Truyện dài
của Lu Hà phần 9
Bố mẹ tôi
bảo lấy vợ đi, muốn lấy ai thì lấy tùy ý. Tôi thấy bố mẹ tôi nó có lý. Tôi đã
27 tuổi, rồi sẽ 28, rồi 29 cứ cái đà này kéo phải dài đến 30 tuổi mà không có vợ
là một điều sỉ nhục đối với tôi, bản tính tôi cao ngạo mà phải chịu ế vợ? Tôi
không muốn cảnh cha già con cọc, mai này
tôi 60 tuổi ít nhất thì con đầu lòng của tôi phải trên 30 tuổi thì tôi mới vui
lòng. Tôi đến nhà thằng bạn ngày xưa học cùng lớp, nó bị viêm tai giữa chảy mủ
bị thủng một lỗ nhỏ điếc đặc bên tai phải mà cũng đi học đại học sư phạm khoa
tiếng Anh sau khi đi bộ đội về. Em gái nó đã lớn xinh đẹp kiều diễm thích chơi đàn
ghi ta. Nhưng tôi nhìn bộ dạng biết thừa là gái phong trần, em muốn tôi dẫn em đi
chơi cốt chỉ để ăn ké uống ké… Tôi không đem lòng yêu em nhưng cũng dẫn đi chơi
lang thang. Em đến nhà tôi, mẹ tôi dò hỏi biết em thuộc diện lười biếng chả nghề
ngỗng gì, mẹ cản tôi không nên quan hệ. Mẹ sợ tôi lấy em về làm vợ mẹ không trị
nổi, tôi chỉ tủm tỉm cười không nói gì…
Lại một
thằng bạn học khác của tôi dẫn tôi đến làm quen với một chị gần 40 từng làm cô
giáo cấp 2 rồi chuyển sang làm ở sở dầu thành phố. Chị rất xinh đẹp, nhà chị luôn
luôn là nơi tụ hợp của giới trí thức nửa mùa, họ là phát thanh viên, là nhà báo,
nhà điện ảnh, nhà văn mậu dịch vân vân và vân vân…. Anh Châu rất yêu chị, tuy
chị đã có hai con gái khoảng 6 hay 8 tuổi rồi. Anh Châu từng học khóa diễn viên
điện ảnh lớp đầu tiên, anh có biệt hiệu là Châu điên, anh bỏ vợ để chạy theo chị.
Không biết chị bỏ bùa ngải hay cho anh ăn cái gì hay sao mà anh say chị như điếu
đổ. Chị xuất tiền để tôi đi mua xe đạp cho chị, tôi gạ gẫm mua được của một thằng
mới đi Đức về với giá mềm. Khi mang về chị lại chê màu xấu quá. Chị nhờ tôi
mang ra chợ trời bán. Anh Châu cũng xung phong đi kèm, tôi phi xe máy anh ngồi
sau nâng chiếc xe đạp trên đầu chạy một vòng quanh chợ. Anh bảo để cho tất cả mọi
người nhìn thấy. Đến giữa chợ bọn con buôn đầu gấu nhảy vào mồi chài, nhưng chúng
nó chưng hửng vì thấy tôi cũng lọc lõi nắm giá cả rất chắc. Mới đầu chúng nó tưởng
tôi ngô nghê mới đi Đức về. Chúng nó thấy
khó nhai, tức lắm định đánh hội đồng tôi thì anh Châu quắc mắt: Thằng ấy là em
tao đấy, đừng có đụng vào nó. Cuối cùng xe cũng bán được và có tiền lời khá lớn.
Chị Th chi tiền thưởng cho hai anh em đi ăn phở. Anh hãnh diện
chỉ bức ảnh trên tường hỏi tôi có biết ai không? Tôi trả lời nghệ sĩ Phương
Thanh. Anh cười bảo: Nó là em gái tao đấy.
Có lần chị Th hớt hải đến nhà tôi, chị mếu máo kể lể,
chị vừa bị lão Châu đánh cho một trận nhừ tử vì ghen tuông. Chị chỉ tay, chỉ ngực
chỉ bụng chỉ toàn thân chỗ nào cũng đau cả. Lúc đó nhà tôi mọi người đều đi vắng
cả, nhưng tôi không dám sờ soạng chị xem đau ở chỗ nào, nhỡ có chuyện gì thì anh
Châu điên đánh tôi chết mất. Tôi chỉ vỗ về an ủi chị và tiễn chị ra về.
Có một lần chị cười bảo: Như vậy mày cũng qua một đời vợ,
con gái Hà Nội nó hám của lắm, nó thách cưới cao lắm hay mày đi ăn thịt chó đi…Tao
dẫn mối cho…Em trai chị chính là thằng M thọt chân, bạn cùng lớp với tôi ngày xưa.
Thằng Hà học nghề họa sĩ tôi dẫn nó đến làm quen với chị và ngủ đêm tại đó. Thằng
M bị pê đê nửa đêm nó dờ dẫm thằng Hà làm thằng Hà sợ hết hồn. Nó tỉ tê gạ sẽ dẫn
con Minh xinh xắn là đồng nghiệp của chị nó cho thằng Hà họa sĩ…Tôi đến nhà chị
Th chơi và gặp em Minh ở đó. Tôi làm quen ngay và mời Minh đến nhà chơi.
Minh là con gái miền Nam ba má tập kết ra bắc. Ba là viện
trưởng một bệnh viện, má là cửa hàng trưởng may mặc. Ra thế nhà Minh rất lớn,
xem ý Minh rất thích tôi. Minh xinh đẹp lắm, đôi mắt bồ câu to đen lóng la lóng
lánh. Bữa hôm ấy có hai thằng bạn làm công an cũng ngồi chơi. Chị em nhà Minh
xuất hiện, cô em tên là Lan cao lớn hơn chị, đúng là yểu điệu thục nữ quân tử háo
cầu. Thực lòng tôi rất thích Lan mơ ước có người vợ phổng phao như vậy để sinh
con đẻ cái mới sướng. Tôi sợ nhất nòi giống tôi bị lùn tịt vì tôi bị ảnh hưởng
bởi tiểu thuyết võ hiệp dã sử quá nặng. Tính tôi rất giống ông Napoleon
Ponaparte thấp lùn nhưng chỉ thích các cô chân dài. Hai thằng bạn nhìn em gái
Minh lác mắt, tôi cũng vậy. Minh hẹn tôi đến nhà chơi…
Khi Minh về bạn bè về hết, mẹ tôi bảo mày muốn lấy ai
thì lấy gia thế nhà này lớn quá, mẹ là một người nhà quê làm sao mà dám nói
chuyện làm thông gia với ông bác sĩ viện trưởng với bà cửa hàng trưởng? Tôi nghĩ
bụng bác sĩ viện trưởng hay cửa hàng trưởng thì là cái quái gì. Mình lấy con gái
người ta về làm vợ để ngủ với mình, rồi sinh con đẻ cái chứ có ngủ với ông bà
viện trưởng cửa hàng trưởng đâu mà ngại?
14.7.2019 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét