Nhớ Thương Bạn Thơ Bùi Giáng
cảm tác thơ Lê Vinh Thiều: Khóc Bùi Giáng
Hồn ma ảo sương rơi bóng khuất
Vẫn còn đây đọng giọt mưa nguồn
Cành hoa thạch thảo trào tuôn
Nưả đời dang dở đòi cơn tủi hờn...
Muà thu rụng nỗi buồn ly biệt
Thành phố này da diết sầu tư
Ngàn sau còn lại nấm mồ
Văn nhân tài tử lệ trào máu tươi
Tim đau nhói bầu trời ảm đạm
Đọc điếu văn thê thảm nỗi lòng
Đưa anh về cõi thiên hương
Mịt mù nhân ảnh Tiền Đường sông trôi
Tiếng ai khóc người ơi tha thiết
Bướm ong vờn bát ngát hò ơ
Trúc mai dào dạt ngẩn ngơ
Câu thơ lục bát má đào nôn nao
Đêm huyền mộng ngàn sao tinh tú
Giải Ngân Hà anh có qua chơi
Nhớ xưa dở khóc dở cười
Muà xuân cỏ biếc bồi hồi hoa lê
Vòng tay rộng anh về thân ái
Gió hương đồng cỏ dại đồi sim
Chuồn chuồn chim chóc im lìm
Đàn bò lạc chủ biết tìm nơi nao?
Lầu Hoàng Hạc gác cao nước biếc
Hạc vàng bay lạc bước mây sầu
Lưá đôi gặp bến giang đầu
Mảnh tình dương thế giãi dầu nắng mưa
Tôi nghe thấy nghẹn ngào tiếng nấc
Tuổi mười lăm bạc phước trăng thề
Mảnh mai vườn Thúy dãi dề
Sương rơi gió loạn não nề tháng năm
Tôi đã đến âm thầm bè bạn
Thuở sơ phùng thương mến xót xa
Chập chờn hồn lạc la đà
Rằng không rằng có ta bà khổ đau...
Anh lăn lóc bơ phờ mệt nhọc
Khắp phố phường tang tóc bi thương
Cuộc đời trần trụi thê lương
Lều tranh góc chợ quê hương não nùng
Hỡi Bùi Giáng đàn cung thơ nhạc
Bao cuộc đời khó nhọc gian nan
Trầm luân khổ tận muôn vàn
Từng con kiến nhỏ thở than ngậm ngùi...
5.6.2012 Lu Hà
Mộng Tình Trường
Yêu nhau quá nghiã là đắm đuối
Mộng liều thành bổi hổi bồi hồi
Nhớ nhiều quá độ chơi vơi
Thương nhau hồn lạc chân trời xa xôi
Cũng có lúc lả lơi quái gở
Mộng tình trường ảo não ma chơi
Lỗi lầm là bởi chợ đời
Hào quang phụ nữ mặn mòi mà ra
Tại người đẹp làm ta mê mẩn
Để hồn ta lận đận vẩn vơ
Nhỡ khi thành kẻ điên rồ
Lênh đênh biển cả bến bờ trầm luân
Yêu là khổ thế nhân khó tránh
Mộng ái tình ám ảnh trần thương
Dùng dằng sợi chỉ tơ hồng
Xích thằng buộc cẳng má hồng nôn nao
Yêu, yêu mãi lao đao cổ hận
Cõi luân hồi bao bận dở dang
Hồng nhan bạc mệnh bẽ bàng
Kià chàng quân tử phũ phàng thuyền trôi...
cảm tác khi đọc thơ Bùi Giáng: Tình Yêu
26.10.2012 Lu Hà
Ngại Gì
hoạ thơ Bùi Giáng
Ngại gì biển động gió sương
Tránh sao duyên phận dặm đường ta yêu
Tuổi xuân mưa nắng sớm chiều
Xin em đừng để bóng tà lướt qua
Giang hà để lại nương dâu
Phong trần ảo mộng la đà trời xanh
4.3.2010 Lu Hà
Nguyên Hình Trở Lại
chuyển thể từ thơ Bùi Giáng
Rong rêu phủ ước gì trở lại
Hồn xuân hoa hương nhụy thắm tươi
Cuồng ca túy luý mê say
Hồn nhiên như thể hài nhi ra đời…
Mái tóc đã rã rời sương gió
Lẽ tồn sinh thiên cổ từ đâu
Ngữ ngôn khoá trái trong đầu
Tăm hồn thi sĩ bốn muà nở hoa
Dịi dàng nhé nở hoa đơm trái
Cõi trần gian nếm trải đau thương
Châu sa rỏ giọt dòng dòng
Miêu cuơng ngoại mạc chờ mong chín chiều
Sổ đã xoá bơ phờ ai oán
Cõi ngưòi ta oán hận chưa phai
Hồng hoang tìm chốn đầu thai
Nguyên hình trở lại chuỗi ngày phù du…
5.3.2010 Lu Hà
Hồi Tưởng
Hạ về rả rích ve sầu gọi
Phượng vĩ thướt tha vối đỏ ngầu
Me sấu chim ca màu tím Huế
Thẹn thùng thiếu nữ đợi trên cầu
Lơ lửng trời trong tiếng sáo diều
Mà sao thi sĩ dáng đăm chiêu
Trán nhăn tư lự như thầm hỏi
Lồng ngực phồng căng ngập gió chiều
Chờ nhau ngày bỗng hoá thành năm
Mong đợi hồ sen bọt sủi tăm
Đàn cá vàng bơi chìm đáy nước
Nỗi niềm thương nhớ cứ đăm đăm...
Gió vờn ngõ trúc bướm vàng bay
Bảng lảng đằng đông hoa bắp lay
Hạ nhớ dìu nhau vào cõi mộng
Bần thần hồi tưởng cuộc tình say
Duyên ý đâu như liễu ngả nghiêng
Sầu đong mấy lượt nỗi niềm riêng
Phiến đá phôi phai tình cỏ dại
Sương chiều lã chã mộng hồn thiêng...!
cảm tác khi đọc thơ Bùi Giáng: Hạ Nhớ
7.11.2012 Lu Hà
Điên Tỉnh Lệ Nhoà
Điên Tỉnh Lệ Nhoà
Chiều óng ả mây vàng lấp loáng
Đường thênh thang Bùi Giáng chiêm bao
Chiều nay như mọi chiều nào
Màu vàng gợi nhớ bến bờ tử sinh
Vàng thay nắng màu xanh héo uá
Buổi hoàng hôn ảo não bóng tà
Cô hồn ngạ quỷ yêu ma
Suối vàng ắt hẳn nhận ra ta mình
Chiều say rượu lặng thinh nghe trống
Nhìn mây vàng những bóng hình ai?
Buông xuôi một tiếng thở dài
Nhạt nhoà bóng quạ chất đầy cờ lau
Người mộng tưởng còn đâu mấy đưá
Giọng thơ ngâm chan chưá cuối trời
Chiều nay lại có kẻ mời
Ly tràn rượu đổ chút đời tơ vương
Cung đàn loạn quê hương đổ nát
Lệ lưng tròng da diết bạn ơi
Thản nhiên cóc nhái dong chơi
Vô tư hưởng thụ chuột giơi nặng mùi
Họ Bùi ấy hết vui lại khóc
Cuộc tỉnh say thôi thúc ra lời
Đỉnh cao trí tuệ loài người
Suối vàng rầu rĩ điên chơi mấy lần?
Hồ lão tặc không điên mới lạ
Mao Trạch Đông sa đoạ não tim
Chồn chân mỏi gối đi tìm
Cáo chồn lồng lộn đắm chìm Mác Lê
Triệu người biết ê chề nhục nhã
Cả cuộc đời buồn bã khổ đau
Khùng điên chế độ mù loà
Ai điên ai tỉnh nhạt nhoà giang sơn...!
cảm tác từ thơ Bùi Giáng: Mây Chiều Nay
15.7.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét