tằm nhả tơ

Nắng như thiêu bụi mờ chai sạn
Quản ngại chi phồng cán dao cùn
Cày bừa chân lấm tay bùn
Mò tôm bắt cá mưa phùn ướt thân

Khi đi xa bần thần thương nhớ
Nơi sinh ra cháy đỏ làn da
Sớm hôm tần tảo mẹ cha
Gió như quạt lửa ông bà tổ tiên

Tôi sẵn lòng thiên nhiên đau đớn
Cả đời mình vật lộn xót xa
Dựng xây bờ cõi sơn hà
Cùng bao thế hệ bóng tà tịch dương

Thuyền ra khơi thê lương ngư phủ
Cả làng chài mặt ủ mày chau
Bão giông ngọn sóng bạc đầu
Người không trở lại âu sầu vành tang

Vì sự sống phũ phàng số phận
Kiếp phù du tủi hận bao đời
Dù cho rách nát tả tơi
Sương ngõ trúc đất trời lầm than !

* Cẩn bái hương hồn nữ sĩ Xuân Quỳnh nhân ngày 8.3.2017
8.3.2017 Lu Hà

 Mưa Rơi Tím Lòng
Cảm hứng với 3 khổ thơ 8 chữ của Nguyễn Kim: Đã Hết

Mưa tầm tã lòng buồn tê tái
Hết rồi sao hoang hoải tình thơ
Lẽ nào ta lại hững hờ
Lửa hồng nhen nhóm lờ đờ bướm say

Đêm hồ điệp lắt lay gió thổi
Nỗi niềm riêng hôi hổi trái tim
Cánh chim mải miết đi tìm
Bão giông vùi dập mò kim đáy hồ

Miền thủy bạc ô hô thuyền ái
Lối phong trần quan ải đường xa
Ngước lên một dải ngân hà
Chòm sao bắc đẩu Hằng Nga đâu rồi ?

Trăng lấp ló núi đồi ẩn hiện
Nửa lưỡi liềm cung điện mờ sương
Tím trời lã chã giọt tương
Hoang liêu bờ cõi tang thương dặm trường

Người thứ lữ tha phương lầm lũi
Lê gót hài thủi thủi về đâu
Mưa giăng dây bột trên đầu
Trán nhăn tư lự chân cầu rêu xanh.

14.3.2017 Lu Hà




Nước Non Ru Hời
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Anh

Vầng trán cao bâng khuâng tư lự
Cây bút chì nét chữ đăm chiêu
Tần ngần từ sáng tới chiều
Mực khô đáy lọ bao nhiêu lụy phiền

Như cơn lũ triền miên năm tháng
Giống trận mưa cay đắng đi qua
Những ngày chưa tới nhạt nhòa
Thương anh gió hú bốn mùa đổi thay

Đừng buồn nữa heo may tàu lá
Giọt sương rơi trăm ngả bộn bề
Ngậm ngùi bản thảo não nề
Ngập tràn khói thuốc cà phê dập dờn

Ở ngoài kia giận hờn giông bão
Cây bàng con lảo đảo xót xa
Tóc anh ướt đẫm trên phà
Dòng sông cuồn cuộn phù sa đỏ ngầu

Về đến nhà âu sầu chẳng nói
Con đường dài bao nỗi lo toan
Làm sao cho được vuông tròn
Được lòng thiên hạ nước non ru hời

Tim đau nhói lựa lời khuyên giải
Giúp thế nào tê tái lòng em
Chong đèn đóng cửa buông rèm
Vầng trăng sẻ nửa lưỡi liềm hoang sơ

Dáng anh đi bơ phờ mệt mỏi
Nghệ thuật ơi, từng thỏi vàng son
Được chăng hay chớ mất còn
Trần gian hóc hiểm héo hon xuân tàn!

*viết nhân ngày 8.3.2017. Cẩn bái huơng hồn chị Xuân Quỳnh
8.3.2017 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét