Thơ
Tình Chùm 399
Cảm
Ơn Cô Cẩm Hoa
Cảm
ơn phổ nhạc vào thơ
Tâm hồn
bay bổng giấc mơ ngọt ngào
Giai
nhân tứ hải thi hào
Cẩm
Hoa một thuở má đào thiên thu
Lu Hà
mây gió ngao du
Tinh
cầu xanh ngắt vi vu gió lùa
Thơ
theo nốt nhạc thêu thùa
Hàng
phong lã chã bốn mùa sương rơi!
Tìm
nhau góc bể chân trời
Lòng
người dân Việt chơi vơi xứ người
Gặp
nhau thấy được nụ cười
Quê
hương ta đó ngàn đời cô ơi!
Trùng
dương dặm thẳm xa khơi
Việt
Nam còn mất lệ rơi đôi hàng
Qua
sông sóng vỗ nhỡ nhàng
Hàng
dừa rặng liễu dở dang bẽ bàng
Mùa
xuân ong bướm rộn ràng
Mà
sao vắng vẻ bóng nàng Cẩm Hoa
Bao
giờ mưa thuận gió hòa
Bình
an xứ xở nhạt nhòa nắng reo!
15.10.2013
Lu Hà
Cô
Ơi! Chớ Cảm Ơn Nhiều
tặng
Cẩm Hoa
Cô
ơi! Chớ cảm ơn nhiều
Hãy bằng
hành động sao chiều lòng nhau
Ít
thôi nhưng lại rất ngầu
Nhẩn
nha đàn hạc nhuốm màu thiên thai
Thơ
tôi trong cõi trần ai
Nỉ
non rặng liễu chương đài Tràng An
Nỗi
niềm thương nhớ chứa chan
Hàng
phong dào dạt ứa tràn sương rơi
Phong
ba dặm nẻo xa xôi
Phù
dù bèo bọt nổi trôi luân hồi
Lam
Kiều khúc nhạc thảnh thơi
Để hồn
thi sĩ chơi vơi bến sầu
Tiếng
ai thánh thót giang đầu
Lá
vàng rơi rụng chân cầu cỏ rêu
Thướt
tha yểu điệu dáng Kiều
Sen hồng
lãng đãng mĩ miều thiên thu
15.10.2013
Lu Hà
Cũng
Đành Chịu Thôi
tặng
Sao Mai
Tên em
là đóa sim hồng
Đồi
cao bát ngát hương lòng thơ ngây
Bâng
khuâng thục nữ đắm say
Trải
bao mưa nắng tháng ngày phỉ phong
Sao
mai lấp lánh hư không
Đào
nguyên lạc lối non bồng là đây
Ngẩn
ngơ suối tóc mây bay
Lờ đờ
cá lội vui vầy thiên nga
Nâng
niu mười búp sen ngà
Hây
hây gió thoảng mượt mà trăng lên
Thấy
em anh muốn hôn liền
Như
hoa gặp bướm như tiên gặp rồng
Thưa
rằng: ai đã có chồng
Kiếp
này dang dở má hồng phôi phai
Xin
người quân tử ngày mai
Trăm
năm rặng liễu chương đài thề xanh
Con
chim nó hót trên cành
Mỉa
mai trêu tức cũng đành chịu thôi
Bài
thơ gửi lại cho đời
Ngàn
năm hẹn gặp gốc sồi Sao Mai.
5.10.2013
Lu Hà
Đôi Mắt
Huyền Nhung
tặng
Tran Savon
Nàng
cười đôi mắt huyền nhung
Để
cho kẻ tục nửa mừng nửa lo
Râm
ran đến tận thiên tào
Ngọc hoàng
phán hỏi đứa nào cười to?
Rằng
thưa: tiểu nữ má đào
Chút
tình quyến luyến anh hào văn nhân
Hồn
thơ lai láng trần gian
Nửa
đêm gà gáy nồng nàn thiết tha
Có
người tên gọi Lu Hà
Thiên
bồng nguyên súy Hằng Nga ghẹo đùa
Đa
tình tự cổ thêu thùa
Nghìn
năm hạ giới bốn mùa nở hoa..
Trần
Savon, lại ướt nhòa
Hữu
duyên tương ngộ chan hòa nắng mưa
Lả
lơi cành liễu gió đưa
Sóng
soài tiên nữ cũng vừa sang canh
Rèm
buông trướng phủ trúc mành
Sen hồng
lãng đãng rành rành chẳng sai
Gặp
nhau giữa cõi trần ai
Trùng
dương dặm thẳm u hoài mãi thôi...
Trải
bao gió bụi cuộc đời
Phù
dù bèo bọt nổi trôi luân hồi
Mùa
sau dưới gốc cây sồi
Hẳn rằng
còn nhớ nụ cười chiêm bao?
Tiểu
kiều chén rượu bồ đào
Ba
quân Bao Tự nghẹn ngào thiên thu
Giang
sơn lớp khói sương mù
Thiên
tình cổ lụy bể dâu đoạn trường.
10.10.2013
Lu Hà
Băng Tuyết Lạnh Lùng
Băng Tuyết Lạnh Lùng
cảm
tác theo ảnh Mai Yen Vy
Hoa
như băng tuyết lạnh lùng
Sương
rơi lã chã cành tùng ngẩn ngơ
Hiền
nhân quân tử trong mơ
Bến
tình lãng đãng trăng mờ mờ soi
Đào
nguyên lạc lối sườn đồi
Sen
vàng bảng lảng bồi hồi lòng ai
Bồ
đào nửa chén thiên thai
Hỏi
thăm rặng liễu chương đài còn xanh?
Hồn
trinh giấc mộng vờn quanh
Lông
tơ cánh nhạn tơ mành trúc xinh
Xôn
xao ong bướm quanh mình
Lờ đờ
cá lội chân tình nỉ non
Vẳng
nghe khúc nhạc bồn chồn
Giang
đầu ngồi đợi sóng cồn xa xôi
Mộng
hồn thi sĩ chơi vơi
Hàng
Nga e thẹn lả lơi má hồng
Trăm
năm ai biết duyên nồng
Nghìn
năm nhớ hẹn bên dòng sông Tương
Trác
Văn Quân, có trót thương
Cung
đàn Tư Mã còn vương vấn hoài.
17.10.2013
Lu Hà
Thơ
Tình Chùm 400
Chết
Theo Mùa Nhớ
Hoa
lá rụng chết theo mùa nhớ
Người
ra đi bóng đổ chiều hoang
Còn
đâu giây phút huy hoàng
Máu hồng
nhuộm đỏ Hoài Trang thẫn thờ
Cô thục
nữ giấc mơ huyền ảo
Ôm
cây đàn lảo đảo hương men
Nỗi
niềm sầu rụng thôi miên
Gót
sen yểu điệu xa miền yêu thương
Bao
khát vọng quê hương cố quốc
Tháng
ngày trôi thảm khốc bi ai
Sương
rơi lã chã canh dài
Mùa
mưa tháng nắng u hoài khổ đau
Cất
tiếng hát châu sa lệ chảy
Nhớ
miền trung nằng cháy xém da
Cuồng
phong giông bão nhạt nhòa
Dân
tình xao xác cảnh nhà lầm than
Thương
và nhớ non ngàn biển rộng
Đất tự
do lồng lộng trời cao
Đồng
bào hải ngoại nghẹn ngào
Vẳng
nghe đâu đó Nam Giao đìệu hò
tạm
viết như vậy tặng Hoài Trang Vu sáng nay vừa mới ngủ dậy
27.10.2013
Lu Hà
Dây
Khoai Sợi Chỉ Xích Thằng
tặng
Anh Chị Dung- Phúc
Củ
khoai ân nghĩa vợ chồng
Dây
lang quấn quít tơ hồng tùng quân
Xót
thân xiềng xích chinh nhân
Oán hờn
ngùn ngụt trần gian thảm sầu
Một bầy
quản giáo ma đầu
Làm
sao cản được buồng cau giàn trầu
Tháng
năm đày đọa cơ cầu
Cảm
lòng chiến sĩ dãi dầu nắng mưa
Ngẩn
ngơ rặng liễu hàng dừa
Ngưu
Lang Chức Nữ ruộng dưa luống cà
Đa
tình đôi cánh thiên nga
Thuyền
quyên tự cổ trăng ngà sáng soi
Vượt
biên xây dựng cuộc đời
Bạn
bè gặp lại lệ rơi đôi hàng
Chúc
mừng hoa đã sang ngang
Úc
Châu bến đậu ngỡ ngàng làm sao?
Mừng
vui rõ mặt má đào
Thiên
thần mũ đỏ anh hào năm xưa
Trảng
Bom quê mẹ gió đưa
Biên
Hòa thánh thót giọt mưa cuối trời.
18.10.2013
Lu Hà
Như
Ru Nỗi Lòng
thơ tặng
Vũ Hoài Trang từ một bức ảnh
Thướt
tha mười búp sen ngà
Ôm
cây đàn gảy la đà biển sâu
Nghẹn
ngào giọt lệ Trần- Châu
Lá
vàng xao xác cánh sầu thu bay
Nghe
thiên tình mộng đắng cay
Đa
tình tự cổ ô hay hỡi nàng
Ghé
thăm nhạc Vũ Hoài Trang
Mong
manh dải lụa thiên đàng là đây
Người
đi biền biệt tháng ngày
Hoa
buồn bướm tủi thơ ngây sớm chiều
Gió
mây yểu điệu mĩ miều
Hoàng
hôn chiếc bóng yêu kiều đài trang
Phòng
văn lạnh ngắt khói nhang
Vi lô
lau lách vành tang nấm mồ
Mộng
hồn lãng đãng sương mơ
Cung
đàn dìu dặt đôi bờ đục trong
Nghe
như tiếng nấc tơ đồng
Mảnh
mai bồ liễu má hồng thiên thu
Chập
chờn hồ điệp vi vu
Yến
oanh thỏ thẻ như ru nỗi lòng!
28.10.2013
Lu Hà
Quảng
Trị Quê Hương Thu
Mai
Hoài Thu viết bài thơ tám chữ
Lệ
lưng tròng lã chã mãi không thôi
Thương
mẹ cha ở tận cuối chân trời
Bao kỷ
niệm xót xa niềm mong nhớ
Ôi,
Quảng Trị - Đông Hà từ thuở nhỏ
Quên
làm sao gắn bó với cuộc đời
Học
chữ nghĩa để được sống làm người
Lên
tám tuổi biết mò cua bắt ốc
Cơn
giông tố đọa đầy bao thảm khốc
Cầu
Hiền Lương nghiêng ngả sóng xô bờ
Biển
mênh mông băng giá lạnh như tờ
Cảnh
chiếu đất màn trời đau thê thảm
Bắp
chuối ủng rau tàu bay ăn tạm
Gói
mì tôm cũng chẳng đủ no lòng
Trên
đỉnh đồi dân chen chúc thê lương
Lều dựng
tạm đêm nằm không chăn đắp
Vách
đá dựng dãy Trường Sơn xa tắp
Cơn
gió Lào hun hút tới biển Đông
Nắng
cháy da cát bụi rám má hồng
Em
khôn lớn nơi miền quê sỏi đá
Thương!
Thương quá, hỡi cô em gái nhỏ
Thơ
em làm nức nở não lòng anh
Mười
bốn tuổi hoa chớm nở trên cành
Rời
quê mẹ xa xôi miền viễn xứ
Quê
anh ở miền Trung Du Bắc Bộ
Dòng
sông Thao mưa lũ lụt kém chi
Cũng
sắn khoai cơm tấm độn kê mì
Năm
sáu tám vỡ đê mà buồn tủi
Mười
lăm tuổi chèo thuyền đi vớt củi
Chất
đầy sân để sưởi ấm lòng Bà
Sóng
xé tan thành công cốc hải hà
Dòng
nước xoáy cuốn phăng nhà nửa mái…
Quê của
Thu mà lòng anh tê tái
Khúc
ruột miền Trung nòi giống Lạc Hồng
Huyền
Trân ơi! Nước mắt chảy đôi dòng
Kinh
thành Huế vấn vương hồn trinh nữ
Đất vạn
tượng có còn voi không nhỉ
Khúc
Nam Giao thổn thức mãi u hoài
Tiếng
quân reo tức tưởi cõi trần ai
Vạn
xương cốt đã xây thành chiến lũy…
cảm
tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: “ Quảng Trị Ơi! Miền Trung Nhớ Mãi “
27.10.2013
Lu Hà
Về
Thăm Quê Thu
tặng
Mai Hoài thu
Ai về
Quảng Trị- Đông Hà
Qua
sông Thạch Hãn hỏi nhà cô Thu
Vẳng
nghe tiếng sáo vi vu
Ngẩn
ngơ vườn trúc con trâu bến đò
Nam
Giao tình tự câu hò
Điệu
sầu ai oán hồn thơ phong tình
Cố đô
văn vật thần kinh
Lâu
đài thành quách in hình bóng ta
Sương
rơi Vĩ Dạ trăng ngà
Nhớ
Hàn Mạc Tử Ngân Hà sáng soi
Tràng
Tiền xao xuyến nụ cười
Phất
phơ tà áo bồi hồi trần ai
Huyền
Trân thổn thức canh dài
Miền
Trung khúc ruột u hoài khổ đau
Đồng
bào mưa nắng dãi dầu
Gió
Lào cát bụi bể dâu đoạn trường
Nước
dâng cuồn cuộn thê lương
Màn
trời chiếu đất nghẹn lòng xót xa
Bài
thơ vấn nạn sơn hà
Xa
hương biền biệt quê nhà lầm than
Hương
Giang ngày cũ chứa chan
Quán
cơm Âm Phủ lệ tràn bờ mi
Đói
no khoai sắn kê mì
Giá
băng tuyết phủ con tim xứ người!
28.10.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét