Thứ Tư, 7 tháng 2, 2018

Song Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 97


Trái Tim Lang Sài
chuyển thể từ thơ Thấu Tâm Can

Chúng phá phách đầu anh xuống đất
Linh hồn xưa thảm thiết kêu lên
Bóng em áo trắng ngồi bên
Gục đầu lã chã rỉ rên nắng tàn


Bức tượng đá oán hờn căm giận
Lũ vô thần táng tận lương tâm
Hỡi người chiến sĩ muôn năm
Cộng hoà nam Việt âm thầm hy sinh

Màu ảm đạm chiến tranh tàn khốc
Diệt bạo tàn chiến cuộc suy vong
Từng đoàn thiếu phụ khăn tang
Theo bờ sỏi đá nối hàng khói nhang...

Gạch ngói vỡ tan hoang nghiã điạ
Cõi dương trần thảm hoạ người ơi!
Mới đây chi chít mà thôi
Các vùng chiến thuật sương rơi lệ trào...

Lũ chúng nó bới đào đục khoét
Lệnh cuả ai đập nát nghiã trang
Hồn người tử sĩ thê lương
Không nhà không cưả quê hương mất rồi!

Anh đã chết ngậm ngùi lần nưã
Ma không đầu mồ mả tìm đâu?
Nắm xương hài cốt bơ vơ
Đoạn trường nghiệt ngã giang hồ bầm gan

Kẻ lấn đất đào chôn tâm thức
Khoét hố sâu tội ác thêm đầy
Cô hồn rên rỉ đâu đây
Không nhang không khói lấy gì mà ăn?

Đất bị chiếm tính tiền lên giá
Cả Miền Nam giá áo túi cơm
Giống nòi nuốt hận tình thâm
Hận thù bầm dập trái tim lang sài!

11.3.2010 Lu Hà




Cháy Nhà Ra Chuột
chuyển thể thơ Chu Vương Miện: Ra mặt Chuột

Nhà có cháy mới ra mặt chuột
Bòn cuả công sống chết mặc bay
Phong lưu trưởng giả quen rồi
Tiền vàng hạ cám bọn này chẳng nan

Rặt một lũ cáo chồn bạn hữu
Tổ chức ma chó má hiểm sâu
Công nông cách mạng muà thu
Giả nhân giả nghiã bú dù hại dân

Chủ tịch đảng gian dâm hiểm độc
Theo đạo tà mưu chước mỵ dân
Tôn thờ chủ nghiã cỏn con
Sáu lăm khói lưả muà xuân lụi tàn

Đội lốt giả chui luồn bán nước
Cầu ngoại bang lầm lạc hư danh
Đất đai hải đảo non xanh
Cao Nguyên bô xít tranh dành chia nhau

Chúng chấm mút ngọn rau lá cải
Từ củ khoai rơ ráy phân tro
Sơn Hà xã tắc xác xơ
Gái ngoan gả bán bơ vơ xứ Tàu

Bọn đầu đảng chóp bu cố giữ
Quyền lực cao tôi tớ theo hầu
Tôn sùng khỉ tổ cha già
Giả vờ khổ hạnh mã tà đảo điên

Từ Pắc Bó duỗi chân buông thả
Cháu gái ngoan bả lả chú Thu
Dập dìu ân ái ngọt ngào
Ra Nông Đức Mạnh má đào nỉ non

Kẻ dâm đãng cô hồn ma quái
Cả một đời luyến ái lăng nhăng
Văn nô báo chí truyền thông
Thương dân yêu nước quyết không gia đình?

Sống cô độc lừng danh cao vọng
Bậc vĩ nhân huyết thống căm hờn
Nga Sô Trung Cộng Bắc Hàn
Đông Âu bè bạn máu tràn lệ rơi

Bức màn sắt hết thời cộng sản
Tuờng Bá Linh vỡ vụn tan hoang
Cháy nhà mặt chuột nhăn răng
Mèo đen mèo trắng hãi hùng tìm nhau…!

17.3.2010 Lu Hà



Chúng Đã Đánh Anh
tặng sinh viên công giáo Vũ Hoàng Quang

Chúng lồng lộn một bầy sói dữ
Là công an giả mạo côn đồ
Ban ngày ở giưã thủ đô
Xông vào lớp học cướp trò mang đi

Nạn nhân khảng định bầy quỷ đỏ
Đi ô tô biển số màu xanh
Khoá tay rẻ bịt mắt anh
Đến nơi hoang vắng cỏ xanh thảm hình

Chúng tra tấn đánh anh đẫm máu
Máu toé loe khắp cả mặt lưng
Bạn bè thường gọi Hoàng Quang
Ma thia tên thánh giáo đường rưng rưng

Ở học viện trung ương tài chính
Một nhân tài chân chính quốc gia
Cớ sao chúng lại thâm thù
Lũ này quái vật yêu ma bạo tàn

Ôi thê thảm bàn dân thiên hạ
Mở mắt coi thế giới đại đồng
Thật là thảm hoạ thê lương
Tuyên truyền láo khoét thiên đường cuả ai ?

Ngót thế kỷ dập vùi điên đảo
Nghe lời Hồ máu đổ non sông
Bạc màu tang tóc khói sương
Theo gương đạo đức chó hoang lụi tàn

Hỡi chế độ bạo cuồng man dại
Luyến tiếc chi bại hoại thuần phong
Thật là thảm cảnh rợn rùng
Lương tâm nhân loại đau lòng hay không?

16.3.2010 Lu Hà



Niềm Tin Nhân Bản
tặng gia đình bác sĩ Phạm Hồng Sơn

Từ buổi ấy ầm ầm sát khí
Họ đến nhà những cựu chiến binh
Mấy người cha chú đàn anh
Trong cơn kích động bất bình vì sao?

Thời tao loạn hững hờ gió thổi
Buổi điêu tàn tê tái thương đau
Nước nhà chìm nổi ba đào
Nổi cơn giông bão nghẹn ngào mưa rơi

Theo chỉ thị lạc loài mấy đưá
Vì đồng tiền chế ngự lương tâm
Vòng vây lăng mạ ầm ầm
Hận thù vô lý tối xầm bất lương

Nhưng vẫn có cảm thông đồng loại
Ánh mắt nhìn nhức nhối xót thương
Thi hành nhiệm vụ bất thường
Lương tri cắn rứt thê lương não nùng

Một cú giáng nạng vung lên đánh
Thì có người mở cánh lòng son
Xông lên đỡ lấy thế đòn
Trái tim rĩ máu vẫn còn Việt Nam?

Những cử chỉ mắt nhìn lóng ngóng
Cuả vài người ngường ngượng cho hay
Tình người nhân bản còn đây
Phải đâu ráo hoảnh con người thế gian?

Tôi chưa mất niềm tin nhân bản
Tình thương yêu khắp chốn xa gần
Bắc Trung Nam Việt ân cần
Trái tim rúng động tâm hồn Việt Nam

Loan truyền rộng thông tin đại chúng
Có những người cũng chẳng biết tên
Tường trình kiến nghị nổi lên
Sẻ san hoạn nạn nối liền giang sơn

Có bên cạnh bà con chòm xóm
Cùng khói hương ảm đạm chiều quê
Hiểm nguy cạm bẫy ê chề
Đắng cay tan nát vụng về thở than

Đêm giá lạnh lòng buồn hiu hắt
Kiếp bần hàn thánh thót nguồn cơn
Ngoài trời đổ lệ mưa tuôn
Đất trời biên giới tro tàn gió bay

Ngoài hải đảo biển đông gầm sóng
Đã mất rồi Trung Cộng ngang nhiên
Tam Sa quận huyện gọi tên
Non sông Lạc Việt tổ tiên ngậm ngùi!

25.3.2010 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét