Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.309

 

Hãy Tỉnh Táo

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 171

 

Cuộc sống của chúng ta

Quỷ vẫn thường theo dõi

Tình yêu nào soi mói

Tham vọng quá bao la

 

Hai con quỷ sa đà

Quyến rũ men chiến thắng

Để rồi chịu cay đắng

Tai họa giáng lên đầu

 

Công bằng biết tìm đâu?

Có một ông hoàng đế

Triều thần quen chuyên chế

Tham nhũng đảng phái ngầm

 

Nhà vua mới âm thầm

Du ngoạn toàn thiên hạ

Tới tận miền hoang dã

Thấy một bác chăn cừu

 

Biết tính toán cơ mưu

Chuồng trại nhanh phát triến

Chúa thiên thần dâng hiến

Chăn dắt những linh hồn

 

Ban mai tới hoàng hôn

Đàn chiên lành sán lạn

Vua phong làm chánh án

Bậc thông thái hiền nhân

 

Vội vàng tới cản ngăn

Kể chuyện con rắn độc

Giá băng như cây cọc

Nhưng ngã mù không tin

 

Đôi mắt không thể nhìn

Loay hoay bên góc trạn

Rồi bị con rắn cắn

Tai ương thật đau thương

 

Bọn quan lại bất lương

Dùng giấy tờ giả mạo

Trước sân rồng tố cáo

Vu khống chẳng ngượng mồm

 

Quan tòa vẫn ôm đồm

Xử biết bao nhiêu vụ

Vua tin lời uế xú

Đòi kiểm tra gói khăn

 

Chỉ thấy túi thức ăn

Chủ chăn nghèo xơ xác

Cả triều đình ngơ ngác

Tham vọng lắm hận thù.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người Chăn Cừu Và Nhà Vua”

12.11.2020 Lu Hà

 

 

 

Hứng Tình

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 172

 

Có một bầy gà trống

Sống yên tĩnh trong vườn

Đôi lúc cũng đòi cơn

Vẫn hòa bình hạnh phúc

 

Rồi một ngày lục đục

Bỗng nhiên ả gà gô

Tiếng gáy vang lô xô

Ganh đua quyền ân ái

 

Ông chủ vườn ái ngại

Làm sao xử công bằng

Bạo lực ngày gia tăng

Tranh giành tình móng mỏ

 

Gà gô càng xấu hổ

Nàng vốn ở rừng xanh

Hoang vu chẳng học hành

Khốn nỗi tai điếc đặc

 

Mỗi khi đòi khoái lạc

Gà trống lại tranh nhau

Chẳng nhường nhịn trước sau

Xúc cảm thường mãnh liệt

 

Tiếng kêu gào thảm thiết

Vào những buổi hoàng hôn

Jupiter bồn chồn

Những linh hồn đau khổ

 

Gà gô không gây gổ

Sự bất hòa từ đâu?

Chủ nhân thấy đau đầu

Trói nàng gà gô lại

 

Nhiều trái tim tê tái

Lỗi lầm bởi tại ai?

Sẽ vắng bóng ngày mai

Gà gô mang làm thịt

 

Tương lai thành mờ mịt

Cảnh ngộ sẽ ra sao

Sự giao hoan dạt dào

Lai láng dòng nhựa sống?

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Gà Gô Và Gà Trống”

13.11.2020 Lu Hà

 

 

 

Ép Buộc Dân Đen

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 173

 

Bên dòng suối trong veo

Cô gái ngồi câu cá

Anh chăn cừu hoa lá

Tiếng sáo chiều ngân vang

 

Đàn cá chẳng đón chàng

Bản tình ca thánh thót

Nàng Anna tiả tót

Khêu gợi những linh hồn

 

Bao hoàng tử bồn chồn

Thu phục bằng lý trí

Dân đen theo chiếu chỉ

Khi hoàng thượng ban hành

 

Quyền được sống mong manh

Mồi ngon còn lẩn tránh

Lưới quăng thành sức mạnh

Tai điếc chẳng chịu nghe

 

Sáo kèn thổi tò te

Cá vội vàng bỏ chạy

Chuột run lên nhà cháy

Mới chịu lò mặt ra

 

Âm nhạc chẳng thiết tha

Lời  ru dương nào thấu

Cành củi không chim đậu

Chó săn cũng vẩn vơ.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Cá Và Người Chăn Cừu”

14.11.2020 Lu Hà

 

 

 

Hận Thù Sở Thích

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 174

 

Có một vị quốc vương

Yêu cha con chim vẹt

Hoàng tử thì xét nét

Thích loài chim sẻ hơn

 

Chim vẹt non căm hờn

Cắn ngay con chim sẻ

Hoàng tử liền bắt bẻ

Đôi cánh rã rời ra

 

Lão vẹt chẳng thiết tha

Với trò vui học nói

Trái tim càng đau nhói

 Mổ mắt chàng hoàng tử

 

Ôi thiên tài ngôn ngữ

Phải dã từ vương triều

Tự do cuộc phiêu liêu

Mối hận thù đã trả

 

Lòng quặn đau xót dạ

Nhà vua đã thân chinh

Dưới gốc cây trần tình

Chiếu chiêu an dẫn dụ

 

Lão thần đâu mê ngủ

Chẳng dễ dàng tin vua

Vẹt bay đi mút mùa

Không bao giờ trở lại.

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Hai Con Vẹt, Nhà Vua Và Con Trai”

15.11.2020 Lu Hà

 

 

 

Nhà Điêu Khắc

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 175

 

Phidias kiêu hãnh

Bức tượng đã làm xong

Tháng ngày đợi chờ mong

Jupiter vĩ đại

 

Từ một nơi hoang dại

Ngà voi được mang về

Gỗ mun quý xin thề

Thánh thiện cùng khối đá

 

Đội mắt nhìn xảo trá

Thật thà vẫn lặng câm

Chất chứa nỗi âm thầm

Nhà thơ từng tuyên bố

 

Lòng hận thù thách đố

Phát minh sáng tạo ra

Trong cõi sống người ta

Thần linh hồn ma quỷ

 

Thế gian mãi tận tụy

Hương khói bay chập chờn

Biết còn kẻ nhớ ơn

Công đức nhà điêu khắc?

 

Nghệ thuật thành bội bạc

Nghề đục đẽo của tôi

Chòm sao mộc xa xôi

Giải ngân hà lấp lánh

 

Ngọn lưả thiêu đáng trách

Mịt mù bụi chiến tranh

Gươm giáo phá tan tành

Đau thương nhiều thế kỷ

 

Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Nhà Điêu Khắc Và Tượng Thần Jupiter”

15.11.2020 Lu Hà

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét