Điên Vì Tình
Năm em mười bảy anh hai bảy
Mối tình duyên bởi tại từ đâu...
Thơ đề lá thắm trao nhau
Âm thầm dan díu mộng đầu ngát xanh
Màu biêng biếc lênh đênh sóng vỗ
Huyền ảo say như gió lướt mành
Yến oanh ríu rít trên cành
Lòng xuân rung động đêm thanh ngọt ngào
Đêm hôm ấy trăng thu lồng lộng
Em nói cười rung động canh thâu
Khay vàng con cá trắng phau
Dập dìu dưới nước chân cầu nỉ non...
Rồi cứ tưởng lòng son đắm đuối
Yêu muôn năm cho tới bạc đầu
Kể chi mưa nắng dãi dầu
Mấy muà lá rụng bạc màu ái ân...
Thực hay mộng bao lần chan chứa
Nhầm phút giây để khổ suốt đời
Chia ly cách biệt đôi nơi
Kẻ về đô thị người xuôi sông hồ...
Buồn ngóng đợi bên bờ vực thẳm
Em lấy chồng ảm đạm xiết bao
Đêm thu ngồi nhớ trăng sao
Giật mình nức nở cấu cào tơ vương...
Chăn gối ướt thê lương gào thét
Hoa cúc vàng thống thiết hơi sương
Cưá tay mảnh kính xót thương
Máu hồng lênh láng theo dòng khổ đau
Ta cũng hát dăm câu vô nghiã
Lá vàng bay lả tả phòng không
Hoa tay muá bút bất thường
Người điên chắc hiểu nỗi lòng cuả ta!
cảm tác thơ Lưu Trọng Lư: Tình Điên
18.10.2012 Lu Hà
Người Chân Thật
chuyển thể thơ tự
do của Phùng Quán: Lời Mẹ Dặn
Cha tôi mất năm tôi hai tuổi
Mẹ thương thôi mà tội má hồng
Suốt đời ở vậy không chồng
Chăn tằm dệt vải phòng không bóng người
Mẹ mong đợi tả tơi ngày tháng
Tôi lớn dần thầm lặng trôi qua
Thời gian đằng đẵng mái nhà
Nhớ hồi năm tuổi xót xa nghẹn ngào
Tôi nói dối lệ trào đôi mắt
Lòng mẹ buồn tím ngắt chiều thu
Phút giây vĩnh biệt vì sao
Cha còn gắng gượng thì thào tàn hơi
Nuôi dạy Quán thành người chân thật
Thế mẹ ơi! Chân thật là gì?
Khóc cười vui thích tùy nghi
Ghét yêu thì nói quản chi thâm thù
Chớ nói ghét thành yêu oan nghiệt
Chớ nói yêu thành ghét con ơi!
Ghi tâm khắc cốt nghe lời
Làm người chân thật trọn đời sắt son
Nếu ai hỏi khi con khôn lớn
Bé yêu ai vẹn trọn từ nay ?
Rằng: người chân thật thẳng ngay
Khinh thường lường gạt đổi thay lợi quyền
Họ cười nhạt chớ nên con vẹt
Học lời ai phọt phẹt bé con
Thờn bơn méo miệng bảo tròn
Rỉ tai lôi kéo nước non lập lờ
Lời mẹ dặn in tờ giấy trắng
Tâm hồn tôi từng chặng ai hay
Tự mình rèn rũa thẳng ngay
Nguyện thề chân thật đắng cay thành người
Chờ đợi mãi hai mươi lăm tuổi
Bé mồ côi được gọi nhà văn
Dù bao chướng ngại cản ngăn
Con đường kẻ sĩ khó khăn chẳng lùi
Tôi nhớ mãi ngậm ngùi mẹ dặn
Đời văn nhân lận đận xiết bao
Dù ai đè cổ kề dao
Ghét yêu minh bạch chẳng nao núng lòng
Dù mật ngọt thong dong sự nghiệp
Bả công danh chắng khiếp đảm tôi
Đảo điên chót lưỡi đầu môi
Trắng đen lẫn lộn tanh hôi lợi quyền
Sét có nổ xé nghiền thân xác
Giấy bút tôi tan tác bơ vơ
Dao tôi khắc đá
thành thơ
Nghìn năm còn đó chẳng mờ dấu phai
11.8.2015 Lu Hà
Gió Nào Dám Thổi Em Đi
Gió nào dám thối em đi
Trần gian oán trách thầm thì thông reo
Xôn xao ong bướm chân đèo
Váy xanh, man mát chân trèo lên xe
Mui trần lả lướt vè vè
Phụng Tiên Xích Thố lăm le ngựa kỳ
Hây hây nhạc điệu lâm ly
Hoài Trang thánh thót đầm đìa hạt sương
Lòng anh xao xuyến vấn vương
Dặm trường cách trở đại dương sóng trào
Ngân nga tiếng hát dạt dào
Thiên thu tình mộng má đào hương say
Tóc mây lõa xõa lắt lay
Mượt mà chẳng rối càng ngây ngất tình
Nôn nao ơi hỡi cô mình
Bài thơ dang dở trường đình ly tao
Ngàn năm có biết khi nào
Trăm năm còn nhớ anh hào thuyền quyên
Ngó lòng sen nở nhân duyên
Thơ tình ai gửi mắt huyền xa xăm...
viết tặng ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang
16.11.2013 Lu Hà
Ngẩn Ngơ Mây Nước
tặng Vũ Hoài Trang
Ngẩn ngơ mây nước ngừng trôi
Thiên thần Vệ Nữ hồi hồi lòng ai
Thướt tha yểu điệu áo dài
Xôn xao vũ điệu nguyệt đài Hoài Trang
Nghê thường bạch hạc lâng lâng
Thuyền tình lỡ bến muộn màng ghé thăm
Nhớ con kén nhỏ tơ tằm
Thương cha mẹ nhện thắng năm u hoài
Se duyên hội ngộ dấu hài
Nghìn thu thổn thức trúc mai thuở nào
Thuyền quyên thục nữ anh hào
Suối thơ róc rách trái đào bơ vơ
Chim sa cá lội lờ đờ
Đào nguyên lạc lối bến bờ nào đây
Yến oanh thỏ thẻ vơi đầy
Trùng dương dặm thẳm gió mây hững hờ
1.11.2013 Lu Hà
Phút Yên Lặng
tặng Hoaitrang vu
Phút yên lặng mà sao da diết!
Hoài Trang ơi! Thắm thiết tình đời
Miên man bên gốc cây sồi
Lờ đờ cá lội thuyền trôi theo dòng
Trời đẹp quá mênh mông bát ngát
Hàng liễu xanh lướt mướt sương rơi
Bướm ong ngơ ngác bồi hồi
Áo dài hoa tím là người hay tiên?
Nước xanh biếc thiên nhiên huyền diệu
Soi bóng hình những mái nhà gianh
Chim khuyên nhảy nhót trên cành
Điệu hò mái đẩy kinh thành mờ xa
Cảnh Bà Riạ Vũng Tàu đâu đó
Cửu Long Giang tầm tã khổ đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Nưả già thế kỷ chân cầu lệ tuôn
Nàng trở lại sóng cồn biển động
Nỗi u hoài vọng tưởng xa xưa
Áo em trắng dưới hàng dưà
Gốc cây phượng vĩ nhạt nhoà bóng ai...
5.10.2012 Lu Hà
Tâm Hồn Nghệ Sĩ Cây Đàn
Tâm hồn nghệ sĩ cây đàn
Hoài Trang nặng gánh trần gian mộng tình
Mênh mông biển cả bình minh
Rì rào sóng vỗ như mình với ta
Ngẩn ngơ dưới ánh trăng tà
Thơ theo nốt nhạc Ngân Hà sáng soi
Lần theo góc biển chân trời
Sương rơi lã chã bồi hồi chiêm bao
Giai nhân tứ hải xôn xao
Yến oanh thỏ thẻ nghẹn ngào trúc mai
Bồn chồn rặng liễu Chương Đài
Bướm ong dìu dặt thiên thai động hồ
Kìa ai trong lớp sương mờ
Chập chờn ảo ảnh hững hờ mây bay
Đào nguyên Thế Lữ còn say
Suối trong róc rách vơi đầy nỉ non
Tay ngà lả lướt nét son
Một thiên tình mộng biển cồn sóng dâng
Tiễn đưa người bước sang ngang
Nhớ thương Nguyễn Bính dở dang lỡ làng
Bao giờ tôi được gặp nàng
Mùa sau ước hẹn rõ ràng văn nhân
Tình còn lưu lại thế gian
Hay tan như đám mây ngàn đêm nay?
cảm tác bức hình Vũ Hoài Trang trên bờ biển
30.10.2013 Lu Hà
Thiên Thần Vệ Nữ
Nàng đẹp như thiên thần Vệ Nữ
Để tim ai rớm máu đau thương
Trần gian là cõi vô thường
Sinh già bệnh tử thê lương não nùng
Nàng đứng đó hãi hùng biển cả
Sóng bạc đầu nghiến ngấu cuốn phăng
Vẫy vùng đôi cánh đại bàng
Trùng dương dặm thẳm đá vàng Hoài Trang...
Sông mười năm lỡ làng dâu bể
Đóa phù dung ai để trăm năm
Buồn cho phận kén kiếp tằm
Xích thằng sợi chỉ âm thầm nhả tơ
Hồn thi sĩ lơ mơ mộng tưởng
Chốn hoang vu xao động cõi lòng
Biển xanh, xanh ngắt mênh mông
Thuyền tình bể ái hư không bến bờ...
Duyên một chút hẹn chờ nhau nhé
Ngàn năm sau có thể ra vần
Bài thơ dang dở thế nhân
Tào Khang ghép lại Châu Trần biết không?
viết tặng Vũ Hoài Trang
30.10.2013 Lu Hà
Thu Vàng Lá Rụng
Nắng thu vàng mà sao buồn tẻ
Bước chân đi lơi lẻ một mình
Thanh tao màu áo rung rinh
Chập chờn chiếc bóng mảnh tình lá bay
Cô thiếu nữ đắng cay sầu muộn
Gót sen hồng chắng muốn qua mau
Dùng dằng héo úa bạc màu
Từng thu lá rụng mái đầu xanh xanh
Chim khúc khích trên cành trêu tức
Buồn làm chi tủi cực cô ơi!
Mở lòng cho được thảnh thơi
Trái tim yếu ớt cuộc đời buồn vui
Bao kỷ niệm chôn vùi dĩ vãng
Áng mây hồng bảng lảng chiều thu
Hai vầng nhật nguyệt như ru
Vẳng nghe tiếng hát vi vu gió sầu
Cô lưỡng lự trên cầu liễu rủ
Một ngày mai ấp ủ tương lai
Tuổi xuân cô hãy còn dài
Lâng lâng tà áo chương đài Hoài Trang
cảm tác từ một bức ảnh của Vũ Hoài Trang
30.10.2013 Lu Hà
Tình Mộng Thiên Thu
tặng nữ ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang
Tình mộng thiên thu gửi lại đời
Của người em gái mến thương ơi!
Kiếp này chẳng được như mong đợi
Nhớ hẹn mùa sau dưới gốc sồi
Em hát tôi nghe dáng ngọc ngà
Ôm đàn mộng tưởng suối hoan ca
Ngân nga lạc mộng hồn tiên cảnh
Từ Thức sầu vương nỗi nhớ nhà
Nước suối trong veo khỏa mát chân
Gót sen đưa đẩy sóng lăn tăn
Trầm ngư lạc bến nào đây nhỉ
Có phải Trữ La hỡi thế trần
Thiên Nga vỗ cánh Vũ Hoài Trang
Chín đĩa ngân vang nhớ bóng chàng
Giai nhân tứ hải nào ai nhỉ
Chén ngọc quỳnh tương khúc nhạc vàng
Chan chứa tình ai hồn mộng ước
Mây hồng phảng phất gió trăng ngàn
Bâng khuâng nhắn gửi miền quê ấy
Hoa bướm em yêu áo trắng ngần
26.9.2013 Lu Hà
Trường Thiên Tình Hận
tặng Hoài Trang Vu từ bức ký hoạ
Như một tấm thiên sầu vạn cổ
Bức hoạ này mờ ảo xa xưa
Có nghe tiếng gió lưa thưa
Chiều thu sương nhỏ gốc dưà thở than
Nghìn năm sau chưá chan giọt lệ
Ai nhớ nàng nghệ sĩ Hoài Trang
Cung đàn réo rắt ngân vang
Thướt tha yểu điệu bến Hằng ngẩn ngơ
Đa tình tự cổ ru miên hận
Khách má hồng tiễn đoạn Trường Giang
Nhớ người lỡ bước sang ngang
Hồn thơ Nguyễn Bính dở dang lỡ làng
Cung ngâm oán tình trường vô tận
Nguyễn Gia Thiều lận đận sông Tương
Nguyễn Du chàng vẫn vấn vương
Tiền Đường tiếng khóc thương chồng nỉ non
Lu Hà cũng trào tuôn lệ nhỏ
Nhìn bức hình ký hoạ mà thương
Sen lià ngó ý tơ vương
Trường thiên tình hận má hồng thiên thu...!
6.10.2012 Lu Hà
Tình Mộng Thiên Thu
tặng nữ ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang
Tình mộng thiên thu gửi lại đời
Của người em gái mến thương ơi!
Kiếp này chẳng được như mong đợi
Nhớ hẹn mùa sau dưới gốc sồi
Em hát tôi nghe dáng ngọc ngà
Ôm đàn mộng tưởng suối hoan ca
Ngân nga lạc mộng hồn tiên cảnh
Từ Thức sầu vương nỗi nhớ nhà
Nước suối trong veo khỏa mát chân
Gót sen đưa đẩy sóng lăn tăn
Trầm ngư lạc bến nào đây nhỉ
Có phải Trữ La hỡi thế trần
Thiên Nga vỗ cánh Vũ Hoài Trang
Chín đĩa ngân vang nhớ bóng chàng
Giai nhân tứ hải nào ai nhỉ
Chén ngọc quỳnh tương khúc nhạc vàng
Chan chứa tình ai hồn mộng ước
Mây hồng phảng phất gió trăng ngàn
Bâng khuâng nhắn gửi miền quê ấy
Hoa bướm em yêu áo trắng ngần
26.9.2013 Lu Hà
Tiếng Nước Tôi
cảm đối khi đọc bài thơ “Tiếng Việt“ của Lưu Quang Vũ
Tôi học nói từ thời thơ ấu
Mẹ dạy tôi thương dấu vành nôi
Lớn lên tôi lại bồi hồi
Tha phương xứ sở nổi trôi cánh bèo
Con nghé ọ chân đèo thấm ướt
Dòng suối trong tha thướt bóng ai
Nâu sồng cát bụi phôi phai
Giọt sương lã chã ban mai nắng vàng
Nghe tiếng hát dịu dàng ru ái
Mắt nai nhìn cỏ dại hương cau
Xôn xao rặng liễu trâm bầu
Bài thơ dang dở chân cầu phượng rơi
Tiếng cha gọi mặn mòi da diết
Ông bà vui thắm thiết ngàn thu
Tổ tiên gió thoảng vi vu
Hùng Vương dựng nước quân thù tan xương
Giặc xâm lược bắc phương dụng kế
Bầy hắc nô cai trị lầm than
Mưu mô đồng hóa dã man
Tiếng ta còn mãi non ngàn bể dâu
Giòng lạc Việt dãi dầu mưa nắng
Vượt bão giông cay đắng xót xa
Bắc Nam một dải sơn hà
Năm tư dân tộc bài ca tự tình
Thấm bùn đất dáng hình sông núi
Máu Việt Nam sầu tủi thăng trầm
Sớm khuya tần tảo âm thầm
Ca dao quan họ giọng ngâm vỗ về
Nghe sóng vỗ bốn bề dào dạt
Thuyền ra khơi bát ngát mây trời
Cá tôm đầy ắp tiếng cười
Trẻ gìa trai gái trọn đời quê hương
Ôi tiếng Việt vấn vương đằm thắm
Các thanh âm vạn dặm gót hài
Cung đàn dìu dặt êm tai
Nguyễn Du thổn thức canh dài chứa chan
Bài vọng cổ ứa tràn giọt lệ
Hạt mưa sa thế hệ Việt Nam
Nỉ non cái kén tơ tằm
Chuông chùa văng vẳng trăng rằm ngẩn ngơ !
Hịch tướng sĩ trận cờ thế nước
Cáo bình Ngô vững bước xông lên
Quang Trung vó ngựa vang rền
Biển đông vẫy gọi sóng liền ruột đau
Kìa ngư phủ chôn nhau cắt rốn
Hoàng Trường Sa nguy khốn than ôi !
Cát vàng thấm đẫm mồ hôi
Công lao khai khẩn núi đồi của ta
Chữ quốc ngữ thật thà chất phác
Hỏi ngã huyền không sắc ai ơi !
Hồn thơ rạo rực muôn nơi
Cánh cò bay lả thảnh thơi trúc đào
Tiếng quốc hận nghẹn ngào xương cốt
Ngọn lửa hồng thiêu đốt con tim
Tự do mải miết đi tìm
Chủ quyền lãnh thổ cánh chim hải hồ
Tiếng kết đoàn cơ đồ tiên tổ
Trần Nhân Tông nhắc nhở cháu con
Trước sau thề nguyện vẹn tròn
Không dời một thước giặc còn tham lam
Lưỡi bò gặm giật giàm cấu véo
Tổ đại bằng không khéo tổ cò
Chui sâu bóp méo thăm dò
Trường kỳ mai phục nhỏ to thầm thì
Giữ tiếng Việt đền nghì nòi giống
Hai Bà Trưng tiếng trống Mê Linh
Cưỡi con sóng giữ chém kình
Sáng danh Triệu Ẩu tử sinh Lạc Hồng !
6.7.2016 Lu Hà
Tiếng Vọng Quê Hương
cảm đối thơ Lưu Quang Vũ: “Tiếng Việt“
Việt Nam ơi! Mây gió cuối chân trời
Miền xứ lạ biển lòng dâng rạo rực
Con tu hú gọi đêm hè thao thức
Tiếng ve sầu da diết mãi không thôi
Đời tha phương trái tim đập bồi hồi
Kìa ai đó âm thanh nghe xào xạc
Ngoảng mặt trông mắt nai hiền ngơ ngác
Người đồng hương thân mến của tôi cười
Bước chân đi hồn ngây ngất chơi vơi
Gợi nỗi nhớ nôn nao về quê mẹ
Chiều lam khói tuổi ấu thơ con trẻ
Bắt chuồn chuồn đuổi bướm cạnh bờ ao
Nước sông trôi cơn sóng vỗ dạt dào
Trăng vằng vặc lũy tre làng xanh mướt
Bầy đom đóm dong chơi tình tha thướt
Khua mái chèo văng vẳng khúc đò đưa
Đồng lúa vàng cha bận rộn sớm trưa
Mẹ gồng gánh nắng mưa hai buổi chợ
Quanh bếp lửa khói than hồng chan chứa
Đàn em thơ ríu rít với ông bà
Giọt sương rơi lã chã dải sơn hà
Chung tiếng nói cả ba miền đất nước
Chữ quốc ngữ nhớ ơn người đi trước
Sắc hỏi huyền nặng ngã dấu ly tao
Giọng ca ngâm xao xuyến thật ngọt ngào
Câu vọng cổ xót xa sầu đạm bạc
Bài ca dao ôm cánh cò chân vạc
Nghĩa cù lao khuyên dạy học nên người
Gió xuân về hoan hỉ nét vui tươi
Viết câu đối mừng bánh chưng pháo tết
Lời chúc tụng xóm làng quê đoàn kết
Đàn so dây kỳ diệu tiếng thơ bay
Ôi tiếng Việt man mát vời vợi thay
Cung bằng trắc nước non tình muôn thuở
Chim ríu rít hương say trăng cổ độ
Chuông chùa vang thánh thót nhạc giáo đường
Hỡi thày cô tóc trắng bạc ngôi trường
Thương nhớ lắm bảng đen từng chữ viết
Ai còn mất nghe tiếng đời tha thiết
Trái tinh cầu thổn thức hạt mưa rơi!
Xa quê hương phải học tiếng nước người
Anh Pháp Đức vần sao thơ Việt được
Tiếng mẹ đẻ sáng ngời vầng trăng ngọc
Lụa gấm thêu lưu luyến mãi không quên
Trống Mê Linh xung trận gái thuyền quyên
Hồn tử sĩ thủy chung bia mộ cổ
Xương cốt nhục bao đời ơn tiên tổ
Tấc đất không dời, quyết giữ giang san
Cuộc bể dâu thân khó nhọc bần hàn
Mùa nước lũ xắn quần cao bì bõm
Tay chống gậy bóng cụ gìa lọm khọm
Bát canh cua con cá lạc đồng xa
Cuộc đời tôi lạc lõng chốn quan hà
Đêm giông gió bâng khuâng niềm trăn trở
Tay gõ phím lửa tình quê hăm hở
Chữ ân tình vang vọng mãi không nguôi!
Năm mươi tư dân tộc núi non ngồi
Hình chữ S uốn cong rồng Lạc Việt
Chín muơi triệu dồng bào kêu thảm thiết
Biển Nha Trang cá chết trắng than ôi!
Hoàng Trường Sa lãnh hải biển xa xôi
Thềm lục địa cớ sao còn kẻ nhận
Dân vong quốc đã bao đời lận đận
Khóc thương Kiều tiếng Việt Tố Như ơi!
7.7.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét