Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018

Lu Hà Và Hoài Vân Chùm 1


Khúc Xưa Dế Đàn
Chia sẻ cùng Hoài Vân khi đọc: Mây Hóa Mưa

Xuân qua buồn qúa xa anh
Trời đêm một thoáng thương cành phù dung
Cuộc vui dang dở nửa chừng
Men tình hương gọi đường rừng lối quanh


Tưởng rằng muà hạ lá xanh
Mầm non héo úa em đành chịu đau
Qủa tim rớm máu âu sầu
Mây đen sầm sập trên đầu mưa rơi!

Bóng người hun hút xa xôi
Nhìn theo ứa lệ mảnh đời chơi vơi
Quên đi thà chết chốn nơi
Thơ trinh mất dấu nụ cười hết vui

Em đem qúa khứ chôn vùi
Còn tên anh gọi ngậm ngùi hạt mưa
Yêu nhau ân ái sao vừa
Ve sầu trầm bổng khúc xưa dế đàn!

3.6.2013 Lu Hà



Mảnh Đời Trần Duyên
tặng Hoài Vân

Hoàng hôn để nắng vàng đi
Vén mây gió thổi thầm thì thông reo
Đóa trăng tình tự chân đèo
Xạ hương thoang thoảng xóm nghèo đang say

Dựa vai nắm chặt bàn tay
Cỏ xanh tấm thảm vơi đầy nỉ non
Dịu dàng đôi mảnh linh hồn
Trái tim nóng bỏng đòi cơn mặn nồng

Hôn làn môi thắm yêu thương
Thơm mùi tình ái quện lòng mưa sa
Đêm sương rơi giọt trăng ngà
Ôm nhau thật chặt Ngân Hà xa xôi…

Phút giây ngần ngại chơi vơi
Lẽ nào cách biệt về nơi cuối trời?
Tần ngần châu lệ tuôn rơi
Dấu hài in khớp chẳng rời anh ơi!

Điệp hồ lạc lối sao trôi
Giận hờn trần thế  tà tơi rối bời
Ba sinh tìm lại đền bồi
Phù du bèo bọt mảnh đời trần duyên!

thơ làm nhân đọc bài: Cho Nhau Hương Tình
16.5.2013 Lu Hà




Tình Thơ Trên Mạng Facebook
tặng Hoài Vân khi đọc bài: Tình Facebook

Anh tán bằng tấm lòng tha thiết
Lời thơ hiền da diết làm sao
Để rồi vương vấn ly tao
Mong lên Facebook  khát khao nhạt nhòa

Mộng tình ái như mưa như gió
Cảnh thần tiên phượng múa thướt tha
Ngọa Long bạch mã la đà
Chim sa cá lặn Ngân Hà xôn xao

Em khúc khích dạt dào biển cả
Anh ngỏ lời chan chứa được không?
Bâng khuâng em cũng mở lòng
Động Hồ lai láng bướm hồng đào tơ

Tưởng vui thế nào ngờ gỉa lả
Cũng giận hờn đôi lứa lặng câm
Lửa tình nhen nhúm âm thầm
Thời gian đầy đặn tháng năm mặn nồng

Kiếp phù thể đoạn trường nhân thế
Để tình em tê tái canh thâu
Hồn trinh hẹn bến giang đầu
Nghìn thu còn nhớ biển dâu bụi mờ…?

Tình vạn dặm dật dờ trăng gió
Hẹn hò nhau cổ độ ngàn sao
Đại dương cách trở đôi bờ
Hư không huyền ảo mộng mơ điệp hồ…!

17.5.2013 Lu Hà 



Chơi Vơi Nửa Đời

Bóng che khuất áo nâu thu khoác
Lá vàng hoe rời rạc cành cây
Tôi đi hoa bướm đang say
Hoàng hôn giá lạnh nơi này thâm u

Ngõ hun hút chiều thu lá đổ
Nghe trong lòng vò võ buồn sao
Trái tim thổn thức lao xao
Chuông chùa xa vọng cồn cào bến mơ

Hoen ngấn lệ cầu bơ cầu bất
Tấm hình hài lật đật mãi thôi
Mảnh hồn lãng đãng buông trôi
Hàng phong trăn trở người ơi, đợi chờ

Đường trở lại khát khao không nói
Áng mây hồng đắm đuối gió ơi!
Vô tình bồ liễu lẻ loi
Muộn màng thu rụng chơi vơi nửa đời…!

cảm xúc khi đọc thơ Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng ): Tình Buồn Thiên Thu
3.6.2013 Lu Hà



Cõi Đời Gía Băng
tặng Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng )

Khi nắng đã tan đi chiều vắng
Mây ập về cay đắng trào lên
Mưa giăng tràn ngập qua miền
Khô cằn sỏi đá triền miên tủi hờn

Mưa lồng lộn từng cơn gío rít
Cánh hoa rơi thảm thiết tình đời
Phiêu du lạc nẻo xa xôi
Đường mây xa tít chân trời hư hao

Nắng le lói xanh xao vàng võ
Buối hoàng hôn lấp ló kẽ mành
Phận mình bạc bẽo thôi đành
Ve sầu inh ỏi bướm cành giao thoa

Kìa mùa hạ nhạt nhòa quan tái
Cỏ dỗi hờn đợi mãi nắng tràn
Cút chơi chạy trốn thời gian
Thăng trầm nốt nhạc hợp tan bọt bèo

Nắng sướt mướt chân đèo hoang vắng
Mây vờn mây thầm lặng lả lơi
Mưa buồn từng giọt lẻ loi
Còn tôi đứng dưới cõi đời gía băng

cảm xúc khi đọc bài: Khoảng Lặng Cuối Trời
1.6.2013 Lu Hà




Điệp Khúc Mùa Hè
tặng Hoài Vân

Em đi dáng phố thướt tha
Mùa hè trang điểm thật là xinh tươi
Trăm hoa khúc khích reo cười
Bướm ong dìu dặt lả lơi hẹn tình

Bầu trời kiều diễm một mình
Thinh không choáng ngập thiên đình xa xôi
Thương nàng chức nữ đơn côi
Miệt mài dệt vải đợi người trần gian

Hàng me xõa tóc chứa chan
Lâng lâng bóng liễu nắng tràn cung mây
Bàn tay tạo hóa đắm say
Thiên nhiên bức họa ngất ngây cuộc đời

Mộng hồn đắm đuối chơi vơi
Buồn vui cảnh ngộ thế thời tạo ra
Ngược xuôi trong cõi ta bà
Người gồng kẻ gánh nhạt nhòa mưa rơi!

cảm xúc khi đọc bài thơ: Dáng Phố
1.6.2013 Lu Hà




Điệu  Ru Quan Họ

Nắng đi ngủ hoàng hôn thức giấc
Buổi chiều tà theo bước sương mù
Xôn xao bếp lửa trăng lu
Nhìn ra thấp thoáng bóng thu hẹn về

Bữa cơm tối tràn trề ấm áp
Mùi hương thơm tấp nập ánh đèn
Hằng Nga thèn thẹn ngồi lên
Đàn gà chiêm chiếp ở bên đầu hồi

Cô thôn nữ mỉm cười chúm chím
Ngước nhìn trời áo tím em say
Bâng khuâng lòng mẹ vơi đầy
Bát canh rau muống vui vầy tình quê

Nghe gió thoảng hồn mê ngây ngất
Cánh đồng làng xanh ngắt yêu thương
Hỡi người viễn xứ xa hương
Điệu ru quan họ vấn vương u hoài!

cảm xúc khi đọc thơ Hoài Vân: Hồn Quê
7.6.2013 Lu Hà



Em Mong Nắng Hạ
tặng Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng )

Anh đi trốn lúc trời mây gió
Dải Ngân Hà tìm ở nơi nao
Trái tim hờn giận làm sao
Hồn trinh ngây ngất bướm đào vẩn vơ

Bởi anh sợ biển trào sóng vỗ
Bao thác ghềnh sỏi đá ngáng chân
Con đường cao vọng thế gian
Khó khăn ngần ngại trăm ngàn khổ đau

Em tức tưởi giang đầu ngồi đợi
Mộng điệp hồ đắm đuối anh ơi!
Hằng Nga nhỏ giọt xa xôi
Lòng em tan nát biển khơi trập trùng

Hoa tim vỡ não nùng trần ải
Khúc nhạc đêm tê tái dạ sầu
Mây trầm phủ xuống chân cầu
Vai em thấm ướt mái đầu sương rơi!

Mong nắng hạ mặt trời bùng cháy
Cơn bão giông cay đắng chao ôi!
Ngược xuôi đã nửa đời rồi
Hồng nhan bạc mệnh nổi trôi bến nào?

Xúc động khi đọc 8 câu lục bát của Hoài Vân: Trăng Sao Tình Buồn
5.6.2013 Lu Hà



Giọt Mưa Hồi Tưởng
tặng Hoài Vân

Mưa giăng lối ngẩn ngơ hứng gío
Chiều hôm nay em nhớ tới anh
Hàng cây rung hạt long lanh
Lòng em chan chứa tình mong manh chờ


Em xao xuyến dại khờ cảm giác
Bờ môi mềm rạo rực hồn thơ
Ngang vai tóc ướt thẫn thờ
Chao ôi thương quá dật dờ bướm hoa

Buổi chiều ấy nhạt nhòa mưa gío
Dáng anh đi phong độ hiền hòa
Tình đầu như giọt sương sa
Để rồi tan biến la đà trời mây

Đêm vọng tưởng chuỗi ngày thui thủi
Đợi chờ chi buồn tủi hạt châu
Giọt mưa thuở đó đi đâu?
Sao không trở lại chân cầu vấn vương…

Đóa mộng đầu lên hương thơm nhụy
Để cho em bi lụy u hoài
Gặp nhau trong cõi trần ai
Nào ai nhắn hỏi liễu đài còn xuân?

cảm xúc khi đọc bài: Đơn Phương Tình Đầu.
20.5.2013 Lu Hà



Giọt Nắng Hồng
cảm xúc khi đọc thơ Hoài Vân *: Giọt Nắng Cuối Cùng

Bỗng thấy núi ngả lưng dần tối
Nước sông ru đắm đuối mây trời
Hàng phong thả bóng buông lơi
Bức tranh thủy mạc xa xôi dịu hiền

Lá thèn thẹn thiên nhiên phấp phới
Chút hương lòng vời vợi đắm say
Nghẹn ngào lỡ bước qua đây
Hồn còn thổn thức tháng ngày phong ba…

Hoàng hôn phủ chan hòa sợi nắng
Màn đêm về cay đắng buồn sao?
Có nghe sóng vỗ đôi bờ
Bình yên giấc ngủ dạt dào sông trăng…

Chiều vụt tắt mơ màng mộng tưởng
Giọt nắng hồng xao động tình em
Hàng hiên trăng chếch êm đềm
Chạnh lòng tiếng lá bên thềm nhẹ rơi!

Ôi! Đẹp quá tuổi đời con gái
Nỡ buồn sao tê tái môi son
Phù du bèo bọt mưa tuôn
Trăm năm dám hẹn sóng cồn biển dâu…?

* Hoài Vân tức Chiếc Lá Vàng
20.4.2013 Lu Hà



Gót Sen Vướng Bụi Hồng Trần
cảm xúc khi đọc thơ Hoài Vân: Tôi Làm Hành Khất

Em thấm giọt mồ hôi lã chã
Vị mặn mòi đau đáu biển xanh
Gót sen theo bước bộ hành
Phượng rơi hè phố bức tranh quê nhà

Ve rên rĩ nhạt nhòa dương liễu
Phủ mặt hồ đàn cá say bơi
Quán trà mấy khách ngồi chơi
Bèo tây hiu hắt xa xôi gió lùa

Thành Hà Nội Cổ Ngư trống vắng
Chiếc cầu rêu năm tháng hư hao
Tòa nhà bưu điện lao xao
Cây si thả rễ nghẹn ngào xót xa…

Nghe mẹ kể hồn ma nức nở
Nên hóa thành bông sữa hoa sưa
Đêm sầu me sấu đung đưa
Âm u thê thảm gió mưa não nùng…

Bổng ai oán lộc vừng hoa xứ
Chuyện tình yêu đau khổ bi ai
Trái tim gieo xuống tuyền đài
Người đời thương tiếc canh dài lệ rơi!

Ngoảnh mặt lại bao người chiêm ngưỡng
Hồ Thuyền Quang gió lộng thuyền mơ
Hồn em lạc lõng hoang xơ
Công viên ong bướm dạt dào đắm say…

Em tức tưởi vai gày nặng trĩu
Phố đông người nhịp điệu bình yên
Lạnh lùng ánh mắt thản nhiên
Ai người hành khất triền miên u hoài…!

* Hoài Vân tức tác giả „Chiếc Lá Vàng „
6.5.2013 Lu Hà



Hương Thơm Đồng Nội
viết tặng Hoài Vân

Em trở lại dòng sông mát rượi
Bắc Ninh ơi! Đắm đuối làn da
Gội đầu lá xả lá trà
Bưởi chanh thơm ngát cúc hoa mượt mà

Nấu nồi nước hương nhà quê ngoại
Mùi thơm tho gột bụi hồng trần
Từng hơi thở ấm nồng nàn
Lòng xuân xao xuyến muôn vàn thiết tha

Hương bồ kết năm xưa bím tết
Cả bốn mùa da diết sớm chiều
Tóc mây lõa xõa yêu kiều
Gợi ngày thơ ấu mĩ miều đài trang

Căn nhà nhỏ xóm làng em đó
Đợi chờ ai cổ độ trăng soi
Đi đâu lâu thế hỡi người
Bờ tre kẽo kẹt à ơi ru hời

Ngồi tựa cửa bồi hồi thơ thẩn
Mộng tình thơ vơ vẩn chiều mây
Khói lam bếp lửa vui vầy
Sân nhà bong bóng vơi đầy giọt mưa!

Thơ làm sau khi đọc bài: Về Lại Hương Quê của Hoài Vân
16.5.2013 Lu Hà



U Hoài Thiên Thu

Gió hiu hắt ngọn đèn le lói
Em về đây đắm đuối sương mờ
Con đường dĩ vãng đợi chờ
Có nghe hơi thở dạt dào xa xôi…

Tìm dấu vết bồi hồi thương nhớ
Bụi vô tư chăng chớ tình đời
Khói lam biền biệt xa vời
Thăm miền quá khứ chơi vơi não nùng…

Đầy tâm sự quê hương một thuở
Dòng sông xưa chan chứa niềm riêng
Điệu buồn ca khúc thiêng liêng
Hoang vu trống vắng xóm giềng lặng thinh…

Hồn cay đắng chênh vênh ngây ngất
Chợt ngậm ngùi da diết đời em
Tuổi nào khôn lớn nhiều thêm
Gìa đi không nổi bên thềm trăng thương…

Mùi hoa sữa vấn vương xuân đó
Nắng hạ về lựu đỏ phượng rơi
Thu sầu lãng đãng mây trôi
Đông tàn đưa tiễn chân người ra đi…

Em nuối tiếc một thời hoa thắm
Chậm niềm vui thê thảm xuân thì
Rong rêu bèo bọt mong gì
Hương say áo trắng thầm thì bướm ong…

Buồn thổn thức long đong lận đận
Cỏ dỗi hờn tủi hận tương lai
Ăn năn lạc lối trần ai
Phũ phàng cảnh ngộ u hoài thiên thu…

cảm tác khi đọc thơ Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng): Em Về Nghe Qúa Khứ
10.4.2013 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét