Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014

ĐÔI DÒNG CẢM NHẬN TỪ SÔNG HẬU



 






Sông Hậu là tên của một con sông cuả miền Nam nước Việt, rất tiếc tôi chưa hề đặt chân lên mảnh đất thi ca này. Tôi phỏng đoán sông Hậu có thể là chi nhánh cuả con sông lớn nhất gọi là Cửu Long Giang ( Rồng Chín Khúc), chi nhánh chia làm tiền giang và hậu giang và cái tên Sông Hậu là từ đó mà ra chăng?


Một thi sĩ không biết là nam hay nữ lấy bút danh: Sông Hậu, viết bài thơ với tiêu đề " Ta Yêu", thi sĩ ghi rõ gửi tặng những  thi sĩ thầm lặng. Tác giả viết ra từ Sài Gòn.

Chao ôi tha thiết vô cùng, Sông Hậu viết ra bài thơ từ Sài Gòn cái tên trăm nhớ ngàn yêu cuả những đưá con Việt Tộc xa quê hương tổ quốc,tản mát khắp năm châu bốn biển, những miền băng tuyết xa lắc xa lơ. Để mà trái tim vẫn còn nhớ đến Sài gòn thuở nào. Nay đọc bài thơ "Ta Yêu "  lại viết ra từ Sài gòn như tiếng gọi xa xôi văng vẳng từ nơi cuối chân trời, làm sao mà hồn nguời không bồi hồi tưởng nhớ nghẹn nào ?

Chính cái bút danh Sông Hậu làm bài thơ từ thành phố Sài Gòn cái tên muôn thuở cuả hòn ngọc viễn đông khác với cái tên Hồ Chí Minh là thành phố cuả hiện tại, cuả xác xơ bệnh tật khủng bố, độc tài và trụy lạc.

Tôi đã cảm nhận ngay từ hai câu đầu cuả bài thơ: "Lặng thầm trong cõi thi ca
                                                                                       biết bao thi sĩ – Tôi đà vấn vương "

Và đây từ bên kia đại dương, bên kia nưả vòng trái đất tôi xin  phép đáp lại với bài thơ" Cảm Nhận Chân Tình"

 Rất muốn được chia sẻ cùng bạn đọc.



Cảm Nhận Chân Tình
chuyển thể thơ Sông Hậu: Ta Yêu

Tôi cảm nhận những lời yêu dấu
Người là ai Sông Hậu thiết tha
Tình người sóng nước bao la
Âm thầm da diết thi ca não nùng...

Trải gió bụi dặm trường cách trở
Gió xuân thu cổ độ trăng lên
Ngậm ngùi tâm trí muôn dân
Bao năm đè nén con giun xéo quằn...

Tiếng mẹ đẻ linh hồn bách Việt
Theo bước chân thảm thiết trùng dương
Chắt chiu biển động mù sương
Thành xây khói trắng tang thương giống nòi...

Hồn tử sĩ hây hây gió thổi
Khắp muôn nơi quyết chí đồng bào
Năm châu bốn biển dạt dào
Lạc Hồng con cháu chan hoà niềm tin

Kià viễn xứ thi nhân nối bước
Thú văn chương đàn hạc theo nhau
Tâm hồn thức dậy say xưa
Sông Thương bến nước con đò tình chung

Không tiều tụy chung lưng đấu cật
Ngẩng cao đầu cất bút vì nhau
Nỗi niềm u uất chan hoà
Gieo từng hạt giống vườn hoa chân tình.

11.7.2010 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét