Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 51
Lời ngọt sớt mặn mòi cá nước
Vợ chồng ngâu mực thước mấy ai
Đèn khuya tỏ rạng nét ngài
Thú quê vườn tược hoa cài bướm say
Lá ngô rụng vàng bay phấp phới
Giếng vàng còn khấp khởi đầy vui
Giang hồ nuối tiếc ngậm ngùi
Việc riêng chôn dấu sụt sùi nguồn cơn
Tiểu thư cũng mừng rơn khôn xiết
Ngọn lửa lòng da diết hơn xưa
Liệu chừng miệng lưỡi đong đưa
Lâm Truy đáo hạn sớm trưa đợi chàng
Sinh nghe vậy vội vàng thổ lộ
Cách năm trời hàng họ núi tiền
Sẩy tay là mất trắng liền
Cạnh tranh đối thủ đảo điên thói đời
Khách buôn cũng dám chơi liều mạng
Sổ sách nhiều cáng đáng làm sao
Cha già khắc khổ biết bao
Bâng khuâng tư lự nghẹn ngào lệ rơi!
Nàng thổn thức đôi lời chăng chớ
Dòng trâm anh chàng nhớ không quên
Nho gia lễ giáo làm nền
Cháu con hiếu thảo tổ tiên phụng thờ
Sinh lên ngựa vẩn vơ chi nữa
Chẳng chần chừ lần lữa thời gian
Vó câu rong ruổi non ngàn
Long lanh đáy nước giang san chập chùng
Tiểu thư khóc não nùng thảm thiết
Tìm mẫu thân kể hết sự tình
Mưu sâu rắp sẵn cực hình
Trách chàng bạc bẽo phận mình hẩm hiu
Đành bả lả dập dìu oanh yến
Chờ thời cơ tống tiễn chàng thôi
Lâm Truy đường bộ xa xôi
Tắt theo hải đạo tới nơi lại gần
Dưới trướng sẵn gia nhân đầy tớ
Toàn những tên mỏ đỏ răng nanh
Thuận buồm xuôi gió sẽ nhanh
Mang theo thừng chão quấn quanh mu rùa
Hoạn bà đã chịu thua mưu chước
Tấm tắc khen từng bước quỷ thần
Bàng Quyên Tôn Tẫn tủi thân
Khổng Minh cũng phải tần ngần ngẩn ngơ
5.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 52
Chọn ưng khuyển bá dơ đểu cáng
Quyết liều mình bán mạng hung hăng
Dặn dò hết thảy mọi đàng
Nhe nanh múa vuốt tắt ngang lên bờ
Bởi hải tặc làm ngơ chẳng bắt
Vàng bạc nhiều sắp đặt cũng mau
Giang hồ còn nể mặt nhau
Đường thương mũi kiếm về sau cậy nhờ
Đồ phóng hỏa thừa cơ chất đống
Củi rơm khô nhanh chóng tấn công
Hãy mang khóa sắt thay gông
Nàng vào bao bố việc xong thì về
Kiều thơ thẩn phòng the chiếc bóng
Mối sầu riêng mong ngóng đợi chàng
Vuông tròn răng rứa hay chăng
Khổ đau chín nỗi bất bằng bấy nhiêu
Đêm trăng sáng cô liêu vời vợi
Chốn lầu hoa soi mói chị Hằng
Bìm leo dậu đổ cát đằng
Thắp hương lạy Phật khói giăng mịt mù
Lời non nước vi vu gió thoảng
Bỗng từ đâu đuốc sáng rực trời
Xôn xao dã thú đười ươi
Gươm lòa giáo nhọn rụng rời thất kinh
Bầy quỷ dữ yêu tinh độn thổ
Xác trôi sông vô chủ ném vào
Đầu trâu mặt ngựa lao nhao
Thuốc mê dấp tới liễu đào nào hay
Kiều bất lực hồn bay phách lạc
Giấc chiêm bao tan tác chim muông
Hoạn Thư sằng sặc điên cuồng
Cho phường bán phấn buôn chồng biết tay
Lửa lem lém cỏ cây hốc đá
Thúc ông thì vội vã tới nơi
Gia nhân tôi tớ tả tơi
Bới cào tro nóng xương người đen thui
Ứa nước mắt ngậm ngùi thương cảm
Nhặt thi hài ảm đạm tang gia
Bát hương bài vị mộ bia
Ma chay phúng điếu bên rìa đồi hoang
6.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 53
Lòng thơi thới thênh thang vó ngựa
Mây trắng bay chan chứa sơn khê
Vui thay nàng vẫn tỉ tê
Canh ba giờ tý si mê ái tình
Vườn xuân sắc cung nghinh hoa bướm
Chẳng hề chi thấm đượm hơi sương
Mênh mang sóng nước nghê thường
Non sông cách biệt nhớ thương càng nhiều
Ngày rong ruổi đêm thêu mộng dệt
Điệp hồ càng da diết thướt tha
Trai đưa gối hạc mượt mà
Gái say đào mận ngọc ngà cả hai
Sinh đắc ý trần ai nếm đủ
Khách phong lưu trướng rủ màn che
Đào hoa công tử nhà nghề
Văn thơ lai láng dãi dề phiêu diêu
Vừa tới cổng buổi chiều hiu quạnh
Sinh sững sờ quang cảnh thê lương
Trống trơn còn bốn bức tường
Tro tàn chất đống khói hương bóng tà
Chàng lật đật tìm cha dò hỏi
Thấy linh sàng buốt nhói tim gan
Gieo đầu vật vã khóc than
Thương nàng bạc mệnh chết oan thế này
Ngày trở lại đắng cay đau đớn
Có ngờ đâu lởn vởn hồn mây
Tưởng rằng oanh yến vui vầy
Ai hay vĩnh biệt hao gầy trúc mai
Lễ cầu xiêu một hai tuần đủ
Nhờ cậy cha cột trụ trong nhà
Làm sao gặp lại hồn ma
Âm dương cách trở xót xa muộn phiền
May có kẻ gần miền trí quỷ
Phi phù cao thủy bạc thông huyền
Vững tay ấn tới cửu tuyền
Suối vàng tam đảo thần tiên sá gì
Mới sửa soạn biện nghi lễ vật
Tìm gặp thày đạo thuật hỏi han
Xuất thần múa kiếm trước đàn
Hồn cao muôn trượng chưa tàn nén hương
Khi tỉnh lại tận tường kể rõ
Chẳng gặp nàng mới tỏ oan gia
Người này chưa thác thành ma
Trần duyên đòi trả ta bà chưa xong
Nghiệp còn nặng long đong sao hết
Dòng trầm luân thảm thiết u sầu
Đa đoan phải chịu cơ cầu
Anh hoa phát tiết bể dâu đoạn trường
6.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 54
Cung hoàng đạo sâm thương đôi ngả
Bể trầm luân ngọc đá sát thân
Chẳng may đại nạn hồng quần
Hai bên giáp mặt rõ gần lại xa
Chừng năm nữa mưa sa áo thấm
Oái oăm thay thê thảm đất trời
Đặt bày nghịch cảnh trêu ngươi
Dở cười dở khóc sòng đời đảo điên
Sinh ngao ngán quàng xiên đồng bóng
Pháp thuật gì đón lõng moi tiền
Ba hoa đạo cốt thần tiên
Mây trôi bèo dạt tạm yên mấy phần
Chốn địa ngục trần gian sắp sẵn
Bầy khuyển nhung dày dạn kiếm cơm
Quăng nàng trong bó cỏ rơm
Thân như con cá vó đơm giữa nhà
Buồm căng gió thẳng ra huyện Tích
Tới phủ đường ném phịch xuống sàn
Tâng công vất vả mưu gian
Lệnh bà tạm giải phòng ngăn tối mù
Kiều dần tỉnh âm u lầu các
Giấc kê vàng ngơ ngác hồn mai
Bàng hoàng xơ xác vóc hài
sảnh đường quát tháo tiếng ai lên hầu?
Có mấy ả lâu nhâu co kéo
Giục mau lên không khéo bị đòn
Trên giường thất bảo nhồi son
Mặt già bự phấn quát con thị tỳ
Biệt phủ lớn thâm uy tế thế
Treo hoàng phi trủng tể quan trên
Ban ngày sáp nến hai bên
Gạn gùng tra hỏi roi liền thịt da
Con này bán vào nhà ta phải
Bỏ thói hư bùa ngải cướp chồng
Gian manh mèo mả gà đồng
Từ nay khuân phép hết tuồng làm cao
Chúng bay đâu đánh vào mông đít
Xát muối rồi mới dịt lá cao
Làm cho nhăn nhúm má đào
Hoa nô truyền gọi ra vào thét la
Hạ nhục đủ Hoạn bà đắc ý
Xót thương thay đào lý một cành
Một phen mưa máu tan tành
Thần sầu quỷ khóc bạo hành thẳng tay
6.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 55
Đánh cho bõ tháng ngày căm hận
Ra đòn thù táng tận lương tâm
Làm cho nhục nhã âm thầm
Thân hình tiều tụy tím thâm mặt mày
Bắt theo lũ thanh y phục dịch
Tóc rối bù phiên tịch thị tì
Xác xơ xấu xí da chì
Đọa đầy tận kiếp chim di lạc loài
Có một mụ trong ngoài thân thiết
Làm quản gia thấy nết mà thương
Biết nhiều uẩn khúc bất thường
Thuốc thang chạy chữa tạo đường cứu sinh
Dạy con chịu cực hình như vậy
Sức mảnh mai giữ lấy thân mình
Quan âm bồ tát hiển linh
Tiễu trừ nghiệp chướng oan tình kín bưng
Phòng tai vách mạch rừng ám toán
Sẽ có ngày đại nạn giải vây
Xem ra tinh tướng còn dầy
Một mai thỏa cánh tung bay dưới trời
Người phúc hậu nói lời thành thực
Đức hiếu sinh bênh vực lương tri
Động viên an ủi Kiều nhi
Rán lên mà sống thầm thì bên tai
Thấy người cũ dù ai chi đó
Đừng có nhìn giả bộ không quen
Đàn bà vốn sẵn máu ghen
Nổi cơn thịnh nộ nghèo hèn thảm thê
Tránh sấm sét nhiêu khê ập xuống
Giáng lên đầu hai ống chân mềm
Trong ngoài khoảnh cách cho êm
Sài lang thú dữ không thêm hận thù
Nơi địa ngục âm u ngạ quỷ
Cõi trần gian khắc tủy ghi xương
Dập vùi hoa liễu tang thương
Hồng nhan bạc mệnh thê lương thế này
Con phải cố đắng cay nhẫn nhục
Chí hùng tâm khắc phục thương đau
Nhân từ hiếu hạnh trước sau
Vượt qua giông tố nát nhàu cỏ cây
Tháng ngày dài đoạ đầy sẽ bớt
Cũng đừng liều hoa rớt ngọc tan
Đành rằng túc trái tiền oan
Mây trôi bèo dạt khóc than làm gì?
7.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
Phận may rủi qua thì nương náu
Hoạn tiểu thư lần lữa bấy lâu
Đẹp trời biệt phủ qua cầu
Mẹ con trò chuyện dãi dầu huyết tương
Tình mẫu tử yêu thương thắm thiết
Giữa sảnh đường tình tiết lân la
Phu nhân mới gọi nàng ra
Cho về bên ấy gương ngà lầu trang
Kiều vâng lệnh sửa sang khăn gói
Theo a hoàn xởi lởi thướt tha
Biết đâu ngạ quỷ ác ma
Thiên đường địa ngục bày ra rõ liền
Phận con ở nhãn tiền trước mắt
Sớm khuya hầu khăn mặt trâm cài
Giữ gìn khép nép đơn sai
Đẹp lòng vừa ý một hai lạy bà
Đêm thanh vắng trong nhà êm ả
Mới hỏi về cò lả gió trăng
Đàn xưa tơ trúc tuyết hằng
Thử chơi vài khúc thung thăng giải sầu
Kiều vâng dạ dốc bầu tâm sự
Khóc phận mình tứ xứ vong thân
Nỉ non gió Sở mây Tần
Giáng thăng vần vũ xa gần não nhân
Tiểu thư cũng bần thần ngơ ngẩn
Say lòng người thơ thẩn hồn mây
Tay ngà trau chuốt so dây
Khinh tài trọng nghĩa ngất ngây bướm đào
Thiên bạc mệnh nghẹn ngào giọt lệ
Nước bèo trôi kể lể nguồn cơn
Đa tình bể ái cô đơn
Trông về cố quốc héo hon tấc lòng
Tới Lâm Truy đèo bòng chút nghĩa
Rồi tan đi bạt vía kinh hồn
Vào ra quy lụy cúi luồn
Thân tàn ma dại biết chôn nẻo nào?
Tiểu thư cũng má đào rơm rớm
Mắt long lanh thấm đượm làn sương
Thấy tài dường ấy mà thương
Thị uy giảm bớt dễ thường mấy phân
7.1.2018 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đô
Lâm Truy thuở cố nhân ly biệt
Nắm xương khô chẳng biết là ai?
Cuốc kêu khắc lậu đêm dài
Năm canh trằn trọc u hoài thở than
Bình hương thừa tro tàn lửa nguội
Sen xác xơ cúc mới nở hoa
Gió đông lạnh lẽo gối nhòa
Giọt sầu đầy bát đâu tòa thiên nhiên?
Nhờ pháp thuật các miền thăm hỏi
Khi trở về lại nói đâu đâu
Thày qua Bột Hải Thần Châu
Suối vàng nào thấy vó câu ngựa hồng?
Thôi vận mệnh tang bồng hồ hải
Biếng khuây dần rồi lại xót xa
Thương nàng băng tuyết ngọc ngà
Hồn trinh phải chịu dớp nhà khổ đau
Chốn lầu xanh bạc màu son phấn
Bán tiếng cười lận đận tấm thân
Gặp ta thơ đối họa vần
Uyên ương một cặp câu thần điểm trang
Ngày âu yếm xốn xang đàn hạc
Đêm cùng nhau chân gác tay ôm
Đi đâu kìa ánh sao hôm
Thuyền ai lẻ bóng cánh buồm sao mai?
Nghe chim én nguôi ngoai thểu não
Mùa xuân về nhắc bảo thầm ta
Nước non một dải bao la
Quê nhà huyện Tích bóng tà tịch dương
Sinh lên ngựa tìm đường trở lại
Lòng quặn đau quan ải mù sương
Nỗi niềm chạnh nhớ quê hương
Nghẹn ngào lữ khách tha phương xứ người
Khi gió Sở chân trời góc biển
Mưa Tần hoài quyến luyến lầu trang
Tầm Dương thổn thức hạc vàng
Kìa chàng Thôi Hiệu mơ màng cố hương
Chiều xế bóng phố phường nhộn nhịp
Cảnh buồn thiu chiêm chiếp tiếng gà
Tiếu thư mở cửa bước ra
Nói cười đon đả thiết tha dịu dàng
8.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
Nàng âu yếm nhìn chàng tha thiết
Mắt long lanh da diết mặn nồng
Hàn huyên tâm sự vợ chồng
Hoa nô truyền gọi trong buồng ra ngay
Rèm mây cuốn chẳng hay đèn lóa
Rõ ràng đang an tọa Thúc Sinh
Trước sau đã hiểu sự tình
Bàng hoàng chàng cũng thất kinh rụng rời
Giờ ra nỗi dở cười dở khóc
Mắc vào tròng kế độc mưu gian
Người đâu lọc lõi khôn ngoan
Làm ra con ở chúa nhàn đôi nơi
Càng đau đớn rối bời câm lặng
Rồi bỗng nhiên đằng hắng tiểu thư
Cớ sao chàng lại ngồi thừ
Chặng dài mệt mỏi riêng tư nhớ nhà ?
Lâm Truy ấy cách xa ngàn dặm
Việc thương gia chẳng dám hỏi nhiều
Cạnh tranh đối thủ cao chiêu
Lẻ loi chiếc bóng cô liêu muộn phiền
Vội bày tiệc đoàn viên hội ngộ
Thiếp với chàng vui thú đêm nay
Chén thù chén tạc cho say
Hoa nô rót rượu tận tay trì hồ
Cả hai nơi chồng Ngô vợ Sở
Phận con hầu đứa ở không tên
Gía băng chẳng dám kêu rên
Nhặt khoan dìu dặt đôi bên đẹp lòng
Qùy tận mặt ngăn dòng lệ chảy
Vờ không quen lửa cháy tim gan
Hoạn Thư giả bộ nồng nàn
Yếm hồng lơi lả chứa chan ái tình
Khi vẫy bướm khi rình ong bắt
Lúc uốn lưng khép chặt cánh hoa
Gương trong lấm tấm sương nhòa
Lom khom bê chậu lòa xòa tóc mây
Sinh tận tụy canh chầy chiều vợ
Lảo đảo say tìm cớ tháo lui
Hoa nô chăm chỉ lau chùi
Hoạn Thư quát mắng chẳng vui tại mày
8.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
Ngậm bồ hòn đắng cay thổn thức
Oan trái này kẻ trước người sau
Phủ quan mực chửa khô màu
Dấu son giá thú nát nhàu vì ai?
Sinh nẫu ruột hình hài thảm khốc
Nực cười thay quý tộc thương gia
Con quan nhất phẩm triều ta
Thét ra khói lửa nhân hà thảm thê
Tiểu thư vẫn đê mê hoan lạc
Bõ tháng ngày phờ phạc áng mây
Bồ đào túy lúy ngất ngây
Dồi dào sức lực canh chầy xả hơi
Tiện tỳ đây làng chơi tài nghệ
Dạo thử đàn một thể cho vui
Sinh đành chắng dám cáo lui
Hoa nô cúi mặt ngậm ngùi so dây
Nghe réo rắt vơi đầy huyết lệ
Tiếng thương đau kể lể nguồn cơn
Giọt châu lã chã tủi hờn
Rau răm cam phận tôi con cải nhà
Sinh rầu rĩ xót xa khóe hạnh
Mắt đỏ au còn trách chi ai
Mạch tương thấm ống tay dài
Đầm đìa vạt áo nét ngài ủ ê
Cùng chung tiếng hẹn thề non nước
Lại kẻ cười người khóc trái ngang
Tiểu thư vội thét mắng nàng
Đang vui mày gảy đoạn tràng làm chi?
Chàng buồn bã tội mi đáng chết
Sinh lại càng thảm thiết sụt sùi
Gượng cười nhiều đoạn thấy vui
Thôi đừng gảy nữa đủ mùi ca ngâm
Nhìn hai mặt mà ngầm trong dạ
Cuộc vui này ta đã cam tâm
Tiểu thư khấp khởi mừng thầm
Tiếng gà eo óc mưu thâm khó lường
8.1.2019 Lu Hà
Tài Mệnh Tương Đố
Cơn thèm khát vấn vương nuối tiếc
Tiểu thư quen mở tiệc ái ân
Sao cho thỏa mãn tấm thân
Điên cuồng nhục dục thất thần mới thôi
Cưỡng bức chàng lúc ngồi khi đứng
Diễu cợt người dám nựng chồng ta
Phô bày da ngọc mình ngà
Cầu thang só bếp tiện là xong luôn
Sinh phờ phạc kinh hồn bạt vía
Hết nhởn nhơ sắc tía đằng la
Thất cơ thua trí đàn bà
Ươn hèn nhu nhược mà ra thế này
Giờ mới rõ người ngay kẻ ác
Máu ghen đâu sâu sắc lạ kỳ
Thiếp thành đứa ở nô tỳ
Hoa nô hầu hạ thanh y ra vào
Có giá thú năm nào thừa nhận
Thành lâm truy căm giận liễu đào
Đốt nhà tro cốt đổi trao
Cũng là lấy lẽ mà sao phũ phàng?
Sinh càng nghĩ lại càng ân hận
Thương nàng Kiều lận đận bể dâu
Gía ta nói trước thì đâu
Chia uyên rẽ thúy qua cầu biệt ly
Cũng khối kẻ năm thê bảy thiếp
Mà sao nàng bức hiếp thế này
Thúc ông nào có khi hay
Thúy Kiều còn sống đắng cay tủi hờn
Kiều tựa cửa chập chờn lay lắt
Dưới ánh đèn hiu hắt khổ đau
Phấn hoa nay đã phai màu
Ân tình dốc cạn đĩa dầu đã khô
Cơn gió thốc nhấp nhô đom đóm
Buổi xế chiều lọm khọm đứng lên
Con nhà viên ngoại thuyền quyên
Trầm luân lưu lạc triền miên hãi hùng
Dồn ép tới tận cùng kiếp sống
Có phải đâu nòi giống sinh ra
Tố nga khuê các ngọc ngà
Phải chăng tài mệnh khéo là ghét nhau?
9.1.2019 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét