Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 1
Cõi trần thế xưa nay ai biết
Cuộc trăm năm thảm thiết thương đau
Tài mệnh sao dễ ghét nhau
Bể dâu nếm trải nhạt màu tư phong
Duyện hội ngộ long đong bốn bể
Thắp đèn lên kể lể nguồn cơn
Trời quen xui khiến giận hờn
Đánh ghen vùi dập chập chờn sử xanh
Năm Gia Tĩnh kinh thành đô đế
Triều Minh kia hai thế vững vàng
Họ Vương ơn trạch vẻ vang
Gia tư nền móng khang trang lâu bền
Có hai ả thuyền quyên thục nữ
Con đầu lòng gìn giữ trau tria
Vương Quan nối dõi nho gia
Khen thay con thứ khắc bia tạc đền
Hai giọt nước đào tiên phẩm ái
Chị Thúy Kiều em gái Thúy Vân
Mặt hoa da phấn tuyệt trần
Bướm ong dìu dặt xa gần xôn xao
Kiều sắc sảo ngọt ngào diễm lệ
Vân thướt tha tư thế hơn người
Chị em trang trọng khác vời
Chim sa cá lặn nụ cười tuyết hoa
Màu thu thủy nhạt nhòa sớm tối
Duyên hồng trần chẳng vội làm chi
Trúc mai oanh yến thầm thì
Thúy Kiều tột bậc họa thi cầm kỳ
19.12.2018 Lu
Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 2
Nào ai dám so bì cao thấp
Vương Thúy Kiều đẳng cấp tài hoa
Bàn dân thiên hạ xuýt xoa
Mỹ nhân đệ nhất chẳng ngoa chút nào
Cung lầu bậc thanh tao đàn nhạc
Ngũ âm từng kinh ngạc thập phương
Thông minh khéo lựa thành trương
Truyền nhân tài tử đoạn trường thê lương
Khúc bạc mệnh thảm thương gió bão
Đoạn hồ cầm ảo não xót xa
Phong lưu lề thói nết nhà
Tóc chưa tròn búi mẹ cha an lòng
Ngoài song cửa thong dong ong bướm
Tuần cập kê thấm đượm mùi hương
Tường đông xao xuyến vấn vương
Phòng the tia nắng nụ hường chiếu ngang
Xuân con én thiều quang chín chục
Ngoài sáu mươi thúc giục chi trời
Cỏ non xanh mướt chơi vơi
Tháng ba tảo mộ lòng người xốn xang
Cành lê trắng sẵn sàng điểm nụ
Tiết thanh minh mới rủ chị em
Ngựa xa trẩy hội buông rèm
Trai thanh gái lịch thòm thèm ngó nhau
Đồ vàng mã nhạt màu tro biếc
Ngả về tây nuối tiếc bóng chiều
Ngẩn ngơ thơ thẩn bao nhiêu
Dan tay thong thả mĩ miều hoàng hôn…
19.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
Xem phong cảnh bồn chồn xao động
Ngọn tiểu khê tiếng trống thu ba
Bâng khuâng sáo trúc ngân nga
Lập lòe đom đóm sập sà mả hoang
Cầu tre nhỏ bắc ngang dòng suối
Khí âm u lùa tới vây quanh
Vương Quan mới kể ngọn ngành
Đạm Tiên diễm lệ tài danh uổng đời
Biết bao kẻ một thời mến mộ
Chốn quần thoa rượu đổ thâu canh
Vương tôn công tử yến anh
Hồng nhan bạc mệnh mong manh ái tình
Có người khách ôm hình gấm lụa
Tìm tới nơi giàn dụa thương đau
Phấn son hương sắc phai màu
Bình tan trâm gãy nát nhàu cỏ cây
Khói hương lạnh bấy chầy năm tháng
Kiều nghe ra cay đắng xót xa
Thương nàng kỹ nữ tài hoa
Vân cười chị khéo nhạt nhòa lệ rơi
Dư nước mắt khóc người thiên hạ
Thắp nén hương từ tạ khói bay
Chắp tay khấn nguyện nào hay
Phũ phàng chi kiếp tỉnh say mặn nồng
Đời mòn mỏi má hồng son phấn
Vẫn trắng tay tủi hận đêm trường
Không chồng tiếp khách thập phương
Thác đày âm phủ thê lương não nùng.
19.12.2018 Lu
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 4
Nào những kẻ loan chung phượng chạ
Chốn lầu xanh suồng sã bế bồng
Thâu canh chuốc chén rượu nồng
Còn ai chăng tá yếm hồng đào nương
Ta thương tiếc nén hương tri ngộ
Một đôi lời thổ lộ tâm can
Giữa đường gặp gỡ hỏi han
Oan hồn dưới đó gian nan thế nào?
Câu tứ tuyệt nghẹn ngào nhỏ lệ
Sẵn trâm cài nhỏ nhẹ nguồn cơn
Sầu tuôn lã chã tủi hờn
Da cây rỉ máu chập chờn heo may
Điều bạc mệnh đắng cay ân oán
Chẳng từ ai kiếp nạn hồng nhan
Vận người nằm đó mà than
Vương Quan e ngại khuyên can dỗ dành
Âm khí lạnh rung cành sương giá
Dấu dày in sỏi đá cuốn cờ
Thất kinh hoảng hốt sững sờ
Hồn ma u hiển hoang sơ ngỡ ngàng
Kiều day dứt tạ nàng thêm nữa
Bài cổ phong chan chứa hữu tình
Tuy không nhìn rõ dáng hình
Lờ mờ nhân ảnh lòng mình nôn nao…!
Thôi đành vậy dù sao chăng nữa
Tình chị em khách khứa làm gì
Đời người như cánh chim di
Ong ve bướm vãn thầm thì bên tai.
20.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 5
Hồn thổn thức bi ai ảo não
Ba chị em lảo đảo toàn thân
Bỗng đâu sáo nhạc xa gần
Ra về chẳng nỡ tần ngần ngẩn ngơ
Linh cảm khéo tình cờ như báo
Dáng thư sinh đạo mạo thung thăng
Tay cương buông lỏng dặm băng
Túi thơ bầu rượu gió trăng khác người
Đàn cá trắng chơi vơi chờ đợi
Sóng lăn tăn chới với bần thần
Tiểu đồng hai đứa theo chân
Aó xanh thanh thoát tao nhân đề huề
Màu cỏ nhuộm đê mê ngây ngất
Non da trời phảng phất quỳnh dao
Vương Quan bước tới hỏi chào
Khách đà xuống ngựa dạt dào lòng hoa
Mặt mừng rỡ thái hòa chúc tụng
Hai chị em lúng túng làm sao
Cúi đầu nấp dưới cành đào
Vân Kiều thỏ thẻ dạt dào tuyết sương
Chàng Kim Trọng văn chương vốn liếng
Dòng trâm anh có tiếng gần xa
Xôn xao vẫn nước non nhà
Với Vương Quan, mới khéo là bạn thân
Vẫn hâm mộ hương lân đồng Tước
Nhà Họ Vương có được xuân Kiều
Giang Nam thơ mộng mĩ miều
Phong lan ngào ngạt yêu chiều cả hai
Lòng xao xuyến anh tài nữ sắc
Nổi cờ lên ngơ ngác nhìn nhau
Thẹn thùng kẻ trước người sau
Lần khân chẳng tiện trời mau tối dần…
20.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 6
Kiều vương vấn bần thần lui gót
Nỗi sầu tư thánh thót hiên nhà
Mưa phùn trắng cả ngân ngà
Ngàn sao le lói sa đà áng mây
Màn đêm xuống hàng cây ẻo lả
Ánh trăng mờ vàng đá phôi phai
Phù du trong cõi trần ai
Âm dương cách trở dấu hài cỏ may
Gặp chi để đắng cay nhân thế
Mối tơ lòng nhập thể vào ta
Dòm song chênh chếch gương nga
Thoắt đâu ẩn hiện ngọc ngà thanh tân
Có một ả pha thân sương tuyết
Nét dịu dàng da diết làm sao
Thướt tha yểu điệu liễu đào
Cúi đầu e lệ gọi dạt dào ghé thăm
Tự giới thiệu tơ tằm ong bướm
Chị em từng thấm đượm hương hoa
Xôn xao anh yến nhạt nhòa
Thuyền quyên diễm lệ đôi tòa thiên hương
Bởi thanh khí trên đường tảo mộ
Tiết thanh minh hội ngộ tìm nhau
Hồng trần son phấn nhạt màu
Bể dâu nếm trải vàng thau tủi hờn
Bao năm tháng cô đơn buồn tẻ
Nhang khói thèm ở mé tây thiên
Đoạn trường trong sổ có tên
Dâng trình hội chủ cùng thuyền ca nhi
Âu cũng bởi chim di xứ lạ
Khách má hồng chung chạ phòng the
Lạc loài chẳng dám nhắn nhe
Còn ai thân thiết bạn bè ỉ ôi
Đời ruồng bỏ buông xuôi kiếp phận
Chị em mình lận đận khổ đau
Tiền Đường ta lại gặp nhau
Giải trừ nghiệp chướng ngày sau đền bù
Nương cửa Phật thâm thù oan ức
Mượn câu thần mười khúc thi ngâm
Khác chi cẩm tú khai tâm
Văn chương đài các xứng tầm nho gia
Treo giải nhất khắc bia để lại
Thiên thu còn dầu dãi mưa sa
Trầm lâm trong cõi người ta
Bờ mê bến giác quan hà bể dâu
Kiều tỉnh giấc đĩa dầu khô cạn
Dòm song thưa ngao ngán xót xa
Dõi trông gà gáy canh ba
Hương tàn đeo đẳng vào ra hãi hùng…!
20.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 7
Kiều trằn trọc rợn rùng thổn thức
Nghiệp báo thì oan ức khổ đau
Bàng hoàng nghĩ tới mai sau
Mây trôi bèo dạt bạc màu phấn hoa
Rõ duyên phận nhạt nhòa ngấn lệ
Đường trần ai biết thế thì sao
Tủi thân ngao ngán yếm đào
Gối loan sùi sụt nghẹn ngào châu sa
Càng rầu rĩ xót xa ngàn dặm
Màn u minh ảm đạm tương lai
Nhà Huyên chợt tỉnh hỏi ai
Nguyên do ngồi khóc nét ngài buồn thiu
Hoen khóe hạnh đìu hiu dáng nguyệt
Giọt sương rơi thảm thiết hoa lê
Cớ sao con lại não nề
Canh khuya tấm tức ủ ê muộn phiền
Kiều kể lể tự nhiên báo mộng
Chiều hôm nay gặp giống hữu tình
Phút giây ngọn gió hiển linh
Tuy không thấy mặt thất kinh bóng tà
Thơ đường luật đề ra thế ấy
Lại vịnh vào mới thấy thế kia
Chị em xiêm áo đầm đìa
Lại còn nhắn nhủ khắc bia để đời…
Nhà Huyên mới lựa lời khuyên bảo
Thôi con đừng ảo não làm chi
Ngậm vành kết cỏ đền nghì
Công ơn dưỡng dục thầm thì mẫu nương
Nàng Vân cũng tận tường cho biết
Hội đạp thanh thống thiết Đạm Tiên
Nghĩ mình bạn gái thuyền quyên
Suy vi chị mới lụy phiền đa đoan…
20.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 8
Kim phấp phỏng nồng nàn trộm nhớ
Tơ tưởng nàng bé nhỏ thướt tha
Châu buồn Hợp Phố còn xa
Tương tư hoài cảm trăng tà nguyệt hoa
Sầu chất ngất nhạt nhòa sớm tối
Tình ba thu lạc lối mây Tần
Một ngày dồn lại bần thần
Đĩa dầu hao cạn Châu Trần mộng mơ
Se ngọn cỏ bơ vơ ngao ngán
Nỗi niềm riêng chán nản biếng khuây
Khói say vị nhớ ngất ngây
Trà khan mấy ngụm canh chầy thở than…
Bởi tự cổ nhân gian quen thói
Giống đa tình rỉa rói tim đau
Liêu trai chí dị qua mau
Cỏ xanh hiu hắt nhạt màu nắng mưa
Càng trằn trọc hương thừa phảng phẩt
Nẻo non thần ngây ngất lần đi
Tường cao đỉnh giáp chim di
Chặn dòng lá thắm thầm trì trúc mai
Oanh học nói nhà ai then đóng
Mỉa mai thay lóng ngóng đứng hoài
Rèm buông chẳng thấy nét ngài
Đầy thềm hoa rụng dấu hài ở đâu?
Kim lưỡng lự giờ lâu chẳng biết
Trái tim chàng da diết đợi chờ
Dạo quanh nào có ai ngờ
Thương gia Ngô Việt ngẩn ngơ mừng thầm
Điều du hoc nuôi mầm trí huệ
Kẻ đi xa thấy thế cho thuê
Sẵn tiền giao hảo đề huề
Cầu hoa non bộ mẩn mê đá vàng…
21.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 9
Hiên Lãm thúy sẵn sàng mời đón
Nét sơn son mới dọn sang ngay
Bướm ong thoang thoảng hương say
Chàng mừng rõ khéo đặt bày chi đây
Thư đồng cũng vui thay cậu chủ
Nợ ba sinh trổ nụ hoa hòe
Ngóng trông khóe hạnh đỏ hoe
Dùi mài kinh sử ướt nhòe gối thêu
Động xuân khóa dáng Kiều bằn bặt
Ghé mắt nhìn ruột thắt lòng đau
Kiên trì nhẫn nại trước sau
La đà quán khách mặt cau có buồn
Chỉ gang tấc bồn chồn thổn thức
Ngọn lửa lòng rạo rực chàng Kim
Mà sao vẫn thấy im lìm
Tuần trăng thấm thoát bóng chìm cả hai
Vào một buổi hương lài phảng phất
Vội buông đàn lật đật bước ra
Aó xiêm thơm phức mượt mà
Bóng hồng yểu điệu thướt tha lượn lờ…
Con bướm trắng ngẩn ngơ thơ thẩn
Cành kim thoa vơ vẩn cầm tay
Của này khuê các mới hay
Trăm năm sao dễ vật này vào ta?
Kim ngây ngất nhìn ra bốn phía
Tìm chủ nhân ngắm nghía oanh ca
Vắng tanh mang vật về nhà
Đêm mơ hội ngộ thiết tha đợi chờ
Ôm báu vật bơ vơ hồn lạc
Đỉnh thiên thai ngơ ngác sầu miên
Trữ La dẫn nẻo đào nguyên
Trâm cài nóng bỏng thuyền quyên đâu rồi…?
21.12.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 10
Tia nắng dọi bồi hồi tỉnh giấc
Giọt sương mai nghe bước chân người
Nai vàng ngơ ngác tìm tòi
Thẫn thờ mất của xăm soi góc tường
Kim sốc áo xạ hương ngây ngất
Phía bên kia lật đật tới nơi
Nỉ non chàng đã ngỏ lời
Thoa này bắt được ý trời xe duyên
Cách bức tường mắt huyền vời vợi
Kiều nghe ra chới với mặn mà
Ân tình quân tử bao la
Sẵn lòng trả lại hai nhà thâm giao
Đấng trượng phu thanh tao cát sĩ
Bậc má hồng tri kỷ tri âm
Bấy lâu trộm nhớ yêu thầm
Thanh mai trúc mã rầm rì yến oanh
Kẻ thểu não năm canh sáu khắc
Người phòng the phờ phạc vóc mai
Nhân duyên trong cõi trần ai
Tơ hồng Nguyệt Lão thiên thai mộng đào
Xin nán lại vội vào lấy của
Đôi xuyến vàng khăn
lụa một vuông
Thinh không gióng giả hồi chuông
Thẹn thùng giữ ý má hồng xa xăm
Nhìn rõ mặt tơ tằm cái kén
Khéo gieo cầu lại hẹn ở đây
Phải người hôm nọ bên cây
Hoa đào ôm ấp ngất ngây bướm vờn
Ngày tảo mộ chập chờn trong mộng
Ngẫu nhĩ thành lều chõng văn nhân
Phong lưu tài tử hồng quần
Lữa lần nỡ để tùng quân hao mòn…
21.12.2018 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét